Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[TG2]: Thủ phụ đại nhân, quản chặt phu nhân của ngài (6)

[TG2]: Thủ phụ đại nhân, quản chặt phu nhân của ngài ( 6)

Trong giây lát, thủ phụ đại nhân tương lai suy nghĩ được rất nhiều thứ.

Hắn biết rõ bản thân tuyệt đối không phải người cam lòng hạ mình dưới người khác, không cam lòng chỉ là người bình thường, không cam lòng thiên phú bị mai một, hắn có thể bất chấp mọi thủ đoạn.

Trong thôn có lệ nếu trưởng bối còn sống, nếu muốn phân gia sẽ bị coi là đồ bất hiếu.

Hắn thậm chí đã khuyên cha mẹ ở riêng, sau đó ganh đua cùng tam phòng, điều đó chứng minh hắn cũng không phải người thiện lương gì.

Cha mẹ ngu hiếu, không có khả năng ở riêng.

Nhưng nếu bắt hắn từ bỏ thi cử, từ bỏ tương lai phía trước là không có khả năng.

Khuê nữ nhà Mộc thợ săn là kẻ ngốc, ông ấy chắc chắn muốn tìm hiểu con rể rõ ràng đến tận gốc để chăm sóc cho con gái mình.

Mà hắn sẽ yêu cầu ngân lượng để học hành.

Hắn không có bất cứ mong đợi gì trong việc lập thê tử, tổ phụ và tổ mẫu bất công đến mức đó, chỉ sợ sẽ hy vọng hắn cưới một thê tử thành thật, tiếp tục làm nơi tiếp máu cho tam phòng hút lấy hút để.

Cưới ai thì chả phải cưới?

Chỉ cần cho hắn một cái cơ hội, hắn liền có thể nhảy lên Long Môn!


Nếu hắn thăng chức nhanh chóng, cho dù sau này không có tình ý gì với khuê nữ ngốc nhà Mộc thợ săn, cũng sẽ chăm sóc tốt cho nàng cả đời.

Việc cưới một thê tử ngốc khiến hắn thoát khỏi tình cảnh khốn khổ trước mắt, quan trọng là làm sao cưới được?

Từ Thụy Khanh thấy mình cần suy nghĩ thêm cho cặn kẽ.

*

Thu hoạch được bảo bối tốt như vậy, Mộc lão tam cũng không còn tâm trạng săn thú, sau khi dùng quần áo cẩn thận bao lại hai củ nhân sâm cho tốt thì chuẩn bị xuống núi.

"Tiểu tử Từ gia, không thì ghé nhà ta ăn cơm chiều đi?"

Người trong thôn đặc biệt hóng chuyện, nếu bọn họ phát hiện ra ông đột ngột giàu lên thể nào cũng có chuyện. Ông lại không muốn có chuyện rắc rối nên trước cứ mời tiểu tử Từ gia ăn cơm, nhân tiện nhờ hắn giữ bí mật.

Từ sáng đến giờ Từ Thụy Thanh chỉ ăn một miếng bánh bột ngô.

Lại nhớ đến kế hoạch của mình, cho nên hắn gật đầu đồng ý ngay.

Hắn có thể ở chung với cha con Mộc thợ săn càng nhiều lần càng tốt, hắn càng được châm chước nhiều hơn.
Lúc hai người còn đang nói chuyện với nhau, Phồn Tinh đã vòng ra sau một cái cây.

Mộc lão tam kêu khuê nữ một tiếng.
Phồn Tinh phá lệ bá đạo mà bắt lấy một con xà có hoa văn màu đỏ từ sau thân cây.

Đại xà có hai màu đen và đỏ đan xen nhau, ước chừng dài hơn một mét, bị đại lão bóp chặt cổ nên chỉ có thể ra sức giãy giụa ở đuôi, không thể thoát khỏi tay Phồn Tinh.

Từ Thụy Khanh nín thở.

Đột nhiên hắn cảm thấy cho dù mình có cưới được khuê nữ của Mộc thợ săn cũng không chắc có thể giúp hắn thoát khỏi tình cảnh trước mắt, biết đâu chừng ...

Chờ đợi hắn là hố lửa cũng nên?

Ngốc, không sao.

Nhưng lực sát thương quá lớn có khả năng gây nguy hiểm cho tính mạng.
Nghĩ mà xem, nàng một lời không hợp liền bóp cổ hắn, chắc gì hắn có thể sống tới ngày được đề tên tên trên bảng vàng.

Tính toán lúc này vẫn quá hấp tấp!!!
Thủ phụ đại nhân sau khi hiểu rõ lực sát thương của Phồn Tinh, ý niệm nháy mắt lung lay, âm thầm gác lại ý định bán nhan sắc đổi lấy con đường làm quan của mình.

Bảo vệ tính mạng quan trọng hơn!
Mộc lão tam cũng rất hoảng hốt, thanh âm so với lúc nhìn thấy khuê nữ nhà mình xách nhân sâm còn run rẩy hơn: "Khuê nữ ... Con con con, con đừng nhúc nhích ...Đừng nhúc nhích .... Ngàn vạn lần đừng buông tay ...Chờ cha tới đó ..."

Chỉ cần lỏng tay một chút khả năng đổi thành tính mạng a!

Đại lão nhìn thấy cả hai người đều sợ đến mức sắc mặt trắng bệch.

Sau đó mới nhận ra, ừm, dọa đến người nha.

Vì thế nàng càng siết tay, càng siết càng chặt.

Mạnh đến mức xà trong tay bị nàng bóp chết tươi.

Mộc lão tam:......

Từ Thụy Khanh:......

Đáng thương cho chàng thiếu niên, thiếu chút nữa tắt thở luôn rồi.

Khuê nữ ngốc nhà Mộc thợ săn thật đáng sợ, hắn cùng lắm chỉ là tên thư sinh trói gà không chặt, ngoại trừ giỏi việc văn chương, ngoại trừ dung nhan như ngọc, ngoại trừ có thể hiến ra biết bao nhiêu mưu kế thâm sâu, rốt cuộc không có kỹ năng nào có thể bảo vệ mạng sống của mình.

Hắn có chút sợ hãi!

Mộc lão tam chỉ sửng sốt trong chốc lát, sau đó vỗ đùi điên cuồng, khích lệ: "Giỏi! Không hổ danh là nữ nhi của Mộc lão tam, thế mà chỉ một tay có thể bóp chết xà!"

Hắn còn tưởng khuê nữ ngốc nhà hắn sẽ bị rắn cắn chứ, hù chết hắn rồi!

Ai ngờ đâu không chỉ không bị xà cắn mà còn có được món ăn hoang dã, làm tốt lắm!

Từ Thụy Khanh: "......" Nhìn tình huống hiện tại, hình như Mộc thợ săn cũng không hẳn là người an toàn.

Từ · mỗi ngày đều lung lay l · muốn hy sinh nhan sắc · nhưng lại sợ chết · Thụy Khanh

Phồn · bạo lực · nhưng ham muốn Tiểu Hoa Hoa · Tinh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top