Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[TG1] Tiểu thanh mai, có điểm mãnh (50)

 ( 50 )


Thích Hà nhận được tin nhỏ ngốc muốn ăn sinh nhật với đám bằng hữu, ngay lập tức liền cảm thấy nguy cơ mãnh liệt!!!


Mẹ kiếp!


Hắn biết ngay mà, trên đời này có rất nhiều người nhìn ngó người của hắn!


Sau khi phát hiện nhỏ ngốc có điểm đáng yêu, chắc chắn sẽ có người tranh giành với mình.


Cho nên lúc nghe Phồn Tinh gọi tới cùng mọi người ăn sinh nhật, Thích Hà lập tức liền đồng ý.


Mình là đi qua ăn sinh nhật thôi sao?


Không! Mình là đi tuyên bố chủ quyền!


Anh muốn cho những cái người tâm cơ đó biết, Thích Hà này có địa vị chính thất vô cùng vững chắc!


Bởi vì Thích Hà có cảm giác quá nguy cơ nên cứ loay hoay chọn đồ nửa tiếng mới ra khỏi cửa ...


Bộ comple kia, mẹ nó, qua tốt, không đủ vui mừng.


Bộ màu hồng quá diêm dúa.


Bộ màu xám bạc không tôn hết vóc dáng người!


Mà khoan, tụ tập ăn sinh nhật, sao phải mặc đồ nghiêm túc quá làm gì?


Vì vậy lại lần nữa bắt đầu chọn lại quần áo thoải mái.


Nếu không phải do không có nhiều thời gian, Thích Hà có thể tìm chuyên gia tạo hình tới để lên đồ cho ấn tượng hơn rồi.


Mà thực tế, tốn hết nửa tiếng lựa đồ cũng không uổng phí nha.


Lúc Thích Hà xuất hiện trước cửa, ngay lập tức mọi người đều đồng loạt quay lại nhìn. Không ít người đều loé qua tia kinh diễm.


Thích Hà cười lạnh.


Ta đây tới đây hôm nay là để trấn áp!


Đối với vẻ ngoài của mình, Thích Hà vẫn rất tin tưởng.


Nhỏ ngốc Văn Phồn Tinh ngoại trừ đối với việc ăn uống cực kỳ hứng thú thì còn thích những thứ đẹp đẽ. Mỗi lần soi gương, Thích Hà đều cảm thấy tin tưởng bản thân hơn một chút.


Kết quả, sau những ánh mắt kinh diễm kia là khinh thường nha.


Cả đám không hẹn mà cùng chung suy nghĩ ——-


A, quả nhiên không hổ là ăn cơm mềm!


Nhìn xem mặt này, còn có quá sức chú trọng việc ăn mặc, đúng là thích hợp ăn cơm mềm!


Mẹ kiếp, rác rưởi.


Dám đem đại ca ngốc nghếch của bọn hắn mà moi tiền nuôi dưỡng cho bản thân, một thân trang phục, nhìn là biết tốn rất nhiều tiền rồi!


Trừ Văn Nhân Nho, đám người ở đây đều là cấp dưới của Phồn Tinh.


Đối với sự hiện của Thích Hà, bọn họ đều có chút không hiểu rõ mà thể hiện sự đối địch, sau khi ra ám hiệu cho nhau, nhất trí hô một câu:  "Chào chị dâu!"


Phòng bao lớn như vậy, thậm chí còn nghe được âm thanh vang lại.


Văn Nhân Nho không biết vì sao thấy tâm trạng tốt lên chút, hơi hơi nhếch môi.


Chỉ là còn phá lệ giải thích cho Thích Hà: "Thích thiếu, chúng tôi đều là cấp dưới của đại ca Phồn Tinh, theo thói quen  cho nên gọi cậu là chị dâu, mong cậu đừng hiểu lầm."


Kết quả, sự thật chứng minh, tất cả mọi người xem nhẹ da mặt của Thích Hà.


Anh ta thế nhưng còn thực sự rộng lượng vẫy vẫy tay:


"Không hiểu lầm, không hiểu lầm."


Nhóm người này còn có mắt nhìn nha, còn biết rõ nhỏ ngốc là người của mình.


Gọi chị dâu thì gọi chị dâu, mọi người sức chiến đấu của nhỏ ngốc kìa, được nàng bảo vệ còn có cảm giác an toàn hơn nhiều nữa là!


Văn Nhân Nho nghẹn một hơi, khuôn mặt tươi cười thiếu chút nữa không giữ được.


Thể diện đâu, bạn ơi?


Những người khác:......


Tiệc sinh nhật cực náo nhiệt, có người hát đến thoả mãn, còn đặc biệt hát cho đại ca nghe, Phồn Tinh uống cũng được hai ly rượu, sau đó có chút say, chỉ dựa dựa vào tường chuyên tâm nghe nhạc.


Một chút cũng không hề để ý đến Tiểu Hoa Hoa của nàng bị đám người dụng tâm kín đáo chuốc cho say nha.


Thích Hà thực bình tĩnh, anh vốn học bên y dược, biết được rất nhiều mưu mẹo giải rượu. Hơn nữa ba năm này theo bên cạnh Thích Mộc Võ, trên thương trường đã sớm  luyện thành đô bất tử.


Sau khi hạ gục hết đám người, Thích Hạ vẫn cứ tỉnh như sáo ấy chứ đùa.

 
Văn Nhân Nho không uống nhiều lắm.


Lúc hai ánh mắt chạm nhau, Thích Hà còn có chút khiêu khích.


Đừng tưởng rằng anh không biết những người này trong lòng loanh quanh lòng vòng, nghĩ muốn giành lấy nhỏ ngốc?


Nhỏ ngốc là một tay hắn nấu cơm nuôi lớn.


Quần áo cũng là hắn giặt cho cô ấy.


Kỳ sinh lý cũng là một tay hắn lo liệu nha.


Những người khác, đều là cặn bã, hoàn toàn không đủ!


Văn Nhân Nho chỉ là hơi nhếch môi, trong lòng hắn tự mình hiểu lấy, hắn không có khả năng vì Phồn Tinh bất chấp tất cả, cho nên, hắn chỉ khăc chế tình cảm của bản thân, không dám hành động bất thường.


Hắn chỉ muốn nhìn, Thích Hà có thể vì Phồn Tinh làm được tới  bước nào ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top