Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 457- 458

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 457:

Nhìn thấy đôi mắt Đế Tịnh Hiên hơi nheo lại, Cảnh Lạc cảm thấy mình thật thông minh.

"Anh rể tối đối xử với chị tôi rất tốt, nếu chị tôi biết mấy người bắt nạt chúng tôi, chắc chắn chị ấy sẽ không tha cho mấy người đâu. Cho nên tôi khuyên mấy người vẫn nên thấy đủ thì dừng, mấy người có lợi hại hơn nữa thì cũng có thể lợi hại hơn chị tôi được à?"

"Hoặc là hôm nay mấy người thả cho chúng tôi đi, chuyện này coi như bỏ qua, nếu mấy người còn muốn tiếp tục sỉ nhục chúng tôi hoặc dám ra tay với chúng tôi, vậy thì thật ngại quá, chị tôi sẽ cho mấy người biết tại sao máu lại
có màu đỏ."

Lời nói của Cảnh Lạc cũng khiến Trình Thục Ngọc nhớ đến Cảnh Thiên. Bà ta lập tức ưỡn ngực lên, có chỗ dựa: "Đúng vậy, con gái tôi là mợ chủ của nhà họ Chiến. Hoặc là các người đền tiền trồng lại răng và tổn thất tinh thần
cho tôi, nếu không thì các người cứ đợi bị trả thù đi. Nhà họ Chiến sẽ hy sinh
tất cả để trả thù các người."

Vốn dĩ đã biết những gì muốn biết, Tạ Thanh Nghiên định để Trình Thục Ngọc quỳ trên mặt đất, lau sạch máu bằng tay áo, phần còn lại thì sau này cứ từ từ.

Không ngờ một số người cứ nhất định tìm đường chết.

Tạ Thanh Nghiên nhìn hai mẹ con lòng
dạ rắn rết đang đứng ở cửa.

Nếu không phải vì họ, bé con nhà bà sẽ không phải chịu khổ nhiều năm như vậy, cũng sẽ không phải thường xuyên
nhường nhịn cái đồ tàn phế này, càng sẽ
không vì một ít tiền mà kết hôn với cái
tên bại liệt nhà họ Chiến, hủy hoại cả đời bé con nhà bà.

Hai người này phải trả giá bằng sự đau khổ cả đời.

"Hóa ra là họ hàng của nhà họ Chiến à, hân hạnh hân hạnh!"

Sau khi nghe thấy lời nói của Tạ Thanh Nghiên, cả nhà họ Cảnh đều thả lỏng.

Nhân viên của công ty Cảnh Nhân ở bên cạnh chưa bao giờ nghe nói đến chuyện con gái của ông chủ lại gả vào nhà họ Chiến, bây giờ thấy ông chủ nhắc đến, vừa kinh ngạc vừa cảm thấy vinh hạnh hôm nay có thể cùng ông chủ ra ngoài.

Ngay khi Cảnh Học An định nói chuyện, thậm chí định trở thành bạn bè không đánh không quen biết với đối phương, cùng hưởng tài nguyên thì giọng nói như yêu tinh của Tạ Thanh Nghiên lại truyền đến.

"Tôi mới chỉ nghe nói đến nhà họ Chiến chứ chưa từng qua lại gì cả, vốn dĩ còn không muốn dùng vũ lực, nhưng nếu em gái này nhà các người đã thách thức rồi thì tôi cũng muốn xem xem rốt cuộc nhà họ Chiến lợi hại đến mức nào, liệu có vì các người mà cá chết lưới rách với chúng tôi không, hoặc là hy sinh toàn bộ mọi thứ của nhà họ Chiến để đối phó với chúng tôi hay không."

Cảnh Lạc: "..."

Tất cả mọi người:...!!!!

"Đánh cho tôi! Đánh hai người phụ nữ
kia mạnh vào! Tôi muốn xem xem mình có bị nhà họ Chiến đánh tàn phế không."

"Không được, các người không được như vậy! Nhà họ Chiến sẽ không bỏ qua cho các người đầu! Các người cho rằng mình là ai hả? Các người đứng cạnh nhà họ Chiến thì chỉ là con kiến thôi!"

Trình Thục Ngọc nhìn những người đi tới, sợ hãi hét lớn.

Tuy nhiên, đã quá muộn rồi.

Dưới sự châm ngòi thổi gió của Cảnh Lạc, Cảnh Học An và Trình Thục Ngọc bị đánh đến mức không thể bò dậy nổi.

Người thảm nhất là Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc.

Cảnh Lạc vốn đã bị đánh gãy một chân, bây giờ cái chân còn lại cũng bị gãy luôn rồi.

Còn Trình Thục Ngọc vốn dĩ chi bị đánh gãy bốn cái răng, sau khi bị tấn xong, không chi gãy một cái chân mà răng cũng bị đánh rụng hết. Sau đó, bà ta còn phải đi kiểm tra xem lợi có bị tổn thương không, có cách nào có thể cắm lại cả hàm không.

Bất ngờ là các nhân viên của Công ty Cảnh Nhân lại không bị đánh.

Vì thấy đám vệ sĩ này quả đáng sợ nên nhân viên của công ty không ai dám lên cá. Cho nên ngoại trừ người bị đánh ngất lúc ban đầu, những người khác đều không sao.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 458:

"Alo, cảnh sát đúng không? Có một đám người đến nhà tôi tụ tập gây chuyện, mười mấy người. Chúng tôi đã đánh người dẫn đầu rồi, bây giờ phiền các anh đến nhà tôi hoặc là bệnh viện lập hồ sơ di."

"Alo, bệnh viện đúng không? ở đây có ba người bị đánh rồi, phiền các anh đến đưa người đi, không vấn đề gì, chúng tôi sẽ ứng trước tiền xe cộ và thuốc men."

Nhìn ba người nằm dưới đất khác nhưng không biết khóc như thế nào, Tạ Thanh Nghiên không chỉ báo cảnh sát mà còn chu đáo gọi bác sĩ cho bọn họ.

Trong lúc này, bà còn bảo nhân viên của Công ty Cảnh Nhân lôi người ra ngoài, sau đó dọn dẹp sạch sẽ căn phòng khách bị bẩn.

Các nhân viên của Công ty Cảnh Nhận biết chắc chắn là họ đã gặp phải dân xã hội đen rồi, để tránh bị đánh, tất cả đều ngoan ngoãn làm theo.

Khác với sự thê thảm của người nhà, lúc này Cảnh Kiệt cảm thấy dường như mình đang sống trong một thế giới trong mơ.

"Chội ôi, khóc cái gì! Đây là chuyện tốt mà!"

Quan Vũ Thần nhìn chàng trai tai đỏ bừng, hai tay cầm thẻ cũng run rẩy, nước mắt rơi lã chã, nhưng từ đầu đến cuối không nói một lời, tình mẹ lập tức dạt dào.

Cô ta quàng tay qua cổ Cảnh Kiệt cao hơn mình nửa cái đầu rồi lừa lọc: "Em là tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp, vậy thì hôm nay chúng ta cùng nhau đi chiến đi. Đi thôi đi thôi, lập nhóm đi ăn vịt, chị nói cho em biết, mặc dù chị không tham gia thi đấu nhưng chị cũng rất lợi hại trên phương diện này đấy. Chúng ta thi ai giết được nhiều người hơn."

Nói xong, Quan Vũ Thần đã đến trước một chiếc máy tính, bật máy tính lên và nhanh chóng vào trò chơi.

Cảnh Kiệt chưa bao giờ bị bất kỳ cô gái nào khác ngoại trừ chị gái mình chạm vào, lúc này từ mặt đến cô đều bắt đầu ửng đỏ.

Cậu lúng túng nhìn người chị gái quá mức nhiệt tình trước mắt, còn chưa hoàn hồn lại thì đã bị kéo đến trước máy
tính rồi, mở game "Phản Kích Z16" ra cho cậu.

Cảnh Kiệt không chơi game trong khoảng thời gian này lúc này không có bố mẹ đánh mắng cậu nói cậu là đồ vô
dụng, còn có thể chơi game, sự bất an trong lòng dần dần biến mất.

Cảnh Kiệt không ngờ rằng Quan Vũ Thần lại lợi hại như vậy. Bắn người cực nhanh, độc, chuẩn một cách kỳ lạ, là người chơi nữ lợi hại nhất mà cậu từng gặp.

Quan Vũ Thần cũng không ngờ Cảnh Kiệt lại chơi game giỏi đến vậy, không hổ là một tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp.

Lần đầu tiên hai người hợp tác nhưng lại giống như những người đồng đội cũ đã hợp tác với nhau rất nhiều lần rồi, phối hợp rất ăn ý.

Vì Quan Vũ Thần không phải là một người chơi game chuyên nghiệp, mấy lần cô ta đã bị bắn trúng, nhưng Cảnh Kiệt đã cướp được thuốc cứu thương, còn tiêu diệt năm người vây công họ trong khi Quan Vũ Thần chữa thương nữa.

Trò chơi này được phối tùy theo cấp độ của người chơi. Khu vực này của Quan Vũ Thần và Cảnh Kiệt đều là những người chơi cấp đại thần trên cấp 35. Nhưng Cảnh Kiệt đã đưa Quan Vũ Thần không cẩn thận bị thương đi đến cuối cùng và giành chiến thắng trong trò chơi.

"Không ngờ em lại là người như vậy."

Cảnh Kiệt: ???

"Vừa biết chơi game, còn biết thiết kế váy cưới đẹp như vậy nữa. Đây là hai chuyên ngành chẳng liên quan gì đến nhau."

Quan Vũ Thần nhìn Cảnh Kiệt với vẻ mặt đầy sự hài lòng khiến Cảnh Kiệt gãi đầu. Cậu phản ứng mang tính tượng trưng, mím môi, đỏ mặt, sau đó rời đi.

Mãi cho đến khi Cảnh Kiệt rời đi rồi, Quan Vũ Thần mới gọi điện thoại.

"Vivian, tuyển thủ trong lần thi đấu này có một người tên là Cành Kiệt, cô để ý một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top