Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[TG1] Tiểu thanh mai, có điểm mãnh ( 44 )

 ( 44 )


Vân Gia Duyệt từ lúc biết Phồn Tinh cũng có chút ích lợi cho mình, càng dắt Phồn Tinh ra ngoài ăn uống thường xuyên hơn.


Chỉ là cứ mỗi lần như thế đều như vô tình mà kêu thêm một hai người đang theo đuổi cô ta.


Trong lòng có ý xấu mà cười lạnh —--


Giành sự nổi bật của cô ta đúng không?


Chỉ là một đứa ngốc thôi mà đòi giành sự nổi bật với cô ta?


Nếu vẫn muốn nổi bật, thế thì trả giá cho lớn đi!


Cô ta hiện tại còn ước gì càng nhiều người thích đồ ngốc đó hơn nữa. Đến lúc đó, một chút môi đỏ vạn người nếm, một đôi tay ngọc vạn người nằm.


Tất cả mọi điều đau đớn đều là của đồ ngốc đó, mà mọi thứ tốt đẹp đều sẽ là của cô ta!


Trong quán karaoke.


Hôm nay Vân Gia Duyệt gọi rất nhiều người cùng tụ hội, một đám người ca hát đến náo nhiệt, cô ta không hiểu sao cứ cảm thấy không có tinh thần, mơ mơ màng màng chỉ muốn ngủ.


Chắc là tối qua không ngủ đủ giấc, vì thế cô ta nằm trong góc sô pha nghỉ ngơi.


Ngụy Tử Trác ân cần đắp chăn mỏng lên người cô ta, Vân Gia duyệt cứ như vậy chìm vào giấc ngủ.


Thấy cô ta hoàn toàn ngủ say, Ngụy Tử Trác mới cười cười đầy quái lạ.


Anh ta muốn ra tay với Phồn Tinh, đương nhiên phải để Gia Duyệt qua một góc.


Gia Duyệt tuy rằng hy vọng những tên đàn ông khác yêu thích Vân Phồn Tinh, nhưng trong số đó không có bao gồm anh ta.


Anh ta chẳng qua chỉ cho thêm tí thuốc ngủ trong nước uống, cũng không qua nhiều, đủ khiến Gia Duyệt ngủ một giấc tới sáng.


Phồn Tinh thích nghe người khác ca hát, nhưng bản thân thì không hát.


Thế nên mỗi lần đến quán karaoke đều như đại gia, tìm một góc nhắm nhắm mắt nghe hát.


Ngụy Tử Trác cầm ly nước trái cây, đưa tới cho Phồn Tinh. "Uống chút nước trái cây đi, lúc em tiến vào tới giờ chưa hề ăn gì rồi."


Không thể không nói, bề ngoài Ngụy Tử Trác vẫn rất hấp dẫn.


Thân sĩ, nhã nhặn, có học thức.


Đại lão đúng là có chút khát.


Đúng lúc này, Sưu thần hào hiếm khi xuất hiện:【 Đừng uống, bên trong có trộn đồ gì đó rồi.】


Tuy rằng nó không thể mang cho Ngân Phồn tinh mở bàn tay vàng, nhưng những chuyện như thế này, dù sao cũng sẽ nhắc nhở một câu.


Thế mà, nó có lòng tốt —------


Bị chó ăn!!!!


Đại lão chỉ hơi dừng một xíu, sau đó nhận ly uống liền một hơi hết sạch.


Uống! Xong!!


Tùy hứng như vậy, sao cô không lên trời luôn đi!!!


Sưu Thần hào cảm thấy Phồn Tinh cố ý làm trái lại ý nó.


【...... Cô thấy sao rồi? 】 Sưu Thần hào nhịn không được hỏi một câu.


Kỳ thật nó cũng muốn biết, nước trái cây đó bị bỏ gì vào? Nó chỉ biết Ngụy Tử Trác có cho gì đó vào.


Kết quả mọi người đoán xem, cái người không quan tâm sống chết trả lời như thế nào...


"Cảm thấy, hình như uống khá ngon ..."


Giọng điệu còn mang theo vẻ chưa đã thèm!!!


Sưu Thần hào: ???


Tôi mẹ nó muốn hỏi cô uống có ngon không hay gì?


"Còn có một chút muốn ngủ." Đại lão nói tiếp.


Sưu Thần hào nghĩ thầm, xong con bê, bên trong hẳn là thuốc ngủ.


Nó cảm thấy tối nay Ngân Phồn tinh chắc chắn sẽ bị gài bẫy hơi lớn!!!


Nhưng mà có thể làm gì đây?


Dù sao cũng do cô tự mình tìm đường chết, dù có bị gài bẫy cũng không liên quan đến nó.


Sưu Thần hào hoàn toàn xem nhẹ tính chính xác trong lời nói của đại lão, cô nói có chút muốn ngủ, thật sự chỉ là "một chút" .....


Một lúc sau, Ngụy Tử Trác thử hỏi Phồn Tinh: "Phồn Tinh, em buồn ngủ sao?"


Đại lão nhìn hắn một cái.


Người này hình như muốn mình buồn ngủ, vì thế gật đầu.


Cô nghiêng đầu qua một bên, giả bộ ngủ.


Ngụy Tử Trác giả vờ chào hỏi sơ qua những người khác: "Gia Duyệt và em gái cô ấy đều thấy hơi mệt, tôi đưa hai người đó về nhà, về trước đây."


Ngụy Tử Trác: Tươi cười dần dần biến thái......


Phồn Tinh: Tươi cười dần dần vui vẻ, đáng khinh, vặn vẹo, biến thái......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top