Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

179 + 180 + 181

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường không có nhiều xe qua lại, tài xế lái xe với tốc độ hơi nhanh, gặp phải mặt đường mấp mô, xe sẽ xóc nảy vài cái, thân xe cũng sẽ lắc lư theo.

Tôi dựa vào trên cửa sổ xe, nắm chắc chỗ tay vịn trước mặt. Tôi sợ tài xế sẽ lắc cho tôi bay ra ngoài xe mất.

Khi chiếc xe quen thuộc chạy nhanh đến một chỗ ngoặt, tôi nghe được tài xế không ngừng bóp còi, bởi vì chiếc xe đang lao nhanh, cho dù không ngừng đạp phanh nhưng chiếc xe vẫn lao về phía trước.

Tôi ngồi ở phía sau mà vẫn cảm thấy được phía trước có vấn đề. Trong nháy mắt khi tôi ngẩng đầu lên, cửa sổ xe bên cạnh đột nhiên vỡ ra. Từ phía bên phải có một chiếc xe tải chở xi măng lao tới.

Mọi người trong xe phát ra tiếng hét chói tai.

Chiếc xe buýt đụng thẳng vào chiếc xe tải chở xi măng này và bị lật nghiêng trên mặt đất, trượt qua xa mấy mét.

Trước khi chiếc xe bị lật nghiêng, tôi nhìn về phía chiếc xe tải đâm tới. Mặc dù tôi không nhìn thấy rõ người trong xe, nhưng tôi vẫn tận mắt nhìn thấy được khí đen tỏa ra từ trên người anh ta.

Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh chóng, làm cho người ta căn bản không kịp đề phòng.

Dưới tình thế cấp bách, Quỷ Vương Dạ Quân bất chấp tất cả kéo tôi lên, ôm thật chặt tôi vào trong lòng và ngã trên mặt đất. Anh nghiến răng nghiến lợi nói: "Hắn đang cảnh cáo!"

Ở bên tai tôi vang vọng những tiếng kêu gào, những tiếng khóc than! Tôi ngã vào trong lòng của tên chết tiệt, cảm giác khó hiểu!

Đây là do Huyết Thi làm sao?

Vì cảnh cáo chúng tôi không gây cản trở nữa, hắn có thể tạo ra tai nạn giao thông liên hoàn, tổn thương tới người vô tội sao? Vậy thì hắn cũng quá kiêu ngạo đi! Hắn rốt cuộc muốn làm gì? Lẽ nào ở trong mắt hắn, mạng người lại không phải là mạng sao? Thật đáng giận!

Tai nạn giao thông liên hoàn khiến cho rất nhiều người bị chết, Hắc Vô Thường đáng lẽ phải ở lại thu hồn. Chỉ có điều trước khi cảnh sát giao thông chạy tới, Quỷ Vương Dạ Quân đã ôm tôi chui qua chỗ cửa sổ đầy những mảnh vỡ thủy tinh ra ngoài, dẫn theo Hắc Vô Thường cùng rời khỏi hiện trường. Về phần chuyện thu hồn, tất nhiên sẽ có người của Địa Phủ tới làm sau.

Phần lớn hiện trường vụ tai nạn giao thông đều là cảnh tượng thảm khốc của nhân gian. Tôi không dám nhìn, trong sự lo lắng lại có rất nhiều thắc mắc.

Tên chết tiệt từng nói quan tài máu này đã có nghìn năm, vậy Huyết Thi làm thế nào học được cách lái xe? Còn nữa, nếu hắn trả thù thì đi thẳng tới tìm kẻ thù tính sổ là được rồi, tại sao phải chạy tới cảnh cáo chúng tôi? Tử hồn sống nghìn năm, kẻ thù của hắn chắc hẳn đã sớm luân hồi không biết bao nhiêu lần, hắn không đi tìm hiểu điều tra, lẽ nào hắn còn có mục đích khác?

Trong đầu tôi lập tức xuất hiện quá nhiều điều, lấy trí thông minh của tôi thì nhất định sẽ không có cách nào lập tức hiểu rõ được. Nhưng tôi biết bây giờ là cơ hội tốt ngàn năm một thuở để bắt lấy hắn, nếu hắn đã đưa tới cửa, vậy không nên lãng phí nữa.

Nếu như bây giờ để cho hắn chạy mất, chờ tới khi trời tối, hắn sẽ ra làm mưa làm gió, giết hại những người vô tội.

Quỷ Vương Dạ Quân bảo tôi vẫy chiếc xe taxi, lần theo dấu vết của Huyết Thi này.

Hắc Vô Thường lấy ra bình sứ chứa hồn phách, tôi nhìn thấy bình nhỏ rất đáng yêu kia đang run lên ở trong tay của Vô Thường huynh.

Căn cứ vào lời căn dặn của tên chết tiệt, tôi chỉ đường cho tài xế lái xe, khi gặp phải đèn đỏ, tôi đại khái sẽ giục tài xế tăng nhanh tốc độ vượt qua đường!

Tài xế bị tôi nói vài lần thì rất bực mình nói: "Cô gái, vượt đèn đỏ rất nguy hiểm! Hoặc cô nói cho tôi biết nơi cần đến, tôi tìm đường tắt chở cô tới đó, hoặc là cô im lặng đi."

Tôi cũng biết yêu cầu của tôi có phần quá đáng, chỉ có điều bây giờ là thời kỳ đặc biệt lại phải dùng cách ứng phó đặc biệt! Tôi móc từ trong túi ra một xấp tiền đưa tới trước mặt tài xế, không khách sáo nói: "Tôi bao xe của anh, anh bớt nói và tập trung lái xe của anh, đi theo lời tôi bảo."

Nể mặt tiền, tài xế cũng không nói nhiều với tôi nữa. Anh ta cũng là một người tài xế làm lâu năm, cũng đã gặp phải nhiều người khách kỳ lạ. Anh ta laongr xoảng đổi hộp số nói: "Được, cô trả tiền thì cô là đại gia, chỉ cần cô trả được, tôi lại đi theo cô nói! Cho dù cô muốn đi tới Quỷ Môn Quan, ông đây cũng đưa cô đi."

Trả tiền chính là đại gia, những lời này không sai!

Nhưng những lời tài xế này nói sau đó lại không xuôi tai, rõ ràng là khinh bỉ tôi không biết lái xe! Chảnh với tôi ở đây à, được thôi. Tôi thật muốn nói cho anh ta biết, chúng ta đang đi tới Quỷ Môn Quan đấy, trên xe còn có hai con quỷ già nghìn năm, tôi xem anh ta còn chảnh được nữa không!

Xe taxi đi qua đi lại ở trên đường phố, tìm kiếm không mục đích. Người tài xế không nói nhiều, nhiều lần khi tới đầu đường cần phải rẽ, anh ta đều có thể chở tới ngõ nhỏ chúng tôi muốn đi, điểm ấy khiến tôi vẫn rất phục kỹ thuật lái xe của anh ta.

Chúng tôi tìm rất lâu, cuối cùng khi đi ngang qua một ngã tư đường mới nhìn thấy chiếc xe tải chở xi măng kia. Đầu xe đã bị đụng tới bẹp dí mà vẫn lao nhanh ở trên đường. Mẹ nó, thật đúng là một tai họa.

Quỷ Vương Dạ Quân từ trong xe taxi bay thẳng ra ngoài, đuổi theo chiếc xe kia, Hắc Vô Thường ở lại chiếc xe taxi để bảo vệ tôi!

Khi vừa phát hiện ra chiếc xe tải kia, tên chết tiệt còn ở trong xe, sau đó khi chiếc xe taxi cách chiếc xe tải càng lúc càng gần, anh mới lao vọt ra ngoài, ở dưới khoảng cách gần hai bên đều có thể chú ý tới nhau, chỉ cần thu được Huyết Thi này thì chuyện này xem như kết thúc.

Đây là phân tích của tôi về hành động của tên chết tiệt. Chỉ có điều khi chiếc xe taxi không ngừng tới gần chiếc xe tải kia, tài xế đột nhiên đánh tay lái rẽ về phía con đường nhỏ bên trái.

Đây là tình huống gì vậy? Tôi vội vàng kêu lên với người tài xế: "Này, thế này là thế nào? Tôi không bảo anh rẽ, quay lại, đuổi theo chiếc xe tải kia, anh có nghe không?"

Người tài xế không nói lời nào, anh ta chỉ cắm đầu lái về phía trước!

Tôi lập tức phát hiện có điểm không thích hợp, muốn mở cửa xe nhảy ra, nhưng cửa xe và cửa sổ xe ở hai bên đều bị khóa chặt, căn bản không mở ra được.

"Anh là ai?"

Người tài xế xoay đầu 360°, anh ta nhìn về phía tôi cười, miệng kéo dài sang hai bên, còn kéo đến bên tai. Tôi dường như có thể dự đoán được, chỉ cần anh ta há miệng ra thì cái đầu của anh ta sẽ bị tách ra làm hai, từ trong cái miệng này của anh ta sẽ có thứ gì đó quỷ dị đáng sợ chui ra.

Tôi nuốt nước bọt, không ngừng tự bảo mình phải bình tĩnh, bây giờ bên trong xe chỉ có một mình tôi, tên chết tiệt đuổi theo chiếc xe tải kia, Hắc Vô Thường ở ngoài xe, tôi không thể tự làm mình hoảng hốt trước được.

Hắc Vô Thường canh giữ ở ngoài xe đồng thời phát hiện ra tài xế có vấn đề. Anh ta muốn tiến vào bên trong xe, nhưng bị tài xế đẩy ra ngoài. Tôi nhìn thấy anh ta ngã trên mặt đất và bị chiếc xe nghiến qua. Anh ta lại bò dậy và đuổi theo giống như người không có chuyện gì.

Tôi nghe được Hắc Vô Thường ở phía sau hét to, anh ta bảo tôi nhanh xuống xe, nói cho tôi biết người ngồi trong xe không phải là người. Nhìn dáng vẻ sốt ruột của anh ta, tôi rất muốn nói tôi đã biết, không phải tôi không muốn xuống mà tôi căn bản không xuống được.

Tôi lại buồn bực. Tại sao người tài xế này lại biến thành quỷ vật giữa đường vậy? Vừa rồi tên chết tiệt vẫn luôn ngồi ở trên xe, nếu có ma quỷ xâm nhập, anh không thể không biết được. Chẳng lẽ ngay từ lúc đầu, chiếc xe tôi vẫy đã là chiếc xe quỷ sao?

Má nó!

Tôi lập tức nhớ tới câu nói trước đó của người tài xế, cho dù đưa các người đi tới Quỷ Môn Quan cũng không có vấn đề gì, tôi lập tức sợ hãi.

Xe taxi chạy thẳng đến vùng ngoại ô, bốn phía hoàn toàn vắng vẻ, ngay cả một nơi giống như nhà cũng không nhìn thấy, phía trước có một cánh rừng, hai bên đều là đất vàng. Tôi nhìn về phía ngoài cửa sổ. Chẳng biết từ lúc nào, đường cái trên mặt đất đã biến thành đất cát.

Xe vừa dừng lại, Hắc Vô Thường đã đi tới sau xe.

Tài xế đóng mạnh cửa lại và đi tới, tôi cố gắng làm cho chiếc xe mở cửa, lại phát hiện chiếc xe căn bản không nghe theo tôi sai khiến, quỷ vật kia đã khống chế chiếc xe, muốn nhốt tôi ở bên trong xe.

Tôi ghé sát vào kính chắn gió sau xe, nhìn một luồng khí đen chui ra từ trong miệng của tài xế. Tài xế bị quỷ vật nhập hồn đã mềm oặt ngã xuống đất. Tôi không nhìn thấy rõ mặt anh ta, chỉ thấy có một đám khí đen vây quanh anh ta, cho dù cách lớp kính, tôi vẫn có thể nhận thấy được khí đen này chính là được thứ mở bụng tôi ra.

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Tôi nhớ tên chết tiệt dẫn theo tôi từ trong xe buýt đi ra, chúng tôi phát hiện ra tung tích của Huyết Thi nên mới phải vẫy xe taxi đuổi theo. Lúc đó, hiện trường rất hỗn loạn, rất nhiều chiếc xe xảy ra tai nạn. Hai bên đường đi đều bị tắc nghẽn. Tôi không suy nghĩ nhiều, chỉ thấy có một chiếc xe không chở khách nên mới vẫy. Lẽ nào chúng tôi lên thuyền giặc chính vào khi đó sao?

Lần trước, khi Lệ Quỷ tấn công tôi, bọn họ cũng đã nói hắn giỏi che giấu hơi thở của mình. Mà vừa rồi chúng ta vẫn luôn chú ý tới Huyết Thi, cho nên không ngờ được Lệ Quỷ này lại to gan tới mức ẩn nấp ở trong cơ thể của tài xế xe taxi, một đường đi theo chúng tôi, đợi đến khi tên chết tiệt rời đi, hắn mới xem thời cơ ra tay, đúng là tính kế rất thông minh.

Quả nhiên quỷ vật này lợi hại, không những được giấu được hai mắt của Quỷ Vương, còn có thể bình tĩnh như vậy, giỏi tính toán như vậy, nếu không loại bỏ thì sau này nhất định sẽ gây ra họa lớn ở Nhân giới!

Lúc này, bên ngoài xe trời đất mù mịt, rõ ràng Hắc Vô Thường không phải là đối thủ của Lệ Quỷ nên dần dần lộ ra sơ hở, rất nhanh đã bị Lệ Quỷ đánh đau. Anh ta bị ném ngã trên mặt đất, trên người có những lỗ thủng giống như bị gió mạnh cắt qua, vô cùng thê thảm.

Mặc dù như thế, Hắc Vô Thường vẫn xoay người nhảy dựng lên, chẳng qua không ngừng vung vẩy xích sắt tấn công về phía Lệ Quỷ, liêm đao lớn trong tay anh ta chợt mạnh mẽ đầy uy lực, nhưng Lệ Quỷ nhanh nhẹn, giỏi về giở trò lừa bịp vẫn tìm được sơ hở trong đó.

Chỉ thấy hắn giả vờ bị đao phong cắt tới làm tổn thương ngã xuống đất, nhân lúc Hắc Vô Thường thừa thắng xông lên, hắn nắm một nắm đất ném về phía giữa không trung, đồng thời có âm phong cuồn cuộn nổi lên, mang theo đất cát che đi tầm mắt của Hắc Vô Thường. Hắn điểm mũi chân xuống đất, không chờ tôi nhìn thấy rõ ràng thân pháp của hắn, Hắc Vô Thường đã bị hắn bóp cổ nhấc lên giữa không trung!

Tôi không thể trơ mắt nhìn Hắc Vô Thường mất mạng vì mình, vì vậy liền cầm lấy ba lô cố đập mạnh về phía cửa kính xe, nhưng cửa kính xe rất chắc chắn, tôi liều mạng đập vài cái mà thậm chí không có một vết nứt nhỏ nào.

Làm thế nào đây?

Chẳng lẽ muốn tôi trơ mắt nhìn Hắc Vô Thường bị Lệ Quỷ xé rách à? Tôi không thể làm được. Tôi càng không muốn lại bị Lệ Quỷ mở ngực mổ bụng nữa!

Bình tĩnh! Bây giờ phải bình tĩnh, còn chưa tới lúc tuyệt vọng.

Sau khi tôi cố bảo mình mình bình tĩnh, bỗng nhiên nghĩ ra, bất kể đối phương thật sự lợi hại thế nào, dù sao nó vẫn là con quỷ. Nếu là Quỷ Súc, đạo pháp bùa chú gì đó có lẽ cũng có tác dụng với nó!

Đạo thuật khác thì tôi không hiểu, nhưng tôi biết vẽ bùa đấy! Nghĩ tới đây, tôi dùng sức cắn rách ngón tay, ở trên cửa sổ xe dùng máu vẽ ra bùa trừ tà và lập tức vặn chốt cửa. Quả nhiên, bùa máu đã có tác dụng, tôi thuận lợi từ trong xe chạy ra được.

Có thể Lệ Quỷ nghe được tiếng động nên quay đầu nhìn về phía tôi. Khi thấy tôi từ trong xe đi ra, hắn cười tà vài tiếng nói: "Có thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta thì xem như cô còn có chút bản lĩnh. Chỉ có điều cũng chỉ vậy mà thôi, cô vẫn không thể thoát khỏi tay ta đâu. Nếu không muốn chịu khổ thì ngoan ngoãn đưa thịt trong bụng cô cho ta."

Hắc Vô Thường cũng thấy tôi từ trong xe chạy ra, lúc này, cũng không biết anh ta lấy đâu ra sức lực, đạp một cái ở trên bụng của Lệ Quỷ! Anh ta nhân lúc đối phương lỡ tay, tránh được sự khống chế của hắn rồi chạy như điên về phía tôi. "Thất nương nương, chạy mau đi!"

Tôi biết rất rõ ràng với tình hình trước mắt này, tôi ở lại chỉ có một con đường chết, nhưng nếu bây giờ tôi chạy, Hắc Vô Thường nhất định sẽ mất mạng, cho nên bây giờ tôi rất xoắn xuýt.

Làm người thì không thể không có đạo nghĩa, anh em Vô Thường đã nhiều lần bảo vệ tôi, tôi làm sao có thể vào bỏ lại anh ta vào lúc này được. Vì vậy tôi quyết định thật nhanh, quyết định đánh cược với Lệ Quỷ này một lần!

Tôi đánh không lại hắn thì có thể kéo dài thời gian! Chỉ cần chờ tới lúc tên chết tiệt phát hiện ra tình hình và đuổi theo, tôi lại có thể thắng rồi!

Trong lúc tôi đang tính toán, Hắc Vô Thường lại dây dưa đấu với Lệ Quỷ, anh ta thấy tôi không chạy thì lập tức nổi giận giậm chân một cái quát: "Bà cô của tôi ơi, sao người vẫn ngẩn ngơ ở đó! Người chạy nhanh đi!"

Tôi lắc đầu nói rất chắc chắn: "Chạy cái gì mà chạy! Tốt xấu gì tôi cũng là người phụ nữ của Dạ Quân, chạy sẽ mất thể hiện biết bao nhiêu! Hơn nữa, tôi chạy thì anh phải làm sao? Dùng cái mạng nhỏ này của anh để tranh thủ cho tôi một chút thời gian sao? Nói đùa, tôi làm sao có thể làm ra chuyện như vậy được! Nơi này cách thành phố quá xa, cho dù có thể chạy, cũng chạy không thoát khỏi sự khống chế của Lệ Quỷ này. Tôi cần gì làm điều thừa thãi, còn liên lụy tới tính mạng của người vô tội. Anh đừng dài dòng nữa, anh dám quỷ gào với tôi, xem tôi có gọt anh không."

Lệ Quỷ vừa nghe vậy thì cười ha ha. "Thật can đảm! Không hổ danh là người phụ nữ của Quỷ Vương, trong sáng thông minh, còn có sự dũng cảm mà nhiều người đàn ông cũng không có. Chỉ có điều cô có chấp nhận hay không thì cũng phải chết."

Đối phương định kích thích cho tôi khủng hoảng, muốn dùng tâm lý chiến tới làm phá vỡ tuyến phòng vệ của tôi. Về điểm ấy, tôi không thể để cho hắn thực hiện được. Chỉ có điều tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách đối phó với hắn thế nào.

Nhân lúc Lệ Quỷ vênh váo đắc ý, tôi chắp hai tay sau lưng, dùng máu của mình vẽ bùa trấn tà ở trong lòng bàn tay. Cho dù tôi có một trái tim kiên định, nhưng không có tự tin tuyệt đối! Tôi cầu khấn thần linh các đường nhất định phải phù hộ cho tôi thành công!

Quỷ vật này giỏi về tính kế, tôi không thể để cho hắn nhìn ra dự định của tôi, cơ hội chỉ có một lần. Vì vậy, tôi ngẩng đầu giễu cợt nói: "Anh sai rồi, tôi không thông minh, lá gan cũng không đủ lớn, tôi chỉ là một người bình thường sợ chết."

Lệ Quỷ trong khí đen bao phủ bước dần về phía tôi, tôi không nhìn thấy rõ gương mặt của hắn. Hắc Vô Thường đã giơ cao liêm đao lớn ngăn cản ở trước mặt tôi.

"Cô bé, cô đang chơi trò kéo dài thời gian với ta để chờ Quỷ Vương Dạ Quân tới cứu cô, không sai chứ?" Trong cổ họng của Lệ Quỷ phát ra tiếng cười khanh khách, chỉ thấy hắn đứng tại chỗ, hai chân gập lại và nhảy dựng lên, trong chớp mắt đã nhảy đến trước mặt Hắc Vô Thường, quỷ trảo xuyên qua cơ thể của Vô Thường huynh, trực tiếp ép tới ngực tôi.

Tôi cách Lệ Quỷ chưa đầy một cánh tay. Dưới khoảng cách gần như vậy, tôi có thể thấy rõ dáng vẻ của hắn ở trong khí đen, vẻ ngoài còn không tính là người khó coi, nhưng đúng với một câu hình người dạng chó, không bằng súc sinh, thảo nào lại bị áp chế ở tầng dưới cùng của địa ngục suốt mấy trăm năm.

Tôi hít sâu một hơi, nhìn bàn tay của Lệ Quỷ đi qua cơ thể của Hắc Vô Thường, tôi vội vàng tránh qua một bên, giơ bàn tay phải có vẽ phù máu lên, không khách sáo đánh vào trên người Lệ Quỷ.

Ánh sáng màu đỏ thoáng hiện, Lệ Quỷ cũng bị đẩy lùi không giống trong tưởng tượng của tôi, mà đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào tôi. Trong ánh mắt của hắn có rất nhiều cảm xúc phức tạp, đầy nghi ngờ, rầu rĩ, phẫn nộ và không thể tin nổi. Tôi không biết hắn đang suy nghĩ gì, nhưng tôi cảm thấy lúc này, bất kể bùa máu kia có tác dụng hay không, ở trên phương diện khí thế tuyệt đối không thể thua người. Cho nên tôi trợn trừng mắt như muốn giết người trực tiếp ép về phía hắn.

Thật lâu sau, khí đen bao quanh Lệ Quỷ khuếch tán ra ngoài với tốc độ kinh người. Tôi chỉ nghe hắn lạnh lùng quát: "Loài người nhỏ bé, cô cho rằng làm như vậy lại có thể tiêu diệt được tôi sao? Đúng là ngu không ai bằng!"

Vừa dứt lời, tôi đã bị một sức lực mạnh mẽ đánh văng ra, Hắc Vô Thường đang bảo vệ cho tôi cũng bị bắn ra theo tôi, rơi vào mảnh đất trống cách đó mấy mét, không thấy nhúc nhích gì nữa.

Bị sức lực mạnh mẽ đánh văng ra, sau đó rơi tự do xuống đất, phát ra tiếng động lớn cũng chỉ xảy ra trong chớp mắt. Đầu tôi vẫn luôn trống rỗng, mãi đến khi nghe được tiếng xương cốt của tôi phát ra những tiếng rắc rắc, cánh tay phải không thể động đậy, tôi mới ý thức được vừa rồi tôi thật sự giống như một cánh diều thịt người bị đứt dây, lướt qua không trung rơi xuống đất mà không phải là ảo giác.

Đau đớn như khoan tim thoáng cái đã lan tràn đến cả người, tôi đau tới mức thậm chí cũng không dám thở mạnh. Tôi nhìn sang Hắc Vô Thường bên cạnh, từ trong lỗ thủng lớn trước ngực anh ta có khí đen không ngừng bay ra. Tôi thử bò qua, muốn mau chóng tìm hiểu tình trạng của anh ta. Nhưng Lệ Quỷ đã bước từng bước tiến dần về phía tôi.

Tôi lo lắng liếc nhìn Hắc Vô Thường, sau đó lại bò về một phía khác. Nếu không cứu được Hắc Vô Thường, ít nhất tôi không thể để cho anh ta lại bị tổn thương lần thứ hai.

Theo từng bước tôi di chuyển, cơ thể phát ra những tiếng rắc rắc giống như muốn vỡ ra. Tôi không biết mình có thể chống đỡ được bao lâu nữa. Sao tên chết tiệt đáng chết kia còn chưa chạy tới vậy? Tôi cũng sắp phải chết rồi! 5555, nhưng tôi không muốn chết à!

Trước mắt tôi xuất hiện đôi chân đầy khí đen. Lệ Quỷ đã đứng ở trước mặt tôi. Hắn giơ bàn tay giống như móng vuốt khô bóp cằm của tôi nói: "Kiếp trước, ta tạo ra quá nhiều tội lỗi, cho nên không muốn lại thêm mạng người nữa. Chỉ cần cô đừng nghĩ ra những ý tưởng linh tinh, ta lấy đồ mình cần sẽ thả cô đi, thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top