Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Tiết mục giao lưu văn hóa tôn giáo Thành phố Lê Hải ( Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất cả bắt đầu từ tin tức buổi sáng ngày hôm nay.

La Bân Hãn ngày thường không xem thời sự TV. Cậu mở TV chỉ để xem điện ảnh hoặc ít tiết mục, nhưng đấy là trước kia, gần ba tháng nay cậu có điểm hứng thú rã rời nên chưa từng xem TV.

Nhưng sáng nay cậu phải lên máy bay – người mẹ luật sư và đứa em gái cùng mẹ khác cha hiện đang định cư nước ngoài, mẹ lại yêu cầu cậu để ý đến đứa em gây phiền toái không ngừng kia – vậy nên sáng nay cậu mới dậy sớm. Ở đầu còn hôn hôn trầm trầm chiên trứng, cậu thuận tay mở TV lên, để tin tức tự chạy.

"....Buổi tối hôm qua tại khu một Thành phố Hồ Dương tại một cửa hàng trang sức đã phát sinh vụ cướp bóc nhiều người. Sau khi cảnh sát nhanh chóng đuổi tới, phạm nhân cầm đao bắt cóc hai con tin, một người là nữ nhân viên cửa hàng, một người là nam khách hàng. Hai bên trong lúc giằng co, vài tên phạm nhân ngoài ý muốn đã bị vật phẩm trang sức thủy tinh của cửa hàng đâm bị thương phần bộ chủ mạch máu, trước mắt hiện đã đưa đến bệnh viện cấp cứu......"

"......Từ hôm nay bắt đầu cử hành hoạt động giao lưu văn hóa tôn giáo ...... Phó hội trưởng triển khai diễn thuyết sinh động quay chung quanh tôn giáo, văn hóa và kiến trúc lịch sử thành phố ......"

"...... Đây là hôm qua người dân ngẫu nhiên quay chụp đến hình ảnh. Có thể nhìn thấy ở ban ngày dưới trời nắng xẹt qua một vệt sao băng rõ ràng. Trước mắt các chuyên gia đối với hiện tượng này đưa ra ba loại khả năng giả thuyết......"

La Bân Hãn ngáp một cái, bê trứng chiên ra phòng khách ngồi ăn xong mới dẫn hành lý ra khỏi cửa. Ngồi lên xe cho thuê cậu mới nhớ ra phải gọi cho cậu bạn thân Chu Vũ một cú điện thoại, liền lấy di động từ trong túi ra.

Đối với La Bân Hãn mà nói, không có bao nhiêu người có thể cùng Chu Vũ tầm quan trọng đánh đồng. Tình hữu nghị giữa hai người bắt đầu từ khi còn tiểu học cho đến mãi cao trung vẫn học chung trường. Đến tận hiện tại hai người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, mỗi lần ra nước ngoài cậu đều gọi điện báo cho cậu bạn tốt này một tiếng.

Điện thoại vang lên vài giây liền bắt máy —— khác với sinh hoạt lười biếng của bản thân, Chu Vũ hàng năm vẫn duy trì thói quen dậy sớm.

" Alo Chu Vũ. Đang làm gì đấy?" La Bân Hãn uể oải ỉu xìu hỏi.

Đầu kia điện thoại Chu Vũ ừ một tiếng, ngắn gọn mà trả lời nói: "Đọc sách."

Hắn nói là đang đọc sách, nhưng La Bân Hãn biết ý cậu ta là đang chuẩn bị luận văn. Một năm trước Chu Vũ thanh mai trúc mã đột nhiên mất tích, vì tìm kiếm cô, Chu Vũ việc học cũng bất đắc dĩ phải gián đoạn, còn bởi vậy nhiều lần nằm viện, cho đến ba tháng trước, hắn sau khi chịu đả kích lớn mới miễn cưỡng khôi phục lại, giờ đang nhờ vào quan hệ của cha kiếm tìm đạo sư, chuyên chú lại việc học.

La Bân Hãn cầm điện thoại giải thích chính mình lại muốn đi nước ngoài mấy ngày, có lẽ muốn kéo dài đến nửa tháng, nhờ đối phương hỗ trợ chăm sóc chim anh vũ nuôi trong nhà. Chu Vũ cũng tập mãi thành thói quen nói đồng ý.

Đề tài vốn dĩ có thể kết thúc tại đây, nhưng La Bân Hãn còn cảm thấy có điểm nhàm chán, tưởng cùng bạn tốt nói thêm vài ba câu. Vì thế cậu nói: "Cậu xem tin tức sáng nay chưa? Gần chỗ cậu ở có vụ cướp trang sức đấy."

Chu Vũ ừ một tiếng.

"Còn dám bắt cả con tin...... To gan thật đấy nhỉ?"

Chu Vũ lại ừ một tiếng.

Bạn tốt hưởng ứng không đủ tích cực, nhưng La Bân Hãn vẫn cứ không hết hứng thú. Cậu đối những loại sự vật nguy hiểm khó có thể giải thích luôn có một loại nhiệt tình khó hiểu.

Hắn vuốt cằm vừa cạo sạch sẽ cân nhắc nói: "Cậu nói thế này có kì không, vài phạm nhân đều bị mảnh vỡ thủy tinh đâm bị thương đùi —— đâm vào chân tớ còn có thể hiểu, còn đùi thì đâm lên thế nào được? Bọn họ thích đem chân hướng phía mảnh vỡ à?"

"Chắc là trùng hợp." Chu Vũ lần đầu đưa ra ý kiến.

"Ôi cậu tên này sao trấn tĩnh vậy ...... Khai mau tối hôm qua đang làm gì? Nghe thấy còi cảnh sát vang lên không?"

"Có, tối hôm qua ở trong tiệm chọn quà sinh nhật cho cậu."

La Bân Hãn được nhắc mới nhớ. Sinh nhật của cậu liền vào tháng sau, bất quá cũng không có gì chờ mong, từ khi cha mẹ ly dị sau sinh nhật cậu đều thực nhạt nhẽo. Cậu có điểm tò mò Chu Vũ mua cho mình cái gì, nhưng miệng Chu Vũ từ trước đến nay không ai cạy được.

Lúc cậu đang lo lắng như thế nào từ móc ra vài câu lời nói từ miệng tên nhóc này, xe taxi quẹo vào một con phố cũ, La Bân Hãn chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, lập tức không hề quan tâm đến quà sinh nhật, vội vội vàng vàng mà nói hai câu liền cúp điện thoại.

Cuối căn phố cũ có căn nhà thờ lớn nghe nói đã có trăm năm lịch sử, từ nào đó ý nghĩa đều không phải là việc quá sáng rọi, nhưng không thể phủ nhận là kiến trúc này quả thật rất đẹp. Nó có cao ngất chênh vênh  đỉnh tháp nhọn cùng cửa sổ hoa hồng xa xỉ hoa lệ, hấp dẫn không ít du khách chụp ảnh, nhưng kỳ thật những thứ này là mười năm gần đây mới xây mới tân trang lại.

Lúc này giáo đường trước cửa chất đầy những bó hoa hồng tươi, hai chiếc bảy màu khinh khí cầu to buộc ở cửa chính. Thứ làm người chấn động nhất chính là biểu ngữ màu đỏ dài đến 5 mét, mặt trên viết "Nhiệt liệt hoan nghênh nhóm Thanh Liên Tự pháp sư tiến đến giao lưu". Bên dưới biểu ngữ, phía trước giáo đường, giờ phút này đang xếp một hàng tăng nhân mặc áo xám.

La Bân Hãn bị trường hợp mộng ảo này mê hoặc. Ngay cả tài xế taxi cũng bị mê hoặc theo. Hắn không tự chủ được mà thả chậm tốc độ xe, ý đồ có thể nhìn thêm vài giây hình ảnh thần bí này.

"Bác tài, bác nói xem hòa thượng cùng nữ tu sĩ có thể giao lưu cái gì cơ?" La Bân Hãn nhìn không chớp mắt hỏi.

Tài xế taxi rất có kiến giải, lau tay lái xong khẳng định nói: "Kia phải hỏi người lãnh đạo của bọn họ có thái độ gì."

"Thế Phật Tổ cùng Thượng Đế chơi thân sao?"

"Cái này có lẽ phải xem tình huống. Đều ở dưới hồng kỳ (*), ai có thể cách biệt với ai. Thành thật chút, chắp vá cùng nhau qua thôi."

(*) hongqi: thương hiệu xe sang trung quốc, ban đầu, các mẫu Hongqi chỉ dành cho các quan chức chính phủ cấp cao

La Bân Hãn tức khắc cảm thấy bác tài này nói rất có chiều sâu, cảm thấy rất là kính nể, nghiêm túc hỏi: "Bác tin phật?"

Bác tài cười haha: "Tôi tin đạo."

La Bân Hãn bừng tỉnh đại ngộ, liên thanh nói: "Thất kính, thất kính. Phật thủ Vô Lượng Thiên Tôn."

"Phải là Phúc thọ Vô Lượng Thiên Tôn, muốn ăn phật thủ chính cậu đi mua đi. Ai, tiểu tử, cậu có tôn giáo không?"

"Tin. Tôi tin phi thiên mì sợi thần giáo."

"Cậu nói quái gì vậy?"

"Phi thiên mì sợi ấy. Chính là nói thế giới nếu là do chân thần sáng tạo ra. Kia thần bộ dáng khả năng chính là một chén mì, ở người nước ngoài trong mắt chính là mì Ý, chúng ta nơi này thì là mì Dương Xuân, mì trộn tương, mì bát lớn......"

Tài xế taxi nghe được sửng sốt, chỉnh điều hòa nói: "Cậu đói bụng có phải hay không? Tôi chỗ này còn có một miếng trứng cuộn...... Hả, hòa thượng bên kia sao còn có trẻ con bên trong?"

Hắn kinh ngạc mà nhìn phía ngoài cửa sổ. La Bân Hãn cũng theo hắn tầm mắt nhìn qua, nhìn đến kia một hàng áo xám tăng nhân xuất hiện một thiếu niên. Thiếu niên phục sức cũng rất kỳ quái, là kiểu nửa cổ trang màu đỏ áo dài, trên đầu tóc ngắn lung tung rối loạn ngẩng cao.

Thoáng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc này, La Bân Hãn suýt thì nhảy dựng lên từ chỗ ngồi.

"Bác tài dừng xe!"

Tài xế mờ mịt mà dừng ở ven đường, La Bân Hãn dùng tốc độ nhanh nhất thanh toán tiền, sau đó kéo rương hành lý của mình xông ra ngoài.

Cậu chạy đến cửa giáo đường. Lúc này hồng y thiếu niên đã không thấy, từng hòa thượng đang xếp hàng bực bội nhìn cậu, đỉnh đầu tỏa sáng của bọn họ gợi lên hồi ức rất không xong của La Bân Hãn.

"Ặc, chắc là không có ở bên trong đâu nhỉ?"

La Bân Hãn nuốt nước miếng một cái, nhìn quét qua từng khuôn mặt hòa thượng, may mắn trong đó không có ai là người cậu biết.

Đúng lúc này cửa giáo đường mở ra. Từng nhóm nữ tu sĩ mặc đồ đen nối đuôi nhau bước ra, mời các hòa thượng tiến vào bên trong giáo đường. La Bân Hãn trước mắt bỗng sáng ngời —— cậu phát hiện vài nữ tu sĩ đứng đầu đều rất xinh đẹp.Váy đen trên thân thể bọn họ mặc kín mít, nhưng khuôn mặt lại vẫn đẹp đến khiến người khác không rời được mắt.

Các hòa thượng đi vào. Lúc này một vị nữ tu sĩ xinh đẹp bước đến trước mặt La Bân Hãn nói: "Ngài có muốn vào trong không?"

La Bân Hãn ngây người một chút nói: "Thế này có phù hợp không?"

Nữ tu sĩ dịu dàng nhìn cậu. Đôi mắt cô rất đẹp, trong suốt như thủy tinh.

"Chủ sẽ không cự tuyệt bất luận người lạc đường nào."

Tín ngưỡng là bát mì lớn La Bân Hãn muốn nghiêm túc từ chối, nhưng nữ tu sĩ thật sự là quá xinh đẹp. Cậu chỉ cảm thấy đầu vựng vựng hồ hồ, tầm nhìn chỉ còn lại có cặp mắt như nước mùa thu kia.

"Xin đi theo tôi."

Cậu đi theo nữ tu sĩ. Bọn họ không có tiến lễ đường, mà là đi đình nhỏ ở bên cạnh. Việc khác thường đến vậy mà La Bân Hãn một chút ý tưởng cũng không có, khắp đầu óc cậu chỉ còn lại có giọng nói nhỏ nhẹ của nữ tu sĩ.

"Xin hãy ngồi xuống ở chỗ này."

La Bân Hãn ngồi xuống ghế. Toàn bộ trong phòng chỉ có một chiếc ghế dựa, không biết như thế nào còn ghép thêm còng tay gai nhọn rỉ sắt cùng còng chân rỉ sắt. Nữ tu sĩ dịu dàng săn sóc giúp cậu đeo lên, buộc rất chặt chẽ.

La Bân Hãn cảm giác không quá đúng. Ghế dựa bình thường sao lại có còng tay?

Nữ tu sĩ đôi tay chắp trước ngực, đoan trang chầm chậm đi đến trước mặt cậu. Cô nhẹ nhàng cười, đầu La Bân Hãn đột nhiên trở nên thanh tỉnh.

Cậu nhìn chính mình bị khóa chặt tay chân, bắt đầu hét lên kêu thảm thiết. Lúc nữ tu sĩ bắt đầu cởi quần áo cậu gào đến càng liều mạng.

"Có chuyện từ từ nói đừng động thủ hành hung ——"

Nữ tu sĩ bỏ xuống dày nặng vải dệt, thân thể phập phồng quyến rũ, khiến người mơ màng không thôi. Nhưng ở trên da thịt như ngọc kia còn bao trùm những thứ khác, đó là xích sắt, lẫn da cùng kim loại tạo thành một loại quần áo nịt kỳ quái.

Cô duỗi tay ra sau lưng. La Bân Hãn cảm thấy vòng eo nhỏ đến chỉ đủ nắm tay, nhưng cô lại không biết từ chỗ nào biến ra một thứ cùng loại súng giật điện đồ vật. Cô một tay cầm súng răng rắc đè trên cổ La Bân Hãn, hỏi: "Săn trật khuyển ở đâu?"

Lời editor: Bộ này là P2 còn P1 là "Góc chết trò chơi" cùng tác giả, hiện tại đã vào cục cảnh sát (404 not found sad), tác giả có đăng nửa đầu như phiên ngoại ở truyện này nhưng mình chưa chắc dịch vì bộ 1 chủ yếu main là Chu Vũ, có dịch chắc dịch đoạn Kinh Hoàng xuất hiện thôi. (Tôi mãi yêu hồng y thiếu niên!!)

Also card SR sinh nhật của Kinh Hoàng trên khởi điểm cho mọi người dễ hình dung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top