Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

₷₷₷ Chương 483 ₷₷₷

Edit: Xichtu

Nếu pháp sư để thất thân, như vậy liền nhất định sẽ bị thiêu chết.

Tiểu hồ ly tiến tới ôm lấy cô, nhẹ giọng nói:

-Như vậy trước mặt người khác, con sẽ khg gọi mẫu thân.

-Nói đúng ra, ngươi khg thể xuất hiện trc mặt người khác.

Bạch Tửu sờ sờ đỉnh đầu hắn, nhẹ giọng nói tiếp:

-Nơi này ai cũng đều ghét yêu quái, nếu họ nhìn thấy ngươi, ng sẽ bị đêm đi.

Cậu bé chui vào lòng cô, nắm chặt góc áo, như sợ bị người đoạt mất.

Có lẽ con người sinh ra sẽ có ấn tượng tốt với những vật dễ thương. Bạch Tửu cũng khg ngoại lệ, cô ôm cậu bé đặt lên đùi mình, cẩn thận tránh chạm vào vết thương, nhẹ nhàng vỗ lưng cậu:

-Tạm thời ngươi ở chỗ này với ta. Chờ ngươi khỏi hẳn, sẽ nghĩ cách đưa ngươi ra khỏi thôn.

Cậu dựa vào lòng cô, lắc đầu:

-Con khg muốn rời xa nương.

Bạch Tửu cười cười, không nói gì.

Cậu nhất định phải rời khỏi đây. Cô đem cậu giấu đi cũng là sự tình nghiêm trọng rồi, khg thể giấu cả đời.

Bạch Tửu nghĩ, vẫn là về sau tìm một yêu hồ chưa mở linh trí để lấy trái tim vậy.

Ngôi đền từ trước giờ luôn vắng vẻ quạnh quẽ. Người thường trừ bỏ trưởng thôn đại diện đến cầu bình an, hoặc là có vấn đề cần xử lý, thôn trưởng sẽ chỉ đến đứng bên ngoài chờ chỉ dẫn. Còn khg thì sẽ chẳng có ai đến nơi này.

Pháp sư giống như là linh vật thôn này, cô đc người cung phụng, lại cũng bị hạn chế. Vì đc chọn làm pháp sư, cô khg thể ra khỏi làng. Nhưng vì có ít người tới nơi này, nên cô mới có thể giấu ng.

Tiểu hồ ly dễ nuôi, cho cậu thức ăn ng cũng khg sao. Nhưng đây là làng chài, thức ăn chủ yếu là đặc sản vùng biển. Bữa đầu tiên, cô ngập ngừng đặt đĩa cá lên phía trc.

Tiểu hồ ly đầu tiên là ngửi ngửi hương vị, theo sau mới vươn hai tay bắt lấy cá chiên lên gặm.

Cậu thật sự rất đối, vừa mới xuất hiện ở làng, cậu đã trốn thật lâu. Thẳng đến khi đói muốn ăn vụng cá phơi khô của một gia đình, lại bị người khác bắt gặp, nên mới để lưu lạc đến độ bị thương, phải chạy vào đền thờ để chốn.

Bạch Tửu thấy hắn ăn đến vui sướng, cũng không so đo chuyện cậu làm bẩn tay chính mình. Cô yên lặng uống trà, bỗng nhiên liền bắt đầu tự hỏi, nếu cha mẹ hắn có khả năng là đại yêu, kia tới lúc cha mẹ hắn tìm tới, không biết có thể hay không coi cô là ân nhân, mà lấy cho cô một cái vảy rồng?

Bất quá cũng chỉ là nghĩ mà thôi. Đầu tiên, đại đa số yêu quái trên thế gian đều hiểm ác. Thứ hai, nếu như cha mẹ hắn biết con trai mình bị dân làng đả thương, trong cơn tức giận có thể phá hủy cả thôn.

Cô quyết định vẫn là không nên mạo hiểm.

Dần dần, Cô cảm thấy có một đạo ánh mắt nhìn chằm chằm chính mình, rũ mắt nhìn lại, nguyên lai là tiểu hồ ly đã ăn xong, đang thẳng lăng lăng nhìn cô.

Bạch Tửu buông xuống chén trà, lại đứng dậy đi tới bên người cậu ngồi xuống, cô lấy ra khăn tay lau miệng cậu, theo sau lại lau hai tay cậu, cô hỏi: Ăn no chưa?

ừm. Hắn gật đầu.

Bạch Tửu nhéo cái má mềm mềm, cười nói: Ăn no thì tốt.

Thấy tiểu hồ ly biểu tình uể oải, cô lại thấp giọng nói: Đi rửa mặt, rồi chúng ta đi ngủ thôi.

(ง ̀ώ)ง(ง ̀ώ)ง(ง ̀ώ)ง

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top