Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 487- 488

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 487:

"Tôi vay tiền để cho những "Ý Dĩ" thiếu tiền kia vay! Tôi không cho vay lấy lãi! Các người chẳng hiểu gì cả, có tin tôi kiện các người không?" Bà Tần gần như gầm lên.

Tạ Thanh Nghiên nhìn thấy mẹ của tên trộm gà tức giận đến mức sắp ngất xỉu rồi, đám phóng viên và fan cuồng lại nhìn bà, bà vội vàng nói đùa: "Ôi, thật ngại quá, ngại quá. Hóa ra mẹ Tần Dịch tốt như vậy à, còn cho "Ý Dĩ" vay tiền
cơ à. Tức là... Tần Dịch là ngôi sao, có qua lại tiền bạc với fan của mình rồi?"

Bà Tần: "..."

"Không đúng, không phải Tần Dịch luôn nói rằng cậu ta sống trong gia đình đơn thân, mẹ là một phụ nữ gia đình bình thường sao? Bà thành lập xưởng sản xuất bánh trung thu như thế nào vậy, chỉ một xưởng sản xuất bánh trung thu nhỏ nhoi thôi sao có thể chống đỡ được việc bà cho những fan hâm mộ kia vay tiền chứ?"

"Bà Tần, xin bà hãy trả lời câu hỏi vừa rồi của chị này. Có phải Tần Dịch đang lợi dụng thân phận ngôi sao, có quan hệ tiền bạc với fan không?"

"Xin hỏi bà Tần, một xưởng sản xuất bánh trung thu nhỏ nhoi, sao mấy người có thể có nhiều tiền để cho vay như vậy?Bà đã cho vay bao nhiêu tiền? Đều là fan hâm mộ của Tần Dịch tìm bà vay sao? Vậy tích lũy ban đầu của bà từ đâu mà có?"

"Chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, không những thành lập xưởng sản xuất bánh trung thu mà còn có thể thực hiện cho vay hạn mức thấp, bà lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Tai tiếng của Tần Dịch sẽ tạo thành tổn hại gì đối với những nhà đầu tư của bà?"

"Bà Tần, bà huy động vốn theo con đường chính quy sao?"

"..."

"..."

Hàng loạt câu hỏi, hỏi đến mức bà Tần không nói được câu nào.

May là bà ta còn dẫn theo tài xế, lúc này dưới sự xô đẩy toàn lực của tài xế, cuối cùng bà Tần cũng đã vật lộn chen ra được.

Dưới sự hộ tống của tài xế, bà Tần bị va đập suốt dọc đường, đến khi ngồi vào trong xe, đầu, mặt, cánh tay của bà ta đã bị va đập không nhẹ.

Tương đương với việc bị đánh một trận, thậm chí còn không gặp được Cảnh Thiên.

Bà Tần vô cùng tức giận, lại gọi điện cho bà Cảnh một lần nữa.

Khi bà Cảnh nhìn thấy cuộc gọi, lập tức đi giày vào rồi rời giường, đi ra bên ngoài nhận điện thoại.

"Bà có thôi đi không? Tôi nói cho bà biết, bà đừng hòng dây dưa chuyện của Tần Dịch với Tiểu Lạc nhà tôi. Tần Dịch là bạn trai của Cảnh Thiên, vừa nhìn là biết chuyện này Cảnh Thiên đang trả thù Tần Dịch. Có bản lĩnh thì bà bảo Cảnh Thiên đi dẹp yên chuyện này, không có bản lĩnh thì bà hãy nghĩ làm thế nào để trả tiền cho nhà tôi đi!"

Bà Tần còn chưa nói gì thì bà Cảnh đã gầm rú ầm ĩ cả lên rồi, bà Tần tức đến mức đầu giật giật đau nhức.

Bà ta cười lạnh: "Trình Thục Ngọc, bà đây không có chứng cứ của Tần Dịch và Cảnh Thiên, nhưng tôi vẫn còn lưu đoạn video camera an ninh ghi lại cảnh Tiểu Lạc nhà bà chạy đến nhà tôi dụ dỗ Tần Dịch. Nếu bà không muốn Cảnh Lạc nhà bà bị liên lụy thì bà có thể sống chết mặc bay, không để ý đến. Nếu Tần Dịch thực sự kết thúc thì bà đây sẽ cùng chết với mấy người!"

Vừa nghe nói trong tay bà Tần thế nhưng còn có video Cảnh Lạc, bà Cảnh sợ đến mức thái độ thay đổi 180 độ: "Ôi, bà cần gì phải như vậy chứ?"

"Hừ, đừng tưong rằng tôi không biết bây giờ mấy người dựa vào Cảnh Thiên sắp phát đạt rồi, còn dám mua cả mảnh đất hơn 1 tỷ. Tóm lại, tôi không cần biết, Tần Dịch là mạng của tôi, nếu Cảnh Thiên muốn lấy mạng tôi thì cho dù tôi có phải xuống địa ngục cũng phải kéo mấy người đi cùng! Chuyện của Tần Dịch, đàn bà như tôi không xử lý được, mấy người xử lý đi. Trong vòng ba ngày, tôi phải thấy được kết quả, không thì tôi sẽ công bố video của Tần Dịch và Cảnh Lạc ra. Camera nhà tôi có ghi lại âm thanh!"

Không đợi bà Cảnh tiếp tục chơi trò thái cực quyền, bà Tần đã giận dữ dập máy.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 488:

Tạ Thanh Nghiên cười lạnh nhìn bóng lưng hoảng loạn chạy trốn của bà Tần.

"Trò vặt vãnh, muốn uy hiếp bé con của tôi à. Kiếp sau nhé! Không khiến bà chết ngay à!"

Duyên dáng quay người lại, bà bắt gặp một đôi mắt hoa đào đang nhìn mình.

Đôi mắt hoa đào trong veo sạch sẽ, hơi nhướng lên, mang theo sự quyến rũ bẩm sinh, còn nháy mắt với bà.

"Chị Thanh, chị định giết ai?" Thật ra nếu mẹ ruột cô muốn tham gia, cô vẫn rất hoan nghênh.

Nhìn thấy vẻ hưng phấn trong mắt cô gái nhỏ, Tạ Thanh Nghiên cắn lưỡi mình.

Xong rồi!

Cảm thấy cô bé thuần khiết nhà mình có dấu hiệu sắp bị mình dạy hư rồi.

Tạ Thanh Nhiên vẫn đang suy nghĩ xem trả lời bé con nhà mình như thế nào thì điện thoại của bé con đổ chuông.

Nhìn thấy là Quan Vũ Thần, Cảnh Thiên trả lời điện thoại: "Alo."

"Đại ca, thành công rồi."

Vai diễn của Quan Vũ Thần là Ôn Uyển, biệt danh rắn độc, là nhân vật phản diện cuối cùng trong dàn nữ phụ. Vì thời gian đầu phim trường không cần cô ta xuất hiện quá nhiều nên cô ta đã đến Châu Tam Giác, làm chuyện lớn cùng với Tịnh.

Nghe tiếng bom nổ yếu ớt và tiếng ồn ở đó, Cảnh Thiên biết rằng chắc chắn đã giải quyết xong chuyện thi thể rồi.

Cảnh Thiên ừ một tiếng, khóe môi khẽ mỉm lại, nét bụ bẫm trẻ thơ còn chưa biến mất trên khuôn mặt tròn trĩnh trông vô cùng đáng yêu.

Tựa như một đứa nhỏ ngâm mình ở bên trong sữa bò lớn lên, mùi thơm của sữa làm người không kiềm chế được, ở nàng sinh mệnh trắng tinh tăng thêm một đinh điểm màu đen.

"Thứ đó đâu?"

"Vốn dĩ Tịnh muốn cố hết sức để trộm thi thể của chị ra ngoài, rồi chúng em chôn thi thể của chị. Nhưng người của Z đều không dễ chơi."

"Em nghĩ bây giờ người chúng ta có thể dùng không còn nhiều như trước nữa. Thay vì tổn thất nhân lực, vật lực để vào trong trộm, không bằng ngay từ đầu đứng đầu tư nhân lực vào trong. Nên em và Tịnh đã quyết định cho nổ bằng đạn tự hành."

Quan Vũ Thần ở bên đó nói đến bắn nước bọt, Cảnh Thiên ở bên này ngoan ngoãn lắng nghe, đáng yêu đến mức khiến máu trên mặt Tạ Thanh Nghiên nổi lên.

"Chắc chắn là không còn nữa chứ?"

"Để tránh không làm sạch sẽ, chúng em đã cho nổ cả tòa phụ trong lâu đài của anh ta rồi. Đại ca cứ yên tâm đi, đã xong hết rồi."

"Ừ, vậy thì cứ mua cho tôi kẹo vị khác đi."

"Đại ca, vậy chúng em rút nhé, mai em sẽ quay lại."

"Được."

Rõ ràng là chuyện máu me đến mức cho nổ tung thi thể của chính mình, nhưng Cảnh Thiên lại nói chuyện nhẹ nhàng như không với Quan Vũ Thần, trong mắt Tạ Thanh Nghiên thực sự là một cô gái gần bùn mà chẳng hôi tanh, như mối tình đầu trong mắt mọi người, vô cùng ngoan ngoãn!

Một cô con gái ngoan ngoãn như vậy, lại ở trong gia đình nhơ nhớp đó hai mươi năm, Quan trọng là cho tới tận bây giờ bà vẫn không tìm ra rốt cuộc ai đã trao đổi con gái mình năm đó, thật đáng ghét!

"Thiên Thiên, ừm... cuối tuần này em có rảnh không?"

Nhìn thấy ánh mắt đột nhiên hơi thấp thỏm của Tạ Thanh Nghiên, Cảnh Thiên gật đầu: "Vâng. Chị Thanh có chuyện gì sao?"

"Có chút chuyện."

"Chuyện gì vậy?"

Tạ Thanh Nghiên gượng cười: "Chỉ là...chị nghĩ chúng ta quen nhau lâu như vậy rồi, chị còn chưa đi mua sắm với em bao giờ. Không biết cuối tuần này em có rằnh không? Nếu có thời gian thì chị có thể hẹn em đi mua sắm được không?"

Dù sao thì ông xã cũng đến rồi, có mấy lời Tạ Thanh Nghiên cảm thấy vẫn nên nói rõ với con gái, không thể cứ để bé con nhà bà không biết gì mãi được.

"Vâng." Cảnh Thiên gật đầu.

"Vậy thì... chúng ta sẽ gặp nhau khi nào, ở đâu vậy?"

"Hai giờ chiều thứ bảy tại Quảng trường Tân Hà được không?"

"Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top