Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16 Đánh mông gọi daddy~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16 Đánh mông gọi daddy~

La Phong đứng ngoài sân với Triệu Vũ Hiên, trong phòng bác sĩ đang kiểm tra cơ thể ông La. Thức ra La Phong cũng muốn ở trong phòng nhưng lại bị ông lão mắng nên Triệu Vũ Hiên cũng đi ra ngoài theo.

" Đúng là, càng lớn tuổi càng không hiểu chuyện, già không đứng đắn, ngoan ngoãn khám từ đầu không phải tốt rồi sao? Cứ làm to chuyện."

" Chủ nhân, bố ngài cũng lớn tuổi rồi, người lớn tuổi đều rất là... tùy hứng. Ngài cũng hiểu mà!"

La Phong không nói chuyện, mãi đến khi đi ra anh mới chạy lên hỏi: "Bác sĩ, sao rồi? Thân thể của ông ấy không làm sao đúng không?"

Bác sĩ cúi người chào Triệu Vũ Hiên, hắn gật đầu một cái mới thẳng người: " Xin cứ yên tâm, đây chỉ là bệnh cũ thôi, không có vấn đề gì, bình thường cứ chú ý nghỉ ngơi là sẽ không sao."

"Không có gì là tốt rồi, đi về đi!"

Bác sĩ lại triều Triệu Vũ Hiên cúc một cung, mới mang theo người lui ra, La Phong nhìn Triệu Vũ Hiên không nói chuyện, Triệu Vũ Hiên cúi đầu: "Chủ nhân yên tâm bọn họ đều là bác sĩ riêng của Triệu thị, đều là bác sĩ tiêu chuẩn hàng đầu."

La Phong thở dài một hơi: " Biết ý tốt của ngươi rồi. Đi thôi vào trấn an ông già nhà ta nào!"

Vào phòng, mặt ông La lại đen: " Kiểm tra, kiểm tra! Không phải đến cuối cùng vẫn khám ra là bệnh cũ sao? Tốn bao nhiêu tiền!"

" Được rồi mà bố, bác sĩ dặn bố không được làm việc nặng phải chú ý nghỉ ngơi đấy. Về sau bố dừng làm mấy ciệc chân tay kia nữa."

" Mày đừng động vào tao, không làm việc thì đâu ra tiền? Gió thổi tới à?"

" Bố già như thế rồi thì dùng tiền làm gì? Mấy thứ như tiền tiền sinh hoạt, học phí của em trai cứ giao cho con, bố cứ ở nhà đi là tốt rồi không cần phải ra ngoài kiếm tiền đâu."

Ông La nghe xong lại càng giận: " Sinh hoạt trong nhà, học phí của em trai đều để mày lo? Thế con thì sao? Tốn nhiều tiền như thế sau này con lấy vợ như nào? Con biết bao tuổi rồi không? 26 rồi đấy, thằng nhỏ nhà chú Trương hàng xóm cũng bằng tuổi mà con cháu đã xếp thằng chạy lông nhông ngoài đường rồi kia kìa, tự nhìn lại mình đi..."

Thấy ông La càng nói càng hăng mà sắc mặt La Phong thì ngày càng xấu, Triệu Vũ Hiên vội ngăn.

" Chú, chú đừng giận như thế. La Phong cũng chỉ nghĩ cho chú thôi, chú cũng biết La Phong toàn phải làm những công việc chân tay nếu chú ở nhà không có chuyện gì thì La Phong cũng yên tâm. Chú nghĩ thử xem nếu La Phong vừa làm việc vừa lo lắng cho sức khỏe của chú không chú ý đến công việc, như thế chú không lo lắng sao? Kiểm tra qua qua một chút, cơ thể khỏe mạnh, La Phong yên tâm, làm việc năng suất cao thì càng tốt không phải sao? Đâu cần phải tức giận như thế!"

Được trấn an, ánh mắt ông nhìn hắn đầy vui vẻ: " Vẫn là Tiểu Triệu nghe lời nhất, lại tài giỏi, đẹp trai, lịch sự cũng biết nấu cơm. Không giống thằng nhóc kia, rõ là cứng đầu lúc nào cũng chọc chú giận. Cháu bao tuổi rồi, cưới vợ rồi đúng không, cô gái nào mà gả cho cháu đúng là phúc khí ba đời!"

La Phong nghe xong thì bật cười: " Bố, cái tên đẹp trai, lịch sự, tài giỏi trong miệng bố cũng giống con trai bố thôi, đang độc thân. Hơn nữa, con trai ông mới 26 còn Tiểu Triệu 28 rồi đấy, hơn con ông những hai tuổi lận!"

" Mày thì biết cái gì, Tiểu Triệu là không muốn kết hôn còn mày là không cưới được, đúng không? Còn nữa, Tiểu Triệu 28 tuổi đấy? Lớn hơn mày những hai tuổi lận sao chưa thấy mày gọi anh lần nào?"

Triệu Vũ Hiên xấu hổ, lén liếc nhìn chủ nhân rồi thấp giọng: "Chú nói đùa, bạn bè với nhau gọi tên là được rồi."

"Làm sao như thế được, La Phong gọi nó là anh xem!"

Buổi tối, Triệu Vũ Hiên chuẩn bị giường cho La Phong sau đó đặt một cái quạt vuông nhỏ lên bàn, đối diện với giường, xong hắn nói với anh đang dựa vào một chỗ nhìn: " Thưa chủ nhân chuẩn bị xong rồi ạ, ngài nghỉ ngơi sớm đi ạ. Trong phòng này có chút nóng, cái quạt này là thiết kế riêng, rất mát cũng không quá lạnh, như vậy ngài có thể ngủ thoải mái một chút!"

La Phong khóa cửa lại, ngồi lên giường, quả nhiên cái quạt này rất mát. Anh nhìn Triệu Vũ Hiên, cười sau đó nâng chân phải lên. Hăn cũng lập tức hiểu ý mà nhanh chóng cởi quần lót ra, quỳ xuống trước mặt La Phong, đặt dương vật của mình dưới chân anh. La Phong cũng không khách sáo mà dẫm mạnh đến mức làm hắn phải thở dốc, hắn thấp giọng: "Cảm ơn chủ nhân!"

" Bố ta có vẻ rất thích ngươi đấy. Triệu tổng đúng là rất biết thu mua lòng người, chỉ mấy câu thôi mà bố ta đã thích ngươi như thế?"

Nói rồi anh dùng gót giày nghiền mạnh, hắn kêu lên: " Chủ nhân bớt giận, xin ngài đừng nóng giận, tức giận không tốt cho cơ thể, nô lệ... Nô lệ chỉ vì đấy là bố ngài, hơn nữa nô lệ không muốn thấy ngài bị người khác mắng nên mới lắm miệng như thế. Nếu ngài không thích thì từ sau nô lệ sẽ không nói chen vào nữa..."

La Phong khẽ cười, đá thẳng lên ngực hắn, gạt ngã hắn. Vừa lúc Triệu Vũ Hiên định bò dậy thì La Phong đã giẫm lên đầu hắn. Anh ngồi xổm xuống, lạnh lùng nói: " Ta cảnh cáo ngươi Triệu Vũ Hiên, ngươi muốn chơi trò gì cũng được, đến cuối cùng ngươi muốn xử lý ta thế nào ta cũng nhận. Nhưng, không được động vào người nhà ta, đó chính là giới hạn của ta, ngươi rõ chưa?"

Nghe được những lời này, Triệu Vũ Hiên không xin tha mà nước mắt hắn chảy ra, La Phong thấy hắn khóc thì hoảng hốt thu chân lại, ngồi lên giường.

Triệu Vũ Hiên quỳ thẳng lên nhưng vẫn cúi đầu xuống, nước mắt vẫn chảy, La Phong thấy có chút mất tự nhiên:"Khóc cái gì? Oan ức lắm à?"

Nghe xong hắn vội vàng dập đầu: " Thưa chủ nhân, nô lệ không thấy oan ức, nô lệ chỉ hận mình quá vô dụng đến bây giờ vẫn để ngài phải đề phòng. Rất xin lỗi chủ nhân, xin ngài hãy tin tưởng nô lệ, nô lệ sẽ không động đến người nhà của ngài lại càng không làm thương tổn đến ngài, cầu xin ngài."

La Phong nghe xong thì thở dài: " Thật ra, trực giác của ta vẫn luôn nói với ta rằng ngươi sẽ không bao giờ gây thương tổn cho ta dù ta có làm gì với ngươi. Nhưng sau cùng, trực giác vẫn là trực giác còn ngươi, Triệu Vũ hiên là người sống ngoài hiện thực."

Triệu Vũ Hiên không trả lời, hắn không biết nên trả lời như thế nào còn La Phong cũng im lặng, anh vẫn không hiểu, tại sao mình không muốn thấy Triệu Vũ Hiên khóc. Cứ thế, hai người, không ai nói chuyện.

Mãi đến lúc cửa bị gõ vang: " La Phong, Tiểu Triệu, hai đứa khóa cửa làm gì, hai đứa chưa ngủ à?"

"Chưa ạ! Triệu Hiên đang thay quần áo nên mới phải khóa cửa. Không phải bố ngủ rồi sao, tự nhiên qua đây làm gì?"

" Bố về ngủ đây, Tiểu Triệu chỗ này ngủ có thoải mái không!"

"Không sao đâu ạ, chú cứ yên tâm, cháu rất tốt."

" Thoải mái là tốt rồi, La Phong tiếp anh Triệu của con cho tốt vào đấy!"

Chờ đến lúc ông lão rời đi La Phong mới nhìn Triệu Vũ Hiên đang không mặc quần, quỳ dưới sàn, cười: "Anh Triệu?"

Hắn bị hai chữ này dọa, vội lắc đầu: "Không không không, nô lệ không dám nhận đâu, xin ngài đừng như thế..."

La Phong duỗi chân đá đá mặt Triệu Vũ Hiên, vui vẻ: "Anh Triệu nghe hay mà? Thấy sao? Từ nay ta gọi ngươi là anh Triệu nhé?"

Lần này giọng nói của Triệu Vũ Hiên có chút run lên, hắn dập đầu vài cái liên tiếp về phía La Phong, nói: "Không không, ngài ngàn vạn lần đừng như thế... Nô lệ không dám, chủ nhân, xin ngài đừng như thế... Ngài tha cho nô lệ đi!" La Phong nhướng mày, đá đá đùi Triệu Vũ Hiên, hắn lập tức nghe theo mà tách hai chân ra

"Gọi anh cũng không tồi, tới đây, gọi một tiếng anh trai xem!"

La Phong đột nhiên ra lệnh làm Triệu Vũ Hiên bất ngờ, lại vẫn đến hô lên: "Anh!"

La Phong hài lòng gật gật đầu: " Nào, chúng ta cùng chơi một chút, mỗi lần ta đá ngươi, ngươi đều phải gọi anh sau đó dập đầu nói cảm ơn, hiểu chưa?"

Nói xong không đợi Triệu Vũ Hiên trả lời đã mạnh vào dương vật của hắn một cái.

Triệu Vũ Hiên run lên, muốn kêu nhưng vẫn kiềm chế, dập đầu: "Cảm ơn anh đã đá dương vật của nô lệ, anh trai vất vả rồi."

La Phong thấy vui tiếp tục đá lần nữa, hắn lại dập đầu cảm ơn: "Cảm ơn anh trai, anh vất vả."

Nhìn Triệu Vũ Hiên, nghe Triệu Vũ Hiên kêu anh trai, vật dưới háng anh cứng lên. Trong mắt hiện lên tình dục nhưng anh lại nhìn xuống. Anh đứng lên, đạp vào mông Triệu Vũ Hiên: "Đứng lên, vịn tay vào giường chổng mông lên."

La Phong lục tìm gì đó trong đống đồ Triệu Vũ Hiên mang theo, mãi anh mới lấy một cái roi ra. Đây là anh nói hắn mang đi, lý do rất đơn giản, để đánh người.

Triệu Vũ Hiên đã vào sẵn tư thế, La Phong đi đến trước cái mông của Triệu Vũ Hiên, lắc lắc cái roi: "Triệu Vũ Hiên, gọi daddy thử xem."

Triệu Vũ Hiên ngẩn người, có chuyện gì xảy ra với chủ nhân thế? Mặc kệ nghi hoặc trong lòng, hắn vẫn không dám hỏi ra chỉ ngoan ngoãn gọi "Daddy~"

La Phong vui vẻ: "Quy tắc là gì, cảm ơn chưa!" Nói xong anh đánh một roi vào mông Triệu Vũ Hiên, La Phong không hề nhẹ tay, mông hắn hằn lên một vệt.

Ngay sau đó hắn đã nói: "Cảm ơn daddy, daddy vất vả rồi."

La Phong cười, lần này anh hướng thẳng vào hậu môn mà đánh, một roi rất chuẩn.

Lần này hắn không chịu được nữa, thân thể lung lay một chút sau đó cũng chỉ dám run rẩy nói: "Cảm ơn daddy, daddy vất vả rồi."

La Phong ngồi xuống, thấp giọng cười nói: "Vui ghê, Triệu Vũ Hiên lại đây quỳ xuống dập đầu gọi daddy đi."

Triệu Vũ Hiên nghe lời quỳ xuống, tuy rằng hắn vẫn chưa rõ chủ nhân nhà mình xảy ra chuyện gì nhưng nếu chủ nhân muốn làm bố thì mình phải phối hợp thật tốt. Hắn cung cung kính kính dập đầu: "Daddy! Daddy ngài vui không ạ? Daddy~"

Mấy tiếng daddy này, La Phong nghe rất hưởng thụ, trước đây vẫn hay trêu nhau là mày quỳ xuống gọi bố đi nhưng cũng chẳng ai làm thế thật cả mà cũng chỉ là đùa. Còn bây giờ lại có người xuất sắc thế này, quỳ dưới đất, cung kính dập đầu gọi mình là bố, cái cảm giác thật sự là vô cùng sảng khoái.

La Phong bắt đầu hưng phấn cầm lấy cái dép lê dưới chân, đánh thẳng vào mặt Triệu Vũ Hiên. Sau đó cười nhìn Triệu Vũ Hiên, hắn không dám chậm trễ vội vàng dập đầu: "Cảm ơn daddy, daddy ngài vất vả rồi ạ, con dập đầu cho ngài."

Một lần nữa, ánh mắt La Phong lại tràn đầy tình dục, dương vật càng lúc càng cứng. Anh giơ tay, dùng dép tát một cái mạnh vào mặt Triệu Vũ Hiên. Dù mặt sưng đỏ nhưng hắn vẫn tiếp tục dập đầu: " Cảm ơn daddy, con cảm ơn daddy."

La Phong dùng dép lê đánh Triệu Vũ Hiên, hắn cũng vẫn tiếp tục phối hợp. La Phong cảm giác hô hấp của mình càng lúc càng nặng, đột nhiên anh đá Triệu Vũ Hiên: "Cút ra xa một chút." Rồi anh mới duỗi tay ra tự an ủi đến tận lúc bắn ra mới thoải mải.

Nhìn chủ nhân tự an ủi mà không sử dụng mình, Triệu Vũ hiên cảm thấy rất mất mát. Hắn rũ đôi mắt xuống hòng che dấu đi tình dục đã hiện rõ. Hắn lấy khăn giấy, lau sạch những vết tinh dịch chủ nhân bắn ra.

La Phong sảng khoái nhìn Triệu Vũ Hiên đang quỳ trên mặt đất, ném cây roi qua: "Tự đánh đi xong thì thì cắm roi vào hậu môn của mình, tự làm hết, cắm một giờ sau đừng quên cảm ơn. Đúng rồi, mặt ngươi ngày mai có hết sưng được không?"

"Chủ... Daddy ngài cứ yên tâm, con có cách giảm sưng, ngày mai bố ngài không phát hiện ra đâu ạ."

"Thế làm đi! Ta ngủ trước." Nói xong thì La Phong nằm xuống nhắm mắt ngủ.

Triệu Vũ Hiên làm thật nhẹ nhàng nhưng vẫn mạnh. Hắn làm theo mệnh lệnh của La Phong cởi hết quần áo ra, bò trên mặt đất, cắm roi vào hậu môn của mình, từ từ di chuyển, rồi lại thấp giọng: "Cảm ơn daddy, daddy vất vả rồi, con cảm ơn daddy..." Còn La Phong thì chậm rãi đi vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top