Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 810- 811- 812

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 810:

Nhìn nụ cười giả dối của Đế Nhiễm Nhạc, Cảnh Kiệt thấy sờ sợ, thế nên cậu chỉ nhìn chòng chọc vào Đế Nhiễm Nhạc một cách ngây ngô, không hề trả lời cô ta.

Đế Nhiễm Nhạc là công chúa nước B, bình thường đều là người ta đưa cành ô liu cho cô ta ngỏ lời hợp tác, đây là lần đầu tiên cô ta đích thân tươi cười mời chào một người khác, nhưng đối phương lại chỉ nhìn cô ta, hoàn toàn không có ý định đáp lời, điều này khiến Đế Nhiễm Nhạc rất khó chịu.

"Tôi có vài câu muốn nói với cậu, được không?"

Nghe Đế Nhiễm Nhạc có chuyện muốn nói với mình, Cảnh Kiệt phát hoảng, vô thức nhìn sang Cảnh Thiên.

Tuy rất không thích Cảnh Thiên nhưng dù gì Cảnh Kiệt cũng bị tự kỷ, nói với cậu cũng chẳng được nước nói gì, thế nên Đế Nhiễm Nhạc bèn nói: "Cô Cảnh, tôi thấy Cảnh Kiệt rất nghe lời cô, tôi có chút chuyện muốn nói riêng với hai người. Buổi trưa cô có thời gian rảnh không? Nếu có thì chúng ta cùng ăn bữa cơm nhé."

Cảnh Thiên ngồi trên sofa, không hề có ý định mời Đế Nhiễm Nhạc ngồi, cũng không báo ban giám khảo của Chloe đi ra. Cô mỉm cười: "Xin lỗi công chúa Nhiễm Nhạc, tôi và em trai tôi có hẹn vào buổi trưa rồi, có lẽ không thể ăn cơm chung với cô."

Đế Nhiễm Nhạc tỏ vẻ "tôi biết ngay là cô vẫn so đo tính toán mà", trả lời: "Cô Cảnh, tôi biết cô vẫn để bụng những chuyện không vui xảy ra bên ngoài lúc trước, nhưng đó chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi. Có câu trên thế giới này không có kẻ địch vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn, chuyện nhỏ như vậy, tôi đã không để bụng nữa rồi, cũng mong cô đừng để bụng nữa."

Cảnh Thiên cười trang nhã: "Công chúa Nhiễm Nhạc chê cười rồi, tôi chưa bao giờ để bụng cả, bởi vì đó đúng thật chỉ là một chuyện nhỏ. Nhưng trước đó là công chúa Nhiễm Nhạc để bụng, bảo là muốn tôi chờ đó rồi xem, sao bây giờ lại thành tôi để bụng rồi?"

Không biết vì sao Đế Nhiễm Nhạc cứ thấy mặt Cảnh Thiên là lại thấy ghét.

Một tiện dân giun dế mà thôi, chỉ xinh đẹp một chút mà thôi, chẳng lẽ lại tưởng mình là trâm anh thế phiệt?

Nhưng Đế Nhiễm Nhạc thực sự muốn nhận Cảnh Kiệt làm người của mình rồi để cậu rời khỏi cuộc thi, còn Cảnh Kiệt lại là kẻ ngốc, thế nên chuyện này chỉ có thể bàn. bạc với Cảnh Thiên mà thôi.

"Ban nãy là tôi sai, tôi không nên đi về phía mọi người. Thực ra lúc đó tôi thấy có người đang phỏng vấn mọi người, biết có lẽ trong số mọi người sẽ có nhà thiết kế giỏi, thế nên muốn sang chào hỏi, ai ngờ đám phóng viên đó lại va vào mọi người. Là hiểu nhầm cả thôi. Cô Cảnh, tuy giữa chúng ta đã có chuyện không vui, nhưng tôi tin sau này chắc chắn chúng ta sẽ giữ được quan hệ tốt đẹp. Chuyện này có lợi cho cả tội lẫn Cảnh Kiệt, vì vậy vẫn mong cô có thể cho tôi chút thời gian để nói chuyện với hai người"

Đúng vào lúc này, điện thoại của Cảnh Thiên đổ chuông, là Chiến Lê Xuyên gọi đến. Cảnh Thiên nói với anh rằng mọi người đang ở phòng nghỉ, sẽ sang ngay, nhưng Chiến Lê Xuyên lại nằng nặc đòi vào.

Đế Nhiễm Nhạc nghe thấy cuộc gọi của Cảnh Thiên rồi, biết đúng là trưa nay cô đã có hẹn bèn nói sau khi cô cúp máy: "Cô Cảnh bận rộn, nếu trưa nay đúng là cô đã có hẹn rồi, vậy thì giờ có thể cho tôi chút thời gian rồi chúng ta nói chuyện riêng được không?"

Nói xong, Đế Nhiễm Nhạc nhìn sang năm vị giám khảo của Chloe.

Người có mắt nhìn, lúc này chắc chắn sẽ đứng dậy chào ra về.

Nhưng các giám khảo nghe hai người nói chuyện xong mới biết Đế Nhiễm Nhạc có mâu thuẫn với sếp nhà mình, sếp đã không lên tiếng, chắc chắn bọn họ không thể rời khỏi đây.

Đế Nhiễm Nhạc chờ mãi vẫn thấy các giám khảo cười rất chuyên nghiệp nhưng không ai đứng dậy ra về, cô ta thầm chửi đám người nước Z này đúng là toàn đồ không có mắt.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 811:

Đế Nhiễm Nhạc định mời họ đi thì Cảnh Thiên lên tiếng: "Công chúa Nhiễm Nhạc, thứ nhất là tôi thật sự không để bụng chuyện xảy ra bên ngoài, vì vậy cô không cần xin lỗi tôi đâu."

Xin lỗi cái quái gì!

Dở hơi à!

Đế Nhiễm Nhạc còn chưa kịp lên tiếng thì Cảnh Thiên đã nói tiếp: "Thứ hai, nếu có thật sự không để ý nữa thì chúng ta không cần phải nói chuyện làm gì. Dù sao chúng ta vừa không phải kẻ thù, cũng không phải bạn bè, sau này gặp nhau coi như không quen biết là được. Thứ ba, lúc nãy trên sân khấu công chúa Nhiễm Nhạc giới thiệu rằng cô có một thương hiệu tên là Tôn Thượng, vừa hay tôi cũng biết thương hiệu này, ở đó quy tụ rất nhiều nhà thiết kế tài năng. Cô tìm tôi lúc này, nếu không phải để xin lỗi thì chắc là để lôi kéo rồi."

"Nhưng hôm nay cô cũng chứng kiến rồi đấy, em trai tôi có thiên phú thiết kế hơn người, nó có ý định thành lập một thương hiệu riêng, vì vậy không hề có ý định đi theo cô. Nếu có đầu quân thì nó cũng sẽ trở thành nhà thiết kế của Chloe. Dù sao trên trường quốc tế, Chloe cũng có tên tuổi hơn Tôn Thượng nhiều. Vậy nên công chúa Nhiễm Nhạc nên về đi thì hơn."

Cảnh Thiên nói liền một mạch khiến Đế Nhiễm Nhạc có lời muốn nói cũng bị nghẹn họng, hoàn toàn không biết phải nói gì.

Bỗng có người gõ cửa: "Vào đi."

Cảnh Thiên vừa dứt lời thì cửa mở ra, là Chiến Lê Xuyên.

Đế Nhiễm Nhạc vừa nhìn liền bắt gặp ánh mắt của Chiến Lê Xuyên, sau đó cả người cô ta như bị điểm huyệt vậy, đứng bất động tại chỗ.

Chiến Lê Xuyên chỉ liếc mắt nhìn xung quanh mà thôi, ánh mắt anh không dừng lại trên người Đế Nhiễm Nhạc, mà toàn bộ tâm trí đều đang dồn hết về phía cô vợ nhỏ của anh.

Khi nhìn thấy vợ mình, Chiến Lê Xuyên mới mỉm cười ôn hòa với Cảnh Kiệt, khen ngợi: "Tiểu Kiệt, em giỏi lắm."

Cảnh Kiệt lập tức cười ngây ngô, ngọt ngào nói: "Cảm ơn anh rể."

Anh rể giỏi giang như vậy, được anh rể khen ngợi, cậu cũng cảm thấy mình là một người rất ưu tú đấy.

"Anh rể?" Đế Nhiễm Nhạc nghe xong thì không bình tĩnh nổi.

Lúc này Chiến Lê Xuyên mới chú ý đến Đế Nhiễm Nhạc, anh nhìn về phía cô ta, khí thế lập tức trở nên cao ngạo. Anh không định nói chuyện mà đợi đối phương lên tiếng.

"Anh... anh chẳng phải là Chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn AUPU Group– Chiến Lê Xuyên sao?"

Bởi vì nước B không lớn lắm, cộng thêm nền kinh tế không quá mạnh nên hai cô con gái nhà họ Đế không định tìm đại một người đàn ông ở nước B để kết hôn.

Họ là công chúa nên chắc chắn phải lấy chồng, so với việc cưới một người đàn ông không có tiếng tăm gì ở nước B, còn không bằng gả vào hào môn.

Mấy nhà giàu có hậu thuẫn bên chính trị quân đội gì đó, hoặc giàu nứt đố đổ vách tiền nhiều tiêu không hết thực thụ ấy.

Cô ta đã nhắm được mấy người. Theo thứ tự lần lượt là Đỗ Ngôn Tranh, Chiến Lê Xuyên và Phát Trạch Hầu Nhất của nước R.

Nhưng ý của cụ là Chiến Lê Xuyên thích hợp hơn.

Bởi vì xuất thân của anh đơn thuần, trong dòng họ không có ai làm trong giới chính trị quân đội, nhà lại giàu có, hoàn toàn có thể đến sống tại nước B. Tốt nhất chính là đem toàn bộ tài sản chuyển sang nước B.

Lúc trước Chiến Lê Xuyên bị liệt nên cô ta đã suy nghĩ bỏ qua. Về sau, buổi họp báo của Tập đoàn AUPU khiến cô ta nhiệt huyết sôi trào, nên đã chọn luôn Chiến Lê Xuyên.

Cô ta vốn định sau khi cuộc thi này kết thúc, đạt được thành tích sẽ bảo bố cô ta mời Chiến Lê Xuyên đến theo hình thức dự tiệc. Cô ta cũng tin rằng một doanh nhân bình thường, không một ai sẽ từ chối khi được công chúa theo đuổi.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 812:

Nhưng đừng nói là quán quân cuộc thi chung kết, đến bán kết còn không giành được hạng nhất. Hơn nữa còn gặp Chiến Lê Xuyên ở đây.

Ánh mắt Đế Nhiễm Nhạc dừng trên bàn tay đang nắm tay Cảnh Thiên của Chiến Lê Xuyên, trong lòng bùng lên ngọn lửa đố kị.

"Tôi là Chiến Lê Xuyên, có chuyện gì sao?"

"Sao anh lại nắm tay Cảnh Thiên? Anh có quan hệ gì với ngôi sao nhỏ bé này?"

Không thể không nói, EQ của Đế Nhiễm Nhạc khá đáng ngại, chỉ cần không phải xuất hiện trước mặt công chúng, một khi ở cùng một người bí mật ở chung, cô ta sẽ bộc lộ toàn bộ cảm giác ưu việt của chính mình, cũng che đậy toàn bộ cảm xúc trí tuệ của cô ta.

"Công chúa Nhiễm Nhạc buồn cười thật đấy. Cô là gì của anh ấy? Lại là gì của tôi vậy? Anh ấy và tôi có quan hệ gì cũng cần phải báo cáo với cô à?"

Ham muốn chiếm hữu đối với Chiến Lê Xuyên của Cảnh Thiên lại lập tức bùng lên.

Sau khi phản pháo Đế Nhiễm Nhạc, Cảnh Thiên chắc chắn rằng do suốt ngày gặp phải loại phụ nữ không có mắt như thế này nên ham muốn chiếm hữu và ham muốn bảo vệ của cô mới bị kích thích.

Dù sao Chiến Lê Xuyên cũng đẹp trai như vậy, cần phải bảo vệ kỹ càng.

Thiện cảm của ban giám khảo đang ở bên cạnh đối với Đế Nhiễm Nhạc bay sạch.

Cô công chúa này bị sao vậy?

Muốn thể hiện mình tồn tại mạnh như vậy?

Đế Nhiễm Nhạc chỉ muốn cho Cảnh Thiên hai cái tát, nhưng giám khảo cứ ở lì đây không chịu đi, nên cô ta không thể khiến Cảnh Thiên phải đẹp mặt được. Thế là cô ta quay sang nói với Chiến Lê Xuyên: "Chào cậu ba, tôi là công chúa Đế Nhiễm Nhạc của nước B."

Thái độ thân thiện này của Đế Nhiễm Nhạc đối với Chiến Lê Xuyên khác một trời một vực khi đối với Cảnh Thiên.

Lúc này cô ta hơi tinh nghịch nói: "Bố tôi vẫn luôn muốn gặp cậu ba, hai ngày trước còn bảo tôi là ông đang định tổ chức một buổi tiệc. Nếu đã gặp cậu ba ở đây thì tôi cũng xin được gửi lời mời luôn. Mong cậu ba sẽ tới tham dự bữa tiệc của nước B chúng tôi."

Đương nhiên Chiến Lê Xuyên cũng cảm nhận được mùi thuốc súng giữa vợ mình và cô gái này.

"Xin lỗi, tôi rất bận, chỉ sợ không có thời gian tham gia bữa tiệc do thân vương tổ chức, xin lỗi."

Nói xong, Chiến Lê Xuyên quay sang nhìn Cảnh Thiên, dịu dàng như một chú chó to, hỏi: "Vợ, mình đi được chưa?"

"Vợ!" Đế Nhiễm Nhạc lại cao giọng: "Anh kết hôn rồi à? Hay là... gọi vợ chỉ là cách gọi thân mật của đàn ông đối với phụ nữ thôi?"

Đương nhiên là Chiến Lê Xuyên nhìn ra dã tâm của cô gái này đối với mình, anh rất coi thường, không muốn để ý đến cô ta nữa. Nhưng để thể hiện trước mặt vợ, anh vẫn nói: "Tôi sẽ không gọi người phụ nữ không có quan hệ với tôi là vợ. Cô này, cô đang chẩn đường chúng tôi đấy, phiền cô đây nhường đường một chút."

Tuy Đế Nhiễm Nhạc là công chúa nước B, nhưng đó là của nước B chứ không phải của anh.

Công chúa trong lòng anh là vợ anh, hoặc là nếu sau này may mắn, anh còn có thể có thêm một công chúa nhỏ nữa.

Vì vậy Chiến Lê Xuyên chẳng buồn gọi cô ta là "công chúa Nhiễm Nhạc" mà bình đẳng gọi là cô, khiến Đế Nhiễm Nhạc tức đến ngơ ngác.

Đúng là đến cả sự tôn trọng cơ bản cũng không có.

Mắt thấy Chiến Lê Xuyên nắm tay Cảnh Thiên định rời đi, Đế Nhiễm Nhạc sốt ruột nói: "Cậu ba, đó là quốc yến của nước B đấy, anh không nể mặt nước B như vậy sao?"

Chiến Lê Xuyên quay lại nhìn Đế Nhiễm Nhạc: "Chẳng phải cô vừa mới nói bố cô tổ chức tiệc sao?"

"Là bố tôi..."

"Bố cô là hoàng đế của nước B à?"

"Tuy bố tôi chỉ là thân vương, nhưng ông ấy...."

"Nếu chỉ là thân vương thì chẳng dính dáng gì đến quốc yến cả. Hơn nữa dù là quốc yến thì tôi cũng là người nước Z, cho dù bận việc không thể đến được thì cũng không phải là chuyện gì không thể hiểu được đúng không?"

Đế Nhiễm Nhạc: ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top