Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 531- 532- 533

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 531:

"Tôi sẽ qua đó ngay."

Sau khi tắt điện thoại, Cảnh Học An mày liền không buông lỏng ra.

"Làm sao vậy? Tại sao cơ quan thuế lại tìm tới nữa thế?" Trình Thục Ngọc hoảng loạn, luôn cảm thấy chuyện này nhằm vào nhà họ Cảnh.

"Còn làm sao được nữa? Chắc chắn là nhà họ Chiến giở trò. Ban đầu bố mẹ không nên để cho đứa vô ơn như Cảnh Thiên gả vào nhà họ Chiến. Bây giờ cô ta không những không đem lại bất kỳ lợi ích gì cho nhà chúng ta, ngược lại còn là hàng loạt thiệt hại và đả kích nghiêm trọng." Cảnh Lạc ngồi trên xe lăn, vẻ mặt vô cùng đáng sợ, không còn giả vờ dịu dàng nữa.

Cảnh Học An và Trình Thục Ngọc im lặng.

"Nếu ngay cả thỏa thuận ban đầu mà cậu ta cũng muốn phá hủy, vậy thì bảo nhà họ Chiến hủy bỏ cuộc hôn nhân này
đi. Cảnh Thiên họ Cảnh, hôn nhân của nó do tôi quyết định!" Trình Thục Ngọc phẫn nộ.

Cảnh Học An cũng rất tức giận, cả gia đình lại mắng Cảnh Thiên một trận.

Vốn nghĩ rằng đây là sự trả thù của Chiến Lê Xuyên, nhưng không ngờ Bộ phận Công trình đột nhiên gọi điện và nói với Cảnh Học An rằng tất cả các nhà cung ứng đã đột ngột ngừng cung cấp nguyên vật liệu cho họ rồi.

Tất cả những nhà cung ứng vật liệu này đều do Chiến Lê Xuyên giới thiệu.

Không chỉ chất lượng vô cùng chắc chắn mà giá thành còn rẻ hơn rất nhiều so với những vật liệu thông thường bên ngoài. Cho nên chỉ cần xây xong nhà, bọn họ có thể thu được nguồn lợi nhuận gấp đôi trở lên.

Nhưng hiện nhà cung cấp vật liệu đã ngừng cung cấp toàn bộ khi dự án mới tiến hành được gần một nửa.

Nếu muốn tiếp tục dự án sẽ phải tìm nguồn cung cấp nguyên vật liệu tương tự từ đầu, mà mức giá đó sẽ tăng lên không chỉ gấp đôi.

Lần này, tim của cả ba người đều lạnh lẽo.

"Ông xã... vậy... vậy phải làm sao?"

Cảnh Học An, người đã ngầm thừa nhận cách làm của Trình Thục Ngọc trước đây, giờ đây lại vô cùng tức giận đổ mọi tội lỗi lên đầu bà ta.

Trình Thục Ngọc bị mắng một trận, Cảnh Lạc chỉ có thể ở bên cạnh nhìn, tức giận mím môi, không dám nói thêm gì nữa.

Cảnh Học An đẩy cửa ra ngoài, chỉ còn Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc ở nhà, đem Cảnh Thiên nguyền rủa từ đầu đến chân một lượt.

Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên nghe mà bực bội, cũng lười nhìn bọn họ, chỉ sai người trông chừng, chỉ cần bọn họ có ý định xấu xa gì sẽ lập tức báo cáo.

...

Khi Cảnh Học An chạy đến công ty, người của Cục Thuế đã phát hiện ra vấn đề trong sổ sách của Công ty Cảnh Nhân, khiến Cảnh Học An sợ đến mức cả người đều bất ổn.

Sổ sách có vấn đề, Bộ phận Kế toán của Công ty Cảnh Nhân lại không muốn lấy số sách thật ra, thấy chuyện rơi vào cục diện căng thẳng như vậy, Cảnh Học An cầm một túi hồ sơ dày và đưa cho đối phương.

Vốn là muốn xin đối phương nể tình công ty cũng không dễ dàng gì, mắt nhắm mắt mở chuyện này, không ngờ đối phương còn chẳng thèm liếc nhìn,
đẩy túi hồ sơ về, nói với ông ta: "Theo Luật Thuế, Chủ tịch Cảnh hoặc là chấp nhận nộp phạt, xử lý dựa theo sai phạm trốn thuế, nộp thiếu thuế, kết án từ ba năm trở lên đến chung thân, hoặc là hoàn lại toàn bộ số thuế còn thiếu trong vòng một tuần. Mong Chủ tịch Cảnh đừng mang tâm lý may mắn, cảm thấy chúng tôi không điều tra được số sách thật sự của ông. Lần sau, sau khi ông bổ sung tiền thuế, chúng tôi sẽ còn kiểm tra thuế của công ty ông, phát hiện tăng giả, chúng tôi sẽ cân nhắc mức hình phạt."

Nói xong, người của Cục Thuế liếc nhìn ông Cảnh bằng ánh mắt uy hiếp, sau đó rời đi.

Cảnh Học An cảm thấy cơ thể mình lạnh từ đầu đến chân.

"Chủ tịch, các nhà cung ứng đã hoàn toàn ngừng cung cấp hàng cho chúng ta rồi, từ vật liệu xây dựng đến thi công nội thất, chỉ cần là bên có hợp tác với chúng ta đều dừng cung cấp. Chúng ta phải làm sao đây?"

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 532:

Lúc này, toàn bộ công ty đã loạn cào cào cả lên, tất cả mọi người đều đang nhìn Cảnh Học An.

Công ty vừa mới sống dậy, đột nhiên gặp phải đả kích như đang muốn trả thù, nhân viên đều lo sợ bất an.

Nhìn những đôi mắt vừa mong chờ vừa lo lắng, Cảnh Học An cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Tại sao ông ta lại đột nhiên mờ mắt, để Trình Thục Ngọc gọi điện cho Trợ lý đặc biệt Trạch Ngôn chứ?

Không còn cách nào khác, Cảnh Học An chỉ có thể gọi lại cho Trạch Ngôn.

May mắn Trạch Ngôn cùng Cảnh Thiên khác nhau.

Cảnh Thiên là đem số điện thoại của bọ họ vào danh sách đen, tất cả số điện thoại xa lạ đều không tiếp. May mắn Trạch Ngôn không có như vậy, điện thoại vừa reo đã được tiếp nhận.

Nghe thấy giọng nói của anh ta, Cảnh Học An suýt khóc.

"Trợ lý Trạch Ngôn, lúc trước tâm trạng vợ tôi không tốt, cho nên mới cáu giận
lung tung với cậu. Thực ra bà ấy không cố ý đầu, bà ấy cũng chỉ lo lắng thôi, sợ chuyện của Tần Dịch ảnh hưởng đến Cảnh Lạc nên mới nói những lời không
nên nói đó. Mong cậu nể tình bà ấy là người làm mẹ, cũng vì muốn tốt cho con gái mà xin cậu ba tha thứ cho chúng tôi đi. Tôi gọi điện đến để nhờ cậu nói vài
câu tốt đẹp với cậu ba. Công ty của chúng tôi có thể vực dậy không dễ dàng gì, lúc đầu gả con gái đi mới có được cơ hội cải tử hoàn sinh. Bây giờ cậu ba không thể không giữ lời, đột nhiên lấy lại những lợi ích rồi ép chúng tôi vào chỗ chết đúng không?"

Giọng nói Trạch Ngôn rất bình tĩnh, anh ta hỏi ngược lại: "Không phải là quý phu nhân nói là muốn cá chết lưới rách sao?Sao cậu chủ nhà tôi vừa mới bắt đầu thu lưới thì ông đã gọi điện tới rồi?"

Cảnh Học An nhanh chóng tạ lỗi: "Trợ lý Trạch Ngôn nói đùa rồi, nguồn mạch kinh tế của nhà họ Cảnh chúng tôi đều dựa vào nhà họ Chiến, sao dám cá chết lưới rách với nhà họ Chiến được? Đây chỉ là lời nói phiến diện của đàn bà thôi, hoàn toàn không thể tin được, không thể
để trong lòng. Khi đó tôi không có mặt, người phụ nữ ngu ngốc kia lại gọi thẳng cho cậu. Tôi liên tiếp nhận được mấy
cuộc điện thoại rồi mới biết chuyện này. Tôi đã dạy dỗ bà ấy rồi, sau này bà ấy sẽ không như vậy nữa. Trợ lý Trạch Ngôn, phiên cậu nói với cậu ba một tiếng, chuyện này... thôi cho qua đi."

Tiếng cười của Trạch Ngôn truyền đến qua điện thoại.

"Ông Cảnh, theo như tôi biết, sau khi xe của vợ ông bị đập, ông luôn ở nhà cùng với bà ấy, bây giờ ông nói với tôi là ông không biết gì cả, ông cho rằng nhà họ Chiến chúng tôi dễ lừa lắm à?"

"Chuyện này..."

"Ông Cảnh nói đến cái chết lưới rách, tôi nghĩ e là ông không hiểu cá chết lưới
rách là như thế nào đâu. Đối với nhà họ Chiến, cá chết lưới rách có nghĩa là cá bên trong lưới quá bé, không tiện lấy ra,
cho nên đợi cá chết rồi chúng tôi chi có thể cắt lưới đi, như vậy con cá chết rồi mới rơi ra ngoài."

Cảnh Học An:...!!!

"Chuyện hôm nay cứ như vậy đi, chuyện còn lại, ông Cảnh nghĩ cách vượt qua khó khăn nhé. Ông cũng không cần xin lỗi tôi làm gì, tôi chỉ là một trợ lý đặc
biệt thôi chứ không phải là chủ. Hơn nữa, đã gây ra họa rồi, nếu xin lỗi có tác dụng thì cảnh sát đều nghỉ việc hết rồi đúng không?

Sau này đừng bảo tôi chuyển lời mấy chuyện như thế này nữa, ông cũng biết cậu chủ nhà tôi yêu chiều mợ chủ lắm, mấy người cá chết lưới rách với mợ chủ, chẳng phải là muốn cá chết lưới rách với nhà họ Chiến hay sao? Cho dù con gái út nhà ông yêu đương, chỉ là một nhà họ Bạch nhỏ nhoi mà thôi, e là kéo cả dòng họ vào thì vẫn không đủ để cá chết lưới rách với nhà họ Chiến chúng tôi được đâu. Huống hồ, hờ hờ, nhà họ Bạch còn chưa cưới con gái ông nhỉ?"

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 533:

"Cho nên cá chết lưới rách loại chuyện không thực tế này, ông Cảnh cùng phu nhân liền không cần suy nghĩ. Hôm nay chịu thua thiệt là để ngày mai có thể thông minh hơn. Ông nghĩ kỹ đi, nếu nhà họ Cánh hoàn toàn phá sản, vậy thì nhà họ Bạch còn có thể để ý đến con gái ông nữa không?"

Những lời của Trạch Ngôn khiến Cảnh Học An toát mồ hôi hột.

"Ông Cảnh, sau này không có chuyện gì thì mong mấy người đừng gọi điện cho tôi, tuy tôi là trợ lý đặc biệt nhưng không phải là phục vụ cho mấy người, cho nên đừng lãng phí thời gian của tôi, tôi cúp máy đây."

Nói xong, anh ta sự cúp máy luôn.

Cảnh Học An ngẩn người nhìn màn hình điện thoại di động đen sì, đầu cũng ù ù.

Trạch Ngôn có ý gì?

Tức là ông ta phải xử lý đống chuyện này sao?

Đây chính là sự trừng phạt của nhà họ Chiến đối với việc người phụ nữ ngu ngốc kia nói "cá chết lưới rách" à?

Cảnh Học An hối hận đứt ruột rồi.

So với tình cảm giữa Cảnh Lạc và cậu Bạch, rõ ràng công ty của nhà họ Cảnh đối với với ông quan trọng ta hơn.

Mặc dù Trạch Ngôn rất đáng ghét, không hề tôn trọng ông ta, nhưng có một câu rất đúng. Nếu nhà họ Cảnh không giữ được công ty, sao nhà họ Bạch phải đồng ý cho Cảnh Lạc bước vào cửa chứ?

Vốn dĩ đã không môn đăng hộ đối, nếu nhà họ còn phá sản nữa, cậu Bạch có chân có tay, lại không bại liệt giống như Chiến Lệ Xuyên, dựa vào cái gì mà người ta lại muốn cưới con gái của một gia đình sa sút?

Nhưng nếu để ông ta giải quyết, chắc chắn sẽ phải chi tiền, tuyệt đối có thể khiến ông ta mất một lớp da.

Không, không chỉ là một lớp da.

Đó là nỗi đau cắt xương.

Trong cơn tức giận, Cảnh Học An đã gọi điện cho Trình Thục Ngọc và nói cho bà ta nghe sự trả thù và lời giải thích về "cá chết lưới rách" của Chiến Lê Xuyên, nhân tiện mắng chửi bà ta một trận để trút giận.

"Ông nói cho mày biết, mày đừng có mà
động vào Cảnh Thiên! Nếu để ông biết mày lại hành động ngu ngốc khiến cho công ty không thể trở mình được thì ông tuyệt đối sẽ không tha cho mày đâu!"

Điện thoại của Trình Thục Ngọc đang bật loa ngoài, nghe lời chửi bới của Cảnh Học An, sắc mặt bà ta tái nhợt.

Bởi vì chỉ một phút trước khi Cảnh Học An gọi về, Cảnh Lạc vừa nhờ bạn học gọi điện cho Cảnh Thiên.

Giờ đây, ngay cả bạn học của Cảnh Thiên cũng là bạn cùng trường của Cảnh Lạc đã biết Cảnh Thiên và Tần Dịch là một cặp rồi, cũng biết rằng chuyện này là vì Cảnh Thiên có hào môn chống lưng, muốn xử lý Tần Dịch.

Nếu Cảnh Học An gọi điện về sớm hơn, bà ta chắc chắn sẽ không để Tiểu Lạc liên hệ với bạn học của Cảnh Thiên để lộ mối quan hệ giữa Cảnh Thiên và Tần Dịch.

Nhưng bây giờ, bát nước đã đổ đi khó mà lấy lại được.

Trước cơn giận của chồng mình, Trình Thục Ngọc nhiều lần muốn nói nhưng không dám.

Cảnh Lạc ở bên cạnh nghe vậy, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Bố, chuyện này vốn dĩ là do Cảnh Thiên gây ra, hơn nữa vừa rồi khi mẹ gọi điện, bố cũng ngầm cho phép rồi, bây giờ nhà họ Chiến trả thù chúng ta, tại sao bố lại không mắng Cảnh Thiên mà còn mắng mẹ? Chuyện này là ân oán giữa Cảnh Thiên và Tần Dịch, vốn dĩ không nên dính líu đến chúng ta, là cô ta lòng dạ đen tối, gả vào hào môn rồi là không nhận người thân. Dựa vào cái gì mà chúng ta phải chịu trách nhiệm cho
sai lầm và sự ngang tàng của cô ta? Dựa vào cái gì mà bảo con phải hy sinh hạnh phúc của mình để chịu trách nhiệm cho ân oán giữa họ chứ?"

Thường ngày Cảnh Học An vẫn rất nuông chiều Cảnh Lạc, nhưng hôm nay là lần đầu tiên ông ta nổi giận đùng đùng.

"Mày hỗn láo! Đừng tưởng rằng tao không biết trong lòng mày đang nghĩ gì?Từ bé đến lớn mày đã không chịu được chị mày ưu tú hơn mày, mày muốn cướp hết tất cả những gì là của nó. Từ đầu tao đã nói với mày Tần Dịch chỉ là một con hát thôi, bảo mày đừng hạn hẹp như vậy, mày nhất định không nghe. Giờ nhà họ Tần muốn kéo mày xuống địa ngục làm kẻ thế thân, mày lại nghĩ đến chị mày rồi à!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top