Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nếu Thật Sự Chẳng Thể Gặp Được Nhau...

Nếu như, một ngày thật lâu của sau này đó, tớ không thể đi tìm cậu như lời đã hứa, cậu hãy thứ lỗi cho tớ nhé.

Không phải tớ không còn yêu cậu như tuổi đôi mươi đã từng, mà chính là tớ không thể ôm cho trọn giấc mơ về một đêm Seoul pháo hoa rợp trời, không còn đủ kiên cường để chạy theo bảy bóng lưng đổ dài trên sân khấu diễm lệ đó nữa.

Dù vậy thì xin cậu hãy nhớ, có một cô gái đã từng xem cậu là tất cả, cô ấy ở tuổi thiếu niên mang cho mình giấc mộng váy hoa, tay cầm ánh sáng lấp lánh tím dõi theo cậu, một người đuổi theo ước mơ có ánh đèn sân khấu rực rỡ, còn một người đuổi theo bóng lưng một người.

Cô ấy bên cậu bằng sự ngông cuồng cùng xốc nổi của tuổi trẻ chưa thực sự lớn, bằng sự ngưỡng mộ cùng tin tưởng tuyệt đối về tín ngưỡng cô ấy dùng cả thanh xuân để bảo vệ, và bằng tất thảy bao dung cùng dịu dàng để trân trọng khoảng thời gian có cậu cạnh bên.

Chỉ là tớ sợ rằng, khi thời gian vội vã lấy đi náo nhiệt năm này, tớ một mình đi qua bao lần đổ vỡ, đi qua bao lần được và mất, đối diện với bao va vấp của chông chênh một đời, thì sự cuồng nhiệt trong đôi mắt tớ có còn thật sự trọn vẹn như ngày đầu tiên nữa hay không ? Tớ không sợ rằng mình quên mất cậu, vì tớ có niềm tin gửi cho tớ ở tương lai mãi mãi về sau, sẽ vẫn luôn khắc ghi tận tâm bảy thiếu niên kiên cường thuở trước. Mà điều tớ sợ chính là, khi đã lớn lên và phải trưởng thành qua bao tháng ngày dài rộng, tớ lại không còn dũng khí đi tìm cậu nữa.

Vào một ngày Seoul vẫn hoa lệ như thuở trước, bảy bóng lưng đổ dài trên sân vận động Jamsil, dưới khán đài kia có tiếng cuồng reo không ngớt, thì mong cậu đừng quên có một người ở một thành phố khác, vẫn luôn dõi theo cậu qua màn mình, cùng cậu cười, cùng cậu khóc, và cùng cậu khẽ buông lời tạm biệt.

Lời hứa năm đó dù cho có không thực hiện được, thì trái tim năm này vẫn thật lòng thích cậu, thật lòng mong cậu luôn được hạnh phúc và bình an.

[Seoul - Hoa Dạng Niên Hoa năm đó]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top