Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. promise

_ bắt nó lại! Nhanh lên!_ hai tên thanh tra ngạ quỷ rượt đuổi theo Jeon Jungkook. Chỉ vì một chút sơ hở mà để bọn thanh tra đuổi theo.

_ chết tiệt!_ Jungkook khó khăn chạy thoát. Hôm nay công việc quá nhiều nên cậu không thể nào có sức lực chống lại chúng. Một chút cũng không! Bây giờ chỉ có thể kéo dài thời gian để dụ chúng vào ổ thôi.

Căn cứ của Domino cũng gần đây. Phường hai chính là căn cứ trọng điểm của Domino. Jungkook cần đến đó cầu cứu Jung Hoseok.

_ gahhhh..._ một nhát dao đâm vào phía sau gáy của Jungkook khiến cậu choáng váng. Ngã xuống đường , Jungkook thấy rõ mặt kẻ đã đâm cậu. Một chàng trai với khuôn mặt đáng yêu? Thật xinh đẹp. Mái tóc hồng dường như là điểm nhấn. Nhìn xem! Thân hình của hắn ta như một vận động viên trượt băng nghệ thuật. Dẻo dai và hài hòa. Đôi tay nhỏ bé thuần thục cầm chặt com dao găm trên tay, máu của cậu vẫn còn vươn dài trên thân nó. Máu của quỷ...

_ hai người đi đi. Chỗ này để tôi lo_ chàng trai buông lời. Hai tên thanh tra ngạ quỷ gật đầu rồi quay đầu đi mất. Để cậu và hắn ta ở lại. Mùi máu tanh xộc vào mũi Jungkook, rất thơm!_ Quỷ...thèm tôi sao?_ hắn ta mỉm cười, đôi môi đỏ mọng di chuyển nhẹ nhàng. Tiến lại nhìn thẳng vào mặt Jungkook.

_ hah_ Jungkook bĩu môi, nước bọt không ngừng tuôn ra. Cơn thèm khát đạt đến đỉnh điểm_ grah!!_ chồm lên nắm lấy bả vai người con trai. Jungkook nhất định phải ăn một cách no nê nhất.

" cộp!" nhẹ nhàng như một cánh hoa anh đào. Hắn ta di chuyển sang chỗ khác , tránh sự tấn công từ Jungkook. Khóe môi cong lên, Jungkook có thể thấy sự xinh đẹp qua nụ cười ấy, thật ấm áp. Một làn máu rỉ ra, một vết xước do Jungkook gây ra hiện lên trên làn da trắng trẻo.

_ tên gì?_ hắn ta nhăn mặt. Giọng nói có phần nhạt đi. Khóe môi bỗng nhiên bật máu, vì tác động mạnh từ ma thuật của Jungkook khiến hắn ta bị tổn thương nghiêm trọng.

_ Jeon Jungkook, cấp A _ Jungkook cười đểu. Vết thương cũ đã lành. Jungkook lấy lại được ma thuật của mình. Đôi tay tạo ra ma thuật , Jungkook chắc chắn phải có được con mồi ngon này. Không ăn được thì biến hắn thành ngạ quỷ luôn cho tiện. Jeon Jungkook là thế ! Không suy nghĩ nhiều mà ngay lập tức hành động , không làm được thì biến nó thành đồng loại của mình...

_ mẹ nó!_ hắn ta la lên, như một phản xạ, ngã khụy xuống trên nền đất. Đôi mắt đen khó khăn nhìn người con trai mang hình hài ngạ quỷ đang tiến đến bên mình. Jungkook giật lấy biển tên trên ngược hắn ta

_ Jimin, Park Jimin_ Jungkook đứng hình, khuôn mặt trở nên hưng phấn. Là Park Jimin, em họ của Hoseok! Thật hay. Quả là định mệnh, không ngờ được gặp anh ta ở thời điểm như thế này- thời điểm cậu chuẩn bị ăn người con trai đó_ thôi bỏ đi!_ Jungkook quyết định nương tay với Jimin.

_ cảm ơn... _ Jimin thều thào. Hi vọng sống trong anh ngày càng mãnh liệt. Ngạ quỷ cũng có tình thương hay sao? Lạy chúa_ Ah...sh..._ Jimin rút lại lời nói khi nãy. Cơn đau dữ dội truyền từ bả vai đã đến. Máu loang ra khắp nơi. Jimin cảm giác như mình sắp chết vậy. Khuôn mặt anh tái mét lại không một sức sống.

Cắn!

_ tôi nói không ăn chứ không phải không cắn anh, em họ của Jung Hoseok ~_ Jungkook nhếch mép. Jimin hoảng hốt. Suy nghĩ lại thì thật quen. Cái tên Jeon Jungkook khiến Jimin choáng váng. Chính là nó. Thằng bé là bạn của Hoseok huyng. Nó là ngạ quỷ, tại sao...tại sao anh lại vô ý như thế!

_ grah..._ Jimin rên rỉ, máu ngày càng nhiều. Mất máu làm Jimin mất đi ý thức của mình. Jimin ngất lịm trên tay của cậu. Khuôn mặt tái nhợt đi. Jungkook thở dài, cậu móc trong túi ra chiếc điện thoại của mình gọi điện cho Hosoek là cậu chuẩn bị đến Domino và mang cho anh một món quà.

Loài người và ngạ quỷ luôn đối đầu với nhau. Nguyên tắc sinh tồn là chỉ có con người mới được sống còn quỷ thì không ? Con người luôn làm được những điều họ muốn, có được sự hạnh phúc từ những người xung quanh. Còn quỷ thì sao? Sự ghét bỏ, sợ hãi và thậm chí là kinh tởm đều dồn về phía họ. Quỷ không xấu, nhưng họ đủ xấu xa trong mắt loài người. Ăn thịt, uống máu chính là cái giá phải trả cho sự kiêu ngạo , bọn họ đáng bị như vậy.

Con người là một món quà vô giá đối với Domino. Domino là nơi mà biến con người thành ngạ quỷ - thành đồng minh của họ.

Họ chưa bao giờ có ý định chống lại con người- chống lại chính phủ của thế giới. Nhưng đủ làm chính phủ đau khổ vì số dân dần ít đi vì bị biến thành ngạ quỷ.

Họ sẽ giết người và ăn sống loài người nếu bọn chúng dám làm hại đến họ và bén mảng đến lãnh thổ của mình.

Domino ghét những kẻ cướp...

- sao rồi ?_ Jungkook đẩy cửa vào phòng. Một căn phòng theo kiểu Pháp đầy tráng lệ. Sở hữu màu xám và trắng là chủ yếu, cây đèn trần lộng lẫy đẹp mắt người nhìn. Đến cả đồ vật cũng mang phong cách cổ đại.

Nhìn người con trai đang nằm trên giường với một khuôn mặt trắng bệt.

Thật ghê tởm! Loài người yếu đến như vậy sao. Cậu mới cắn một miếng mà như sắp chết đến nơi. Jungkook rất ghét đi săn vì lí do cậu ghét nhìn cảnh miếng mồi của mình nằm vật trên sàn rồi cầu xin được sống. Điều đó làm cậu thấy chán và buồn nôn lắm!

_ à...anh ta cũng ổn hơn rồi. Khoảng một hai ngày nữa là tỉnh _  Choi Soobin gãi đầu. Chàng trai với mái tóc nâu, khuôn mặt baby hết cỡ lại là một ngạ quỷ. Vâng vâng, Soobin chính là một bác sĩ. Cầm lấy miếng băng gạc trên tay, khéo léo băng lại chỗ vết thương trên bả vai cho Jimin, Soobin mỉm cười.

_ chậc, yếu thế không biết_ Jungkook than thở.

_ thôi đi, huyng. Anh là người cắn người ta đấy!_ Soobin phản ứng lại. Cậu lắc đầu ngán ngẩm, đúng thật là yếu nhưng anh ta là con người chứ không phải quỷ_ dù sao anh ấy cũng là con người....

_ con người gì? Tao cắn nó nghĩa là nó sắp biến thành quỷ rồi còn đâu_ Jungkook giải thích. Nhìn kìa, khuôn mặt của Soobin liền thay đổi một trăm tám chục độ. Ghét bỏ Jungkook_ này! Này! Mày đừng có mà nói là dù sao cũng là em họ của Jung Hoseok với tao nha. Tao không động lòng đâu!_ Jungkook hét lên.

_ ai nói đâu? Anh tự thừa nhận đó_ Soobin gạt tay Jungkook sang một bên. Lách người đi ra phía cửa.

Jungkook thở dài. Tiến lại bên cạnh Jimin. Tay cọ cọ mũi mình, Jungkook khịt mũi. Thật thơm! Cậu dường như thèm khát cơ thể của Jimin. Lần nào cũng vậy, mỗi lần nhìn thấy Jimin là lại muốn cắn xé một cách điên cuồng.

_ grừ..._ Jungkook kìm nén lại cơn thèm khát của mình. Nhẹ nhàng bò lên người Jimin, khuôn miệng không tự chủ mà mở ra....

" groàm" một miếng thật to. Không? Không có cảm giác. Không thơm nữa. Jungkook bàng hoàng mở mắt ra, Jimin đã biến mất.

_ tên điên này!_ Jimin từ đằng sau nói vọng lại gây sự chú ý nơi Jungkook. Jimin nhăn mặt, tất cả đã trở về bình thường. Jimin cảm giác được cơ thể mình nhẹ như bưng, động tác linh hoạt, thính hơn rất nhiều. Anh trừng mắt với Jungkook, hai con mắt dần dần biến sang màu đen, con ngươi biến đổi thành màu hồng tuyệt đẹp.

Quỷ!

_ cuối cùng cũng tỉnh_ Jungkook đứng dậy, hai tay bỏ vào túi quần. Đôi mắt nhẹ nhàng lướt một lượt sang Jimin. Đôi mắt đó rất đẹp, rất hợp với anh. Rất mềm mại.

_ thằng khốn này! Mày dám cắn tao!_ Jimin lao đến. Không ngần ngại mà bám lên vai Jungkook. Giơ tay lên chuẩn bị cào cậu.

" Rầm" một lực mạnh đấm Jimin thẳng vào tường. Môi anh bật máu. Jimin ngước thẳng nhìn Jungkook, đôi mắt đầy hận thù_ mẹ nó!

_ sao? Sao? Vì lời hứa với ai đó mà làm anh truy lùng tôi , Park Jimin?_ Jungkook dường như thâu tóm được mọi việc vậy. Cậu nói ra những chuyện mà Jimin luôn giấu kín trong lòng. Anh sựng lại, khuôn mặt tức giận ấy không còn mà thay thế thành một màu u tối. Anh đang sợ.

_ đừng tự làm đau mình chứ. Món quà của tôi~_ Jungkook cười đểu. Đôi tay bóp mạnh khuôn mặt nhỏ của Jimin. Jungkook cắn răng hù dọa_ thành quỷ rồi mà còn tưởng mình thanh cao lắm._ từng lời đâm thẳng vào tâm can anh. Jimin thả lỏng người chấp nhận sự thật khốn khổ này. Chính Jungkook đã biến Jimin thành loại mà anh ghét nhất.

Lời hứa. Jimin vẫn nhớ. Lời hứa với Kim Taehyung, bạn thân của anh. Lời hứa ấy...

Đừng bao giờ đi vào phường hai- nơi hang ổ của bọn Domino. Nếu cậu không muốn biến thành bọn chúng thì phải biết bảo vệ bản thân thật tốt.

Sự thật về mẹ cậu sẽ sáng tỏ. Biết chưa?

Sự thật về mẹ

Lời hứa với Taehyung.

Jimin đau đớn ôm lấy đầu mình. Chính Jimin đã phản bội lại bạn mình. Bỏ ngoài tai lời hứa đó mà lao theo Jungkook. Jungkook chính là người đã giết chết mẹ của anh. Mang thù hận mà không màng đến xung quanh rồi giờ đây lại sập bẫy một cách dễ dàng như thế!

_ Jeon Jungkook! Mày dám giết mẹ tao!_ Jimin gào khóc. Nắm lấy cổ áo Jungkook.

_ hả? _ quả thật Jungkook không thể nào nhớ được cả. Chuyện này đã ba năm rồi mà. Cái chuyện giết người cỏn con này thì bận tâm làm gì. Ai rồi cũng phải chết , loại người là thế. Vậy thì chết sớm một tí thì đã sao? Dùng sức của mình, cậu dễ dàng đánh ngã anh xuống đất. Giờ đây xung quanh Jimin toàn máu là máu. Anh bị đánh đến nỗi vết thương này chồng lên vết thương kia. Đau đớn... Jimin giờ đây chẳng còn hi vọng nữa rồi

Jeon Jungkook... Thằng bé đã ăn mẹ như thế này. Xin lỗi Jimin...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top