Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 497- 498

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 497:

Chiến Vũ Hằng nhìn tương tác giữa Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên, nghĩ đến những lời anh ta đã nói với Cảnh Thiên lúc trước "Chiến Lê Xuyên sẽ không cho phép sự thương hại của đối phương", anh ta muốn cắn đứt lưỡi mình.

Nhìn Chiến Lê Xuyên mất hết liêm sỉ như vậy, anh ta thậm chí còn nghi ngờ rằng Chiến Lê Xuyên không chỉ chấp nhận Cảnh Thiên thương hại, không chừng... cậu ta còn giả bộ đáng thương để chiếm được lòng thương của người cuồng nhan sắc như Cảnh Thiên.

Chuyện đáng xấu hổ như vậy đã bị Cảnh Thiên nói ra, ban đầu Chiến Thư Du rất tự ti và hổ thẹn.

Nhưng sau khi nghe thấy câu trả lời của Chiến Lê Xuyên, tất cả sự tự ti ngưng tụ thành sự không cam tâm và phẫn nộ ngập trời.

Chiến Lê Xuyên không biết suy nghĩ của cô ta thì thôi đi, giờ đã biết rồi, sao anh có thể đối xử với cô ta như thế này?

"Nhiều năm qua chị luôn coi trọng em hơn cả tính mạng của mình, em chính là tất cả cuộc đời chị. Chị đối xử với em tốt như vậy, cho dù em không tình nguyện đón nhận loại tình yêu này, lẽ nào không thể tôn trọng cảm xúc của chị sao? Vì một người phụ nữ vừa mới quen không lâu, em lại mỉa mai sự hy sinh hai mươi năm nay của chị. Chiến Lê Xuyên, em không có trái tim!"

Cảnh Thiên quay đầu lại muốn nhìn biểu cảm của Chiến Thư Du, nhưng không ngờ mắt lại bị những vật thể dạng hạt màu đen kéo dài từ xe lăn chặn lại. Vẫn muốn nhìn nữa, cả người đã bị xoay đến chỗ Chiến Lê Xuyên một cách mạnh mẽ, đối diện với khuôn mặt trời hận người sẳn của anh.

Cảnh Thiên đưa tay ra xoa đầu, cảm thấy đầu mình hơi choáng váng một cách khó hiểu.

Một giọng nói trầm thấp và dễ nghe truyền tới từ lồng ngực của người đàn ông.

"Tôi có. Nhưng trái tim tôi không dành cho chị, mà là cho Thiên Thiên."

Đối với mình là kẹo, đối với người là thạch tín,

Cảnh Thiên đặt tai lên ngực người kia. Cô muốn lắng nghe thật kỹ giọng nói giống như nốt nhạc nhảy ra khỏi lồng
ngực khi anh nói.

Người Chiến Lê Xuyên cứng đờ, càng che chắn phía trước kỹ hơn.

Nhìn từ góc độ của Chiến Vũ Hằng và Chiến Thư Du, chỉ có thể thấy Cảnh Thiên đã hoàn toàn cuộn mình trong lòng Chiến Lê Xuyên và bị anh che chắn lại, không biết người phụ nữ này đang làm gì.

Cũng mặc kệ làm cái gì, đối Chiến Thư Du tới nói, đều là vô cùng chói mắt cùng kích thích.

Chiến Lê Xuyên nói tiếp: "Chị hy sinh cho tôi là chị tình nguyện, tôi đã âm thầm nhắc nhở chị rất nhiều lần nhưng chị vẫn luôn đắm chìm trong thế giới của chính mình, không thể dứt ra được. Tôi không có tư cách để yêu cầu chị không được thích tôi, nhưng tôi cũng có quyền từ chối chị. Còn nữa, Thiên Thiên là vợ tôi, trước đây tôi đã nói rằng không ai được phép làm tổn thương cô ấy hoặc không tôn trọng cô ấy. Nhưng chị, không chỉ tung tin đồn bên ngoài mà lại còn hợp tác với người khác dùng cách vu oan giá họa để vấy bẩn Thiên Thiên. Chị cho rằng tôi nên xử lý chuyện này như thế nào?"

"Chị dùng cách vu oan giá họa để vấn bẩn cô ta khi nào? Em đừng nói lung tung!"

"Vậy anh chỉ tìm Cảnh Thiên nói chuyện thôi, sao em lại tới bắt gian thế?" Chiến Vũ Hằng hỏi.

"Chính chị là người đã nói với tôi và ông nội rằng Cảnh Thiên và anh cả làm những chuyện đáng xấu hồ ở nhà. Nhưng chúng tôi tới đã nhìn thấy gì?Nếu không phải chị đã thông đồng với người ta trước thì làm sao có thể biết trước Thiên Thiên sẽ làm gì đó?" Chiến Lê Xuyên bổ sung.

Sắc mặt Chiến Thư Du vẫn như cũ, thậm chí còn tức giận: "Làm sao chị biết được? Chị đột nhiên nhận được điện thoại của Võ Nghịch, nói rằng Chiến Vũ Hằng đã để mắt đến Cảnh Thiên rất lâu rồi, hôm nay muốn cưỡng ép Cảnh Thiên.."

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 498:

"Đó là cưỡng ép chứ không phải là tự nguyện. Sau khi chị biết cũng nên lập tức giống như Khương Vũ Hi, nhắc nhở tôi, hoặc là nhanh chóng bảo tôi đi ứng cứu, chứ không phải là đi bắt gian."

Chiến Thư Du á khẩu, nước mắt đầm đìa trên mặt: "Vì người phụ nữ này, em muốn cá chết lưới rách với chị à?"

"Lẽ nào không phải là em tính kế hãm hại anh trước, bị người ta bắt tận tay rồi còn vừa đánh trống vừa la làng, bây giờ đối diện với chất vấn của bọn anh mà em còn muốn cá chết lưới rách à?" Chiến Vũ Hằng không còn gì để nói với Chiến Thư Du.

"Anh im đi, anh có tư cách gì mà nói em hãm hại?"

Chiến Vũ Hằng cười lạnh, mở điện thoại ra. Bên trong, đoạn hội thoại giữa Võ Nghịch và Chiến Thư Du được bật
lên.

[Cô hai, hôm nay tôi đã nói với Chiến Vũ Hằng về chuyện cưỡng hiếp Cảnh Thiên theo mệnh lệnh của cô rồi. Anh ta rất thích Cảnh Thiên, cũng rất muốn có được 40% cổ phần trong tay Cảnh Thiên, vì vậy anh ta đã đồng ý với ý kiến của tôi. Đợi khi anh ta ra tay với Cảnh Thiên, tôi sẽ gọi cho cô ngay.]

[Làm tốt lắm, sau khi anh ấy cưỡng hiếp thành công, tôi không chỉ để con gái anh được chữa trị miễn phí tốt nhất, mà còn đưa cho anh 50 triệu để anh cao chạy xa bay.]

____  time date ____

[Cô hai, Cảnh Thiên đã về nhà rồi, Chiến Vũ Hằng đã ra ngoài, bây giờ tôi sẽ cùng anh ta về nhà.]

____  time date ____

[Cô hai, Chiến Vũ Hằng bỏ thuốc vào trong ly của Cảnh Thiên rồi. Cô có thể đưa ông cụ và cậu ba về rồi đấy.]

"Anh hãm hại em!"

Chiến Vũ Hằng cau mày.

"Anh cố ý để cho Võ Nghịch tiếp cận với em, sau đó dụ em cắn câu!"

Chiến Vũ Hằng cười lạnh: "Chiến Thư Du, bản thân em kinh tởm, đừng nghĩ người khác cũng kinh tởm như em."

"Chiến Vũ Hằng, anh cho rằng mình là cái thá gì? Bình thường Cảnh Thiên là một cái máy cãi nhau, anh xem hôm nay cô ta đã nói gì? Anh nhìn lại trạng thái của cô ta đi, anh đã cho cô ta uống thuốc gì rồi?"

Chiến Vũ Hằng đã mất bình tĩnh trước giọng điệu mạnh mẽ và không biết xấu hổ của Chiến Thư Du.

"Nếu anh không bỏ thuốc, cô ta uống một chai rượu hoa quả mà say được à? Em sẽ điều tra kỹ lưỡng chuyện này!"

"Được rồi!"

Ông cụ Chiến nghiêm khắc mắng Chiến Thư Du, nhìn cô ta hồi lâu rồi thốt ra một từ...

"Cút."

"Ông nội!" Chiến Thư Du không thể tin được.

Bình thường ông nội chỉ hung dữ với Chiến Vũ Hằng, chỉ cần cô ta và Chiến Vũ Hằng xảy ra xung đột, ông nội đều đứng về phía cô ta.

Còn Chiến Lê Xuyên thì quay người vào thang máy mà không nói một lời.

Thứ nhất là không muốn phí lời với Chiến Thư Du nữa, không muốn đối diện với khuôn mặt đó của cô ta nữa, thứ hai... đây mới là điều quan trọng nhất.

Bởi vì người phụ nữ trong lòng quá không an phận. Nếu không phải anh xây một bức tường cao che chắn hai người họ lại thì bộ dạng hiện tại của anh thật sự không thể gặp người khác được.

Người phụ nữ này không biết làm cái gì, thế nhưng đột nhiên cởi cúc áo của anh ra,

Hạnh phúc đến quá đột ngột và không kịp phòng bị thế này, Chiến Lê Xuyên cảm thấy mình không nên lãng phí giờ lành đề đấu võ mồm với Chiến Thư Du.

Khống chế hơi thở đã trở nên gấp gáp của mình, Chiến Lê Xuyên ngồi xe lăn trở về phòng ngủ.

Giường ở đây vẫn là giường đẩy được chế tạo đặc biệt để tiện cho việc vệ sinh thay quần áo và đưa đến bệnh viện khi bị bại liệt lúc trước.

Chiến Lê Xuyên chỉ liếc nhìn một cái rồi đi về hướng phòng của Cảnh Thiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top