Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[TG3] Lợi hại nha, ngôi sao xấu tính của tôi (53+54)

( 53 )

Tạ Như Nhân nói xong liền đóng cửa vào nhà, bắt đầu tìm chương trình mà hàng xóm vừa rồi nói.

Thuận tiện kiếm thêm mấy tin tức của Tạ Trản trên mạng, không tìm còn không biết, tìm kiếm một cái quả thực bị dọa cho nhảy dựng.

Thằng nhãi đó thế mà lại được nhiều người trên mạng biết đến như thế!

Tạ Như Nhân mừng như điên, bà ta cũng là người đi qua đó một chuyến, đương nhiên biết được những người trong giới giải trí kiếm tiền nhanh thế nào.

Không nói tới việc diễn kịch kiếm tiền, mà là được những kim chủ có tiền coi trọng---

Đó quả thật là nhất minh kinh nhân!

Nhất minh kinh nhân (bỗng nhiên bộc lộ tài năng kinh người; gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc)

Không được, bà ta phải nhanh chóng liên lạc được với thằng nhãi kia!

Nó xuất hiện trên chương trình nhiều thế chắc chắn rất có tiền.

Hơn nữa, hiện tại nó nổi tiếng như thế, bà ta phải quản lý nó chặt chẽ. Đến lúc đó, chọn lọc được mấy tiết mục đáng giá thì bảo nó tới.

Tốt nhất là có kim chủ để mắt tới nó, đến lúc đó bà ta còn không phải sẽ hốt bạc à?

Cũng không phải tất cả mọi người đều xứng làm cha mẹ, có đôi khi chuyện này cũng phải xem duyên phận.

Có mấy người trời sinh chỉ vì tiền, cho dù cắt đứt máu thịt trên người mình thì một chút cũng không đau lòng đến.

Tạ Như Nhân vội vàng gọi điện thoại cho Tạ Trản, kết quả ——

Thế nhưng tắt máy?

Này không phải tạt chậu nước lạnh xuống đầu à.

Tạ Như Nhân muốn tìm thử chương trình ở chỗ nào, nhưng dựa vào mấy mối quan hệ dưới tầng chót này căn bản không hỏi thăm được.

Hơn nữa còn nghe nói là chương trình đang trong thời gian huấn luyện kín, cho nên càng không tìm được người.

Mà Tạ Như Nhân cũng không hoảng hốt, cùng lắm thì liền chờ đến khi chương trình kết thúc nha.

Tạ Trản là con trai bà ta, đây là sự thật cả đời này đừng nghĩ thay đổi được.

Cánh mạnh rồi thì muốn bất hiếu, nghĩ cũng đừng nghĩ!

*

Trong phòng nghỉ.

"Anh hát dễ nghe hơn tên Tề Thụy mà em thích lúc trước." Tạ Trản lấy ra danh sách mà cô đưa cho cậu từ nửa năm trước.

Ca hát vượt qua ai ai ai, khen thưởng bao nhiêu tiền.

Vũ đạo đẹp hơn ai, khen thưởng bao nhiêu tiền.

......

Tiểu yêu tinh Tạ Trản lấy ra từng hóa đơn, từng hóa đơn vẫn còn chưa được thực hiện.

Bởi vì huấn luyện kín nên thẻ ngân hàng cũng không có ở trong người, thế nên cậu tính toàn là chờ sau ghi chương trình ghi hình xong sẽ thực hiện một lần.

Mỗi một hóa đơn đều là tiền, tiền trong tay nhiều như vậy cũng không biết dùng cho gì, còn không bằng trước cứ để đó thu chút phúc lợi---

"Này cứ mỗi một hóa đơn, em hôn anh một cái được không nha?" Tạ Trản trước mặt Ngọc tiểu thư, không tự giác liền học được ngữ khí nói chuyện của cô, hai người đáng yêu như trời đất tạo thành một cặp.

Tạ Trản cũng không ảo tưởng mình có thể hôn đại lão, ở phương diện nào đó, cậu tự nhủ mình chỉ là củi mục, chỉ có thể bị động nhận lấy.

"Được nha." Phồn Tinh lưu loát lấy đơn về, hôn lên má Tạ Trản một cái,

Hì hì, hôn một cái, còn có thể kiếm tiền.

Có thể mua nhiều đồ ăn hơn!

"Tờ này cũng cho em, tới một cái nữa." Tạ Trản lại rút thêm một tờ.

"Còn này một tờ."

"Tờ này cũng đổi một cái."

"......"

Trên mặt Tạ Trản đều là nước miếng của Phồn Tinh, cậu lại giống như kẻ ngốc, ngửa mặt cười ha ha.

Đại lão che lại cái miệng đã chết lặng, chết sống cũng không chịu!

Không được không được!

Quá mệt mỏi!

Cô tình nguyện không lấy tiền này nữa!

Tạ Trản còn đang suy nghĩ.

Về sau mặc kệ thế nào, cậu đều phải kiếm được thật nhiều tiền. Sau đó có thể tiếp tục chơi trò này với Ngọc tiểu thư, cô y như đứa nhỏ ngốc, dỗ dành một chút, sẽ mắc lừa liền.

Tạ Trản: Đưa tiền ra, dụ Ngọc tiểu thư hôn anh mới được.

Phồn · đại lão cưng chồng · Tinh: Không cần lừa nha, cho anh hôn hôn.

( 54 )

Tiểu Hoa Hoa Tạ Trản sợ là không biết ——

Có thể dụ dỗ được đại lão cũng chỉ có Tiểu Tiểu Hoa cô dưỡng mà thôi.

Những người khác muốn cùng đại lão chơi trò chơi đó ấy hả, chỉ sợ đại lão sẽ như đại pháo, nhảy tới một cái, đè người lên đất sau đó đập cho chết thì thôi!

"Ngọc tiểu thư, gặp được em là điều may mắn nhất đời anh."

Tạ Trản ra khỏi phòng nghỉ, còn đứng lẳng lặng ở đó một lúc lâu, thấp giọng nỉ non nói.

Đời này của cậu chuyện bất hạnh đã quá nhiều, đã sắp không nhớ được hết.

Nhưng may mắn biết bao, là điều may mắn duy nhất của cậu ——

*

Hai mươi người chỉ lấy bảy người trong vòng ba tháng, ngược lại cũng không cạnh tranh khốc liệt như giai đoạn sáu tháng.

Ba tháng này phát sóng trực tiếp là chủ yếu, toàn lực cho các thí sinh phát huy mị lực của mình.

Giống như nói, có vài người tương đối bừa bộn trong sinh hoạt hằng ngày, có vài người lại có thói quen ở sạch, đây cũng là một điểm đáng yêu. Có vài người trên sân khấu thì mị lực mười phần, thực ra có chút lạnh lùng.

Sáu tháng trước đó, khán giả muốn xem là thực lực.

Nói cách khác, chỉ cần có thực lực là có thể khán giả ưu ái đến. Mỗi người bọn họ chỉ cần trượt xuống một chút đều có thể bị thay thế.

Còn ba tháng này, khán giả sẽ chậm rãi theo dõi tính cách và nhân cách của bọn họ rồi trở thành fans.

Sự yêu thích này mới khá vững chắc!

Tiết mục tổ sắp xếp đám thí sinh đi trải nghiệm mấy trò chơi trong công viên giải trí, sắp xếp bọn họ đi trải nghiệm nhiều cái khác nhau, cho bọn họ đi viện phúc lợi thể hiện tình người ấm áp.

Dưới tình thế phải phát sóng trực tiếp, Tạ Trản có chút không hợp tình cảnh.

Từ nhỏ đến giờ cậu đều chưa có tới công viên giải trí lần nào. Tạ Như Nhân nào có lòng như vậy. Đợi cậu được 15-16 tuổi, có thể kiếm tiền được cũng biết kiếm tiền không dễ, cũng không dám chơi xa xỉ thế.

Cho nên đột nhiên lại tới công viên giải trí, cậu có có chút bó tay bó chân.

Đặc biệt là nhìn thấy toàn bộ đều là những người mẹ trẻ tuổi dắt theo con nhỏ đến chơi, sắc mặt Tạ Trản trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi.

Trùng hợp lại có một đứa nhỏ đang cầm cây kem đụng vào Tạ Trản.

Nếu bất luận là thí sinh nào khác sẽ ứng xử thông minh hơn.

Lúc mẹ đứa nhỏ tới xin lỗi, sẽ mỉm cười nói rằng mình không sao, thậm chí còn bày ra dáng vẻ thân thiện, tính tình tốt, yêu thích đứa trẻ.

Nhưng dưới mà ảnh phát sóng trực tiếp, Tạ Trản -----

Sắc mặt cậu khiến cho người ta rất sợ hãi!

Cậu vẫn luôn cắn chặt răng, phảng phất như đang kìm nén cái gì đó, dáng vẻ kia quả thực giống như người ta đã làm ra tội lỗi không thể tha thứ.

"Mẹ nó, không tới mức đó chứ? Còn không phải chỉ đụng trúng cậu ta có chút sao, mặt lại dọa người như thế, y như muốn ăn thịt người. Mấy người xem cậu ta dọa đứa nhỏ khóc luôn kìa."

Đây là phát sóng trực tiếp, không có bị biên tập cắt nối bất cứ cái gì.

Người xem đều không thể tưởng tượng được, này tính tình cũng quá xấu rồi!

"Nào phải chỉ có đứa nhỏ bị dọa khóc nha! Mấy người nhìn xem, mẹ đứa nhỏ cũng bị dọa, nước mắt sắp rơi luôn rồi."

"Nói thật, tui thấy Tạ Trản có khuynh hướng bạo lực đặc biệt nghiêm trọng..."

"......"

Tất cả mọi người đều cảm thấy Tạ Trản bị đụng trúng, quần áo bị dơ nên sắc mặt kém như thế.

Nhưng thực tế không phải.

Cậu chỉ là... Nhìn không nổi cảnh mẹ hiền con thảo mà thôi.

Trước kia, lúc cậu vẫn còn nhỏ cực kỳ thích để tâm mấy chuyện nhỏ nhặt, lúc đi trên đường nếu thấy đứa nhỏ khác và mẹ nó nắm tay, trong lòng cậu giống như có ma quỷ ẩn giấu, không ngừng rít gào...

Dựa vào cái gì? Vì sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top