Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 843- 844- 845

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 843:

Tân Dương lạnh lùng nhìn anh ta: "Nhà tôi không có người lớn."

"Được rồi được rồi, nhà cậu không có người lớn. Thế thì cậu đưa video cho tôi đi."

"Chỉ cần anh không gây chuyện với tôi, đương nhiên tôi sẽ không đăng video đó lên."

"Vậy thì không được. Cậu bắt buộc phải đưa video đó cho tôi" Anh ta uy hiếp: "Nếu đang ở trên người cậu thì giao ngay ra, tôi sẽ đến nhà cậu rồi lấy bộ thu tín hiệu và coi như chưa từng thụ lý việc này."

"Vậy thì không được, tôi có việc gấp phải đi" Tân Dương nhất quyết không nhường.

"Nếu đã có việc gấp thì càng không nên để mất thời gian. Đi thôi, tôi đi cùng với cậu."

Nói xong, mấy viên cảnh sát bèn bao vây quanh Tân Dương.

Tân Dương siết chặt nắm tay, đang giằng co thì có thêm vài chiếc xe cảnh sát xuất hiện trong ngõ.

Viên cảnh sát kia sững ra rồi nhìn về phía sau, anh ta trở nên bất an ngay khi nhìn thấy biển số xe cảnh sát.

Đó là xe của thủ trưởng cục cảnh sát khu vực này.

Anh ta nhìn sang Tân Dương rồi hằn học uy hiếp: "Chỉ cần cậu không nói linh tinh, tôi sẽ không đi lấy thứ đó nữa."

Nói xong, anh ta lập tức đi lên nghênh đón.

"Thủ trưởng Vương, sao anh lại đến đây thế này?"

Đó là Vương Lực, thủ trưởng của cục cảnh sát khu vực phía Đông thành phố. Anh ta liếc nhìn viên cảnh sát đang bước lên đón mình, anh ta biết viên cảnh sát này, là một phó sở trưởng tên Trương Dự.

Chiến Lê Xuyên và Cảnh Thiên cũng theo đến.

Cảnh Thiên xuống xe, Tân Dương vừa liếc nhìn đã trông thấy cô, ánh mắt như ao nước tù bỗng có một vệt sóng.

"Thế này là sao?" Thủ trưởng Vương Lục hỏi Trương Dự.

Trương Dự đáp: "Haha, tôi nhận được cuộc gọi báo bên này có ẩu đả vì mâu thuẫn khi tránh xe, ban nãy tôi đã hòa giải rồi, hai bên đều không có ý định truy cứu nữa."

Khi đang nói chuyện, Trương Dự vừa nói vừa quay người lại đánh mắt với Tân Dương.

Anh ta đã nói trước rằng đối phương không truy cứu trách nhiệm của Tân Dương nữa, cũng tức là đối phương sẽ không bắt Tân Dương phải bồi thường chi phí chữa trị, thế nên anh ta nghĩ Tân Dương cũng nên thức thời.

Những lời cảnh cáo của Trương Dự không hề đổi lại được sự biết điều của Tân Dương.

"Tôi đi taxi đến bệnh viện, nhưng taxi lại đi đường vòng rồi vào cái ngõ này. Sau đó có hai chiếc xe kẹp tôi ở giữa và bắt tôi đưa tiền ra. Tôi đánh gục đám người này rồi báo cảnh sát, anh cảnh sát này bắt tôi phải chấp nhận con gái của lãnh đạo cấp cao trong Trung Bác là Mai Thường Kiến, hoặc là bắt tôi bồi thường phí chữa trị của đám côn đồ ăn cướp này. Còn bảo tôi không thể dùng sức của một mình tôi để đối đầu với xã hội."

Cảnh sát nghe Tân Dương Khai anh ta ra một cách rất không thức thời như vậy, trong lòng vô cùng tức giận và cũng vô cùng sợ hãi, nhưng anh ta không thể làm gì Tân Dương ngay trước mặt thủ trưởng được.

Bởi vì sự thật là Tân Dương có video.

"Thủ trưởng Vương, Tân Dương là nghệ sĩ, anh ta có thể chịu trách nhiệm cho lời nói của mình. Mẹ anh ta vẫn đang chờ tiền ở bệnh viện, chúng ta đưa anh ta tới đó trước đã. Còn về đám người này..."

"Chủ tịch Chiến yên tâm, cho dù là Trương Dự hay đám côn đồ này, chúng tôi đều sẽ điều tra giải quyết thật nghiêm, tuyệt đối không lơ là." Vương Lực vội vàng nói.

"Anh làm việc thì tôi yên tâm rồi."

Nói xong, Chiến Lê Xuyên nhìn Cảnh Thiên, lúc này Cảnh Thiên mới lên tiếng: "Giới thiệu với anh, đây là chồng tôi, Chiến Lê Xuyên."

Tuy Cảnh Thiên xuất hiện rất đột ngột, thậm chí Cảnh Thiên còn không gọi anh ta, hai người không chào hỏi lẫn nhau một câu nào, nhưng Tân Dương không hề cảm thấy ngại ngùng.

Không biết vì sao, anh ta và Cảnh Thiên mới chỉ gặp nhau hai lần, còn không thể coi là bạn bè, nhưng khi gặp Cảnh Thiên, anh ta lại có cảm giác rất thân thiết.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 844:

Cảm giác thân thiết này không hề liên quan đến quan hệ nam nữ, bởi vì khi Cảnh Thiên giới thiệu Chiến Lê Xuyên là chồng cô, anh ta không hề cảm thấy buồn.

Tân Dương biết Chiến Lê Xuyên là ai, người đàn ông đứng trên đỉnh kim tự tháp của thành phố H, so với cuộc đời của anh ta chẳng khác nào mây với bùn.

Nhìn Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên đứng cạnh nhau, anh ta cũng biết vì sao tối nay tổng giám đốc của Số Một Hoàng Gia lại trả trước cho anh ta 1 triệu rồi.

Đến nỗi Cảnh Thiên chỉ mới là một diễn viên nho nhỏ tại sao có thể là vợ Chiến Lê Xuyên, Tân Dương không có nghĩ đến chuyện này.

Trong lòng anh ta, luôn xem Cảnh Thiên là cô gái ưu tú nhất trên thế giới này. Bất kỳ một người đàn ông nào cũng đều sẽ thích cô gái giống như Cảnh Thiên. Cho nên cô đáng nhận được những điều tốt đẹp nhất.

Thân phận và địa vị của Chiến Lê Xuyên phối hợp với Cảnh Thiên, trong mắt Tân Dương bất quá là tạm được thôi.

"Cảm ơn số tiền của hai người, chờ tôi kiếm được tiền rồi, tôi sẽ trả lại cho hai người."

Cảnh Thiên vốn là một người lòng dạ sắt đá, chỉ cần tâm trạng cô không vui, cho dù có đáng thương đến mấy, cô cũng không liếc nhìn lấy một lần, vậy mà khi nghe Tân Dương nói vậy, cô lại thấy khó chịu.

Một chàng trai đẹp như thế này nên có được nhiều thứ tốt đẹp hơn, chứ không phải bị trói buộc bởi 1 triệu.

"Là bạn bè, không cần khách sáo như vậy đâu" Cảnh Thiên mỉm cười rồi nói: "Nghe nói mẹ anh bị bệnh, có nặng lắm không? Tôi là bác sĩ, có cần tôi khám cho mẹ anh không?"

"Bác... bác sĩ?" Tân Dương ngơ ngác.

Không phải là diễn viên à?

Cảnh Thiên nhìn vẻ mặt bối rối của Tân Dương, cô cũng biết bữa tiệc yến hội nhận kia chỉ có giới hào môn cùng các truyền thông cấp cao tới tham dự mới biết thân phận của cô, người bình thường sẽ không biết cô là Đế Cảnh Thiên, càng không biết cô là Giáo sư J.

"Diễn viên là sở thích của tôi, nghề nghiệp của tôi là bác sĩ."

Tân Dương: ...!!!

Còn có thể như vậy nữa sao...

Thấy anh ta đã hóa đá hoàn toàn, Cảnh Thiên sợ anh không tin vào trình độ tay nghề của mình nên bổ sung: "Là tôi chữa khỏi bệnh cho chồng tôi đấy. Bại liệt mà tôi còn chưa được thì chắc có thể nghĩ được cách chữa cho bệnh của bác gái thôi."

"Cô là giáo sư J?"

Tân Dương và thủ trưởng Vương Lực gần như đồng thanh.

Bởi vì có rất nhiều người đã xem buổi họp báo về việc Chiến Lê Xuyên kế thừa chức vị chủ tịch HĐQT và giới thiệu xe cứu hỏa khái niệm mới, thế nên bây giờ rất nhiều người đã biết Viện Nghiên cứu Lawrence có một chuyên gia rất giỏi tên là Giáo sư J, đến bệnh nhân bại liệt cũng có thể chữa được.

Không chỉ có Chiến Lê Xuyên, còn có Lục Cảnh Niên.

Thế nên cổng của Viện Nghiên cứu Lawrence đã bị bệnh nhân giẫm vỡ cả rồi.

Tân Dương ngơ ngác nhìn Cảnh Thiên gật đầu thừa nhận, kinh ngạc đến mức không nói nên lời.

Không phải anh ta chưa từng nghĩ đến việc đưa mẹ đến Viện Nghiên cứu Lawrence, bởi vì hiện giờ viện nghiên cứu này là cơ sở khám chữa bệnh hàng đầu thành phố H.

Nhưng đây cũng là cơ sở khám chữa bệnh của nước ngoài, không chịu sự quản lý và ràng buộc của y tế trong nước.

Nghe nói cơ sở này rất nhiều tiền, về cơ bản thì mỗi cuộc phẫu thuật đều sẽ gọt 20% tài sản của một đại gia, ít nhất nhà họ Lục cũng bị chặt 10% cổ phần của tập đoàn. Một nơi hút máu như thế, chắc chắn sẽ không nhận chữa trị cho mẹ của một người bình thường như anh ta.

Nhưng bây giờ, Giáo sư J đại danh đỉnh đình đang đứng ngay trước mặt anh ta, nói sẽ giúp anh ta.

Tân Dương mím môi, bỗng cảm thấy hình như mình đã nhìn thấy ánh nắng rực rỡ nhất trong cuộc đời của mình.

"Vậy thì xin nhờ cô."

Cảnh Thiên một lần nữa kỳ lạ cảm thấy lợi ích của việc trở thành bác sĩ.

Cho dù lúc trước làm giải phẩu cho Chiến Lê Xuyên, hay làm giải phẩu cho Tiểu Thần, cô cũng có một loại cảm giác thấy hạnh phúc cùng may mắn.

May mắn vì tính sinh mệnh của người thân chính mình do chính mình nắm giữ lại trong tay.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 845:

Sau đó, Chiến Lê Xuyên và Cảnh Thiên đi cùng Tấn Dương đến bệnh viện Số một thành phố H.

Trên đường đi, Tân Dương nói qua về tình hình của mẹ mình.

Mẹ Tân Dương bị u não từ hơn một năm trước. Khi đó vẫn đang trong giai đoạn đầu, khối u lớn 1.3cm, vẫn kịp phẫu thuật. Nhưng khi đó anh ta đang tham gia show sống còn để lựa chọn thần tượng ra mắt, mẹ không muốn quấy rầy anh ta, muốn để anh ta thi đấu thật tốt nên giấu chuyện này.

Sau đó anh ta ra mắt thành công, hơn nữa còn trở thành nghệ sĩ có quảng cáo và show thực tế nhiều nhất trong nhóm.

Lần nào mẹ anh ta muốn nói chuyện này với anh ta đều gặp đúng thời điểm anh ta đang bận, thế nên cứ lần lữa mãi đến khi bệnh phát tác.

Thẳng cho đến khi bác gái cả nhắn tin nói với anh ta, mẹ anh ta được chuẩn đoán u não, đã lấn áp dây thần kinh dẫn tới rơi vào hôn mê. Tới lúc này anh ta mới biết được mẹ anh ta đã mắc ung thư từ hơn một năm trước.

Bác sĩ nói cho anh ta biết, khi đó khối u mẹ anh ta chỉ có 1.3cm, hoàn toàn có thể làm giải phẩu. Nhưng mẹ anh ta cứ kéo dài thời gian, lại chỉ có dùng thuốc duy trì, dẫn đến hơn một năm, kia khối u đã phát triển thành 3.7cm, hơn nữa còn bị di căn lympho.

Phẫu thuật mở hộp sọ lấy khối u đã vô cùng nguy hiểm, việc giải phẩu khối u 1.3cm cùng 3.7cm là hai việc bất đồng.

Không nói đến não bộ là nơi tập trung đông đảo các tế bào thần kinh, sơ sót một chút xíu cũng sẽ lại di chứng hậu quả nghiêm trọng, dù cho khối u sinh trưởng địa phương khác, chu vi 1.3cm cùng 3.7cm lớn nhỏ cũng hoàn toàn không thể so sánh.

Trong tình trạng bình thường, các khối u dưới 3cm có thể tách bỏ chỉ cần chưa đến giai đoạn di căn, chỉ cần có thể cắt bỏ khối u hoàn toàn và tiến hành hóa trị tương ứng, tỷ lệ sống thêm năm năm nữa vẫn khá cao.

Nhưng với các khối u trên 3cm, đa phần đều sẽ bị di căn.

Hơn nữa di căn sợ nhất là di căn tế bào lympho.

Điều này có thể khiến các khối u phát triển tùy tiện trong hệ thống bạch huyết và rất dễ gây ra các khối u khắp cơ thể.

Thế nên Tấn Dương rất áy náy, anh ta nghĩ rằng vì chính anh ta nên mới khiến mẹ không thể làm phẫu thuật kịp thời.

Nhìn Tân Dương áy náy và tự trách, Cảnh Thiên không nhịn được mà đưa tay ra muốn nắm lấy cánh tay anh ta.

Con ngươi trong mắt Chiến Lê Xuyên bên cạnh đột ngột co lại.

Nhưng vợ vẫn chưa hoàn toàn là vợ mình, Chiến Lê Xuyên không dám tỏ ra quá chiếm hữu, anh chỉ có thể nhìn chòng chọc vào bàn tay của Cảnh Thiên với vẻ mặt u oán.

Cảnh Thiên cảm nhận được ánh mắt của Chiến Lê Xuyên nên cũng định thần lại, vội vàng bỏ tay ra, cô cũng thấy kinh ngạc.

Cô ghét nhất là đụng chạm với nam giới, cho dù là Chiến Lê Xuyên cũng phải sau khi sống chung với anh một thời gian rất dài, hơn nữa còn nể nhan sắc nghịch thiên của anh nên cô mới thử tiếp xúc cơ thể với anh.

Thế nhưng Tân Dương, cô mới chỉ tiếp xúc với anh ta hai lần mà thôi, ban nãy cô lại chủ động nắm lấy cánh tay anh ta.

Cảnh Thiên:....!!!!

"Anh đừng lo lắng quá. Việc đã đến nước này rồi, có lo cũng vô dụng thôi. Thiên Thiên là bác sĩ hàng đầu cực kỳ lợi hại, cho dù cô ấy không có cách thì Viện Nghiên cứu Lawrence cũng có rất nhiều chuyên gia về thần kinh, chúng ta cố gắng hết sức mình là được."

Tân Dương nhìn Chiến Lê Xuyên, không nghĩ tới đường đường là chủ tịch của Trung Bác mà lại bình dị gần gũi như vậy. Cùng ông chủ công ty quản lý của anh ta so sánh, đối phương mỗi khi cùng anh ta nói chuyện toàn hất hàm sai khiến.

"Ừm, anh đừng lo. Cho dù bị di căn cũng không phải là vô phương cứu chữa.Y học bây giờ phát triển lắm, nghiên cứu chế tạo thuốc cũng đã đạt đến một tầm cao mới rồi. Anh có biết liệu pháp trúng đích chuyên kiểm soát bệnh ung thư của châu Trung có thể khốn chế được sự phát triển của khối u không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top