Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 768- 769- 770

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 768:

Lúc đó nhà của họ bị cháy, không tìm được nhà để ở, tất cả các nhà khá khẩm ở Lam Cảnh Loan đều đã bị người hầu của nhà kia thuê hoặc mua, bà ta đã có cảm giác họ nhằm vào mình.

Nhưng sau khi sang gây sự, sở dĩ bà ta thôi làm ầm lên, một mặt là vì phát hiện nhà đó ngang ngược ương ngạnh và có vệ sĩ không tầm thường, mặt khác, bà ta phát hiện ra mình không hề quen biết gì hai vợ chồng kia.

Lúc đó chỉ thấy họ trông quen mắt mà thôi, bây giờ nghĩ lại, con khốn Cảnh Thiên đó có cái tướng y hệt như hai vợ chồng kia đấy thôi? Tuy mỗi người chỉ giống một hai phần, nhưng phong thái của Cảnh Thiên thì thực sự giống hệt như người phụ nữ xinh đẹp lẳng lơ kia.

Nghĩ đến những chuyện này, Trình Thục Ngọc lạnh cả trái tim, huyết áp giảm đột ngột, bà ta lạnh từ đầu đến chân như rơi vào hầm băng.

"Bọn họ... bọn họ dám đến Lam Cảnh Loan đốt nhà của mẹ! Còn... còn có thiên lý nữa không?"

Đế An Nhiên bình thản uống một ngụm nước rồi nói tiếp: "Bọn họ chính là thiên lý. Tôi không muốn nói nhiều nữa, nếu bà không tin thì có thể tự sang nhà họ Bạch xem tình hình của Cảnh Lạc, xem nó thật sự sống cuộc đời của một mợ chủ nhà giàu hay là sống không bằng chết trong gia đình giàu có."

Thấy Đế An Nhiên muốn đi, Trình Thục Ngọc vội vàng gọi cô ta lại.

"An Nhiên, con đi đâu thế?"

"Đương nhiên là về nhà rồi."

"Không phải con bị bọn họ đuổi đi rồi à? Con... con sống ở đâu? Hay là... mẹ đi cùng con nhé!"

Đế An Nhiên nhìn bà ta một cách lạnh lùng, trong mắt tràn ngập vẻ giễu cợt.

"Tôi muốn về chỗ bố tôi, bố ruột tôi. Bà chắc chắn là bà muốn đi cùng tôi chứ?"

Trình Thục Ngọc nghe vậy, ánh mắt lộ vẻ mong đợi.

Tuy chưa bao giờ được thấy mặt mũi người đó, nhưng Trình Thục Ngọc thực sự mong nhớ về bố ruột của Đế An Nhiên. Bởi vì bà ta chưa bao giờ gặp được một người đàn ông nào quyền thế và có dáng người đẹp đến vậy.

Mặc dù Cảnh Học An đối xử với bà ta rất tốt, nhưng đó là bởi vì bà ta kiếm được tiền từ tay bố ruột của Đế An Nhiên, toàn bộ số tiền đó đều lấy ra đầu tư, cuối cùng đều trở thành của bà ta cùng Cảnh Học An.

Nhưng mà mặc kệ về quyền lực, tiền tài hay địa vị cùng với diện mạo tới nói, Cảnh Học An không thể so sánh được với bố ruột của Đế An Nhiên.

"Mẹ... An Nhiên à, mẹ chưa bao giờ được ở bên con, chăm sóc cho con. Bây giờ con đã rời khỏi nhà họ Đế rồi, hãy để mẹ sang chăm sóc cho con nhé. Bố con ở đó thì càng hay, mẹ có thể cùng con sang đó chăm sóc cho hai bố con con."

Tuy ngoài mặt không thể hiện ra nhưng trong lòng Đế An Nhiên lại khinh bỉ đến cùng cực.

"Chẳng lẽ bà đã quên khi xưa sinh tôi ra rồi lấy tiền của bố tôi, bố tôi đã nói gì với bà rồi à?"

Trình Thục Ngọc nghe vậy, khuôn mặt đang tươi cười nịnh nọt cứng lại.

Năm đó, khi bà ta sinh Đế An nhiên, nghe thấy tiếng khóc của cô ta, bà ta đã mềm lòng. Thế là bà ta vươn tay nói với bác sĩ riêng đang bế con của mình: "Nó là trai hay gái thế? Mau, cho tôi xem một chút!"

"Con gái."

Bác sĩ trả lời bà ta nhưng không hề bế con cho bà ta xem mà quay người lại, đưa cho bố của An Nhiên.

Người đàn ông bế đứa bé trong lòng, nhìn rất kỹ càng, khác hắn với bộ dạng phân tâm khi mây mưa với bà ta.

Khi đó bà ta bỗng có một ý nghĩ không thực tế, đó chính là, bà ta mong có thể ở bên người đàn ông lạnh lẽo này, cùng chăm sóc kết tinh của hai người.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 769:

Nhưng sau khi người đàn ông đó quan sát An Nhiên, ánh mắt ông ta chuyển từ đứa bé sang bà ta, qua lớp mặt nạ, bà ta thấy ánh mắt ông lạnh ngắt, sau đó ông ta nói bằng giọng nói lạnh đến tột cùng: "Nhiệm vụ của cô đã hoàn thành, cô có thể cầm số tiền này đi để sống theo cách mà cô muốn, nhưng... đừng hòng nhòm ngó gì đến đứa bé này, cũng không được phép nhắc đến trước mặt bất kỳ ai, một khi để tôi phát hiện cô không tuân thủ khế ước giữa chúng ta, 5 triệu này sẽ trở thành tấm vé đưa cô xuống địa ngục."

Nói xong, ông ta mặc kệ hai người đã từng trần trụi ôm ấp, bế đứa trẻ bỏ đi một cách không hề lưu luyến.

Tuy bà ta đã chuẩn bị tốt về mặt tư tưởng khi đồng ý sinh con cho người ta, tuy rằng bà ta chưa từng thấy mặt mũi người đàn ông đó như thế nào từ đầu đến cuối, nhưng hơi thở đàn ông đặc biệt của ông ta đã khắc sâu vào tim bà ta.

"Tôi không cần tiền, tôi có thể không lấy một đồng nào cả! Anh để tôi ở lại bên anh, ở lại bên con được không? Tôi xin anh!"

Bà ta hét to về phía bóng lưng của người đàn ông, nhưng không hề nhận được dù chỉ một thoáng dừng chân của người đó.

Trợ lý của ông ta, cũng chính là người đàn ông vứt Đế Cảnh Thiên xuống sông sau đó đi đến trước mặt bà ta và cảnh cáo: "Trình Thục Ngọc, không muốn chết ở đây thì im miệng đi. Chủ nhân của tôi nể mặt cô sinh con đúng hạn, hơn nữa đứa con cũng khá xinh xắn nên đã tha cho cô rồi. Nếu là người khác thì e rằng bây giờ cô đã..."

Nói xong, người đó làm hành động cứa cổ.

"Cô chỉ là một cái máy đẻ, tuyệt đối đừng ảo tưởng làm mẹ của đứa bé này. Một là cô không xứng, hai là cô không có cái số đó. Cầm 5 triệu này rồi cút ngay đi, còn xuất hiện trước mặt chủ nhân của tôi nữa thì đó sẽ là lúc cô bị diệt khẩu đấy."

Người đó dứt lời rồi vứt cho bà ta một tấm thẻ ngân hàng, sau đó, tất cả mọi người trong nhà đều rút hết.

Bà ta cứ sống mãi ở căn nhà đó mà không nỡ chuyển đi, sau đó thì cứu Đế Cảnh Thiên mà bà ta tưởng là con gái mình. Cho đến hơn một tháng sau, chủ nhà muốn lấy lại nhà, bà ta mới biết căn nhà này chỉ là nhà thuê mà thôi.

Khi đó bà ta không hiểu vì sao người đàn ông đó lại muốn để bà ta sinh con, rồi lại vứt con của hai người đi. Bây giờ biết thì hối hận cũng không kịp nữa rồi.

Nghĩ đến người đàn ông đó, Trình Thục Ngọc vừa sợ vừa muốn tiếp cận vô cùng.

Bây giờ con gái đã lớn, bà ta vẫn mong ba người có thể đoàn tụ với nhau.

Đế An Nhiên nhìn Trình Thục Ngọc ảo tưởng linh tinh, trong lòng thấy thẹn quá hóa giận, nhưng cuộc sống lá ngọc cành vàng bao năm đã khiến cô ta có được phong thái của một người bề trên.

"Tôi có thể đưa bà sang đó, bà cũng có thể sống cùng tôi."

Trình Thục Ngọc nghe vậy, mắt sáng bừng lên.

Nhưng bà ta còn chưa kịp vui mừng đã bị hắt nước lạnh thấu tim: "Nhưng bà đến rồi còn mạng mà đi hay không thì tôi không bảo đảm được đâu."

Trình Thục Ngọc nuốt nước bọt: "Nói thế nào thì nước Z cũng là nước pháp chế, ông ấy... ông ấy có hung ác đến mấy, cho dù là dân xã hội thì cũng không đến mức động chút là giết người chứ! Hơn nữa mẹ là mẹ ruột của con, vất vả mang thai mười tháng mới sinh ra con, cho dù không có công lao thì cũng có khổ lao!"

Đế An Nhiên mim cười: "Dân xã hội đã là gì? Có biết thế giới ngầm, lính đánh thuế ở nước ngoài không?"

Trình Thục Ngọc: ...!!!

Đương nhiên là bà ta biết.

Nhưng những danh từ đó đều tồn tại trong phim, với thân phận của bà ta thì làm sao có thể tiếp xúc được với những thứ như thế?

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 770:

"Ban đầu ông ấy cho tôi vào nhà họ Đế, trở thành thiên kim đại tiểu thư của nhà họ Đế, chờ tôi lấy được cổ phần rồi, ông ấy có thể dùng số cổ phần đó để đối đầu với nhà họ Đế, hủy diệt bọn họ. Nhưng vì bà, kế hoạch hơn hai mươi năm của ông ấy đã thành công cốc. Đừng nói đến chuyện bà còn lấy của ông ấy 5 triệu, cho dù bà cho ông ấy 5 tỷ, ông ấy cũng có thể bắn chết bà ngay mà không cần suy nghĩ. Đến cả chuyện hôm nay tôi đến tìm bà cũng là lén ông ấy đấy. Như vậy, bà còn muốn đi theo tôi không?"

Trình Thục Ngọc nghe những gì Đế An Nhiên nói, trong mắt, trong lòng đều tràn ngập sợ hãi.

"Mẹ... mẹ cũng đâu cố ý. Mẹ... mẹ hoàn toàn không biết thân phận của Cảnh Thiên mà. Mẹ..."

"Được rồi, bà không cần phải giải thích nữa! Xử lý cho tốt ba việc mà tôi bảo bà làm, nể mặt bà là mẹ ruột của tôi, tôi sẽ xin cho bà. Tôi xin cho bà rồi, chưa biết chừng ông ấy lại không động vào bà nữa. Nhưng nếu đến chút chuyện bù đắp này mà bà còn không làm được, vậy thì đừng trách bố tôi độc ác."

Nói xong, Đế An Nhiên mở cửa ra rồi bỏ đi mà không ngoảnh đầu lại, Trình Thục Ngọc đứng đó với nỗi thất vọng, hoảng hốt, không biết phải làm gì.

Trong ba chuyện đó, trừ chuyện đầu tiên bà ta có thể chắc chắn ra, hai chuyện còn lại liên quan đến Cảnh Lạc và Cảnh Kiệt, thực ra bà ta không hề dám chắc.

Bây giờ, bà ta đã thực sự hối hận đến chết vì hồi xưa rảnh hơi rỗi việc chạy ra sông cứu con khốn Cảnh Thiên kia lên.

Nhưng sự đã rồi, bà ta không thể nghĩ những chuyện hồi xưa nữa. Bà ta cân nhắc một lúc rồi quyết định gọi điện cho Cảnh Kiệt trước, sau đó sáng mai sẽ sang nhà họ Bạch.

Đế An Nhiên ra khỏi khu chung cư, lên thẳng một chiếc Lamborghini.

May là khi Đế Tịnh Hiên đuổi cô ta ra khỏi nhà chỉ bắt cô ta chuyển trang trại rượu sang tên Đế Cảnh Thiên và cô ta đã làm theo, thế nên xe ngày trước cho cô ta và một căn biệt thự để cô ta tiện tiếp đãi bạn bè không bị thu hồi.

Sau khi lên xe, Đế An Nhiên gọi cho một số điện thoại nước ngoài, sau khi bên đó bắt máy, cô ta nói: "Tôi tìm bố tôi."

Bên đó bảo cô ta chờ một chút khoảng mười mấy giây sau bên kia mới lên tiếng.

Đế An Nhiên không hiểu vì sao trước đó cô ta vẫn có thể gọi điện cho chú Quỷ thoải mái, nhưng sau khi cô ta bị đuổi đi, đối phương thừa nhận cô ta là con gái, lần nào cô ta gọi điện sang cũng như đang chuyển đường dây, lần nào cũng phải chờ một lúc.

Cuối cùng bên kia cũng nghe máy.

Giọng nói lạnh đến mức khiến người ta phải rùng mình vang lên ở đầu bên kia, Đế An Nhiên vội vàng nói: "Bố, bố biết đêm nay nhà họ Đế tổ chức tiệc nhận người thân cho con khốn Đế Cảnh Thiên kia ở thành phố H không?"

"Ừm."

Đế An Nhiên rơi nước mắt: "Bố biết đám phóng viên truyền thông kia nói con như thế nào không? Bọn họ nói con là đồ giả mạo, không ai biết rằng thực ra con cũng là cô chủ nhà họ Đế. Bố, con buồn lắ... Vì sao một con giun dễ bị vút bỏ như Đế Cảnh Thiên lại giành được cuộc đời rực rỡ xán lạn của con?"

"Nếu con gọi điện đến để khóc lóc với ta thì sau này không cần phải tìm ta nữa. Nhà họ Đế không nuôi kẻ bỏ đi."

Âm thanh lạnh lùng vọng đến khiến thiên kim đại tiểu thư Đế An Nhiên bình thường hay khóc lóc nũng nịu với Đế Tịnh Hiên sợ đến mức im bặt, vội vàng nói: "Vâng. Đây là lần cuối cùng con khóc trước mặt bố, sau này con sẽ không làm vậy nữa. Đúng rồi, hôm nay con đã đến tìm Trình Thục Ngọc, con sẽ dùng năng lực của mình để bố nhìn con bằng ánh mắt khác. Đội Brilliant chắc chắn sẽ giành được giải nhất khu vực nước Z."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top