Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 681- 682- 683

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 681:

Không trách Đế An Nhiên mẫn cảm, thật sự hai ngày hôm nay tất cả mọi sự không thoải mái của cô ta đều do con khốn đáng chết Cảnh Thiên mang đến.

Mà chuyện phòng VIP 8888 ngày hôm qua cũng là anh ba của cô ta đặt cho, cho nên lúc này nghe thấy anh ba nói đến Thiên Thiên, đương nhiên là Đế An Nhiên phản ứng lại rồi.

Không đợi Đế Vân Mặc trả lời, Đế An Nhiên đã hét lớn: "Cảnh Thiên Cảnh Thiên Cảnh Thiên! Con hát đó rốt cuộc đã bỏ bùa mê thuốc lá gì mấy người vậy? Cái gì cũng đều là Cảnh Thiên! Cô ta chẳng qua chỉ là..."

Bốp——!

Đế An Nhiên vừa bật chế độ chửi bới thì giọng nói đột ngột dừng lại.

Cô ta kinh ngạc nhìn Đế Vân Tiêu, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.

"Anh đánh em?"

Bốp——!

Lại một cái tát nữa.

Bất quá cái tát này không phải của Đế Vân Tiêu mà cái tát này là của Đế Vân Mặc.

"Em nói ai là con hát hả? Sao mồm miệng em lại độc địa như vậy? Anh hai cũng đóng phim, còn là Ảnh đế, ý em là anh hai cũng là con hát à? Em đang sỉ nhục ai vậy? Rốt cuộc em cao quý đến mức nào mà có thể tùy tiện bình phẩm người khác ở đây?"

Đế An Nhiên bị hai anh trai tát liên tiếp hai cái, đã sững sờ từ lâu.

Khi trên mặt truyền đến cơn đau bỏng rát, sự ấm ức và nhục nhã dâng lên trong lòng cô ta.

Nguyên bản trong lòng đối Cảnh Thiên đã tràn ngập hận ý, giờ phút này tuy chưa từng gặp mặt cũng chưa thấy cũng đã tới rồi hận muốn giết chết không ngừng dâng cao.

Nhưng đối mặt với hai người anh trai của mình, Đế An Nhiên lại không có cách nào cả.

Các anh trai giàu hơn cô ta, quyền thế và có địa vị xã hội hơn cô ta.

Nếu cô ta tiếp tục cố đối đầu với đối phương thì chắc chắn sẽ phải chịu thiệt thòi.

Không còn cách nào khác, Đế An Nhiên chỉ có thể thút thít bỏ chạy.

Đế Vân Tiêu và Đế Vân Mặc đều không quan tâm đến cô ta, nếu không phải vì cô ta có quan hệ huyết thống với bọn họ thì chắc bây giờ họ đã có thể tiền trảm hậu tấu đuổi cô ta ra khỏi nhà rồi.

Đế An Nhiên tức giận lao lên tầng, cũng mặc kệ nhiều phòng như vậy, tùy tiện liền đẩy ra đẩy cửa căn phòng nhìn từ dưới tầng có thể quan sát phong cảnh 270 độ ở cuối.

Vừa đẩy cửa bước vào, cô ta nhìn thấy khắp căn phòng được trang trí hoa lệ.

Mặc dù toàn bộ căn phòng có tông màu tro xám nhưng những thứ bên trong vừa nhìn là biết được bố trí cho con gái.

Nghĩ đến vừa rồi lúc ở bên dưới anh ba nói đèn này là cho Cảnh Thiên, Đế An Nhiên lập tức phản ứng lại.

Đây là phòng của Cảnh Thiên!!!

Cô chủ của nhà họ Đế như cô ta còn chẳng có một căn phòng, người nhà của cô ta lại bài trí một căn phòng hoa lệ như vậy cho một người phụ nữ xa lạ có móc tám cái sào cũng không đến được.

Đừng nhìn căn phòng này đơn giản nhưng mọi thứ đều tốt nhất và đắt tiền nhất.

Đế An Nhiên phẫn nộ kiểm tra trong phòng Cảnh Thiên, càng nhìn càng tức.

Chẳng trách Quản gia Lục nói không có phòng của cô ta nữa, chắc là một mình Cảnh Thiên chiếm hết mấy phòng liền!

Phòng ngủ này vừa nhìn đã biết là ba căn phòng thông với nhau. Cộng thêm phòng ngủ của bố mẹ, phòng làm việc, còn cả phòng ngủ và phòng làm việc của ba anh trai, làm gì còn phòng của cô ta nữa?

Đế An Nhiên đi tới cuối phòng, có một góc rẽ ở đây, bên trong góc, một nửa căn phòng là quần áo mua cho Cảnh Thiên, trên bàn còn đặt đủ loại trang sức thương hiệu đẳng cấp số một Thế giới.

Lúc này, mắt Đế An Nhiên đã đỏ hoe.

Dựa vào cái gì?

Cảnh Thiên chỉ là một con hát mà thôi, một con ả bám được vào đại gia, dựa vào cái gì mà có thể bước vào nhà họ Đế của cô ta và có được nhiều thứ tốt như vậy?

Mà hết thảy này, vẫn là ở tiền đề hạ cô ta tễ đi.

Cô ta đường đường là cô chủ của nhà họ Đế mà lại không bằng một con gà bên ngoài!

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 682:

Trong cơn tức giận, Đế An Nhiên một tay đem tất cả trang sức trên bàn hất xuống đất.

Không tìm thấy kéo trong ngăn tủ, cô ta chỉ có thể lôi hết chỗ quần áo rẻ cũng phải mấy chục nghìn, đắt cũng phải trên 1 triệu xuống đất, sau đó dùng móc quần áo móc rách tất cả những quần áo có thể móc được.

"Em đang làm gì vậy?"

Một giọng nói điềm tĩnh vang lên sau lưng Đế An Nhiên, khiến cô ta sợ đến mức suýt nhảy dựng lên.

Giọng nói này không nóng không lạnh, thậm chí không mang theo sự tức giận, nhưng sức uy hiếp của nó còn đáng sợ hơn cả lời mắng mỏ của Đế Vân Tiêu và Đế Vân Thụy vừa rồi.

Động tác của Đế An Nhiên cứng đờ lại, biểu cảm khi quay lưng về phía Đế Vân Hi lập tức chuyển từ gớm ghiếc vặn quẹo sang ấm ức.

Đế Vân Hi đang bình tĩnh nhìn cô ta khiến nước mắt cô ta tuôn rơi.

"Anh cả..."

Đế Vân Hi là người duy nhất trong ba anh trai cho cô ta tiền tiêu vặt, hơn nữa còn cho không ít. Coi như là người đối tốt với cô ta nhất.

Vì vậy, trước mặt Đế Vân Hi, Đế An Nhiên đã thu lại cơn nóng giận, bởi vì cô ta biết Đế Vân Hi không thích người la hét ầm ĩ nhất.

"Anh hỏi em đang làm gì thế?"

Ánh mắt Đế Vân Hi sâu thẳm như giếng cổ không gợn sóng, nhưng đối Đế An Nhiên mà nói, ánh mắt lại như một cái động đen sâu không thấy đáy, có thể đem người trực tiếp giết chết ở bên trong.

"Em... em..."

Ở trước mặt Đế Vân Hi, Đế An Nhiên hoàn toàn không có cách nào nói dối. Vì vậy cô ta chỉ có thể làm cho mình trông càng uỷ khuất tủi thân hơn.

"Anh cả, có phải mọi người không cần em nữa không? Hu hu hu hu... tối hôm qua mẹ vì Cảnh Thiên nên hung dữ với em. Vốn dĩ hôm nay em đến tìm mẹ để xin lỗi, nhưng khi đến đây, thứ em nhìn thấy chính là cảnh các anh và bố mẹ vui vẻ hòa hợp chung sống cùng nhau, thậm chí mọi người còn bố trí phòng cho Cảnh Thiên. Còn em... vừa nãy Quản gia Lục nói ở đây không có phòng của em, bảo em đợi bố mẹ quay về rồi nói sau.

Em là con gái của nhà họ Đế mà trong ngôi nhà này thậm chí còn chẳng có lấy một căn phòng. Cảnh Thiên thì sao? Một người ngoài như cô ta lại một mình được ở tận ba phòng. Hơn nữa đồ đạc bên trong còn là do anh hai và anh ba đích thân bố trí. Cho dù các anh thực sự cảm thấy Cảnh Thiên rất tốt, mềm lòng để cô ta làm con dâu của nhà họ Đế, nhưng em là con gái của nhà họ Đế kia mà! Mọi người có từng nghĩ tới cảm nhận của em không?"

Đế An Nhiên nói một tràng, đúng là khóc lóc kể lể.

Cô ta nghĩ rằng có thế nào thì Đế Vân Hi cũng sẽ an ủi cô ta một chút. Dù sao thì người nhà cũng rất quá đáng, thực sự không quan tâm đến cảm nhận của cô ta.

Tuy nhiên...

"Không có."

"Dạ?"

Đế An Nhiên hơi ngơ ngác, nhất thời không hiểu được rốt cuộc Đế Vân Hi có ý gì.

Nghĩ nghĩ lại một chút cô ta vừa rồi khóc lóc kể lể nói cùng Đế Vân Hi, lại liên hệ đến trả lời của Đế Vân Hi, Đế An Nhiên trên mặt "Bá" liền biến trắng.

Đồng tử cô ta phóng to hơn một chút, lại co rút lại một chút.

Trong ánh mắt kia luôn là phảng phất dấu hiệu ẩn ẩn cùng người ngăn cách một tầng pha lê.

"Anh cả, ý... ý anh là gì?"

"Nghĩa trên mặt chữ. Không hiểu à?"

Khuôn mặt Đế Vân Hi nhàn nhạt.

Trái tim Đế An Nhiên không hiểu sao lại hoảng loạn.

Cô ta có cảm giác như thể có thứ gì đó đã đi chệch khỏi quỹ đạo ban đầu.

Thấy Đế An Nhiên nhìn mình bằng đôi mắt to ngấn nước, Đế Vân Hi lạnh nhạt và tàn nhẫn nói: "Anh không biết tại sao em lại từ Châu Đế đến Thành phố H, nhưng ở đây quả thực không có phòng cho em, bọn anh cũng chưa từng cân nhắc tới em."

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 683:

Nước mắt Đế An Nhiên cứ rơi mãi không ngừng, ngay cả cô ta cũng không hề hay biết.

Nếu ban nãy là giả vờ thì bây giờ cô ta thực sự bị Đế Vân Hi làm cho đau lòng rồi.

"Anh cả, anh... tại sao anh lại nói như vậy? Tại sao mọi người lại không cần cân nhắc tới em? Em đã làm gì sai rồi à?Lẽ nào chỉ vì tối hôm qua em nói Cảnh Thiên là con điếm, cho nên cả nhà đều bài xích em? Rốt cuộc thì Cảnh Thiên có cái gì tốt chứ? Cô ta..."

"Em nói em ấy là con điếm?".

Đây là lần thứ hai Đế An Nhiên nhìn thấy Đế Vân Hi tức giận..

Lần đầu tiên tức giận là vì có người muốn ám sát bố, mà khi đó bố vừa hay lên cơn đau tim.

Kết quả cuối cùng chính là nhà họ Đế không báo cảnh sát, sau khi mẹ gọi điện cho anh cả thì anh cả đã dẫn người tìm được đối phương.

Sau đó, cô ta không còn nghe được tin tức gì của đối phương nữa.

Khi khu nhà xưởng bên đó bị phá bỏ, người ta tìm thấy sáu thi thể nằm trong các cột xi măng, tình trạng tử vong vô cùng thê thảm, tứ chi của họ đã bị tách rời khỏi cơ thể.

Cô ta không biết thi thể đó có phải là mấy người kia không, nhưng... đó là nơi anh cả đã từng tới.

Bốp——!!!

Đế An Nhiên vẫn còn khiếp sợ những chuyện xảy ra trước đó vì cơn tức giận của Đế Vân Hi, kết quả là một cái tát nữa in hằn lên khuôn mặt nóng rát sưng tấy của cô ta.

Đế An Nhiên bị đánh đến mức cả người chao đảo.

Khi cô ta đứng vững, Đế Vân Hi đã lấy khăn tay từ trong túi ra lau tay, cau mày nhìn Quản gia Lục nghe thấy tiếng động nên chạy tới, anh ta hỏi: "Đưa cho tôi một chiếc khăn khử trùng."

"Vâng."

Đế An Nhiên:....!!!!

Sự chê bai quá đỗi rõ ràng này khiến Đế An Nhiên hoàn toàn choáng váng.

Cô ta há miệng, ngây người nhìn Đế
Vân Hi, đầu óc hoàn toàn ngừng suy nghĩ.

Nếu nói phía trước là cô ta cảm giác được mọi người thái độ đối với cô ta có biến hóa, như vậy hiện tại cô ta là hoàn toàn cảm nhận được ba người anh trai thái độ đối với cô ta xoay chuyển 360 độ.

Mà hết thảy này đều là bởi vì Cảnh Thiên!!!

"Đế An Nhiên, em làm cái gì thế hả?"

Đế Vân Mặc và Đế Vân Tiêu đích thân dẫn theo người giúp việc chuyển đồ vào, nhìn thấy bên phòng để quần áo bừa bộn, hai ông anh trai lập tức không vui.

"Đế An Nhiên, em có vấn đề à? Căn nhà này là do bố mẹ mua, là do bọn anh bố trí, em là cái thá gì mà muốn đập phá là đập phá?"

Đế Vân Tiêu tức giận đến mức vừa tới liền tấn cô ta.

Đế Vân Hi chặn đòn tấn công của Đế Vân Tiêu, ngay khi Đế Vân Tiêu đang định hung dữ với anh cả của mình thì Đế Vân Hi ôn hòa nói: "An Nhiên, chỗ này bị em làm xáo tung hết cả lên rồi. Đồ bị vỡ anh sẽ dùng thẻ ngân hàng hiện tại của em để đền, em đặt mấy món chưa vỡ về chỗ cũ. Còn về quần áo thì...cái nào làm hỏng rồi thì mang vứt đi, chưa hỏng thì treo lại đàng hoàng cho anh, sau đó là cho phẳng. Anh sẽ bảo trợ lý tính xem chỗ này bao nhiêu tiền, sẽ không trừ thừa của em đâu."

Đế An Nhiên:...!!!

Nhìn ba anh trai nhìn mình như kẻ thù, Đế An Nhiên hoàn toàn tự kỷ rồi.

Cô ta không dám nói lung tung, chỉ có thể nhanh chóng hành động.

Cô ta dám đảm bảo, nếu cô ta không làm mà nổi nóng, hai tên kia chắc chắn sẽ tẩn cho cô ta một trận rất đau.

Được!

Được lắm!

Đế An Nhiên ghim ba người đàn ông đáng ghét buồn nôn này rồi, đợi sau khi bố mę quay về, cô ta nhất định sẽ mách họ.

"Phương Chính, nhìn An Nhiên thu dọn đồ đạc, ghi lại những thứ con bé đã làm hỏng, báo tổng giá cho tôi."

"Vâng." Trợ lý đặc biệt Phương Chính cung kính đáp lại, sau đó thúc giục: "Cô An Nhiên, mời cô nhanh một chút, ông bà chủ sắp quay lại rồi, nếu họ quay lại mà cô vẫn chưa dọn xong phòng thì bà chủ sẽ tức giận đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top