Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9. Tình địch nhưng không phải là tình địch

Cả ngày hôm đó cậu út cứ quấn lấy cậu ba Kim, làm nó muốn nói chuyện với cậu cũng không được. Lên bữa cơm rồi mà cậu cũng bám cho bằng được. Nào là cá kho này ngon lắm nè, gà này là gà thả vườn siêu ngon, còn xắn tay áo lên lột da gà cho cậu ba Kim nữa. Nó bưng tô cháo lên mà giận run muốn hất hết tô cháo đi vậy. Cậu của nó có khi nào chịu động tay động chân vô việc gì đâu. Giờ lại tỉ mỉ mà gỡ da gà, gỡ xương cá cho cậu ba Kim. Nó tức nó xuống nhà dưới mà muốn giãy đành đạch luôn á. Tối đó nó ôm nguyên cục tức, cơm tối cũng ăn có chút mà đã chui vô buồng rồi. Nó nằm trùm mền kín mít lại luôn, mắt rơm rớm nước. Vậy là cậu không có thương nó phải không, người cậu thương là cậu ba Kim phải không. Cậu không thương nó, hà cớ gì đối xử với nó ân cần như vậy chớ. Cũng tại nó, phải chi nó thông minh hơn một chút, nó đẹp trai hơn một chút chắc giờ cậu cũng thương nó rồi. Nó cảm thấy tủi thân ghê gớm đi.

Còn cậu cũng bực mình nó, nhìn chằm chằm bạn thân cậu như vậy. Chẳng phải là thích người ta rồi đi. Đúng là ham mê sắc đẹp mà, nào giờ cậu thương nó mà sao nó không nhận ra chứ, ngốc hết chỗ nói luôn. Đang chuẩn bị đi nhìn xem nó giờ này đang làm gì thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Mở cửa ra đã thấy cậu ba Kim đứng ôm gối trước cửa buồng rồi.

"Sao giờ này chưa ngủ nữa, qua đây chi ?"

"Qua ngủ với mày."

Cậu ba Kim nói rồi tự nhiên ôm gối vào, tự nhiên leo lên giường của cậu út như đây là phòng cậu không bằng. Cậu út phì cười rồi cũng đóng cửa lại leo lên giường. Vừa nằm xuống là cậu ba liền vắt hết tay chân sang người cậu, ôm chặt cứng.

"Nè, mày làm tao ngộp thở đó."

"Hì hì, mày ngốc ghê. Em người thương của mày cũng ngốc."

"Sao chửi tao, còn có cả thằng Quốc nữa ?"

"Mày ghen phải không, mày tưởng nó thích tao hả. Ha ha mày ngây thơ ghê, mày không thấy biểu cảm lúc sáng của nó hả, nó nhìn tao, đó là hâm mộ nhưng tới cái lúc mày nắm tay lôi tao đi, nó nhìn tao sắc lẻm như con dao phay trong tay nó vậy đó."

"Sao mày biết là nó không thích mày."

"Có ai đời thích mà nhìn người ta hầm hầm như muốn lột da tao ra vậy hôn, hồi nãy không có người chắc nó ụp tô cháo lên đầu tao rồi đó, tại mày hết đó , ai biểu tài lanh đòi lột da gà cho tao. Giờ chắc em người thương của mày đang tế tao dữ lắm rồi đó."

Cậu út không nói gì, tay nghịch nghịch bàn tay của cậu ba Kim. Nguyên ngày nay cứ tưởng thằng Quốc thích Thái Hanh nên không có chú ý đến vẻ mặt của nó. Chỉ muốn làm cho nó tức thôi, muốn cho nó tức vì nó không được thân cận với Thái Hanh như cậu. Ai mà có dè, nó ghen với Thái Hanh chứ không ghen với cậu. Đúng là người trong cuộc thì mù quáng, người ngoài cuộc thì sáng tỏ mà.

"Tao tưởng nó thích mày, nên mới làm vậy cho bỏ ghét thôi."

"Chắc giờ thằng nhỏ đang buồn lắm. Thôi tao buồn ngủ rồi tao ngủ đây."

Cậu ba Kim nói rồi quơ cái gối ôm của cậu út vào lòng, an tĩnh ngủ. Dù sao thấy bạn thân mình có được một người yêu thương thật lòng như vậy cậu cũng mừng dùm. Chỉ mong thằng nhóc lực điền đó đừng ghen quá rồi hóa rồ, kẹp cổ cậu bằng cái bắp chuột đó là được rồi.

Cậu út cũng nằm đó suy nghĩ, trăng đã lên cao rồi. Tròn vành vạnh, tiếng côn trùng réo rắc như đang chơi một bản hòa tấu cổ điển ngoài bờ ao. Xa xa có tiếng chó sủa, tiếng mấy con vạc kêu khắc khoải đi kiếm ăn. Khuya miền quê thanh vắng, cậu nằm vắt tay lên trán mà suy nghĩ những điều mà cậu bạn thân vừa nói. Người bên cạnh lúc này đã chìm vào mộng đẹp, tiếng thở đều đều vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cứ trằn trọc mãi cũng không phải là cách, cậu liền nhẹ nhàng xuống giường rời khỏi buồng. Nhẹ nhàng hướng đến cái buồng nhỏ ngay sát vách bếp. Cái buồng biệt lập hết với mấy cái buồng cho người làm trong nhà. Đẩy nhẹ cửa bước vào, ngọn đèn mù u vẫn chưa tắt. Người nằm đó nghe tiếng động cũng vén mền ra nhìn. Bất ngờ miệng mở to nhưng chẳng dám la lớn.

"Cậu, sao giờ này cậu chưa ngủ?" thằng Quốc lật đật ngồi dậy hỏi cậu út.

"Tao ngủ không có được, còn mày, tao nghe hồi tối mày ăn có chút rồi vô buồng nằm im re, có bệnh hoạn gì không đó ?"

"Dạ bệnh gì cậu ơi, tại nay con hơi mệt thôi."

Cậu vừa hỏi vừa ngồi xuống giường, tay cậu áp lên trán nó. Tay cậu mát lạnh áp lên trán nó thật dễ chịu. Tay cậu còn có mùi thơm nữa, mùi dễ chịu lắm luôn. Cậu mới rờ trán nó thôi mà mặt mày nó đỏ ửng hết trơn.

"Ủa mày đâu có sốt mà mặt mày đỏ ửng hết vậy, có khó chịu chỗ nào không đó ?"

"Không có mà cậu, tại...tại con hơi nực thôi."

"Xạo vừa thôi mày, dưới này mát gần chết, nhà trên mới nóng kìa, xích vô tao nằm ké miếng coi."

Cậu vừa kêu nó xích vô là cậu nằm xuống luôn rồi, cái giường nó có chút xíu à, mình nằm thì vừa, thêm cậu vô nó thấy chật quá. Nhưng mà được nằm với người mình thích thì nó khoái lắm. Xích vô cho cậu có chỗ nằm liền. Cậu cũng hợp tác mà nằm xích vô, cậu nằm tay để lên bụng, còn nó quay hẳn sang cậu luôn.

"Dưới này mát ghê"

"Con thấy nhà trên cũng mát nữa mà cậu"

"Dưới này mát hơn"

Nó nghe cậu nói tới câu thứ 2 cũng không dám hó hé trái ý cậu nữa. Cứ nằm im đó mà nhìn cậu thôi.

"Mày thích cậu ba Kim phải không?"

"Ủa ủa đâu có đâu cậu, con sao thích cậu ba Kim được ?"

"Mày nhìn cậu ba Kim đắm đuối thiếu điều chảy nước miếng luôn mà ở đó không có." cậu nói với tông giọng khá cao làm nó tưởng cậu giận nó thiệt nên vội vàng giải thích.

"Hông có có, con thấy cậu ba Kim đẹp thiệt, mà con chỉ hâm mộ cậu ba Kim thôi à, con ước gì con đẹp được như cậu ba vậy đó."

"Bộ mày chưa đủ đẹp ha sao ?" cậu vừa hỏi nó vừa xoay người sang, lúc này hai người đang đối mặt nhau. Thằng Quốc nhìn gương mặt trắng ngần của cậu đang ở gần mình, bất giác đỏ mặt.

"Con...con nhưng mà con không có đẹp bằng cậu ba Kim, với cậu ba Kim thông minh quá trời, còn con ngốc quá à."

"Bậy bạ, mày có ngốc đâu." cậu vừa nói vừa lấy tay kí đầu nó.

"Ui da đau con."

"Mà mày bớt xưng con với tao đi, nhỏ hơn tao có tuổi mà làm như chục tuổi vậy."

"Dạ vậy con xưng em liền."

"Cậu thấy em có đẹp như cậu ba Kim không cậu ?"

"Mày không đẹp bằng Hanh, nhưng đối với tao, mày là đứa nhỏ xinh đẹp và ngây ngô nhất."

"Chỉ cần cậu thấy em đẹp là được rồi, cảm ơn cậu nhìu lắm."

"Mà cậu ơi, cậu thích cậu ba Kim hả cậu."

"Thích chứ, Hanh là bạn thân của tao mà. Nhưng mà cậu thương mày hơn."

"Cậu...cậu nói gì...cậu thương em...thiệt hả cậu."

"Thiệt"

Nghe cậu nói nó vui mừng quá mà ôm cậu lại hôn cái chóc lên má. Tưởng đâu cậu không thương nó, nó sợ không dám nói cho cậu biết là nó thương cậu nhiều thế nào. Nay cậu nói thương nó, nó mừng khôn xiết. Vậy là đâu phải nó đơn phương thương cậu đâu.

"Em thương cậu nhiều lắm, thương cậu lâu rồi mà sợ không dám nói, sợ cậu chê em rồi xa lánh em. Cảm ơn cậu, em cảm ơn cậu nhiều lắm. Cảm ơn vì đã thương em. Cảm ơn vì không để em một mình trong nỗi thương nhớ này." nó nói trong nấc nghẹn, cảm xúc của nó chưa bao giờ dạt dào như lúc này. Có mấy ai mà không vui mừng, xúc động khi người mình thương cũng thương mình đâu.

Cậu nhìn nó khóc mà cũng muốn khóc theo. Nếu như không có Thái Hanh chỉ hướng, nếu như cậu không can đảm nói ra. Thì hai người như con thuyền lênh đênh giữa biển biết bao giờ mới tìm được bến bờ. Cũng cảm ơn trời vì người cậu thương cũng thương cậu. Cảm ơn vì cho cậu biết rằng cậu cũng không cô đơn khi thích yêu một người.

"Ngốc quá, nín đi cậu thương mà."

"Huhuhu, cậu cho em khóc đi mà, em hạnh phúc quá à."

"Mình ơi, nín đi."

Nghe cậu kêu mà nó ngưng cả khóc luôn. Giương đôi mắt tròn xoe lấp lánh mà nhìn cậu. Gì chứ, cậu mới kêu nó bằng gì "mình ơi". Ôi trời ơi nó có nghe nhầm không vậy. Cậu có biết một tiếng mình ơi, nó ý nghĩa thế nào với nó không hả.

"Chịu nín rồi hả, đợi kêu mình ơi mới chịu nín đó."

"Cậu, cậu kêu nữa đi cậu, em muốn nghe quá à."

Nó ôm cậu mà vòi vĩnh. Cậu thấy thương quá nên cũng chiều, gọi nó "mình ơi" lần nữa. Lần này cậu gọi xong thì nó liền trả lời "ơi, mình đây". Cậu và nó cứ cười khúc khích, ngọt ngào làm sao tả hết lúc này. Nó nhìn cậu âu yếm rồi hôn lên cánh môi của cậu. Nụ hôn phớt như làn gió thoáng qua nụ hồng e ấp. Dù nhẹ phớt qua nhưng sự rung động chẳng hề nhẹ chút nào. Hãy bên em dù khó khăn anh nhé. Dù ngoài kia có bão giông thế nào thì ở nơi đây, bên anh luôn là bình yên, bởi vì anh là nhà.

12/11/22
#Biển.
#QuốcMẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top