Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 777- 778- 779

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 777:

"Khó tin lắm phải không? Giờ cô đã biết tại sao dưới tay anh ấy lại có nhiều người tài như thế rồi chứ? Những sát thủ và lính đánh thuê hàng đầu mà mấy người kiêng dè kia đều do chính tay chồng tôi đào tạo."

Mắt Hoa Tử trợn to, bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng Đế Tịnh Hiên ốm yếu hóa ra lại là một cao thủ!

Đế Tịnh Hiên liếc mắt ra hiệu cho cấp dưới, cấp dưới hiểu ý, lập tức tháo mặt nạ của Ninja xuống.

Nhìn thấy khuôn mặt của tên Ninja, hóa ra là người quen, Tạ Thanh Nghiên cười bảo: "Thanh Nhất Quân, anh thật đúng là núi xanh không đổi, nước chảy còn mãi, đã nhiều năm trôi qua rồi mà vẫn còn yêu Hoa Tử. Làm kẻ dự bị suốt hai mươi năm, anh có hài lòng không?"

Tạ Thanh Nghiện nói tiếng R rất lưu loát, nhưng tên Ninja lại cảm thấy vô cùng chói tai.

"Anh có biết cô ta vẫn luôn mến mộ chồng tôi không?"

Ninja:...

"Cô ta luôn mong muốn được sống một cuộc sống bà chủ giàu sang phú quý, vậy nên cô ta thà lấy một ông già 50 tuổi cũng không muốn lấy anh. Ông già 50 tuổi đó đã sống với cô ta hai mươi năm, bây giờ hơn 70 tuổi rồi, khi cô ta nghĩ mình sắp nhận được tài sản thừa kế, người ta lại cho con mình toàn bộ tài sản, cô ta chỉ nhận được một căn nhà và một chiếc xe, ngoài ra không có được gì cả."

Hoa Tử trợn mắt to hơn, tức giận quát: "Thanh Nghiên, cái con khốn này, cô điều tra tôi!"

"Cô đã tới ám sát tôi, ám sát con gái tôi rồi, tại sao tôi không thể điều tra cô chứ? Hoa Tử, cuộc sống quý bà nhà giàu giả tạo hai mươi năm đã khiến mỡ lợn làm tắc não cô rồi à? Cô cho rằng chuyện tôi điều tra cô là chuyện khiến cô rất kinh ngạc à?"

Những lời của Tạ Thanh Nghiên khiến Hoa Tử không còn gì để nói.

Tạ Thanh Nghiên lại quay sang nhìn Thanh Nhất Quân, tiếp tục đả kích: "Thanh Nhất Quân, đại gia già kia đã lớn tuổi, còn là chồng cũ của cô ta nữa, ông ta còn hiểu rõ cô ta như vậy, không để lại cho cô ta thứ gì nên cuối cùng cô ta phải quay lại nghề cũ khi đã gần 50 tuổi. Uổng công anh là một sát thủ máu lạnh, sao lại không thấy rõ bộ mặt thật của người đàn bà này nhỉ? Đã nhiều năm rồi, không phải cô ta không thích anh, chẳng qua chê anh nghèo nên mới luôn cho anh hi vọng, lợi dụng để anh bán mạng cho cô ta thôi."

"Giờ thì hay rồi, cuối cùng thì nguyện vọng của cô ta đã trở thành hiện thực. Anh đã bán mạng cho cô ta, nhưng anh đoán xem cô ta có biết ơn anh không?"

Đôi mắt Thanh Nhất Quân từ kiên định chuyển sang quật cường rồi lại suy sụp, ông ta im lặng thừa nhận những lời của Tạ Thanh Nghiên.

Nói xong, Tạ Thanh Nghiên nhìn chồng mình, Đế Tịnh Hiên không nhiều lời, đột nhiên bắn vào giữa chân mày của Thanh Nhất Quân.

"A..."

Hoa Tử không ngờ Đế Tịnh Hiên lại không hề thẩm vấn mà đã giết người ngay lập tức.

Nhìn Thanh Nhất Quân chết không nhắm mắt, trong mắt Hoa Tử không hề đau xót mà chỉ có sự sợ hãi.

Tạ Thanh Nghiên đã quen với tính cách của chồng mình từ lâu, bà không hề nhìn Thanh Nhất Quân đang bị lôi xuống, nói với Hoa Tử: "Anh ta bị cô lôi xuống nước nên không cần phải thẩm vấn nữa."

Hoa Tử cảm nhận được rằng mình đang va vào nhau cầm cập.

Bà ta cho rằng sát thủ tinh nhuệ đẳng cấp năm đó sau khi trở thành Tạ Thanh Nghiên quý nữ hào môn, ở hai mươi năm cuộc sống hào môn gió êm sóng lặng, thời gian đã mài giũa mọi góc cạnh trên cơ thể, biến Tạ Thanh Nghiên thành một bà nội trợ tay yếu chân mềm.

Vì vậy khi nhận được nhiệm vụ ám sát, bà ta không chần chừ tiếp nhận đơn đặt hàng với số tiền cao này.

Lại không nghĩ rằng Tạ Thanh Nghiên chung quy vẫn là Tạ Thanh Nghiên máu lạnh kia. Mặc dù đã tìm được một người đàn ông  yêu bà nhưng người đàn ông kia còn máu lạnh hơn bà.

Hai người bọn họ chỉ là đối với lẫn nhau trung thành nhiệt huyết mà thôi.

Dù đã 50 tuổi, Tạ Thanh Nghiên vẫn là người tàn nhẫn kia, mỗi khi xuống tay với ai trước hết đều sẽ đem toàn bộ ý chí của đối phương phá huỷ đến cạn kiệt.

Bây giờ bà ta đã hối hận rồi.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 778:

"Thanh... Thanh Nghiên, nể... nể tình chúng ta là bạn bè nhiều năm, lúc còn trẻ còn từng cùng nhau giết người, cô tha cho tôi lần này có được không? Thật... thật ra tôi không hận cô, cũng không có ác ý gì cả. Chỉ là tôi... giống như cô nói, chồng tôi lập di chúc, đưa tất cả tiền cho con trai của ông ta mà không cho tôi, hơn nữa còn nói nếu con trai của ông ta chết thì chắc chắn là tôi gây ra, còn đi lập án. Tôi không có đủ vốn xoay vòng nên mới nhận nhiệm vụ
này đến giết cô. Cô... cô có thể xem như hôm nay chưa từng gặp tôi không? Tôi không giống Thanh Nhất Quân, tôi
không phải người không có thân phận, tôi đến tham gia tiệc nhận người thân của nhà cô, tôi có chứng minh ra vào, nếu tôi biến mất, người nhà tôi sẽ đi tìm tôi."

"Cô đến giết tôi, còn định giết con gái cưng của tôi, cô nói với tôi là cô không có ác ý? Giết người mà không có ác ý, vậy chẳng phải trên thế giới này đều ngập tràn yêu thương sao? Hoa Tử, khi nãy cô nói cuộc sống hào môn hai mươi năm đã thay đổi tôi, tôi thấy người thay đổi là cô mới phải. Đầu cô có độc rồi. Đợi lát nữa tôi sẽ cho người tẩy sạch cho cô."

"Còn về người nhà của cô... Ha ha, cô thật buồn cười. Cô bỏ độc mãn tính cho chồng cô, sau khi bị chồng cô phát hiện thì đánh đòn phủ đầu, dù không có chứng cứ gây án cụ thể của cô, nhưng từ cách làm của ông ta cũng biết ông ta biết rõ chuyện cô đã hại ông ta. Nếu không phải do cô mất kiên nhẫn, thật ra người đàn ông đó vẫn đối xử rất tốt với cô."

"Bây giờ, ông ta và con trai ông ta chỉ mong cô chết đi thôi. Có điều có lợi hại như thế, bọn họ không giết có được. Hôm nay cô đến dự tiệc, tôi đã đi tìm chồng cô, cô đoán xem ông ta nói gì với tôi?"

Trong mắt Tạ Thanh Nghiên tràn đầy vẻ xấu xa, tỏ vẻ "bà đây muốn mày chết đấy, mày có sợ không", Đế Tịnh Hiên ở bên cạnh thì vẫn luôn nhìn bà bằng ánh mắt cưng chiều.

Đã nhiều năm trôi qua, ông nhìn dáng vẻ muốn làm chuyện xấu của vợ mãi mà không thấy chán.

Hoa Tử cảm thấy không ổn, từ tận đáy lòng bà ta cũng đang run rẩy.

Nhớ đến khi mình luyện tập ám sát, Tạ Thanh Nghiên đã cấu kết với chồng mình, bà ta lập tức cảm thấy không rét mà run.

Đó là sự phẫn nộ, không cam lòng và sợ hãi vì người đầu ấp tay gối với mình lại cấu kết với kẻ thù muốn hại chết mình.

Tạ Thanh Nghiên cũng không mong Hoa Tử sẽ trả lời mình: "Ông ta nói với tôi, lát nữa ông ta sẽ dẫn một người khác về nhà. Còn cô thì kết thúc ở nơi này đi."

Mắt Hoa Tử co rút dữ dội.

Làm bà chủ hào môn đã hai mươi năm, thật ra Hoa Tử đã không còn là sát thủ hàng đầu từ lâu, thậm chí ngay cả năng lực cơ bản của sát thủ bà ta cũng đã quên.

Sở dĩ bà ta nhận công việc này một là vì muốn kiếm tiền, hai là cảm thấy mấy năm nay vẫn luôn gặp Tạ Thanh Nghiên trong các buổi tiệc, đối phương sẽ không nghi ngờ mình. Cho nên bà ta giữ chân đối phương, người còn lại đi hoàn thành nhiệm vụ sẽ không có vấn đề gì. Bà ta có cách giết Tạ Thanh Nghiên sau đó rút lui an toàn.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 779:

Không ai có thể ngờ được lại có sát thủ quy mô lớn ra tay trong bữa tiệc nhận người thân như thế.

Mặc dù khi sát thủ nhận nhiệm vụ đã nghĩ đến cái chết, nhưng Hoa Tử lại chỉ nghĩ đến 5 trăm triệu tiền thuê mình sẽ có được.

Giờ Thanh Nhất Quân đã chết, bà ta thì bị bắn vào chân và tay, đến người chồng giàu có cũng cùng phe với Tạ Thanh Nghiên, Hoa Tử mới vừa hối hận vừa lo sợ như thế.

"Thanh Nghiên, cô tha cho tôi đi. Trước đây chúng ta làm sát thủ trong cùng một tổ chức, sau này lại làm bà chủ giàu có trong cùng một giới, tôi... tôi đồng ý sau này sẽ không làm chuyện gì có lỗi với cô nữa. Hơn nữa lần này tôi cũng chỉ nhận nhiệm vụ trên Secret Web thôi, tôi... tôi thật sự không có ác ý gì với cô cả!"

Tạ Thanh Nghiên cúi xuống định bóp quai hàm của Hoa Tử nhưng bị Đế Tịnh Hiên ngăn lại.

"Đừng sờ lung tung, bẩn lắm."

Hoa Tử mở to mắt.

Bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng người đàn ông mình mến mộ cả đời lại ghê tởm mình đến vậy.

Tạ Thanh Nghiên nghe lời chồng, rút tay về.

"Cô nhận nhiệm vụ ám sát trên Secret Web hay nhận ở nơi nào khác, đến phòng tối ắt sẽ có người tra hỏi ra thôi."

Trong mắt Hoa Tử hiện lên sự sợ hãi và tuyệt vọng, còn có sự căm hận rõ ràng: "Cô muốn ép cung tôi??? Tạ Thanh Nghiên, cô bắn một phát súng lấy mạng Thanh Nhất Quân, nếu hận tôi thì cô giết tôi luôn đi, sao phải dùng hình với tôi? Chỉ vì tôi từng thích chồng cô sao? Sao cô có thể nhỏ nhen như vậy? Cô đừng quên rằng sát thủ nên tôn trọng sát thủ!"

Tạ Thanh Nghiên bật cười.

"Tôi tôn trọng cô đẩy còn gì. Những sát thủ đến giết con gái tôi đều nhận nhiệm vụ trên Secret Web, nhưng chỉ có cô là không phải. Vậy nên những người khác tôi đều khinh thường rồi giết luôn, còn cô thì tôi phải đích thân tra khảo nghiêm ngặt."

Hoa Tử ...???

Sao Tạ Thanh Nghiên biết bà ta không nhận nhiệm vụ trên Secret Web chứ?

Không phải tất cả những thứ trên Secret Web đều được đăng và nhận một cách bí mật sao?

Bà ta biết sát thủ nhận nhiệm vụ lần này đều nhận trên Secret Web, bọn họ không hề quen biết nhau. Nhưng bà ta thì nhận từ một người quen biết, bà ta khác với những người kia.

Nhưng mấu chốt là làm sao Tạ Thanh Nghiên biết được?

Tất nhiên Tạ Thanh Nghiên sẽ không nói cho bà ta rằng con rể của bà từ sáng sớm đã nói rằng hôm nay sẽ có người đến ám sát con gái bà, vậy nên họ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ từ lâu.

Secret Web là mạng lưới bí ẩn nhất thế giới, đến giờ vẫn chưa có hacker nào có thể phá được, vậy nên nó mới trở thành nơi giao dịch ngầm được yêu thích nhất như vậy.

Vậy nên khi con rể nói với bà có người nhận nhiệm vụ trên Secret Web, còn trao lại cho Hoa Tử, bà đã rất sốc.

Nhưng ai cũng có bí mật của riêng mình. Con rể thông minh như thế, đến người máy lợi hại như vậy còn nghiên cứu ra được, việc giải mã code của Secret Web có lẽ cũng không phải chuyện lớn.

Vì vậy, khi bà và chồng nhận được danh sách cũng chỉ đề phòng đầy đủ mà thôi, chứ không hỏi nhiều về chuyện Secret Web.

Mà Hoa Tử không nằm trong danh sách đó, rất rõ ràng, khi bà ta nhận nhiệm vụ đã gặp người đăng bài rồi.

Lúc này thấy Hoa Tử sửng sốt như vậy, trong lòng Tạ Thanh Nghiên càng tự tin.

Không ngờ lại có thể được một người có giá trị thông tin như thế này, cũng không lăng phí sự sắp xếp tối nay của họ.

Sau khi bị bắn vào tay và chân, Hoa Tử bị bịt miệng rồi đưa đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top