Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Chín Con Cá Mặn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: pancake_1902

******************************

Thời điểm nàng ta cùng Thẩm Sở Sở đối diện tầm mắt với nhau, tươi cười trên mặt Gia tần cứng đờ. 

Ai có thể nói cho nàng biết, tiện nhân Thẩm Sở Sở tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?

Nàng nhớ rõ nàng đã lệnh cho nô tỳ bên người chạy đến Dưỡng Tâm Điện khóc lóc kể lể, vì có thể bảo đảm được rằng Hoàng Thượng sẽ đến xem nàng, nàng còn dạy cho nô tỳ mấy cái lý do thoái thác. 

Bởi vì hành sự vội vàng, cái lý do thoái thác mà nàng dạy có không ít lỗ hổng.

Bất quá lúc ấy nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ đơn thuần muốn thử một chút xem Hoàng Thượng có thể bỏ Thẩm Sở Sở lại để đến thăm nàng hay không, cũng nhân tiện mượn cơ hội này để có thể chứng minh được địa vị của nàng trong lòng Hoàng Thượng. 

Hiện tại Hoàng Thượng đúng là tới, nhưng hắn lại mang theo cái của nợ kia tới là có ý gì?

Sắc mặt Gia tần nhìn không khác gì đèn kéo quân*,  một chút đỏ lại một chút trắng, đặc biệt là khi nàng để ý đến tay của Hoàng Thượng đang nắm lấy tay Thẩm Sở Sở, đại não nàng chợt trống rỗng. 

*Đèn kéo quân (走马灯): Đèn kéo quân, hay còn gọi là đèn cù, là một loại đồ chơi bằng giấy có nguồn gốc từ Trung Quốc, ngày xưa phổ biến trong nhiều dịp lễ tết, nay chỉ còn xuất hiện trong dịp Tết Trung Thu. Điểm khác biệt với các loại đèn khác là chỉ cần đốt nến, phần trục ở giữa của đèn sẽ chuyển động tròn đều cùng với đó là những hình ảnh được thiết kế bên trong sẽ hiện ra trên mặt đèn và xoay vòng theo cùng một chiều liên tục như vậy không dừng lại. 

Hai ngày này nỗ lực ngăn chặn khủng hoảng, cuối cùng cũng như giọt nước tràn bờ đê, có muốn ngăn chặn cũng không thể nào ngăn chặn nổi. 

Hoàng Thượng đã di tình biệt luyến, thật sự thích Thẩm Sở Sở rồi?

Nàng cùng Hoàng Thượng quen biết nhau hơn mười năm, trừ bỏ thời điểm khi còn nhỏ không hiểu chuyện cùng Hoàng Thượng nắm tay vài lần, sau này lớn lên cũng chưa từng thân cận với Hoàng Thượng đến như vậy.

Mà giờ phút này, Hoàng Thượng lại đang thân mật một người thô bỉ được thôn phu hương dã dạy dỗ, thậm chí hắn dùng bàn tay sống trong nhung lụa của mình nắm lấy năm cái móng gà thô ráp của Thẩm Sở Sở......

Tư Mã Trí thấy Gia tần đứng dại ra ở đó, biểu tình ngây như phỗng, hắn nhíu nhíu mày: "Bình thường thân thể ngươi không tồi, hôm nay tại sao đột nhiên lại ngất? Đã mời Thái y tới xem chưa?"

Khi còn bé thân thể Gia tần không tốt, Thẩm thừa tướng sợ nàng bởi vì sinh non mà bệnh tật quấn thân, liền sử dụng mối quan hệ, mời Võ Trạng Nguyên tới luyện võ để rèn luyện. 

Việc này lúc trước còn khiến cho Tiên Đế bất mãn, bởi vì khi đó không có tiền lệ nữ tử được phép tập võ.

Thiên kim quý nữ thì phải có tư thái dung nhan của quý nữ, càng không đề cập đến việc Thẩm thừa tướng làm ra hành động lớn mời Võ Trạng Nguyên tới để dạy võ cho Gia tần đang còn nhỏ. 

Nhưng ngại với việc gia gia thế thế Thẩm thừa tướng đều là trung thần Tấn quốc, Thẩm thừa tướng từ xưa đến nay lại có danh xưng yêu vợ như mạng, đối với thân thể gầy yếu của nữ nhi thương tiếc là việc không thể tránh khỏi, Tiên Đế đành phải mắt nhắm mắt mở cho qua. 

Lại nói tiếp khi còn bé hắn từng tập võ chung với Gia tần vài ngày, Gia tần cuối cùng vẫn là nữ tử yếu đuối, mỗi khi tập luyện liền nghĩ đến vạn vạn cách để lười biếng, cuối cùng cũng luyện thành gà mờ. 

Tuy vậy sau khi tập võ, thân thể Gia tần so với trước kia thật sự tốt hơn rất nhiều, rốt cuộc cũng không còn giống cái ấm sắc thuốc mỗi ngày đều phải uống dược. 

Bởi vậy hôm nay khi Gia tần đột nhiên ngất, Tư Mã Trí không khỏi cảm thấy kinh ngạc, Gia tần hiện giờ, thân thể so với mấy nữ tử tại hậu cung này cường tráng hơn rất nhiều, làm sao có thể dễ dàng ngất xỉu như vậy được.

Gia tần nghe thấy hắn hỏi chuyện mới lấy lại được tinh thần, nàng ta hít vào một hơi, cưỡng ép bản thân trở nên trấn định, trên mặt treo một nụ cười yếu ớt: "Tần thiếp không sao, không cần phải thỉnh Thái y đến đây, nhưng thật ra lại làm phiền Hoàng Thượng phải đến đây một chuyến, tần thiếp tự cảm thấy hổ thẹn."

Tuy nói nô tỳ viện cớ mời Hoàng Thượng đến, nhưng cái cớ này đã nói sau khi rời khỏi Vĩnh Hòa cung nàng ta đột nhiên ngất xỉu. 

Nhưng hôm nay Thẩm Sở Sở cũng ở đây, nếu hiện tại nàng nói như vậy, tương đương với việc nàng đang trực tiếp đối chất với Thẩm Sở Sở, mặc dù lý do này nghe có chút không thể chịu nổi, bởi vì dù sao nàng ta cũng chỉ đang giả vờ. 

Nàng ta vừa dứt lời liền nhịn không được mà ho khan, ho đến mức thân thể chấn động, vội vàng dùng khăn tay che lại, tựa hồ giống như bất cứ lúc nào nàng ta cũng có thể thổ huyết được. 

Nô tỳ đi bên người Gia tần đỡ lấy nàng ta, đầu tiên là để nàng ta nhuận khí, sau đó mới quỳ xuống khóc nức nở nói với Hoàng Thượng: "Tiểu chủ hôm qua vừa mới rơi vào hồ sen lạnh như băng, làm sao có thể không ngại được chứ, chẳng qua tiểu chủ sợ Hoàng Thượng lo lắng nên mới không nói ra tình hình thực tế thôi......"

Nô ty vừa dứt lời, hốc mắt của Gia tần lập tức đỏ lên, nàng ta gắt gao cắn lấy cánh môi, tựa như cố gắng kìm nén lại nước mắt đang chực chờ rơi xuống. 

Nhìn vẻ mặt bộ dáng ẩn nhẫn, tiếng khóc nức nở như hoa lê đái vũ, quả thật khiến lòng người thương tâm, người nghe rơi lệ. 

Thẩm Sở Sở nhìn kỹ thuật diễn xuất sắc của Gia tần, suýt chút nữa nhịn không được vỗ tay hò hét. 

Nàng vốn cho rằng bản thân mình có thể diễn, nhưng nhìn từ hiện tại, nếu đem nàng và Gia tần đứng cùng nhau, quả thật chính là múa rìu qua mắt thợ.

Đơn giản chỉ nói đến nước mắt của Gia tần, nàng liền thua hoàn toàn, mới vừa rồi nàng cho rằng cẩu Hoàng Đế băng hà, vì có thể làm cho bản thân mình khóc ra nước mắt, nàng thiếu chút ngắt nhéo đùi của mình sắp muốn gãy.

Trong lòng Thẩm Sở Sở vui sướng nghĩ ngợi, đừng nói là cẩu Hoàng Đế, nàng nhìn Gia tần còn muốn thương hoa tiếc ngọc một phen. 

Nếu nàng đoán không sai, kế tiếp hắn sẽ dò hỏi xem Gia tần làm sao có thể rớt vào hồ sen, mà nô tỳ của Gia tần sẽ đem đầu mối hướng về phía nàng, nói Gia tần rơi xuống nước hoàn toàn là do nàng đẩy. 

Cốt truyện dựa vào đó để tiếp tục phát triển, cẩu Hoàng Đế tuyệt đối sẽ cấm túc trừng phạt nàng, mượn cơ hội này an ủi Gia tần một phen. 

Thẩm Sở Sở càng nghĩ càng hưng phấn, nếu nàng bị phạt cấm túc tại Vĩnh Hòa cung, hậu cung thiên yến gì đó cũng không cần phải tham gia......

Tư Mã Trí nheo lại con ngươi thon dài, thần sắc phức tạp liếc nhìn Thẩm Sở Sở một cái, cái gì kêu là thiếu chút nữa ngắt nhéo đùi của mình sắp muốn gãy?

Nàng đau lòng khóc thương tâm đến như vậy, không phải bởi vì nghĩ rằng hắn sắp chết, mà là bởi vì đùi quá đau?

Không đề cập đến chuyện này, Sở Quý Phi mới vừa rồi tại Dưỡng Tâm Điện, tựa hồ biểu hiện ra bộ dáng không tình nguyện tham gia cung yến, thậm chí vì không muốn tham gia cung yến nên cũng nguyện ý chịu phạt cấm túc. 

Tất cả cung yến đều giống nhau ở chỗ tổ chức vào lúc chạng vạng, hay là nàng nghĩ muốn lén lút gặp gỡ tình nhân vào ngày hôm ấy cho nên mới không muốn tham gia cung yến?

Tư Mã Trí thu lại hàn quang trong mắt, hơi dùng sức nắm lấy bàn tay nhỏ của Thẩm Sở Sở, hỏi Gia tần: "Hôm qua tuyết lớn, ngươi không ngồi đợi trong Trường Xuân cung, chạy ra hồ sen để làm gì?"

Thẩm Sở Sở: "......"

Cẩu Hoàng Đế sao không đi theo bài bản như ngày thường?

Người bình thường chẳng phải trước tiên đều sẽ quan tâm đến nguyên nhân rơi xuống hồ nước, cẩu Hoàng Đế như thế nào lại hỏi Gia tần vì sao lại ra hồ sen?

Cẩu Hoàng Đế không hổ là thẳng nam, mạch não kiểu này thật khiến cho người người bội phục!

Hiển nhiên Gia tần cũng không nghĩ đến việc Hoàng Thượng sẽ đột nhiên hỏi như vậy, vốn dĩ dựa theo phỏng đoán của nàng, câu hỏi tiếp theo của Hoàng Thượng phải là làm sao nàng lại rớt vào hồ nước chứ.

Lần này nàng ta cũng không biết nên nói tiếp như thế nào, nàng ta cũng không thể nói rằng bản thân mình vì muốn vu oan hãm hại Thẩm Sở Sở cho nên mới chạy đến bên hồ sen được?

Gia tần nghẹn đến đỏ cả khuôn mặt, nửa ngày mới nặn ra được một câu: "Tần thiếp vốn là đi Ngự Hoa Viên thưởng tuyết, một đường ngắm cảnh tuyết đến mê mẩn, cũng không biết vì sao lại đến được cầu bên hồ sen....."

Tư Mã Trí hơi hơi gật đầu: "Như vậy nói ra, Gia tần bởi vì ngắm cảnh tuyết quá mức mê mẩn cho nên mới từ trên cầu hoa sen ngã xuống."

Khuôn mặt nhỏ của Gia tần trắng bệch, hắn dùng chính là ngữ khí trần thuật, mà không phải là khẩu khí nghi vấn, điều thuyết minh rằng hắn đã nhận định rằng nàng vô ý tự mình ngã vào hồ hoa sen. 

Nếu nàng ta cùng nô ty khăng khăng đem chuyện này úp lên đầu Thẩm Sở Sở, chỉ sợ tình huống sẽ hoàn toàn ngược lại, Hoàng Thượng sẽ nảy sinh lòng nghi ngờ đối với nàng. 

Nghĩ đến đây, Gia tần cũng không dám nhắc đến Thẩm Sở Sở nữa, nàng ta mang vẻ mặt xấu hổ nói: "Tuyết quá trơn, là do tần thiếp bất cẩn."

Tư Mã Trí vừa lòng gật gật đầu, hắn mặc kệ ngày hôm qua Gia tần vì sao lại rơi xuống hồ nước, dù sao thoạt nhìn hiện tại Gia tần cũng không có gì đáng ngại. 

Tóm lại, hắn tuyệt đối không có khả năng để cho Sở Quý Phi có lý do quang minh chính đại không tham gia cung yến. 

Sở Quý Phi nghĩ muốn cùng gian phu cưỡi ngựa trên đầu hắn*, một cửa cũng không có!

*Cưỡi ngựa trên đầu: Chỉ sợ bạn nào không hiểu :))))) Đầu xanh rờn như thảo nguyên nên mới cưỡi ngựa được đó :))))))))

Thẩm Sở Sở dùng mắt thường cũng có thể thấy sự tình đang đi theo một phương hướng quỷ dị, nàng rút kinh nghiệm xương máu, trong lòng thầm nghĩ bản thân đã quá xem trọng sức nặng của Gia tần rồi.

Coi như cẩu Hoàng Đế là tên đầu gỗ không hiểu phong tình, Gia tần cũng không nên nói từ bỏ liền từ bỏ, làm chuyện đều quý ở phần nghị lực, Gia tần như vậy thật quá không có lực rồi.

Xem ra đây là thời điểm nàng phải đích thân ra ngựa, đối phó với loại thẳng nam như cẩu Hoàng Đế, phải mau, chuẩn, tàn nhẫn.

Nàng muốn cho Gia tần nhìn một cái, thế nào mới được gọi là thực lực chân chính!

Thẩm Sở Sở cắn chặt răng, dùng cái bàn tay không biết kiềm chế kia của bản thân, hướng đến đùi nhéo một phát thật mạnh. 

Hốc mắt nàng ngay lập tức chứa đầy nước mắt, "bùm" một tiếng, nàng quỳ xuống với Hoàng Thượng ngay trước mặt mọi người. 

Thẩm Sở Sở định diễn kịch nguyên bộ, vốn muốn ném tay cẩu Hoàng Đế ra, đối với hắn dập đầu bùm bùm hai cái khóc lóc kể lể, nhưng nàng quăng hai lần vẫn không quăng được tay của hắn ra, bất đắc dĩ đành phải tiếp tục với cái tay như vậy.

"Hoàng Thượng, Gia tần muội muội như thế này, đều là do thiếp sai."

Trên mặt nàng hiện lên một phần hối hận, hai phần thống khổ, ba phần giãy dụa, thanh âm chân thành tha thiết mà thành khẩn: "Hôm qua trên đường đi hầu bệnh, thần thiếp thấy được Gia tần muội muội, muội muội vốn định giữ chặt thần thiếp để nói chuyện phiếm vài câu, nhưng thần thiếp lại một lòng lo lắng cho Hoàng Thượng nên mới hất tay nàng ra......"

"Nếu không phải như vậy, Gia tần muội muội cũng sẽ không đứng vững, rơi vào trong hồ hoa sen, tất cả đều là do thần thiếp sai, thỉnh Hoàng Thượng trách phạt!"

Tất cả mọi người ở đây, đều bị hành động của nàng dọa cho ngây người. 

Ai mà không biết Hoàng Thượng sủng ái Gia tần, Sở Quý Phi thật vất vả nhờ vào lần hầu bệnh này khiến cho Hoàng Thượng chú ý, hiện giờ nàng nói ra tình hình thực tế, chẳng những không ai khen nàng thành thật, ngược lại còn sẽ khiến cho Hoàng Thượng sinh chán ghét, quả thật là tự hủy đi tương lai.

Biểu tình của Gia tần cũng có chút dại ra, Thẩm Sở Sở hôm nay uống lộn thuốc? Hay là quên không mang theo não ra khỏi cửa?

Trong nháy mắt tiếp theo nàng liền khôi phục lại biểu tình, mặc kệ Thẩm Sở Sở nghĩ như thế nào, nếu như Hoàng Thượng đã biết tình hình thực tế, dựa vào sủng ái của Hoàng Thượng đối với nàng ta, tuyệt đối sẽ không có khoanh tay đứng nhìn được. 

Tư Mã Trí bị Thẩm Sở Sở chọc tức đến phát cười, nàng vì gặp được gian phu, quả thật là trả giá bằng mọi thứ. 

Kỳ thật hắn có thể thành toàn cho nàng, sau đó tại thời điểm cung yến, phái người đi giám thị nàng, nếu như phát hiện có gian phu, liền nhất cử lưỡng tiện bắt cả hai người lại.

Nhưng hắn tinh tế nghĩ lại, lấy tính tình giảo hoạt của nàng, vạn nhất không thể bắt được, ngược lại rút dây động rừng, đến lúc đó nghĩ đến chuyện bắt được nhược điểm của nàng đã trở thành một chuyện khó khăn. 

Nếu không phải là xem xét phân thượng mặt mũi của Thẩm thừa tướng, hắn đã ban một ly rượu độc cho nàng, làm sao có thể bao dung cho nàng làm càn đến mức này.

Tư Mã Trí trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, chầm chậm điều chỉnh tư thế, con ngươi đen như mực của hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, sau một lúc lâu mới đưa tay gạt đi nước mắt nàng.

Hắn không chút để ý lau đi khuôn mặt vương đầy nước mắt của nàng, động tác ôn nhu như thế đang chạm vào một vật trân bảo nhất trên thế gian này: "Ái phi vốn không cố ý, trẫm làm sao có thể trách phạt nàng được?"

"Bất quá, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, nếu trẫm bỏ mặc chuyện này sẽ khiến tâm Gia tần rét lạnh."

Tư Mã Trí nâng nàng đứng dậy, trên mặt hơi mỉm cười: "Một khi đã như vậy, trầm phạt nàng vì Gia tần sao chép mười lần [Kinh Kim Cương] để cầu phúc, trước buổi trưa ngày mai mang đến Trường Xuân Cung."

Một quyển [Kinh Kim Cương] ước chừng đâu đó khoảng 5000 chữ, mười lần cũng chính là 5 vạn chữ (50000 chữ), trước hết không cần nói hiện tại đã là chạng vạng, không biết nàng có thể hay không viết hơn 5 vạn từ trong một đêm.

Nếu hắn nhớ không lầm, Thẩm Sở Sở không biết cách mài mực, mà một người đến cả mài mực cũng không thể thì sẽ biết cách cầm bút viết chữ. 

Tư Mã Trí vỗ vỗ mu bàn tay nàng, ngoài cười nhưng trong không cười đè lại cánh tay đang run rẩy của nàng: "Sao chép kinh phật cái cần chính là thành tâm thành ý, ái phi nhất định phải nghiêm túc sao chép kinh phật sao cho thật tinh tế, nếu ái phi viết không tốt, trẫm không ngại tự mình đến Vĩnh Hòa cung giám sát nàng sao kinh."

Tác giả có lời muốn nói:

Thẩm Sở Sở: Vĩnh viễn đừng bao giờ đắc tội với cẩu nam nhân, bởi vì bạn sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng được nam nhân này rốt cuộc có thể chó đến mức nào 

******************************

Xin chào các tiểu thân ái của taaaaa. Ta đã quay lại rồi đây. 

Để kể cho các nàng nghe, ta vừa mới đi cứu trợ miền Trung về. Khủng khiếp thiệt sự, bão lũ ghê thật đấy. Có bạn nào ở đây đi chưa, chia sẻ kinh nghiệm cho ed với. 

Các nàng cứ yên tâm nha, ta đăng hơi chậm nhưng hứa không drop đâu <3

Với lại nếu ta edit có chỗ nào các nàng thấy khó hiểu có thể cmt lại, ta sẽ luôn sẵn lòng nghe mọi người góp ý kiến.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top