Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Na Lạp Giai Giai nửa đêm phát bệnh, tính mạng nguy cấp, cả Cẩm Tú cung sáng đèn cả đêm.

Thái y viện vất vả lắm mới ổn định được tình hình của nàng ta.

Từ Anh Hạo vốn có thiện cảm với nàng, liền tới Cẩm Tú cung. Thái y bẩm tấu, Giai quý phi nóng lòng mang thai, dùng thuốc quá liều, thân thể không chịu được. Hiện đã trục hết thuốc ra khỏi người quý phi, tình hình không còn đáng ngại nữa.

"Tại sao lại làm thế" Từ Anh Hạo hỏi nàng, Trịnh Tại Hiền đã hoài thai, nàng ta hắn không có lý do gì để mang thai nữa, nàng ta muốn mẫu bằng tử quý. Một tia cảnh giác hiện lên trong đầu Từ Anh Hạo.

Na Lạp Giai Giai quỳ tâu.

"Bệ hạ, tần thiếp học thiển, nhưng từng nghe chuyện nam tử hoài thai"

"Hửm" Trịnh Tại Hiền bảo với hắn rằng nước Lý có bí dược khiến nam tử có thể hoài thai, Đông Thục quốc cũng có bí dược này sao?

"Dạ bẩm, ngày trước dưới gối phụ hoàng của thần thiếp từng có một vị nam tử, vị nam tử này vì tranh sủng nên dùng dược để thụ thai"

Từ Anh Hạo chống cằm, hơi cúi người ra phía trước.

"Nam tử quả thật hoài thai, nhưng..." Nàng ta ngập ngừng.

"Chín tháng sau sinh ra một thai nhi không mắt, không miệng, chân tay khô héo, dị dạng" Nàng ta e dè, quan sát sắc mặt Từ Anh Hạo.

"Thần thiếp lo sợ quân hậu sẽ sinh ra dị thai, ảnh hưởng đến thể diện của hoàng gia, vì thế muốn nhanh chóng hoài thai, nếu kịp thời sinh hạ long tử có thể ly miêu hoán chúa, nguyện dâng nhi tử cho quân hậu. Đáng tiếc thân thể quá yếu ớt, quân thượng lại không lâm hạnh, thành ra thuốc bị phản tác dụng"

Từ Anh Hạo âm trầm, đúng là hắn không nghĩ tới, Trịnh Tại Hiền lấy thân nam tử thụ thai đã là nghịch thiên. Lúc mang thai khí huyết bạc nhược, hài tử không khỏe đã là một nhẽ, sợ nếu sinh ra quái thai thì sẽ tổn hại rất lớn đến thể diện của hắn.

Na Lạp Giai Giai nhin nét mặt thâm trầm của Từ Anh Hạo, khẽ cười. Mưu kế của nàng thành công một nửa. Trên đời, làm gì có vị đế vương nào có tình yêu, tình yêu trong cung cấm là trăng dưới nước, hoa trong gương thôi.

Phụ hoàng của nàng cũng từng yêu mẫu hậu, nhưng tân phi hại mẫu hậu chết không nhắm mắt, ông ta không vì mẫu hậu của nàng nói một câu. Nàng từ năm sáu tuổi đã học được cách sinh tồn trong hoàng cung. Đông Thục nghèo nàn, trưởng công chúa chỉ có hai số phận một gả cho đại thần, hoặc liên hôn với cường quốc. Nàng tình nguyện thúc đẩy mối lương duyên với Nguyên quốc, Nguyên quốc hùng mạnh, nàng phải leo lên hậu vị, tọa ủng giang sơn.

Đế hậu tình thâm, hừ, nàng coi thường, chỉ có tên ngốc nghếch Trịnh Tại Hiền mới tin đế vương có tình.

Từ Anh Hạo buông bút, lời nói của Na Lạp Giai Giai luẩn quẩn trong đầu hắn. Hắn đứng dậy, bước đến Phượng Tê cung. Trịnh Tại Hiền đã ngủ, hắn ra hiệu cho tiểu Tô tử im lặng, một mình bước vào tẩm cung.

Trịnh Tại Hiền ngủ không an ổn, mồ hôi ướt đẫm, tóc đen bết vào mặt, bụng gồ cao. Hài tử được sáu tháng, bụng của Trịnh Tại Hiền như đeo một quả dưa hấu phía trước.

Hắn giơ tay, áp lên bụng tròn xoe, xoa nắn, nếu dưới lớp da bụng căng mềm này là một quái thai thì sao? Từ Anh Hạo động sát khí. Rồi lại buông tay, Trịnh Tại Hiền chịu trăm tân vạn khổ dưỡng dục hài tử này, hắn không thể xuống tay. Để thái y chẩn trị cẩn thận rồi suy xét sau cũng không muộn, hắn đứng dậy, rời khỏi Phượng Tê cung.

.

.

.

Gần đây Trịnh Tại Hiền thường xuyên mộng mị. Y nằm mơ thấy mình sinh ra một nam hài trắng trẻo mập mạp, y vui thích ôm hài tử trong tay, nhưng bất chợt, thất khiếu của bé chảy máu, vừa khóc vừa nói:

"Sao phụ hoàng nỡ hại con"

Y bật dậy trong đêm, vội sờ thấy bụng mới an lòng. Tâm tình của y bất an khiến cơn nôn nghén lại quay lại, y gần như chỉ có thể uống nước cháo và ngậm nhân sâm

.

.

.

Ngày mười chín, tháng bảy,Trịnh Tại Hiền nằm trên giường đọc sách, thì bồ câu đưa thư bay đến bên giường của y.

"Đế vương tàn bạo, tận diệt phản tặc, Yến thị cùng hai hài tử, Minh Đường Ngọc cùng tiểu đích tử vong mạng"

"Ân" Trịnh Tại Hiền buông rơi mật thư, cắn chặt môi, đỡ bụng, hài tử vì tâm tình bi phẫn của phụ thân mà xao động mạnh mẽ, đấm đá trong bụng khiến y đau đến choáng váng.Y nắm chặt vạt áo trước bụng, trái tim cùng bụng xao động bất an.

Rõ ràng hắn đã hứa sẽ tha cho tính mạng của ba người, y đã hy vọng hắn không giống những vị đế vương khác, y đã kỳ vọng vào tấm lòng nhân hậu của hắn.

Thời gian trước trong dân gian lan truyền tin Từ Anh Hạo chỉ làm bộ giết đích tử lại tha cho ân sư cùng vợ con Quảng Lăng hầu. Dân chúng nửa tin nửa ngờ nhưng những lời bàn tán đế vương bạo ngược giảm đi rất nhiều.

Hóa ra, hắn dung túng cho y, y bôn ba sắp đặt mọi chuyện đều nằm trong tính toán của hắn. Cứ ngỡ là hoàng tước không ngờ là châu chấu. Sau khi xoa dịu dân ý, hắn mới ra tay thanh trừ phản tặc.

Làm tốt lắm, Từ Anh đế, làm tốt lắm. Trịnh Tại Hiền ngửa cổ cười, đế vương của y quá xuất sắc, đế vương thuật càng thực hành càng tuyệt diệu.

"A" Bụng càng ngày càng đau.

Y uống liền lúc gần chục viên thuốc an thai mới ổn định lại thai khí.

Hạ triều, Trịnh Tư cầu kiến Phượng Tê cung. Cùng với Trịnh Tại Hiền, bồ câu cũng mang tới tin dữ cho ông. Ông suy nghĩ nhiều ngày, quyết định cáo lão hồi hương. Nếu nói sau lần này, ai là người khiến đế vương nghi kỵ nhất thì đó là ông, ông có thể đưa Từ Anh Hạo lên đế vị thì cũng có thể quy thuận người khác.

"Ta đã cáo lão, nhưng khi muốn hồi hương, bệ hạ động sát khí. Vì thế, ta tiếp tục ở kinh thành,con ở trong cung phải hết sức cẩn thận. Bệ hạ...không còn là chàng thanh niên năm xưa nữa rồi"

Trịnh Tại Hiền lặng lẽ rót trà cho Trịnh Tư, tay xoa nhẹ hạ bụng căng tròn.

.

.

.

Từ Anh Hạo triệu vị thái y chuyên chẩn mạch cho Trịnh Tại Hiền. Vũ thái y, kẻ đã bị Na Lạp Giai Giai mua chuộc, xác định với hắn, quả thật quân hậu đang hoài dị thai.

Từ Anh Hạo lật thẻ bài của Na Lạp Giai Giai.

Lúc Trịnh Tại Hiền nghe tin này, lập tức muốn tới Dưỡng tâm điện chất vấn thì Thúy Liễu xuất hiện, nàng ta quỳ xuống ngăn cản.

Trịnh Tại Hiền vốn muốn bỏ qua nàng nhưng nàng nhanh miệng nói:

"Năm xưa, khi cứu quân hậu khỏi tay Trần quốc, bệ hạ có lệnh cho nô tỳ chuẩn bị hoa Tử Đinh Hương làm nước tắm cho người. Hoa Tử Đinh Hương ngoài có mùi dịu nhẹ, giúp thư giãn còn có ý nghĩ tẩy sạch ô uế. Những năm quận hậu ở Trần quốc, ủy thân dưới gối Trì tặc, thân thể không còn trong sạch, bệ hạ muốn tẩy rửa ô uế trên người ngài, rồi mới lâm hạnh"

Trịnh Tại Hiền dừng bước, y hoang mang tột độ nhìn Thúy Liễu, Thúy Liễu là đại nội cung nữ, là người giúp y tắm rửa sau khi ở Trần quốc về.

"Những năm nay, nô tỳ giấu quân hậu vì sợ quân hậu đau lòng, lại thấy bệ hạ hết lòng sủng ái ngài, hi vọng quân hậu có thể an tâm theo bệ hạ. Nhưng thời thế hiện nay, bệ hạ có ý sủng Giai quý phi, quân hậu đã mất đế tâm, không thể hành động xốc nổi được" Nàng chân thành nói.

"Tám năm nay, nhờ quân hậu ban ân hậu cung chúng nô tỳ mới có thể bình bình an an, nô tỳ nhận ơn đức của người, không thể để người hành động sai lầm. Chuyện này phải tính kế lâu dài"

Trịnh Tại Hiền cười chua xót, Từ Anh Hạo ơi là Từ Anh Hạo, huynh hại ta khổ.

Từ Anh Hạo không biết chuyện Trịnh Tại Hiền đã biết chuyện Tử Đinh Hương, hắn vẫn ân cần chăm sóc Trịnh Tại Hiền.

Từ lúc biết chuyện Tử Đinh Hương, Trịnh Tại Hiền không thể ngủ được, y mở mắt, ngồi dậy, ngắm nhìn đường nét cương nghị của Từ Anh Hạo.Cách một tầng không khí mỏng, họa theo đường nét của hắn, cầm lấy tay hắn áp vào bụng của mình.

"Ca ca, ta nhớ ca ca"

Y nhớ một Từ Anh Hạo trân trọng y, một Từ Anh Hạo trong mắt ngập tràn hình ảnh của y. Nhưng Từ Anh Hạo ấy như nước giữ trong lòng bàn tay, chảy qua kẽ tay biến mất.

Hiện giờ, nằm bên cạnh y, chỉ còn là Từ Anh đế.

------------------ 

Hết chương 24.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top