Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 750- 751- 752

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 750:

Bởi vì Saka, một cô gái thừa hưởng khả năng truyền cảm xúc kém từ mẹ, chưa từng có hứng thú đối với người khác như vậy.

Đỗ Ngôn Tranh không tranh chấp với hai người này nữa, tiếp tục tranh chấp cũng không có tác dụng mấy.

Là của anh ta, anh ta sẽ tranh giành.

Vào lúc Cảnh Thiên cho rằng anh ta còn muốn nói gì nữa, nhìn anh ta với vẻ mặt thù địch công kích thì đối phương lại lấy một hộp nhung đựng nhẫn đẹp đẽ ra.

"Đây là đồ em thích. Chúc mừng em đã tìm thấy người nhà của mình."

Cảnh Thiên hoàn toàn không muốn nhận, nhưng Chiến Lê Xuyên ở bên cạnh lại nhận lấy giúp cô.

"Cảm ơn món quà của anh Đỗ. Có điều... hy vọng lần sau khi gặp lại anh Đỗ, anh sẽ không nhìn vợ tôi như khi nãy nữa. Vì đó là một sự khiêu khích vô cùng lớn đối với tôi."

Đỗ Ngôn Tranh không nói gì, Đế Vân Hi ở bên cạnh lại đột nhiên lên tiếng.

"Đúng rồi, lần trước khi A Xuyên gọi điện thoại cho ông Đỗ, ông Đỗ từng nói muốn nhận Thiên Thiên nhà tôi làm cháu gái nuôi của ông ấy, gần đây quá bận rộn nên không liên lạc với ông Đỗ, không biết ông Đỗ đã chuẩn bị chuyện này thế nào rồi?"

Từ lâu Đế Vân Hi đã nhìn ra em gái không thích Đỗ Ngôn Tranh, cho nên để Đỗ Ngôn Tranh hù dọa em rể một chút là được rồi, không thể để em gái chịu uất ức.

Đỗ Ngôn Tranh lạnh nhạt liếc nhìn Đế Vân Hi: "Tôi cho rằng Thiên Thiên không thích hợp làm cháu gái nuôi của nhà họ Đỗ lắm, cho nên đã ngăn cản ông nội tổ chức tiệc nhận người thân."

Đế Vân Hi: ...

Mọi người: ...

Không hề che giấu dã tâm của mình một chút nào như thế mà được à?

Đế Cảnh Thiên là người đã có chồng rồi đấy.

Sau khi nghe thấy những lời này, Chiến Lê Xuyên sầm mặt.

Còn Cảnh Thiên thì khác, cô đã đoán trước là sẽ không có tiệc nhận người thân gì từ lâu rồi, cho nên chưa từng liên lạc với ông cụ Đỗ. Cô mỉm cười: "Tôi còn tưởng rằng có thể may mắn trở thành cháu gái nuôi của nhà họ Đỗ nữa chứ, nhưng nếu anh Đỗ đã coi thường thì thôi vậy. Nếu đã không thể trở thành bạn bè với nhà họ Đỗ, vậy anh Đỗ cứ tự nhiên, không tiếp đãi được nữa."

Dứt lời, cô rời đi.

Chiến Lê Xuyên và mấy người anh trai đương nhiên là bảo vệ xung quanh cô, không để lại khoảng trống nào cho Đỗ Ngôn Tranh.

Ánh mắt Đỗ Ngôn Tranh vẫn cứ dõi theo cô, cho đến khi Cảnh Thiên rời khỏi tầm mắt của anh ta.

"Ngôn Tranh quen Thiên Thiên nhà bác sao?"

Đế Tịnh Hiên dẫn Tạ Thanh Nghiên đi tới trước mặt Đỗ Ngôn Tranh, rõ ràng là muốn giải quyết việc còn lại thay cho con gái.

"Không chỉ quen biết, cháu và Thiên Thiên còn có quan hệ rất sâu xa nữa."

Đỗ Ngôn Tranh khẽ gật đầu với hai người, không che dấu chút nào sự ngưỡng mộ của mình đối với Cảnh Thiên.

Để Tịnh Hiên bị giọng điệu này của anh ta làm cho ngạc nhiên đến mức im lặng.

Chủ yếu là bây giờ hiếm khi gặp một người ở vị trí cao như vậy mà không giấu giếm chút nào những quan điểm rời rạc của chính mình về tình yêu.

Nếu đối phương không giấu giếm thì Đế Tịnh Hiên cũng nói thẳng: "Bác không biết rốt cuộc giữa cháu và Thiên Thiên có quan hệ thế nào, nhưng bây giờ con bé đã lấy A Xuyên rồi. Bác nhìn ra con bé thật lòng thích A Xuyên, A Xuyên cũng đối xừ tốt với con bé. Là bố mẹ, bác và vợ bác đều rất xem trọng cuộc hôn nhân này."

"Ngôn Tranh, cháu là một người trẻ tuổi vô cùng ưu tú, thế giàn rộng lớn, chắc chắn sẽ có người cháu thích. Nếu Thiên Thiên đã đưa ra sự lựa chọn giữa cháu và A Xuyên rồi, bác vẫn mong cháu có thể kịp thời dứt ra. Đôi khi lún càng sâu sẽ càng tồn thương bản thân mình hơn."

Đỗ Ngôn Tranh nhìn về phía Đế Tịnh Hiên, sự kiên định trong mắt càng sâu sắc hơn, không có chút nào bởi vì lời nói của Đế Tịnh Hiên mà sinh ra chút tâm tư lùi bước nào.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 751:

"Bác Đế, bác có từng nghĩ đến việc, Thiên Thiên xuất sắc như thế, tại sao cô ấy lại bằng lòng lấy Chiến Lê Xuyên không? Cháu không phủ nhận sự ưu tú của Chiến Lê Xuyên, nhưng lúc đó Chiến Lê Xuyên chỉ là một tên bại liệt, anh ta có tư cách gì ở b1ên Thiên
Thiên chứ?"

"Không phải đã nói là do vợ chồng nhà họ Cảnh bán Thiên Thiên nhà bác đi hay sao?"

"Phải, họ bán Thiên Thiên đi, cho nên Thiên Thiên mới lấy Chiến Lê Xuyên. Nhưng trước khi bán Thiên Thiên thì sao?"

"Trước khi bán? Lúc trước bạn trai của con bé là Tần Dịch chứ đâu phải cháu!" Tạ Thanh Nghiên cảm thấy kỳ lạ.

Đỗ Ngôn Tranh: ...

Chắc chắn anh ta sẽ không nói ra chuyện Đế Cảnh Thiên chính là Saka. Cho nên chỉ có thể nói: "Tần Dịch chẳng là gì trong lòng Thiên Thiên cả. Hai người đừng để vẻ ngoài che mắt."

Tạ Thanh Nghiên gật đầu: "Nói thế cũng phải. Mặc dù trước đây có người nói Thiên Thiên nhà bác rất thích Tần Dịch, nhưng bác thấy Thiên Thiên ra tay với Tần Dịch không hề nể tình chút nào."

Nói xong, bà lại nhìn Đỗ Ngôn Tranh: "Vậy cháu cho bác biết, cháu và Thiên Thiên có quan hệ gì? Cháu không nói với bác thì bác giúp đỡ cháu, an ủi cháu thế nào đây?"

Đỗ Ngôn Tranh nhìn dáng vẻ không ngại lớn chuyện của Tạ Thanh Nghiên, biết người phụ nữ này ở trong nước là một bà chủ nhà giàu ngây thơ, nhưng ở nước ngoài lại rất ngang tàng. Anh ta nói: "Không cần bác phải tốn công sức đâu ạ, chuyện của cháu, cháu sẽ tự nghĩ cách. Nhưng hai người yên tâm, cháu nhất định sẽ không làm chuyện tổn hại đến Thiên Thiên đâu."

Đế Tịnh Hiên không nói gì, ông cảm thấy mình không thể tùy tiện tán thành lời nói này.

Tạ Thanh Nghiên thì lập tức phản bác: "Tuy cháu nói là mình sẽ không làm tổn hại đến Thiên Thiên, nhưng không có nghĩa là cháu sẽ không làm tổn hại đến A Xuyên. Cháu làm hại A Xuyên, Thiên Thiên nhà bác vẫn sẽ đau lòng."

"Nếu Chiến Lê Xuyên yếu đuối đến mức ai cũng có thể làm hại anh ta được, vậy anh ta có tư cách gì ở bên cạnh Thiên Thiên? Nếu không nhờ Thiên Thiên, bây giờ Chiến Lê Xuyên vẫn là một tên tàn phế, chẳng lẽ hai người cảm thấy Thiên Thiên nên bảo vệ Chiến Lê Xuyên cả đời sao?"

Tạ Thanh Nghiên bĩu môi: "Nhưng cháu đâu phải người bình thường! Ở nước Z này, chỉ có một mình cháu là người tuổi còn trẻ mà đã trở thành tướng S, đồng thời có thể nắm trong tay tập đoàn to lớn của nhà họ Đỗ. Vân Hi nhà bác dựa vào bố nó, Trạch Huân dù là tướng S nhưng lại không kinh doanh, tuy A Xuyên là thiên tài kinh doanh và thiết kế, nhưng thằng bé lại không có giá trị vũ lực. Người như cháu mà gọi là ai cũng có thể à? Cháu ra tay với A Xuyên rõ ràng là đang bắt nạt người khác!"

Đỗ Ngôn Tranh bị những lời phản bác của Tạ Thanh Nghiên làm cho phát phiền, nhưng bây giờ người phụ nữ này đã là mẹ cô, anh ta không thể không tôn trọng.

Cuối cùng Đỗ Ngôn Tranh chỉ có thể nói: "Bác yên tâm, nếu Thiên Thiên không quan tâm đến cháu, cháu sẽ không bám riết lấy nữa."

"Bác không thấy con bé quan tâm cháu. Bác chi thấy con bé hơi ghét cháu thôi. Cháu đừng để ý nhé, bác nói chuyện khách quan không cố ý nhằm vào cháu, bác thật sự cảm thấy thế."

"Bác gái, trên đời này không có tình yêu vô duyên vô cớ, cũng không có mối hận vô duyên vô cớ. Cô ấy ghét cháu là có lý do, mà cháu bị cô ấy ghét cũng có nỗi khổ bất đắc dĩ của cháu. Nếu bác không biết thì mong bác có thể tìm hiểu thêm con gái của mình. Ví dụ như cô ấy làm gì, có sản nghiệp nào, tính cách cô ấy ra sao, bên cạnh có những người bạn nào. Những điều này cháu đều biết, còn bác thì sao?"

Tạ Thanh Nghiên: ...

"Bác gái, nếu có một ngày cháu trở thành con rể bác, cháu cũng sẽ đối xử tốt với Thiên Thiên, hiếu thảo với bác và bác trai."

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 752:

"Cho nên xin bác đừng quá thiên vị. Dù sao thì Thiên Thiên chỉ kết hôn với Chiến Lê Xuyên mà thôi, cô ấy không hề yêu Chiến Lê Xuyên."

Dứt lời, Đỗ Ngôn Tranh khẽ gật đầu với Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên, bước đôi chân dài nghịch thiên của mình rời đi.

...

Lúc buổi tiệc sắp kết thúc, Cảnh Thiên đi vệ sinh xong đi ra, đang đứng rửa tay thì cô nhận ra cửa đã bị khóa lại.

Tuy đây là khách sạn bảy sao, cửa nhà vệ sinh quanh năm đều khoá kín, nhưng bởi vì luôn có người ra vào cho nên cửa này sẽ không khoá kín. Cửa một khi không khoá kín đều sẽ dịch ra khe hở, hơn nữa bên trong đều có dì quét dọn dọn vệ sinh.

Nhưng bây giờ, bên trong nhà vệ sinh cô đang đứng không có dì quét dọn dọn vệ sinh.

Cảnh Thiên bình tĩnh vẩy tay, lấy một tờ khăn giấy ra lau khô tay.

Lúc này mới có một người đi tới từ bên cạnh.

Người này không ai khác, chính là Đỗ Ngôn Tranh cả đêm đều chú ý đến cô.

Người đàn ông có đường nét rất rõ ràng, mặc bộ vest màu đen giống như Chiến Lê Xuyên, khí chất chín chắn cao quý tựa như một vị thần, là vương giả trời sinh.

Lúc này, anh ta nhìn chằm chằm vào Cảnh Thiên, trong đáy mắt là vẻ sâu thẳm khó hiểu. Đây là một người đàn ông từng giết vô số người, mỗi khi nhìn thấy anh ta đều giống như nhìn thấy hoa bỉ ngạn bên cầu Nại Hà vậy.

Cho nên khi còn bé, cô đặt tên cho mình là Saka.

Nhưng cô đã ngắm hoa bỉ ngạn đủ rồi, mà Saka cũng đã chết.

Thế nhưng là, thời khắc này khí chất của người đàn ông này đã khác.

Dù vẫn giống như một đóa hoa bỉ ngạn sáng rực tượng trưng cho cái chết, nhưng lại là một đóa hoa bỉ ngạn được gió mát của nhân gian thổi qua.

Trên người có thêm chút hơi thở của cuộc sống và một chút dịu dàng.

Cô còn chưa lên tiếng, đối phương đã cất lời.

"Trước kia là tôi không đúng, tôi biết tôi làm sai, khiến em sợ hãi, khiến em muốn tránh xa tôi, thậm chí đến cuối cùng em còn hận tôi. Tôi rất đáng hận, thậm chí là đáng chết. Tôi cũng nhận ra mình không ổn, nhưng khi đó tôi không thể khống chế được."

"Tôi không muốn em đi gặp bất cứ một người đàn ông nào. Dù là một người cũng không được! Nhìn thấy rồi, tôi sẽ không nhịn được mà muốn hủy diệt, không chỉ là hủy diệt đối phương, hủy diệt em, thậm chí là hủy diệt chính tôi, hủy diệt cả thế giới."

"Tôi biết tôi bị bệnh, cho nên tôi mới rời xa em đi chữa tâm bệnh của mình. Cũng giống bệnh trầm cảm của em, tôi mắc bệnh hàng cảm. Có lẽ là do chuỗi RNA đột biến khác với người bình thường trong cơ thể tôi tạo thành."

"Bây giờ tôi vẫn chưa khỏi hẳn, nhưng tôi sẽ khống chế bản thân không tổn thương em, không tổn thương những người bên cạnh em."

Cảnh Thiên yên lặng nghe anh ta nói.

Khoảng thời gian nghiên cứu về chuỗi di truyền kỳ lạ này, cô đã phát hiện thông qua thuốc của mình lúc trước, nó sẽ dẫn tới yếu tố bạo lực trong người Đỗ Ngôn Tranh, khiến anh ta mất khống chế.

Cô cũng đã hiểu tại sao lúc đối phương tỏ tình bị từ chối, anh ta lại cực đoan nhất có trong căn hầm bí mật tối tăm, không cho cô nhìn thấy ánh mặt trời.

Cũng biết tại sao khi anh ta đánh cô bằng roi lại nhẫn tâm, không nể tình như thế.

Đây hết thảy tất cả mọi chuyện đều vì lúc đó anh ta hoàn toàn bị mất khống chế.

Nhưng...

Như thế thì sao?

Tổn thương chính là tổn thương.

Anh ta tổn thương cô, bóng ma tâm lý anh ta đem lại cho cô cũng sẽ không vì biết anh ta bị bệnh mà xóa bỏ.

Đó là cơn ác mộng khắc sâu trong lòng, cả đời cũng không xóa đi được.

"Anh Đỗ, anh đang nói gì thế? Tôi không hiểu gì cả. Nếu anh muốn đến Viện nghiên cứu Lawrence khám bệnh thì tôi hoan nghênh. Nhưng anh chặn tôi trong nhà vệ sinh như thế này, nếu bị người khác nhìn thấy thì không tốt cho danh tiếng của tôi lắm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top