Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C17: Trình Tranh - Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. "Tuyệt vọng? Bốn năm rồi, anh ngỡ là anh nhất định có thể quên em được, anh đã bảo với mình, là anh không cần em nữa. Không có em, anh không còn phải đoán già đoán non, xem em có yêu anh không, không cần phải rón rén e dè sợ sẽ mất em. Anh không đi tìm em, không liên lạc với em, không muốn nghe bất cứ việc gì dính dáng đến em, tận đến lúc tình cờ bắt gặp em ở Tả Ngạn.... Tô Vận Cẩm, anh căm hận em, anh còn hận mình hơn vì một đằng khinh thường em, nhưng một đằng lại chẳng quên nổi em! Em không xứng để nhắc chuyện tuyệt vọng với anh, em đã bao giờ thử mở lòng đi yêu một người rồi kết quả là chẳng được gì chưa, em đã thử cảm giác cả những giây phút tuyệt vọng nhất vẫn còn muốn chờ đợi chưa...."  

2. "Tô Vận Cẩm quay lưng lại với anh, chậm rãi nói: "Em dạy anh nhé, thực ra rất đơn giản, tất thảy tình yêu đều có thể vứt bỏ được, chỉ cần anh đủ tuyệt vọng". – Tô Vận Cẩm, cái gì em cũng không nói, tại sao em không nói! Thứ đàn bà ích kỷ này, dựa vào cái gì chỉ có thể là anh đi tìm em, chứ em thì không thể đi tìm anh, bốn năm rồi, anh vẫn cứ ở đây, nhưng em thì ở đâu chứ?" 

3. "Trên thế giới này đâu có điều luật nào quy định rằng anh yêu một người, người ấy bắt buộc phải yêu lại anh."

4. "Một người có thời gần gũi như trên da thịt, hóa ra cũng bặt vô âm tín giữa biển người mênh mông."

5. "Anh sẽ không buông tay em cho dù làm tổn thương lẫn nhau anh vẫn muốn ở bên em"

6. "Cũng phải, người ta phải luôn nếm trải cái không hạnh phúc thì mới hiểu thế nào là hạnh phúc..."  

7. "Từ khía cạnh y học mà nói, mất đi cảm giác đau cũng là một dạng bệnh, hơn nữa còn khá nguy hiểm, bởi vì một người nếu không biết đau là gì thì anh ta cũng sẽ không thể biết bệnh tình của mình nghiêm trọng đến mức nào"​

8. "Tôi cứ ngỡ ngàng cậu chưa biết cách yêu người khác, hóa ra chỉ là cậu không biết cách yêu tôi" .

9. "Vận Cẩm, toi không cần cậu phải kiễng chân lên nhìn tôi, tôi chỉ cần cậu đứng bên cạnh để cùng tôi san sẻ" .

10. "Đừng có nói với anh mấy thứ áy náy này nọ, tình cảm xưa nay nào có công bằng, anh thừa nhận đã phụ lại cô ấy, nhưng tiếp tục ở bên cô ấy cũng là một kiểu phụ lòng, anh ghét phải lắt lay ràng buộc. Nếu như tình thế bắt buộc anh phải có lỗi với một người, thế thì anh chr đành có lỗi với cô ấy, bởi vì người còn lại kia anh tuyệt đối không thể từ bỏ. Em nói xem, chẳng phải chúng mình đều ích kỷ như nhau hay sao?" .

11. "Đừng nói chỉ là ngộ nhận, cho dù là ngộ nhận, lần này anh sẽ không buông tay ra đâu" .

12. "Đừng thương hại anh, anh không cần cái thương cảm của em...Không, không, nếu mà chỉ có thương cảm mới làm cho em bằng lòng bên anh, thế thì có thương cảm anh cả đời cũng được" .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top