Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

40.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

negav

negav đếm ngược đến lúc bước vào hôn lễ 😘

vuthinh, tage và 815,851 người khác đã thích bài viết này

quanghungmasterd :
chưa thay đồ luôn =))
=>negav mới makeup vs làm tóc thuiiii
=>atus khách mời thì chuẩn bị cấp tốc còn sợ muộn, nhân vật chính của buổi lễ thì đặt thong thả lên hàng đâu 😌
=>nicky tôi sợ con người cậu rồi đấy

songluan :
em ới, tình hình là a đang bị tắc đường
=>negav ko sao đâu a, e còn chưa gấp a vội lmj
=>issac thg bé này thong thả dễ sợ luôn
=>phamanhduy e ơi muộn là chết dở em ơi

gintuankiet :
tôi và vợ đã có mặt, đg ngồi chơi chờ đến giờ
=>negav sớm zị a
=>puka nhà ac sợ muộn nên đi sớm cho đỡ tắc đường, ai mà có dè đâu 😭

rhyder :
bạn ơi, lát bạn coi cho kỹ tôi lên biểu diễn này
=>negav ghê ghê, tôi chờ nha bạn
=>captain tôi vừa ms đến nơi và sốc vì độ chịu chi cho đám cưới của 2 người này

tranthanh :
mc đói quá, có gì ăn ko an để lát lên nói mới trôi được
=>negav ăn năn đi a
=>hariwon trời ơi nó hỗn
=>jsol qhùng chiều riết sinh hư nghe mày

urname :
hóng từng giây phút luôn, aniuoi sắp vào bước vào lễ đường rồi 😳

urname :
xinh điêng má ơiiiiii, thảo nào a hùng nhà t lụy vcl. còn đứng trc cổng nhà ngta trong mưa xin ql là hiểu rùi ấy

urname :
a hùng sắp rước e an về dinh thành công

_______________

negav vừa chuẩn bị xong buổi lễ cũng chuẩn bị bắt đầu, cậu ở trong phòng call video với nicky cũng đã nghe thấy giọng của anh trấn thành phát ra từ đầu dây bên kia. cậu nhanh chóng tắt máy đi theo sự hướng dẫn của nhân viên đứng trước cánh cửa trắng chờ đợi.

bên cạnh cũng có 1 cô dâu khác cũng chuẩn bị bước vào hôn lễ của mình, cô gái đứng trước ngưỡng cửa lớn quay qua nhìn cậu trầm trồ. negav quay qua mỉm cười, vẫy tay thân thiện với người kia.

- "chào nha, chúc hạnh phúc"

- "anh đẹp quá đi à, nhìn mê luôn á"

- "hihi cảm ơn em nhiều nha" negav nâng niu bó hoa cưới trong tay, cậu trong bộ đồ trắng giờ chẳng khác nào là một thiên thần vậy

trong lòng có phần hồi hộp, tim cứ liên tục đập liên hồi từng nhịp, cậu nghĩ trái tim cậu giờ muốn nhảy ra ngoài luôn rồi. cánh cửa lớn dần dần được mở ra, làn khói phảng phất luồn ra bên ngoài, negav hít thở một hơi thật sâu chậm rãi bước vào ngưỡng cửa hôn nhân.

mọi ánh mắt đổ dồn về phía negav, những cái vỗ tay, ánh mắt ngưỡng mộ hướng về phía cậu.

- "ơ ?" negav ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của chiếc voan trắng từ đâu rơi thẳng xuống đầu cậu, bất chợt dừng lại nhìn xung quanh

quang hùng nhìn negav trong bộ dạng thiên thần trước mắt mình liền không giấu được xung động, anh đưa tay lên lau giọt nước mắt mới đọng lại trên khóe mắt, anh đã chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi. quang hùng rải bước đi về phía negav đang loay hoay với chiếc voan trắng.

- "cái này là sao ạ ?"

- "em nói em muốn thử đội voan trắng trong đám cưới mà"

- "anh nhớ ạ ?" cậu bất ngờ

- "nào, đưa tay đây cho anh" anh đưa tay ra trước mắt cậu, negav cong môi lên cười nhanh chóng đặt tay mình lên tay anh

quang hùng dẫn negav bước vào lễ đường trước sự chứng kiến của gia đình, họ hàng, anh em và bạn bè. dưới những cái vỗ tay, hú hét của mọi người cả hai bước đi dưới những bông hoa được các cậu và cô bé tung lên.

negav đứng sát cạnh quang hùng im lặng không nói được lời nào, mọi thứ đều như mơ vậy, giấc mơ cổ tích mà cậu yêu. một đám cưới như chứa cả khu vườn cổ tích thần tiên, trấn thành nhìn cả hai cũng không giấu được sự hạnh phúc mà khẽ ôm anh và cậu một cái.

- "tôi chứng kiến sự thành đôi, người yêu của họ ở anh trai say hi"

- "và bây giờ tôi có vinh dự, được đứng ở đây làm mc chứng kiến họ nên duyên bạn đời, thật sự là một điều hạnh phúc trong cuộc đời bản thân tôi"

- "cảm ơn hai em vì đã cho anh biết tình yêu lại đẹp đến như vậy" negav cũng xúc động nhìn trấn thành, anh là người luôn giúp đỡ, yêu thương và chăm lo cho cậu như một người anh trai vậy

suốt buổi lễ negav đứng cạnh quang hùng, cả hai nhìn nhau cùng nghe lại những giây phút kỉ niệm thuở mới yêu. màn hình led phía sau cũng bắt đầu chiếu những đoạn clip video, hình ảnh cả hai bên nhau suốt mấy tháng bên nhau như một thước phim nhẹ nhàng trôi qua.

- "vâng mời chú rể phát biểu suy nghĩ"

- "ờ - ờm...ha, giây phút này thật sự anh chẳng biết nói gì nữa"

- "chưa bao giờ anh cảm thấy run và hồi hộp như bây giờ, đứng trước hàng triệu khán giả biểu diễn cũng không làm anh run bằng việc đứng trước một mình em"

- "đứng trước em anh cảm thấy bản thân còn không thể đứng vững được, vì nhan sắc của em làm anh xao xuyến đấy" negav cười ngượng, lại nữa rồi

- "anh tự hỏi là em đã lấy mấy cái ngôi sao trên trời kia gắn vào mắt bản thân mình hay gì mà khi nhìn vào đôi mắt em anh lại thấy cả bầu trời sao trong đó"

- "từ lần đầu gặp em con tim anh đã biết rung động là gì, niềm vui mỗi ngày khi đó là được nhìn thấy em, nói chuyện với em"

- "và khi được yêu em lúc đó anh cảm thấy đó là thành tựu lớn nhất cuộc đời mình rồi"

- "từ khi em xuất hiện thì những cô gái xung quanh có như thế này cũng sẽ bị lu mờ hết, trong tâm trí anh chỉ có một hình bóng của an"

- "v-và..." quang hùng cười khẩy, giọng có chút run lên, hai mắt đã đỏ hoe nhìn cậu

- "hôm nay được đứng đây cùng em, cùng bước vào lễ đường anh thấy mãn nguyện lắm rồi"

- "anh đã mơ về ngôi nhà cùng những đứa trẻ rồi, anh không biết nói gì thêm nữa..."

- "a-anh xin lỗi không biết sao lúc viết nhạc anh có rất nhìu vốn từ nhưng mà khi đứng trước em anh khó nói thành lời câu nào, anh chẳng biết nói gì cả"

- "n-nhưng mà trước mắt anh muốn yêu em hết cả kiếp này..."

- "...và cả kiếp sau nữa" quang hùng không giấu được cảm xúc của bản thân, nước mắt cứ trực trào tuôn rơi

- "hú, hùng ơi đừng khóc em ơi !"

- "đừng khóc nữa anh ơi, nhỏ an cười cho bây giờ"

- "trai đẹp đừng có khóc"

- "hùng !"

- "anh nghe" anh mỉm cười, lau mấy giọt nước mắt rơi trên mặt

- "những điều cần nói em đã nói từ ngày hôm qua với anh rồi, hiện tại em chỉ muốn nói rằng bản thân yêu anh rất yêu"

- "nếu có kiếp sau, lại đến tìm em nữa nhé"

- "chắc chắn rồi"

hai em bé nhỏ một nam một nữ chậm chững chạy tới, giơ ra hai chiếc rổ hoa nhỏ bên trong mỗi rổ là một chiếc nhẫn được đặt ngay ngắn. anh cùng cậu cúi xuống nhận lấy chiếc nhẫn ở rổ của mình, quang hùng cầm lấy bàn tay cậu nâng lên đeo chiếc nhẫn nhỏ vào.

negav dưới ánh nhìn của mọi người cùng trao nhẫn cho anh, dưới sự cổ vũ náo nhiệt của mọi người cả hai trao nhau một nụ hôn sâu.

- "cả nhà ơi, tuyệt vời chưa, trời ơi lag lag, lag live của tôi !!!" lê dương bảo lâm đưa máy về phía cả hai, gương mặt lộ rõ vẻ vui mừng

- "huhu, xúc động quá !"

- "hai chả kêu không biết nói gì mà nói câu nào chấn động câu đó, khéo làm thành trend được á"

sau màn trao nhẫn và nụ hôn sâu không thể thiếu phần tiết mục tung hoa rồi, chỉ khác mỗi điều là negav cho rút hoa. ai rút được cái dây có bóa hoa thì bóa hoa thuộc về người đó, cậu không muốn ai giành giật cả.

không thể thiếu những màn giao lưu âm nhạc của hội anh trấn say hi với những tiết mục sâu lắng hay khuấy động không khí bên trong lễ đường, negav nhìn mọi người vui vẻ mà trong lòng cũng nở một vườn hoa.

negav đi từng bàn hỏi han mọi người về đồ ăn và buổi lễ, khi thấy mọi người rất thích các món ăn được dọn trên bàn cậu mới dám thở phào nhẹ nhõm.

quang hùng như cái đuôi nhỏ bám riết theo cậu, ai mời rượu cậu là quang hùng sẽ uống thay hết, quả là một người chồng có trách nhiệm và được việc.

trò chơi cũng bắt đầu diễn ra với thử thách tìm đồ theo vật theo cái mà mc yêu cầu, dàn anh trai 28 người còn sót lại không ai là không tham gia. mấy cha giành giật tìm đồ vật thấy sợ luôn, không gì là không dám làm.

negav đứng nhìn mà còn hoảng, gì cũng dám bê lên được, đến cái hộp thư đựng tiền cũng không tha bê lên luôn. nhất là anh atus, nhiệt tình hóa, yêu cầu dàn khách cởi cả giày ra để tìm đôi tất màu đen còn mang lên sân khấu dành phần thắng.

- "an"

- "dạ ?"

- "cảm ơn vì đã yêu anh nhé"

- "vâng, cảm ơn anh vì đã xuất hiện trong cuộc đời em và giờ là một phần của nó"

the end
25 - 9 - 2024

chiếc fic đầu tiên về hùngan của chúng ta đã có một cái kết viên mãn rồi, cảm ơn các độc giả đã đồng hành cùng với mình trong mấy tháng qua. hãy chờ đợi những chiếc fic mới và ngoại truyện của bộ này nhé, xin chào và hẹn gặp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top