Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17 Giật điện ở vùng nhạy cảm/ Sinh ra đã là chủ nhân của Triệu Vũ Hiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17 Giật điện ở vùng nhạy cảm/ Sinh ra đã là chủ nhân của Triệu Vũ Hiên

Hai người ở lại nhà La Phong không lâu thì tạm biệt bố La, trở lại thành phố. Về đến nhà Triệu Vũ Hiên thì trời đã tối. La Phong lại thả mình nắm trên chiếc ghế sô pha thoải mái.

Triệu Vũ Hiên quỳ gối trước mặt La Phong: " Chủ nhân ngài có mệt không, mỏi đâu không, nô lệ mát xa cho ngài."

La Phong quay đầu nhìn hắn, cười một cái: " Được rồi người mới là người nên nghỉ ngơi."

" Chủ nhân, nô lệ không mệt. Tối nay ngài chưa ăn cơm, nô lệ đi nấu cho ngài. Ngài phải ăn nhiều chút."

" Không cần, ngươi đi nghỉ ngơi đi. Nhưng nếu ngươi đói có thể tự nấu cho mình!"

Triệu Vũ Hiên im lặng: " Chủ nhân ngài đừng đùa, nô lệ không thể ăn một mình được!"

La Phong nhìn Triệu Vũ Hiên, anh có rất nhiều suy nghĩ: " Triệu Vũ Hiên, ngươi có biết ngươi trước đây đối với ta là người như nào không? Ở trên cao không thể với tới, chúng ta khác nhau một trời một vực. Ta nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được chúng ta có thể quen nhau mà lại là theo kiểu quan hệ này."

" Chủ nhân, sao đột nhiên ngài lại nói chuyện này? Nô lệ hầu hạ ngài là chuyện đương nhiên. Đúng là chúng ta khác nhau một trời một vực, ngài là mây trên trời cao cao tại thượng còn nô lệ chỉ là bùn đất, nô lệ ngẩng đầu nhìn ngài, hầu hạ ngài, không cần bất cứ lý do gì."

La Phong cười khẽ một tiếng, ánh mắt đang nhìn anh cũng thay đổi: " Ngươi luôn suy nghĩ cho ta, để ta ở vị trí quan trọng nhất. Lần này về nhà, ngươi trông còn vất vả hơn ta, ta thật sự rất xấu hổ. Triệu Vũ Hiên... Bây giờ đối mặt với ngươi, ta thật sự không biết mình nên làm gì."

Triệu Vũ Hiên thấy cảm xúc của anh hiện tại không đúng lắm mới lùi ra sau một bước, nhìn anh dập đầu mạnh xuống đất: " Chủ nhân, ngài không cần cảm thấy áp lực. Đối với nô lệ, có thể ở bên ngài, nhìn ngắm ngài đã là một ơn đức lớn. Chủ nhân, cả đời này nô lệ sẽ chỉ thần phục ngài. Không cần biết ngài có tin tưởng nô lệ không, có đối đãi với nô lệ như nào. Tâm nô lệ sẽ không bao giờ thay đổi. Nếu như may mắn có kiếp sau, nô lệ chỉ mong có thể đời đời kiếp kiếp như này."

Đây là lần đầu La Phong nâng Triệu Vũ Hiên dậy, tay vuốt ve mặt hắn, nhỏ giọng nói: " Triệu Vũ Hiên, ngươi có biết... Ngươi xuất sắc như nào, đẹp như nào không?"

Thấy thái độ của La Phong, Triệu Vũ Hiên lại càng hoang mang: " Chủ nhân... Hôm nay... ngài làm sao vậy ạ?"

" Không sao, chỉ là sau khi về nhà lại thấy ngươi rất tốt."

Triệu Vũ Hiên cười, yên lòng: " Chủ nhân ngài đang khen nô lệ đúng không ạ?"

"Ta vốn đang khen ngươi."

"Cảm ơn chủ nhân cổ vũ." Triệu Vũ Hiên cười, ánh mắt sáng lên.

La Phong nhìn Triệu Vũ Hiên như thế thì cười khẽ, giọng nói khàn khàn: " Nghe này, bây giờ ta rất muốn chơi ngươi, ngươi tin không?"

Một câu không mang theo một tý sắc tình nào lại khiến Triệu Vũ Hiên đỏ mặt: " Chủ, chủ nhân... Xin ngài cứ tùy ý chơi nô lệ, chơi gì cũng được, thật ra..."

Nhìn Triệu Vũ Hiên do dự, La Phong nhướng mày: "Thật ra gì?"

" Thật ra nếu chủ nhân có hứng thú... ngài hoàn toàn có thể dùng... dùng nô lệ để tiết dục. Nô lệ còn cầu mà không được."

" Dùng ngươi tiết dục? Bây giờ thì không nhưng ta cũng sẽ chơi ngươi. Ngươi có thể thỏa mãn một số thú vui của ta, để ta chơi ngươi."

Triệu Vũ Hiên khỏa thân nằm trên sàn phòng tắm, nhìn chủ nhân đang cầm cái nhíp trong tay. Trong lòng hắn tự đặt ra nghi vấn không biết chủ nhân muốn làm gì...

La Phong ngồi xổm xuống, dùng cái nhíp giật mấy sợi lông giữa háng Triệu Vũ Hiên. Anh dùng hết sức giật, mấy sợi lông bị bứt ra. Triệu Vũ Hiên không có phản ứng gì, đau đớn như này đối với hắn không là gì, hoàn toàn có thể chịu được.

La Phong cười: " Ngứa mắt chỗ này của ngươi từ lâu. Nói thử xem, muốn ta nhổ từng chút một hay cạo sạch luôn?"

Triệu Vũ Hiên suy nghĩ một chút mới nói: " Chủ nhân, nếu ngài nhổ từng cái một sẽ rất lâu, cạo thì nhanh hơn. Nên nếu chủ nhân muốn nô lệ chọn, nô lệ sẽ chọn cạo."

La Phong không nghĩ Triệu Vũ Hiên sẽ phản ứng như này: " Này, sao ngươi lại bình tĩnh vậy? Quá bình tĩnh, không sợ chút nào à."

Triệu Vũ Hiên cũng cười: " Chủ nhân... Thật sự thì nô lệ không hề sợ. Nếu nô lệ giả vờ lo lắng sợ hãi thì đó chính là lừa ngài." Thật ra Triệu Vũ Hiên cũng không nói hết lý do. Hắn không sợ là vì kiếp trước, chủ nhân vẫn hay chơi như này, hắn đã quen rồi.

Vừa nghe hắn nói không sợ, La Phong mất hết hứng chơi, ném cái nhíp đi rồi nói: "Khi nào tự cạo đi." Rồi đi ra ngoài, Triệu Vũ Hiên vội vàng theo sau.

La Phong ngồi trên sô pha, đá đá người đang quỳ trên đất: " Này, chơi như nào thì ngươi mới lo lắng, sợ hãi?"

" Thưa chủ nhân... Chính là khi thấy vô cùng đau. Dù sao thì cơ thể có khỏe mạnh đến đâu cũng sẽ sợ đau."

" Được, vậy làm ngươi đau. Ừm,... Nhưng làm gì giờ?" La Phong cười xấu xa, đưa tay ra véo đầu vú Triệu Vũ Hiên, hắn cũng vì đau mà nhăn mày. La Phong cười: "Ta sẽ nghĩ cách làm ngươi đau..."

Xong, La Phong chạy lên lầu. Lúc anh đi xuống, đã cầm theo mấy thứ. La Phong hạ mắt nhìn Triệu Vũ Hiên, đưa một cây dương vật giả ra: " Cái này có thể dùng để giật điện. Mức lớn nhất chính là giới hạn của cơ thể người, không biết... Triệu tổng có chịu được không nhỉ! Triệu tổng, tuốt thứ này cho nó cương lên đã nào."

Triệu Vũ Hiên bất ngờ, hắn dùng ánh mắt có chút sợ hãi nhìn vào cây dương vât giả kia. Nhưng hắn cũng không hề do dự mà làm theo mệnh lệnh của La Phong, bắt đầu tuốt côn thịt của mình. La Phong cũng giơ tay ra xoa bóp đầu vú hắn. Rất nhanh, dương vật giữa hai chân hắn đã ngẩng đầu vì La Phong chơi đầu vú hắn. Hắn vẫn chưa bắt đầu thủ dâm, chỉ cần La Phong sờ vào đầu vú đã cứng.

La Phong thấy Triệu Vũ Hiên đã cương thì cười sau đó đặt dương vật giả xuống, lấy một cái que nhỏ ra. Anh dùng một tay nắm vào dương vật Triệu Vũ Hiên, hắn muốn tránh ra nhưng lại bị anh nắm chặt. Thấy hắn kinh sợ kêu lên, anh thấp giọng: " Ngoan đừng có nói bẩn với không bẩn. Bẩn hay không, không phải do ngươi nói mà là ta nói."

La Phong nói xong, Triệu Vũ Hiên ngẩn ra, ngơ ngác nhìn. La Phong nhét cái que nhỏ kia vào lỗ sáo rồi từ từ đẩy vào bên trong.

"Ưm!" Bị vật lạ tiến vào khiến Triệu Vũ Hiên kêu lên, lông mày đã giãn ra lại chau lại, miệng liên tục kêu: "Chủ nhân!"

La Phong thấy hắn kêu lên lại cười rất vui vẻ. Tay cũng dùng lực mạnh hơn đến khi cái que vào sâu bên trong.

Nhìn thứ giữa hai chân Triệu Vũ Hiên không mềm xuống mà càng cứng hơn, La Phong cười: " Triệu Vũ Hiên ngươi có biết cái que chặn niệu đạo này có thể giật điện không?"

Anh cố ý làm lơ ánh mắt kinh ngạc của hắn rồi vỗ mặt Triệu Vũ Hiên: " Đừng có ngạc nhiên như thế, tất cả đồ ta dùng lần này đều có thể giật điện. Quay người, chổng mông lên!"

La Phong cầm dương vật giả, cắm vào lỗ đít Triệu Vũ Hiên rồi chậm rãi di chuyển nó vào bên trong. Một lúc đến khi cơ thể Triệu Vũ Hiên run lên La Phong mới dừng lại. Anh không cần nhét quá sâu chỉ cần nhét đúng vị trí.

"Được rồi quay qua đây!" La Phong còn cầm hai thứ trên tay đó là miếng dán vú và kẹp vú: " Ta định cho ngươi dùng kẹp cơ nhưng nếu dùng cái đấy thì phải... Bỏ đi, dùng cái dán!"

Triệu Vũ Hiên vừa nghe thấy anh nói thì hoảng hốt, hắn vội nói: " Chủ nhân, ngài không cần phải để mình chịu thiệt thòi như vậy. Ngài làm gì với cơ thể nô lệ cũng được hết dù có là đâm hay để lại sẹo, nô lệ đều nguyện ý. Ngài không cần để mình chịu thiệt..."

La Phong bắt đầu nóng, anh đạp nhẹ hắn một cái: " Con mắt nào của ngươi thấy ta muốn để mình chịu thiệt vậy? Đương nhiên là ta có thể tùy ý chơi đùa trên cơ thể ngươi, còn đợi ngươi phải nói à? Vấn đề là ta muốn chơi ngươi như nào, bây giờ ta muốn dán cái này vào vú ngươi, làm sao? Ngươi muốn ép ta dùng kẹp à?"

Triệu Vũ Hiên bắt đầu căng thẳng, vội vang dập đầu: " Rất xin lỗi chủ nhân, nô lệ lắm miệng rồi. Nô lệ biết sai rồi, xin ngài đừng hiểu lầm, nô lệ không có ý kiến gì cả. Xin ngài hãy tin nô lệ."

La Phong cười, đưa tay ra nắm vào đầu vú bên trái của hắn rồi véo mạnh. Triệu Vũ Hiên bị véo đau quá mới kêu lên một tiếng. Sau đó La Phong lại véo mạnh cái nữa. Anh vừa dán miếng màu đen lên vú hắn vừa nói: "Biết sai là tốt rồi. Quỳ thẳng lên."

Triệu Vũ Hiên quỳ thẳng lên. La Phong ngồi dựa vào ghế sô pha, cầm điện thoại, ngón tay lướt nhìn như đang chơi, nhưng...: " Mấy thứ này thật thú vị, nó còn có thể kết nối với điện thoại của ta này. Ví dụ như... Ta muốn giật điện hậu môn ngươi..."

"A! Chủ nhân!" Triệu Vũ Hiên hạ eo xuống, một dòng điện mạnh chạy qua hậu môn.

Nhìn phản ứng của hắn, La Phong cười nói: "Ta muốn giật đầu vú của ngươi..."

"A chủ nhân, đừng!" Quả nhiên,đầu vú cũng bị điện giật. Triệu Vũ Hiên không khống chế được hơi thở của mình. Hắn thấy chủ nhân lại cầm điện thoại lên, cái que bị cắm trong lỗ sáo cũng bắt đầu giật.

"Chủ nhân, chủ nhân! Xin ngài, chủ nhân..." Triệu Vũ Hiên đã không chịu được nữa mà nằm vật xuống đất. Trông khá đáng thương nhưng La Phong vẫn không mềm lòng. Anh cười xấu xa, tiếp tục bấm điện thoại. Nhưng Triệu Vũ Hiên lại không bị điện giật tiếp, hắn thắc mắc, chẳng lẽ chủ nhân thật sự chỉ chơi điện thoại? Không lẽ chủ nhân thấy mình nên mới không chơi hết? Nghĩ đến đây Triệu Vũ Hiên bắt đầu thấy áy náy. Hắn vừa định nói thì bỗng có điện ở cả hâu huyệt, lỗ sáo lẫn đầu vú. Điện không một lúc lại ngừng một lúc lại ngừng nữa mà là chạy liên tục. Cơ thể hắn run lên, như này thật quá đáng sợ: "A a a a! Chủ nhân, nô lệ... A! Nô lệ khó chịu quá... A!"

" Ta đang muốn ngươi đau mà, yên tâm... Chỗ điện này sẽ không làm ngươi bị thương thật đâu, chỉ dùng chơi thôi, không ảnh hưởng gì. Đau thì kêu ra."

" Vâng, vâng cảm ơn chủ nhân... A! Cảm ơn chủ nhân a a a a a! Khó chịu quá, điện giật.... đau quá, cảm ơn ngài chủ nhân, a! Chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân... Nô lệ rất... đau. Chỉ là... Chỉ là nô lệ thấy rất vui, có thể được chủ nhân chơi, giúp chủ nhân giải trí, nô lệ cảm thấy rất vui... Rất vinh hạnh... Chủ nhân, chủ nhân..."

Từng tiếng chủ nhân với nô lệ của Triệu Vũ Hiên làm La Phong sinh ra ảo giác. Triệu Vũ Hiên trước mắt này sinh ra đã là nô lệ của mình, bị mình nhục nhã, giẫm đạp. Mình sinh ra cũng là chủ nhân của hắn. Được Triệu Vũ Hiên tôn sùng, hưởng thụ mọi thứ hắn cho.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top