Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17. Chung tư tưởng nuôi con!

Hạ Ninh không do dự liền ngồi ngay vào lòng của Lục Mân, giúp anh chỉnh sửa lại trang phục. Lục Mân chịu lạnh không giỏi, mỗi mùa đông đến đều rất dễ bị bệnh nhưng anh lại không thường xuyên để ý đến bản thân, nhiều năm qua vẫn luôn lo cho sức khoẻ của cô đầu tiên. Hạ Ninh lấy túi giữ nhiệt trong túi áo mình ra đặt lên lòng bàn tay to lớn của anh "Trong phòng họp không có lò sưởi sao? Tay anh rất lạnh"

Lục Mân ôn nhu nhìn bà xã trong lòng mình, bật cười "Không sao, anh rất khoẻ"

Hạ Ninh liếc anh một cái, sau đó chuyển túi giữ nhiệt áp lên mặt của anh "Còn nói không sao, mũi anh trở nên đỏ ửng rồi, nhìn đáng yêu như vậy nhân viên sẽ không nghe lời"

Lục Mân kéo cô ôm sát vào người mình, khuôn mặt đỏ ửng của anh vùi vào hõm cổ của cô. Mùi hương trên người Hạ Ninh rất thơm, dù cách một lớp áo vẫn có thể ngửi được. Lục Mân rất thích. Bỗng nhiên lại rất thèm thịt.

Hạ Ninh ngồi im, lúc sau lên tiếng "Chiều anh còn họp không?"

Lục Mân gật gù, tỏ dáng vẻ mệt mỏi. Dạo này anh không đến công ti, một vài hạng mục đã bị nội gián đem bán cho đối thủ. Quả thật rất đau đầu.

"Hay là em đi cùng anh"

Lục Mân ngẩng lên, dơ tay vuốt tóc Hạ Ninh "Lò sưởi vừa mới hỏng, chưa kịp sửa, em đến sẽ bị lạnh". Nói xong ánh mắt anh di chuyển cuống cổ tay, khoé môi không tự chủ lại giương lên, sợi dây anh tặng cô từ rất lâu năm về trước, cho dù không có anh ở bên cô vẫn luôn mang nó. Bây giờ cũng vậy.

Sau này cũng thế.

Hạ Ninh bật cười "Công ty lớn cũng bị hỏng lò sưởi sao? Vậy anh đeo thêm khăn vào, buổi chiều nhiệt độ giảm sẽ rất lạnh. Em đi với anh"

Sau cuộc trò chuyện dài, Lục Mân vẫn là không thắng nổi sự bướng bỉnh của Hạ Ninh, đồng ý đưa cô theo cuộc họp.

Đến trưa, vì trời chuyển mưa, nhiệt độ giảm vô cùng tuyệt tình, Hạ Ninh không muốn ra ngoài, liền lôi ông xã xuống căng tin công ty ăn trưa luôn, ngồi cạnh còn có Khởi Luân và Mạc Y Y, đều là do Hạ Ninh mời rủ. Bốn người bọn họ tập trung lại một chỗ nhìn vô cùng nổi bật, ai trong công ty đều thấy vô cùng bất ngờ, một số nhân viên bàn tán về Mạc Y Y khá khó nghe. Cô ấy rất bình tĩnh nhưng Khởi Luân thì không chấp nhận được, anh định đứng lên đòi lại công bằng cho Y Y nhưng bị cô ngăn lại "Ăn đi"

Hạ Ninh nhìn thấy màn này thì vô cùng thích thú "Vương tổng, biểu hiện vừa nãy của anh khiến em vô cùng hài lòng. Rất tốt, em gái kính anh một ly" Nói xong Hạ Ninh đưa cốc cacao nóng lên trước mặt Khởi Luân.

Khởi Luân vô cùng hợp tác, nhập vai nâng lon cafe lên cụng vào cốc của cô, giọng cất lên vô cùng tự hào "Em gái Hạ, sau này em thấy Y Y của anh bị bắt nạt em cứ tuyệt nhiên mà xử lí, anh chịu trách nhiệm"

Hạ Ninh cười ha hả, rõ ràng hô lên "Được"

Lúc này Lục Mân bên cạnh chỉ cười nhẹ, Mạc Y Y bên cạnh liếc Khởi Luân với ánh mắt khinh khỉnh lại tràn ngập tình yêu "Trẻ con"

"Lục tổng, tan họp xong anh còn bận việc không?" Bỗng nhiên Lục phu nhân trở nên vô cùng nghiêm túc.

Anh thích ứng khá nhanh, không thấy quá bất ngờ "Hôm nay có lẽ anh phải tăng ca, lát nữa anh gọi tài xế chở em về trước, tối anh về muộn em không cần đợi"

Hạ Ninh gật đầu "Vậy anh cho chị Y Y nghỉ phép buổi chiều được không, em muốn đi trung tâm thương mại"

Chuyện này lúc sáng Hạ Ninh đã nói với Mạn Y Y, cô ấy nói chỉ cần Sếp tổng cho phép thì sẽ đi cùng cô.

"Bên ngoài rất lạnh, phải mặc thêm áo ấm vào, lát nữa anh gọi người đưa đồ đến cho em thay, ăn nhanh cho xong"

Được Lục Mân cho phép, Hạ Ninh rất vui vẻ hôn anh một cái "Lò sưởi hỏng, tốt nhất không nên họp quá lâu, lát nữa anh nhớ phải đeo thêm khăn vào, lúc rảnh tay thì cầm túi giữ nhiệt, đừng để tay bị lạnh" Thậm chí còn không nhớ được lúc nãy đã mất công đòi anh theo vào phòng họp.

Khởi Luân ngồi đối diện thấy màn này cảm thấy vô cùng thiệt thòi, rõ ràng anh cũng không phải cẩu độc thân cớ sao vẫn bị nhồi nhét thức ăn cho chó như thế. Rồi anh lại nhìn vào Mạc Y Y bên cạnh, chỉ trách anh tìm được cô ngươi yêu vô cùng lạnh nhạt. Nhưng mà không sao, anh yêu cô, cô có lạnh nhạt mấy trong mắt anh cũng trở nên vô cùng đáng yêu. Khởi Luân gắp hai miếng sườn từ khay cơm của mình sang cho Mạc Y Y cười tươi "Ăn no tối mới có sức chiến đấu"

Nói xong hai người đối diện đơ ra, còn Mạc Y Y thì sặc, ho liên tục. Khởi Luân cố nhịn cười vỗ lưng Mạc Y Y xong nói "Ý anh là lát em đi với em gái Hạ xong phải về công ty với anh, tối nay tăng ca muộn anh sợ"

Mạc Y Y vẫn còn sặc, Hạ Ninh nhíu mày hoài nghi "Hai người ở chung có đúng không, khai mau"

"Em ý kiến sao?"

"Thế bao giờ cưới nhau?"

Mạc Y Y vẫn tiếp tục sặc. Hai người có thể nói chuyện theo đúng trình tự được không?

Lục Mân không quan tâm, ngồi ăn phần cơm của mình, thỉnh thoảng quay sang nhắc bà xã ăn cơm cho xong, thời tiết này nguội rất nhanh, ăn lạnh không tốt cho sức khoẻ.

Khởi Luân và Hạ Ninh vẫn tiếp tục tám chuyện với nhau rất hăng say, bàn về chuyện tương lai.

"Hôm trước Tiểu tình nguyện nói với em, sau này con trai đủ 16 tuổi phải tự lập, hơn nữa sau này phải bao nuôi được em gái. Anh thấy có quá đáng không chứ?"

"Em gái Hạ, người ta nói rồi "Cha nào con nấy". Anh nghĩ Lục Quỷ trên phương diện này đúng, sau này anh có con trai đủ 16 tuổi nhất định sẽ quấn gói hành lý đuổi nó khỏi nhà"

ㄱ_ㄱ Quả nhiên bọn họ vẫn luôn là một cặp, còn có chung tư tưởng nuôi con.

"Anh không nghĩ đến chuyện con trai anh lập nghiệp thất bại sao?"

"Em gái Hạ, nếu như thằng bé lập nghiệp thất bại, anh nhất định sẽ đi kiểm tra lại DNA xem nó có đúng là con ruột anh không, rất có khả năng lúc mang nó về ôm nhầm đứa nằm bên cạnh"

Khoé môi Hạ Ninh giật liên hoàn. Quay sang nhìn Lục Mân "Anh có ý kiến gì không?"

Lục Mân gật đầu đồng ý "Lời cậu ta nói quả thật có khả năng"

Hạ Ninh xin phất cờ, kết thúc bữa ăn rồi dắt tay Mạc Y Y đi. Lúc ra khỏi căng tin còn thì thầm với Mạc Y Y rằng "Y tỉ, chị thấy em có nên ly hôn không?"

Mạc Y Y bật cười. Hai người vui vẻ rời đi trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Từ bao giờ Lục phu nhân của bọn họ lại thân quen với thư kí mới như vậy. Cô thư kí trước đây từng bị cô đánh đến sưng phù mặt cơ mà.

Rồi thỉnh thoảng còn vang lên câu nói "Xem ra bọn họ là bộ tứ quyền lực trong công ty mình đấy,  Sếp tổng, Lục phu nhân, Giám đốc  và Mạc Y Y tôi nghĩ chính là Vương phu nhân đó"

"Rất có khả năng, lúc nãy tôi thấy Vương tổng nhìn thư ký Mạc rất ôn nhu, còn gắp cả thức ăn của mình cho cô ấy. Hơn nữa tôi còn lén nghe được một câu, nghe xong suýt nữa thì tuôn hết chỗ cơm trong miệng ra luôn. Giám đốc Vương bảo với thư ký Mạc ăn nhiều tối mới có sức làm việc đó"

"Thì ra là Vương phu nhân thật, thảo nào lại thân thiết với Lục phu nhân đến thế, tiếc quá Vương tổng của tôi"

Hết chương 17.

Tớ lại chính thức đổi tên truyện nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top