Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng chủ nhật, Trần Thạc ngủ tới mê man, nhờ chuông điện thoại reo mới tỉnh dậy. Giấc mơ chuột đêm qua đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới chất lượng giấc ngủ của anh, dẫn đến cả người anh đều đờ đờ đẫn đẫn. Anh cầm điện thoại lên xem thử, là một số điện thoại lạ.

Trần Thạc bắt máy: "Xin chào."

"Xin chào, anh là Trần Thạc đúng không?" Là giọng một người đàn ông trung niên.

"Là tôi, anh là?"

"Tôi là bạn của Khưu Đình – đồng nghiệp anh, chuyên nghiên cứu về động vật, tôi họ Tần."

Trần Thạc ngây người ra cả một hồi lâu, lúc này mới nhớ lại lời mà Khưu Đình nói với mình vào tối hôm qua. Xem ra cô ấy đã đưa số điện thoại mình cho vị giáo sư họ Tần này. Người ta đã chủ động liên hệ mình rồi. Trần Thạc vội vàng ngồi dậy và lịch sự đáp: "À, giáo sư Tần, chào anh!"

"Đừng khách sáo. Tôi đại loại nghe được Khưu Đình kể về chuyện của anh, cảm thấy khá là hứng thú. Tiếc là bây giờ tôi đang mở một hội thảo về học thuật ở vùng khác, không thể gặp mặt anh trực tiếp để trao đổi, cho nên chỉ có thể trò chuyện qua điện thoại. Bây giờ anh có tiện nghe điện thoại không?"

"Tiện chứ, tiện chứ."

"Anh nói xem, sau khi anh bắt được con chuột thì đêm nào cũng nằm mơ, mơ thấy mình biến thành con chuột, đúng không?"

"Phải. Nhưng tôi đã thả con chuột đó đi rồi, còn tình trạng này vẫn chẳng hề có sự thay đổi nào. Anh biết chuyện này là sao không?"

"Tình trạng mà anh gặp phải có lẽ có liên quan tới đề tài mà tôi đang nghiên cứu đấy."

"Đề tài gì?"

"Siêu năng lực của động vật."

"Cái gì? Siêu năng lực... của động vật?" Trần Thạc ngơ ra, cảm thấy cái này dường như là đề tài của tiểu thuyết khoa học viễn tưởng.

Đối phương cười một cái: "Không sai. Đương nhiên siêu năng lực mà tôi nói không có khoa trương như trong phim "X-Men" đâu, mà là siêu năng lực dị thường được phát triển để sinh tồn và duy trì nòi giống trong quá trình tiến hoá dài đằng đẵng của một vài loài động vật nào đó."

"Ờ... " Trần Thạc nửa hiểu nửa không mà gật đầu.

"Anh chắc cũng đã từng nghe qua, con dơi có thể phát ra sóng siêu âm để định vị, đúng không?"

"Đúng vậy."

"Đây chính là một loại siêu năng lực, cá heo cũng có bản lĩnh tương tự, mấy cái này đều là những siêu năng lực của động vật mà chúng ta đã biết đến một cách quen thuộc và coi như hiển nhiên. Thực ra còn có rất nhiều siêu năng lực kỳ diệu mà động vật được sở hữu, ví dụ như chó Spitz* có thể thôi miên con người hoặc những động vật khác, khiến người ta xuất hiện ảo giác, vân vân."
*Chú thích: Cái này không phải fact đâu nha,đừng có tin :3 có lẽ tác giả lấy cảm hứng từ chú chó Spitz biết thôi miên ru ngủ người khác, có tên là Princess ở Anh, đã từng tham gia nhiều chương trình lớn như Britain's Got Talent... mà thôi.

"Vậy còn con chuột... "

"Tôi biết anh quan tâm nhất là con chuột. Anh hiểu biết về loài chuột được bao nhiêu?"

Trần Thạc nghĩ ngợi và nói: "Tôi chỉ biết chuột sinh sản rất mạnh, cho nên số lượng của bọn chúng rất khủng."

"Không sai, chuột sở hữu năng lực sinh sản rất đáng kinh ngạc, đã có nhà khoa học làm một thí nghiệm thần kì như sau: Đem hai con chuột, một đực một cái, thả lên một hòn đảo nhỏ – nơi mà vốn dĩ trước giờ chưa từng có chuột tồn tại, thế hệ sau của bọn chúng chỉ trong vòng vỏn vẹn năm tháng mà đã chiếm trọn hết cả hòn đảo. Chuột nhà đã trưởng thành thì cứ hễ 20 đến 30 ngày là sẽ sinh ra một bầy chuột con mới. Đám chuột con này sau sáu tháng là sẽ trưởng thành, rồi lại bắt đầu sinh sản ra thế hệ kế tiếp... Nếu như không bị kiểm soát, số lượng của bọn chúng sẽ tăng theo cấp số nhân."

Trần Thạc vốn trời sinh đã sợ chuột, chỉ tưởng tượng khung cảnh hàng ngàn hàng vạn con chuột thôi cũng cảm thấy ớn lạnh toàn thân rồi. Còn cái vị chuyên gia về động vật kia vừa tiến vào lĩnh vực của mình thì liền bắt đầu nói thao thao bất tuyệt:

"Năng lực sinh sản đáng kinh ngạc đến như vậy chính là một trong những năng lực đặc biệt mà loài chuột có được khi tiến hoá. Bọn chúng nằm ở cuối chuỗi thức ăn, thiên địch quả thật rất nhiều: Mèo, rắn, chim ưng, con người, vân vân. Cho nên biện pháp để đối phó chính là sự sinh sôi nảy nở với số lượng lớn, để đảm bảo giống loài vĩnh viễn sẽ không bị tiêu diệt hết. Đối với rất nhiều người, đây chính là toàn bộ sự hiểu biết của bọn họ đối với loài chuột. Dường như hàng vạn năm nay, "sinh sản" chính là con đường sinh tồn duy nhất của loài chuột."

"Lẽ nào không phải vậy sao?"

"Con người thường trộn chung hai khái niệm, chứ thật ra định nghĩa về "duy trì nòi giống" và "suy trì sự sinh tồn" hoàn toàn không giống nhau, cũng chính là hai hướng khác nhau của tiến hoá. Vế trước chỉ có thể đảm bảo rằng giống loài không bị tiêu diệt; vế sau thì có thể nâng cao tỉ lệ sinh tồn của cá thể sinh vật. Lấy con người làm ví dụ nhé, một mặt cần phải sản sinh ra đời sau thông qua hình thức sinh đẻ, nhưng sinh sản không phải là mục tiêu duy nhất. Mặt khác loài người còn phải tiến hoá và nắm bắt rất nhiều kĩ năng để thân thể có thể sinh tồn được lâu dài, đúng chứ?"

"Không sai."

"Cho nên không phải loài động vật nào cũng chỉ duy trì nòi giống bằng việc sinh sản với số lượng lớn giống như loài chuột. Rất nhiều loài động vật đã lựa chọn cố gắng tự nâng cao tỉ lệ sinh tồn để khiến bản thân chúng không dễ dàng bị tiêu diệt sạch hết. Có rất nhiều ví dụ về loại này, chẳng hạn như tắc kè bông có thể thay đổi màu sắc cơ thể chúng, chuột kangaroo** có thể không cần uống nước trong 5 năm, gấu nước có thể chịu được tất cả những môi trường khắc nghiệt... quả thật nhiều không kể xiết."
**Chú thích: Không phải con kangaroo (chuột túi) ở Úc đâu à nha. Con này cũng có túi, mà mini cute lắm :3

"Bây giờ quay lại nói về vấn đề mà anh quan tâm – con chuột. Loài động vật gần như là cấp thấp này đã tồn tại trên Trái Đất được mấy chục triệu năm, trong những năm tháng dài đằng đẵng ấy, bọn chúng thực sự chẳng hề tiến hoá ra được năng lực gì khác ngoại trừ "khả năng sinh sản siêu mạnh" sao?"

Thân thể Trần Thạc run lên: "Anh cảm thấy bọn chúng còn có thể sở hữu khả năng gì sao?"

Giáo sư im lặng một lát: "Tôi không biết."

Con tim Trần Thạc trĩu xuống, thất vọng nghĩ, nói cả buổi trời, kết quả đáp án chính là ba chữ "Tôi không biết" sao?

Giáo sư giải thích: "Trước đây tôi có dẫn dắt một bạn nghiên cứu sinh***, cũng là trợ thủ của tôi, đã từng nghiên cứu qua đề tài này. Nhưng rất tiếc, nghiên cứu còn chưa tiến hành xong thì giữa chừng đã bị gián đoạn rồi."
***Chú thích: Ở đây vì không nói rõ nên mình vẫn để là "nghiên cứu sinh" nha, chứ thực chất ở VN thì "nghiên cứu sinh" dùng để chỉ người đang học để lấy bằng tiến sĩ, còn ở TQ thì người đang học thạc sĩ hay tiến sĩ đều được gọi chung là "nghiên cứu sinh", có một sự khác biệt nhỏ ở đây là vậy ^^

"Tại sao lại bị gián đoạn?" Trần Thạc hỏi.

Lại là một khoảng lặng thinh. Sau đó vị giáo sư chậm rãi nói: "Bởi vì đối tượng nghiên cứu và nhà nghiên cứu đều chết rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#kinhdi