Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 702- 703- 704

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 702:

"Em được tiếp nhận nền giáo dục tốt hơn cô ta, có điều kiện và mạng lưới quan hệ mà cô ta không thể so sánh
được. Mặc dù bây giờ cô ta đã trở thành cô chủ nhà họ Đế, còn lôi kéo cả bố mẹ, khiến bố mẹ có ý kiến với em. Nhưng em muốn nói rằng, làm gà rừng 20 năm, cho dù bây giờ đã khoác lên cái áo của phượng hoàng thì cũng không thể thoát được sự thật rằng chỉ là một con gà rừng từ tận trong xương tủy. Anh ba, cô ta hoàn toàn không xứng với anh!"

Cảnh An Nhiên rưng rưng muốn khóc, dùng đại nghĩa để vận động tư tưởng với Chiến Lê Xuyên, khiến anh hiểu rằng quyết định này của anh ngu ngốc đến mức nào.

Cảnh An Nhiên nghĩ Chiến Lê Xuyên ngu ngốc, đồng thời cô ta cũng tự thấy mình ngu ngốc.

Cô ta không hề nghĩ rằng Cảnh Thiên có thể quen biết được người như Chiến Lê Xuyên từ khi ở nhà họ Cảnh, thế nên cô ta nghĩ theo bản năng rằng, chắc chắn là vì bố mẹ muốn bù đắp lỗi lầm vì lạc mất Cảnh Thiên nên mới tìm cho cô một đối tượng liên hôn hoàn hảo.

Còn Chiến Lê Xuyên, dù đối mặt với Cảnh Thiên như một con gà rừng, anh cũng đồng ý qua lại với người kia.

Như vậy cũng tức là, Chiến Lê Xuyên đồng ý liên hôn với nhà họ Đế.

Sớm biết thể thì đáng lẽ cô ta nên nói thẳng với bố ngay khi để ý đến Chiến Lê Xuyên, chưa biết chừng bây giờ cô ta và Chiến Lê Xuyên đã có cả con cái rồi.

Thấy Cảnh An Nhiên tức giận như vậy, Cảnh Thiên thấy rất vui.

Nhưng Chiến Lê Xuyên lại suýt tức chết vì Cảnh An Nhiên, bầu không khí xung quanh anh trở nên u ám ngay lập tức. Khuôn mặt đẹp không tì vết mang sát khí lạnh lẽo như một con ác thú đang chuẩn bị lao về phía con mồi.

Cảnh An Nhiên sợ hãi, chân mềm nhũn, cô ta vô thức lùi ra sau hai bước.

Những áp lực bí bách đó không hề giảm bớt mà còn tăng lên.

Cảnh An Nhiên chắc chắn rằng Chiến Lê Xuyên sẽ đâm thẳng một quyền vào mặt cô ta ngay lập tức.

Quả nhiên....

"Tôi không có thói quen đánh phụ nữ,
thế nên đừng để tôi nghe thấy bất kỳ lời nhục mạ vợ tôi thốt ra từ miệng cô. Nếu không đừng trách tôi thiếu phong độ đàn ông hành hung phụ nữ ngay ngoài đường."

Cảnh An Nhiên mở to mắt, có cảm giác như mình đã nghe nhầm.

"Vợ? Sao có thể như thế? Hai người mới quen nhau, sao cô ta lại là vợ của anh được?"

Cảnh Thiên khẽ nhướng đôi mày xinh xắn: "Anh sẽ hành hung phụ nữ ngay ngoài đường à?"

Đối mặt vấn đề của hai người phụ nữ một trước một sau, Chiến Lê Xuyên đương nhiên không cần suy nghĩ, trực tiếp loại bỏ cái trước, nhìn vợ mình rồi nịnh nọt: "Tôi không bao giờ thích lại gần phụ nữ, thế nên hồi trước ông nội mới tưởng tính hướng của tôi không bình thường. Lúc đó không ai có thể lại gần tôi trong phạm vi nửa mét, tuy rằng tôi sẽ không ra tay đánh người nhưng tôi sẽ bảo đám Trạch Ngôn đánh hộ."

Nói xong, anh lại bồi thêm một câu: "Em là người duy nhất mà tôi thích lại gần."

Lúc Chiến Lê Xuyên nói những lời này, đều từ nội tâm phát ra, bởi vậy trong mắt tràn ngập nhu hòa.

Cảnh An Nhiên đố kị đến mức muốn hét lên.

Cô ta- Cảnh An Nhiên khi nào chịu ủy khuất lớn như vậy?

Từ nhỏ đến lớn, có thứ gì cô ta muốn mà không có được đâu?

Nhưng mà chỉ mới trong vòng một giờ, tất cả những trân quý trong cuộc đời cô ta, liền đều bị con khốn Cảnh Thiên trước mắt cướp đi.

Cô ta hận!

Rất hận!

Bất quá mặc kệ Cảnh An Nhiên hận, Cảnh Thiên nghe Chiến Lê Xuyên nói vậy thì thấy rất vui, khỏe miệng cô cong lên thành một nụ cười xinh đẹp đến mức trái tim của Chiến Lê Xuyên muốn nổ tung.

Cảnh Thiên cũng không biết vì cái gì cô thích ở trước mặt Cảnh An Nhiên cùng Chiến Lê Xuyên nói này đó. Nhưng là được đến kết quả đạt được, cô cảm giác tâm tình của mình sẽ phi thường tốt.

Bây giờ tâm trạng tốt rồi, Cảnh Thiên cũng từ bỏ suy nghĩ trêu chọc Cảnh An Nhiên.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 703:

Vốn dĩ cô và Cảnh An Nhiên không phải là kẻ thù, ai còn không phải là tiểu thiên sứ? Tất nhiên là cô phải khoan dung và độ lượng.

Thế là cô bèn nghiêm mặt nói: "Cảnh An Nhiên, ngậm cái miệng lại, tôi không thích người phụ nữ khác chảy nước miếng trước người đàn ông của tôi. Chúng ta không cần thiết phải bàn luận xem cô là gà rừng hay là phượng hoàng, nhưng có một số việc cô vẫn có thể biết. Đầu tiên, Trang trại rượu Cullen giả mạo làm ra sản phẩm kém chất lượng kia của cô, bây giờ đã thuộc về tôi rồi.

Thứ hai, Đội Brilliant của cô chắc chắn không vào được trận đấu giành cúp thế giới đầu. Cô đừng quên em trai tôi, nếu
không cắt đứt quan hệ với mẹ cô thì nó cũng là em trai cô. Đừng quên em trai cô đang ở trong Đội Shadow! Nếu em trai cô đã ở đó rồi thì không cần Đội Brilliant gì đó nữa. Còn nữa, A. Xuyên và tôi đã lấy nhau được gần nửa năm, là công ty của bố mẹ cô hết tiền nên đã bán tôi cho anh ấy. Thực ra tôi cũng biết ơn bố mẹ cô lắm, nếu không có họ thì tôi không thể cưới được A Xuyên đầu."

Cảnh Thiên không nói chuyện với cô ta nữa, vặn eo lắc hông bỏ đi như một con yêu tinh rắn.

Còn bàn tay mềm mại mà Chiến Lê Xuyên khó khăn lắm mới nằm được giữa ban ngày ban mặt, đương nhiên cũng không chịu buông ra.

Cảnh An Nhiên nhìn Chiến Lê Xuyên nắm tay Cảnh Thiên bỏ đi, bỗng có cảm giác như mình đang nhìn thấy một cái đuôi chó siêu to sau mông Chiến Lê Xuyên.

Biết trước Chiến Lê Xuyên là kiểu đàn ông có thể tùy tiện kết hôn với một người phụ nữ như thế, sao ngày trước cô ta không ra tay sớm hơn nhỉ?

Không còn bố mẹ, anh trai bị chiếm, thân phận cô chủ nhà họ Đế cũng mất, tất cả hào quang của cô ta đã biến mất, đến cả người đàn ông mà cô ta thích cũng biến thành của người kia.

Hơn nữa điều khiến cô ta tức giận nhất chính là Cảnh Thiên bị bán cho Chiến Lê Xuyên.

Lúc này Cảnh An Nhiên mới nhớ đến những lời Hình Mỹ Kỳ nói với cô ta, Cảnh Thiên ôm được chân đại gia, qua lại với người nhà họ Chiến. Không biết người đó là Chiến Quân Khải hay Chiến Quân Hàng mà có thể giành được vai nữ chính.

Bây giờ cô ta mới biết con khốn đó nào phải qua lại với Chiến Quân Khải hay Chiến Quân Hàng? Con khốn đó chó ngáp phải ruồi, cưới được Chiến Lê Xuyên.

Cô ta đã oán vợ chồng nhà họ Cảnh sẵn, bây giờ lại càng thêm hận.

Nếu cô ta là con nhà họ Cảnh ngay từ đầu, lúc này chắc chắn người được cưới Chiến Lê Xuyên đã là cô ta rồi.

Nếu cô ta vẫn luôn là thân phận Đế An Nhiên, như vậy đời này đều có thể sinh hoạt đến giống cái công chúa. Mặc dù không có Chiến Lê Xuyên, cô ta cũng có thể sống được rất dễ chịu.

Chính là vì cái gì tất cả mọi chuyện tốt cô ta đều bỏ lỡ?

Vì cái gì tất cả mọi chuyện tốt cuối cùng đều sẽ dừng rơi ở trên đầu Cảnh Thiên?

Đúng lúc này, điện thoại của Cảnh An Nhiên đổ chuông, cô ta ngơ ngẩn nhìn màn hình: Chú Quỷ.

...

Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên tay trong tay cùng nhau bước vào.

Thứ người nhà họ Đế nhìn đầu tiên không phải chân của Chiến Lê Xuyên, mà là tay của anh.

Trong mắt người nhà họ đế, bàn tay đó như cái mỏ của con chim ưng già, cạp lấy bàn tay thỏ trắng nhỏ của nhà bọn họ. Bọn họ hận không thể lấy cái cửa điện xén cái mỏ của con chim ưng ấy xuống rồi lấy viên gạch đập cho nát nhừ.

"A Xuyên đến rồi à, mau lại đây ngồi đi!"

"Ngồi đi!"

"Em rể ngồi đi!"

"Em rể mau ngồi đi!"

"Em rề, em lại đây ngồi này."

Cả nhà gần như đứng dậy cùng một lúc, nở nụ cười tươi rói với Chiến Lê Xuyên.

Mọi người đều nói rằng bố vợ và anh vợ nhìn con rể và em rể thế nào cũng thấy chướng mắt, nhưng chuyện này có vẻ không xảy ra ở nhà họ Đế.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 704:

Nhìn cả nhà nhiệt tình, Chiến Lê Xuyên cũng mỉm cười.

"Bố, mẹ, anh cả, anh hai, anh ba."

Mọi người trong phòng đều giật khóe miệng, lòng thầm chửi con sói đuôi to này vô liêm sỉ.

Không nhìn ra vì sao họ lại nhiệt tình như vậy sao?

Bọn họ nhiệt tình là vì thực sự coi anh ta là người một nhà sao?

Người tức nhất chính là Đế Vân Hi.

Trước đây anh ta còn coi Chiến Lê Xuyên là một đối thủ, là một quân tử, là một người có thể khiến người ta kính nể. Bởi vì Chiến Lê Xuyên thông minh, chấp nhận dành một khoản tiền lớn để làm từ thiện, thậm chí còn chấp nhận bỏ thời gian để nghiên cứu ra một sản phẩm công nghệ cao như chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới.

Nhưng sau lần gặp ở Viện Nghiên cứu Lawrence, Chiến Lê Xuyên giả vờ yếu đuối để lừa anh ta, sau đó lại tặng mảnh đất cho anh ta ngay trước mặt em gái, anh ta đã biết thực ra Chiến Lê Xuyên là một tên bạch liên hoa có đẳng cấp cực kỳ cao.

Loại người này còn có đẳng cấp cao hơn cả tên trà xanh Tần Dịch kia.

Đế Vân Hi còn đang chửi thầm trong bụng, Chiến Lê Xuyên đã nắm tay Cảnh Thiên và ngồi xuống bên cạnh Đế Tịnh Hiên.

Ban đầu ông bà Đế muốn để Cảnh Thiên ngồi ở giữa hai người, như vậy thì hai người đều có thể gắp thức ăn cho con gái.

Bây giờ lại toi ra một con lợn rừng giữa đường, vì cậu ta vẫn nắm tay con gái họ suốt, sống chết không chịu bỏ ra, thế nên một bên của con gái họ đã thuộc về con lợn rừng kia rồi. Ông bà Đế đều muốn ngồi cạnh cây cải trắng, không ai muốn ngồi cạnh con lợn kia, thế nên cuối cùng chỉ có thể là Đế Tịnh Hiên nhường vợ, để vợ ngồi chung với con gái, còn ông thì ngồi cạnh vợ. Cảnh Thiên còn lại là cùng Chiến Lê Xuyên ngồi ở cùng nhau.

Chiến Lê Xuyên nắm tay Cảnh Thiên bằng tay phải, khi ăn cơm cũng không buông ra, Cảnh Thiên vùng vẫy một cái mang tính tượng trưng nhưng anh vẫn không buông.

Cô tưởng Chiến Lê Xuyên phải bỏ tay mình ra để ăn cơm, ai ngờ Chiến Lê Xuyên luôn ăn cơm bằng tay phải, hôm
nay lại sử dụng tay trái.

Đồng thời Cảnh Thiên còn phát hiện ra, Chiến Lê Xuyên gắp thức ăn bằng tay trái vô cùng thành thạo.

"Anh có thể ăn cơm bằng tay trái nữa hả?"

Đối mặt sự nghi vấn của bà xã, Chiến Lê
Xuyên là biết gì nói hết không nửa lời giấu giếm.

"Thực ra tôi thuận cả tay trái lẫn tay phải, phát triển cân bằng đấy."

Cảnh Thiên nhướng mày: "Rất ít người có thể dùng cân bằng cả tay trái lẫn tay phải. Nếu hai tay có thể đạt đến mức cân bằng hoàn toàn, không lệch về bên nào hơn, chứng tỏ bán cầu não trái và bán cầu não phải đều được phát triển như nhau. Người như vậy... rất thông minh."

Chiến Lê Xuyên đang định lên tiếng thì Cảnh Thiên lại cảm thán: "Thảo nào anh thông minh như thế. Hóa ra là vì hai bán cầu não của anh được phát triển nhiều như nhau."

Đám đàn ông nhà họ Đế: "...."

Như vậy mà cũng được khen, có lộn không vậy?

Chiến Lê Xuyên nhìn Cảnh Thiên, khóe miệng cong lên: "Em cũng rất thông minh, bởi vì tôi từng thấy em dùng tay trái rồi, tay trái của em cũng rất lợi hại, thế nên em là cô gái hoàn hảo nhất mà tôi từng gặp đấy."

Cảnh Thiên mỉm cười, không tỏ ý kiến gì về đánh giá của anh.

Bởi vì cô có linh tuyền, tuy linh tuyền hơi hãm nhưng cũng sẽ khiến cô hơn được rất nhiều người.

Người nhà họ Đế cứ thể nhìn lợn rừng và cải trắng nhà mình ngồi đó khen nhau một cách đầy tính thương mại. Tạ Thanh Nghiên không nhìn nổi nữa, cười ha ha: "A Xuyên này, mẹ ngưỡng mộ con quá! Thiên Thiên nhà mẹ từ nhỏ đã không được sống bên cạnh bố mẹ, bây giờ khó khăn lắm mới được nhận nhau thì nó đã lập gia đình, trở thành cháu dâu của nhà con rồi. Con gái còn chưa từng nắm tay bố mẹ... nhìn con gái hạnh phúc thể này, mẹ rất vui và ngưỡng mộ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top