Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4

Tựa như là theo bản năng, La Phong dẫm chân lên gáy Triệu Vũ Hiên, dùng lực ấn xuống khiến mặt hắn dán sát vào sàn nhà.

"Chủ nhân?"

Nghe thấy tiếng gọi của Triệu Vũ Hiên, La Phong mới tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn người đang bị mình đạp dưới chân, anh tự nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ, tại sao anh lại cảm thấy hành động này bình thường và tự nhiên như vậy, dẫm nhẹ vào sau cổ hắn vài cái, anh mới khẽ cười: "Được rồi, ta đi đánh răng rửa mặt!"

"Vâng, chủ nhân, nô lệ hầu hạ ngài rửa mặt."

" Dừng, không có tay chân hay gì? Đến đánh răng rửa mặt cũng cần ngươi hầu hạ, chờ yên ở đây cho ta, ta không cho phép một lời cũng không được phát ra!"

Triệu Vũ Hiên muốn mở miệng trả lời lại nghĩ đến mệnh lệnh vừa rồi, chỉ biết gật đầu đáp lại.

Đóng cửa phòng tắm lại, La Phong mới có thời gian hồi thần, tại sao mình lại làm hành động đó tự nhiên như thế, không lẽ trong sâu bên trong mình cũng là biến thái? Thật là kỳ con mẹ nó quái, tại sao lá gan mình lại lớn như vậy, kia chính là Triệu Vũ Hiên đấy!

Nhưng, chẳng hiểu sao, tính tình mình rõ ràng là rất tốt, tại sao vừa gặp tên kia lại xấu như vậy, không lẽ, mình sinh ra đã khắc Triệu Vũ Hiên sao?

Rửa mặt xong, đi ra vẫn thấy Triệu Vũ Hiên quỳ đấy, anh nhướng mày, không để ý tới hắn, ngồi vào bàn ăn sáng, ừ, không tệ, có cháo, có rau dưa, còn có cả trứng gà thêm một cốc sữa bò, đúng chuẩn một bữa khoa học.

La Phong rất tự nhiên ăn hết bữa sáng, ai ngờ tên Triệu Vũ Hiên này lại nấu ăn cũng không tệ, không, phải nói là rất ngon, nhưng không uống sữa bò đâu, anh không thích mùi vị của sữa bò, được rồi, ăn xong, thay quần áo đi làm thôi!

Vừa ra đến cửa, anh mới chợt nhớ tới Triệu Vũ Hiên vẫn quỳ gối trên mặt đất không nhúc nhích, nghĩ thầm, người này cũng nghe lời ghê, một âm thanh nhỏ cũng không phát ra.

"Được rồi, Triệu tổng tài, ngươi có thể nói, ta phải đi làm, ngươi thì?!"

Triệu Vũ Hiên, lắc lắc đầu, mở miệng nói: "Chủ nhân, nô lệ không cần đi làm, nô lệ ở nhà chờ ngài trở về."

La Phong cảm thấy kỳ lạ, mấy ông chủ của công ty lớn đều không cần đi làm sao? Thôi, trở về rồi tính sau, muộn rồi.

"Vậy, cứ tự nhiên, nhưng không được vứt đồ của ta đi nữa."

"Vâng thưa chủ nhân. Buổi trưa nô lệ có cần đưa cơm cho ngài không ạ?"

" Buổi trưa, ta sẽ tự biết mình nên làm gì, không cần ngươi quan tâm, cứ ở nhà hưởng phúc đi! Được rồi, ta đi đây, sắp đến muốn rồi!" Trông Triệu Vũ Hiên có vẻ khá thất vọng, nhưng hắn vẫn quy quy củ củ quỳ sát người xuống, dập đầu một cái.

La Phong cười cười, nói ngoan rồi mới ra ngoài!

Triệu Vũ Hiên quỳ như thế một lúc rồi mới đứng lên đi đến bên bàn nhìn cốc sữa bò, chủ nhân vẫn không thích sữa bò nhưng sữa rất có dinh dưỡng mà!

Triệu Vũ Hiên đứng lên, lấy điện thoại thông báo gì đó cho Trịnh Phi, ăn chỗ cháo còn thừa xong thì dọn dẹp nhà bếp.

La Phong cưỡi lên con xe của mình, đi đến chỗ làm, chuẩn bị làm việc. Đột nhiên lại nhận được thông báo là giám đốc tìm mình, anh nhăn mi, có cảm giác không ổn.

Quả nhiên, mới vừa bước vào, chưa kịp nói gì đã bị đưa cho một phong thư: "La Phong, cậu bị đuổi việc."

"Đuổi việc? Tôi muốn biết lý do?" Vốn tưởng giám đốc lại muốn gây khó dễ cho mình, không ngờ lại trực tiếp bị đuổi việc, không nghĩ ra tại sao lại bị đuổi việc, giám đốc tựa lưng vào ghế, trông cái bộ dạng khoe khoang kia thật sự thiếu đánh.

" La Phong cậu cũng biết, nền kinh tế hiện tại đang rất trì trệ, công ty phải giảm biên chế, hơn nữa, lần trước phía trên có phái người tới thị sát, đúng lúc cậu nghỉ phép, chuyện này làm người ta có ấn tượng xấu. Đuổi việc cậu là cấp trên quyết định, tôi không thể hỏi, La Phong cậu cũng không cần phải lo lắng, công ty cũng có chuẩn bị tiền bồi thường mà, mấy ngàn nhân dân tệ đó!"

La Phong nhíu mày, nhìn chằm chằm vào giám đốc. Bị nhìn như vậy, ông giám đốc bỗng cảm nhận được một loại áp bức vô hình, ông ta ngồi ngay ngắn lại, ho khan hai tiếng, nói: " La Phong cậu đừng nhìn tôi như thế, tôi thừa nhận đúng là tôi không thích cậu lắm nhưng nếu không có việc gì cũng sẽ không gây khó dễ cho cậu, thật sự lần này, không hề liên quan gì đến tôi hết. Tôi cũng rất lo lắng mà, đột nhiên lại phái người xuống khảo sát, nếu cậu không tin, có thể ra ngoài hỏi thử ai cũng được!"

" Không cần, tuy nhân phẩm của ông không được tốt lắm nhưng tôi biết ông không cần phải lừa tôi như thế! Coi như là tôi xui xẻo, bao lâu không khảo sát gì, lại đụng phải đúng ngày tôi nghỉ!" La Phong duỗi tay nhận lấy phong thư, mở ra xem thử, thật hào phóng, chỗ tiền bồi thường này nhiều thật đấy! Tạm biệt ông giám đốc, xoay người rời đi, chỗ này không nhận sẽ có chỗ kia mà!

Đi ra cửa, nhìn tiền trong tay, đúng lúc, Tiểu Ngật cũng học đến cấp ba rồi, cần phải đăng ký một số lớp học, còn có một đống tư liệu cần dùng, có được chỗ tiền này cũng thật đúng lúc vậy cứ đến ngân hàng rút tiền rồi chuyển tiền về nhà luôn, sẵn tiện tìm luôn một công việc mới nữa.

Đến lúc La Phong về nhà cũng đã 6 giờ tối, anh cảm thấy có lẽ Triệu Vũ Hiên đã rời đi rồi, dù sao cũng là tổng giám đốc, cũng không thể lúc nào cũng ở đây được.

Nhưng, anh biết mình lầm rồi, vừa đẩy cửa, đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức, tiến vào trong, hình ảnh Triệu Vũ Hiên bận rộn trong bếp ngay lập tức đập vào mắt. Ái chà, bảo sao ai cũng thích, có tiền có thế, đẹp trai, tính tình tốt, còn có tay nghề nấu ăn, quả thực khác mình một trời một vực

Như đã cảm nhận thấy có người bước vào, Triệu Vũ Hiên quay lại, cười với La Phong nói: "Chủ nhân, ngài đã về." Nói xong liền muốn bỏ mấy thứ trong tay xuống nghênh đón nhưng hắn lại ngay lập tức bị La Phong ngăn lại: "Ừ, không cần quỳ, tiếp tục nấu cơm đi!" .

Triệu Vũ Hiên dừng lại, gật đầu nói: "Vâng chủ nhân, ngài đi làm mệt mỏi rồi, đợi một lát nữa sẽ có cơm ăn thôi!" Nói xong, hắn lại xoa người tiếp tục công việc của mình. Nhìn thấy hình ảnh nấu cơm của Triệu Vũ Hiên, La Phong đột nhiên cảm thấy ấm áp.

Lắc đầu một cái, nghĩ vớ vẩn, điều này cũng chỉ là hoa trong gương, băng trong nước thôi, mình còn không biết mình có sống tiếp được bao lâu nữa.

Đến lúc Triệu Vũ Hiên soạn xong bữa tối lên, La Phong đột nhiên vỗ tay, nhìn mấy món mỹ thực trước mặt không kiềm chế được giơ ngón tay cái lên: " Cánh gà chiên coca, sườn xào chua ngọt, rau trộn mộc nhĩ đen, khoai tây xào chua cay, cá hương, bắp cải trắng xào, cháo trắng nữa, này, Triệu Vũ Hiên, có mỗi hai người chúng ta, đâu ăn nhiều đến thế này? Làm mấy món rau dưa bình thường thôi là được mà!"(*)

Triệu Vũ Hiên nhìn đồ ăn trên bàn, nhíu mày sau đó cúi thấp đầu: "Rất xin lỗi chủ nhân, nô lệ đã cố làm đơn giản nhất có thể rồi!"

La Phong nhướng mày: " Ta suýt nữa thì quên, mấy thứ này với tổng giám đốc Triệu đây, thật sự có hơi đơn giản thật! Lần sau đừng làm mấy thứ này nữa, cứ tùy tiện làm mấy món là được rồi."

"Vâng, chủ nhân! Ngài bây giờ vẫn muốn ăn ạ?"

" Ăn, sao lại không ăn, còn đứng đó làm gì, ngồi xuống ghế đối diện ăn cùng luôn đi!"

"Chủ nhân, thật ra...." Triệu Vũ Hiên muốn nói, hầu hạ La Phong ăn xong sẽ ăn phần thừa sau, nhưng chưa nói hết đã nhìn thấy ánh mắt kia, lập tức rút lại lời muốn nói: "Vâng, chủ nhân!"

La Phong ăn món cánh gà chiên coca Triệu Vũ Hiên làm, lại lần nữa gật đầu: " Triệu Vũ Hiên, không thể tin được, một đại thiếu gia ngậm thìa vàng như ngươi lại biết làm việc nhà còn biết nấu ăn nữa chứ, hơn nữa cũng rất ngon, mà lúc ngươi học người nhà không thấy kỳ lạ à?"

"Thưa chủ nhân, nô lệ học cái gì, người nhà sẽ không nói gì, chỉ cần làm thật tốt, không làm hỏng mặt mũi của Triệu gia là được."

La Phong gật đầu, người giàu với người thường quả nhiên là khác nhau. Bỗng chuông cửa vang lên.

"Kỳ lạ, bây giờ còn ai đến nữa!" Mắt liếc qua Triệu Vũ Hiên nói hắn đừng nhúc nhích sau đó La Phong tự mình đi trông cửa, cửa vừa mở đã nghe thấy tiếng của Doãn Tín: "La Phong, mày bị đuổi..." Chưa nói hết câu, Doãn Tín đã căng mũi hít hít mấy cái: "Á Đù, la Phong mày làm cái gì thơm thế!" Nói xong không thèm nhìn la Phong đã xông vào.

"Không phải tao làm, mà mày đấy đến cũng không nói trước một tiếng!" La Phong bây giờ mới phản ứng lại, Triệu Vũ Hiên vẫn còn bên trong nhưng giờ muốn ngăn người lại cũng muộn rồi.

Quả nhiên, giây tiếp theo, Doãn Tín đã nhìn thấy Triệu Vũ Hiên: "Ê.... La Phong, ai đây?"

Trong lúc La Phong không biết giới thiệu như nào, Triệu Vũ Hiên giương mắt, cười: "Chào cậu, tôi là Triệu Hiên, bạn của La Phong."

Thanh âm của Triệu Vũ Hiên rất dễ nghe, Doãn Tín ngây người một lúc mới nói: "Anh, chào anh, tôi tên Doãn Tín, cũng là bạn La Phong! Không, không đúng, La Phong mày vẫn còn bạn mà tao không quen nữa à!"

"Mày nói như bạn bè tao ai mày cũng biết ý? Được rồi, đã tới rồi thì cùng ăn cơm luôn đi!"

Có thể ăn ngon, sao mà từ chối được, Doãn tín ngồi bên cạnh La Phong, anh cũng mang cho gã một bộ bát đũa. Không biết có phải Doãn Tín tưởng tượng không nhưng gã cứ cảm thấy có một ánh mắt lạnh lùng nào đó đang nhìn mình chằm chằm, thật khiến gã đứng ngồi không yên, da đầu tê dại, vừa ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy Triệu Hiên vẫn đang nhai kỹ nuốt chậm, Doãn Tín gãi đầu, thật kỳ quái.

Cảm thấy địch ý rõ ràng từ Triệu Vũ hiên, La Phong chỉ khẽ cười một tiếng nhưng không nói gì mà tiếp tục ăn. Chỉ một tiếng cười khẽ thôi, cũng làm cho Triệu Vũ Hiên thu hồi lại ánh mắt của mình, hai chân hắn mềm nhũn, lưng và trán đều ướt đãm mồ hôi lạnh, nếu không phải Doãn Tín còn ở đây, hắn đã ngya lập tức quỳ xuống dập đầu rồi.

Làm sao lại như thế, Triệu Vũ Hiên sao mày lại làm chuyện như thế, mày sao dám, sao mày dám!

La Phong không thèm để ý đến Triệu Vũ Hiên, hỏi Doãn Tín: "Mày tự nhiên đến đây làm gì?"

Nghe được câu hỏi này, Doãn Tín mới nhớ tới mục đích chính của mình: "Đúng rồi nghe nói mày bị đuổi việc à?"

" Ra là vì chuyện này, đúng, tao bị đuổi việc rồi, nhưng công ty cũng rất hào phóng, tiền lương còn thiếu trả đầy đủ, lại còn có thêm tiền bồi thường, tính ra cũng không đến mức lỗ!"

Triệu Vũ hiên lặng lẽ nghe đoạn đối thoại giữa La Phong và Doãn Tín, cũng tốt cả hai người đều không để ý đến hắn, vì hắn hiện vẫn đang run rẩy vì khi nói lời kia La Phong còn nở nụ cười như là bất mãn với hắn.

----------------------

(*)

Gà chiên coca

sườn xào chua ngọt

rau trộn mộc nhĩ đen

khoai tây xào chua cay

bắp cải trắng xào

tui đói quá T~T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top