Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 858- 859- 860

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 858:

Kiếp này, cô gặp được Chiến Lê Xuyên, cô không còn chướng ngại tâm lý, đồng thời ở bên Chiến Lê Xuyên, cô hoàn toàn không cảm thấy mình đang phải chịu đựng, không cảm thấy kinh tởm, thậm chí cô còn rất thích. Thích ở bên Chiến Lê Xuyên, thích rúc vào lòng anh, thích nghe anh nói, thích chia sẻ cùng anh, thậm chí... Cô còn nảy sinh dục vọng nguyên thủy bản năng với anh.

Vậy rốt cuộc cô đang tuân theo giới hạn gì đây?

Giới hạn trước kia là dựa trên tư tưởng và cơ thể đều không thể đột phá, bây giờ thì sao?

Cảnh Thiên bỗng cảm thấy mình hiểu ra rồi.

"Anh nói anh yêu tôi?"

Chiến Lê Xuyên nghiêm túc nhìn Cảnh Thiên, trả lời một cách nghiêm túc: "Yêu là không cần phải nói ra, mà là dùng trái tim để cảm nhận. Nếu em có thể cảm nhận được tình yêu của tôi dành cho em thì tức là tôi yêu em. Nếu như em cảm thấy có chỗ nào khiếm khuyết thì chứng minh là tôi chưa đủ yêu thương em. Vậy tôi sẽ cho đi nhiều hơn nữa. Yêu là cho đi, nếu tôi cho đi đủ nhiều, nhiều đến khi em có thể cảm nhận đủ sự cho đi đó, vậy mới nói rõ tôi yêu em."

Chiến Lê Xuyên yêu cô sao?

Cảnh Thiên có thể cảm nhận được yêu thương ngập tràn của anh.

Không nói những cái khác, chỉ riêng 40% cổ phần của hai tập đoàn đã lên sàn chứng khoán trong tay cô đã đủ để chứng minh tất cả.

Không phải cô ham giàu sang, mà là đôi khi tiền bạc thực sự có thể đánh giá rất nhiều thứ.

Mấu chốt là, cô cũng cảm nhận được từ trong tâm bản thân mình đối với Chiến Lê Xuyên có yêu thích, cũng như những cảm xúc nguyên sơ xuất phát từ trong trái tim.

Trong trường hợp này....

Cảnh Thiên vươn cổ, kề môi lại gần.

Chiến Lê Xuyên còn đang bận tâm, suy nghĩ cận thận từng li từng tí, làm sao giải khúc nút thắt ở trong tim cô vợ nhỏ, khiến cô vợ nhỏ chấp nhận anh, bởi vì anh cảm giác trong lòng vợ anh phảng phất có một tầng ngăn cách, rào cản nào đó khiến cho cô không muốn thử chấp nhận anh.

Kết quả bất thình lình, đôi môi có chút lạnh của anh chạm vào đôi môi mềm mại, ấm áp.

Con người của Chiến Lê Xuyên co lại, cả người như được tiêm thuốc kích thích, giống như chiến sĩ nhận lấy được ca ngợi cao nhất đang bước lên bục nhận lấy.

Anh tưởng rằng, anh còn phải dùng năm năm nữa... thậm chí mười năm để làm tan chảy trái tim cô. Nhưng không ngờ hạnh phúc lại tới bất ngờ như vậy.

Chiến Lê Xuyên thật sự không có hiểu rõ kịch bản vì cái gì đột nhiên liền đảo ngược, bất ngờ không kịp đề phòng tới dĩa bánh từ trên trời rơi xuống tới đập trúng ngay giữa đỉnh đầu anh.

Tuy anh rất mờ mịt, nhưng anh biết đây là cơ hội của anh, cơ hội hoàn toàn biến vợ thành bạn đời.

Thế là người đàn ông vẫn luôn tự kiềm chế, tuân thủ nghiêm lễ tiết làm Liễu Hạ Huệ, sau khi phản ứng lại đã lập tức đảo khách thành chủ, nghiêng người đè lên.

Sau một tiếng ngâm nga thỏa mãn, hai người đều mềm nhũn ôm lấy nhau.

Người Cảnh Thiên như nhũn ra, sau giây lát trống rỗng ngắn ngủi, cô tựa vào ngực Chiến Lê Xuyên đang cực kỳ thỏa mãn.

Trước giờ cô không biết, thì ra làm chuyện này với người mình thích lại vui sướng như vậy.

Bỗng nhiên....

Cô nhận ra mình không chỉ thích Chiến Lê Xuyên, mà chính là yêu.

Cô yêu cảm giác này.

Một chút cảm giác ghê tởm cũng không có, một chút cảm giác chán ghét cũng không có, cũng không hề có một chút cảm giác miễn cưỡng, tương phản, cô cảm thấy một niềm hạnh phúc chưa từng có.

Chiến Lê Xuyên ôm Cảnh Thiên, ra lệnh: "Tiểu Mễ, xả nước vào bồn tắm đi."

"Vâng thưa chủ nhân."

Trong phòng bỗng vang lên tiếng của người máy, Cảnh Thiên giật mình: "Như vậy cũng được à?"

Chiến Lê Xuyên ngây người: "Em không biết à? Trong phòng có thiết bị điều khiển bằng giọng nói, nếu em gọi Tiểu Mễ, Tiểu Mễ sẽ làm bất cứ chuyện gì cho em, kể cả nấu cơm. Dù nó không biết làm, nó cũng có thể dặn người giúp việc, người máy trong ngôi nhà này nấu ăn theo thực đơn."

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 859:

Cảnh Thiên: "Em không biết thật"

Cô cảm thấy trước kia đã lãng phí rất nhiều sức lực.

Nước được xả đầy bồn, Chiến Lê Xuyên đứng dậy.

Nhìn dáng người đẹp đến cực điểm của anh, nghĩ đến cả người mình lúc này như nhũn ra, Cảnh Thiên hơi nhíu mày...

Không đúng!!!

Dựa vào đâu mà một người lao động trí óc như Chiến Lê Xuyên, không có thịt thừa đã đành, cơ bụng tám múi đã đành, vì sao còn có thể khiến toàn thân cô rã rời?

"Thường ngày anh đều tập thể hình sao?"

Ánh mắt Cảnh Thiên không hề rời khỏi người Chiến Lê Xuyên dù chỉ một giây, ánh mắt cô như dính chặt lên người anh.

"Ừm, có tập" Chiến Lê Xuyên tưởng vợ đang hỏi dáng người anh nên nhếch môi cười, nói vẻ tự hào: "Em thích không?"

Cảnh Thiên được Chiến Lê Xuyên bế ngang lên, cả người nép vào ngực anh, hơn nữa còn theo cách không mặc gì trên người, mặt Cảnh Thiên chậm rãi đỏ bừng lên, cả người cô hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn cứng miệng.

"Ừm, cũng được. Dáng người đẹp hơn khối người đàn ông khác."

Ý cười trên môi Chiến Lê Xuyên càng sâu, trong mắt nồng nàn yêu thương.

Sao vợ anh lại đáng yêu như vậy chứ?

Kể từ sao khi phát hiện cô vợ nhỏ của mình có y thuật rất mạnh, hình tượng Cảnh Thiên trong lòng anh đã chuyển sang hướng nữ cường nhân mạnh mẽ và sẽ không bao giờ quay trở lại.

Anh vẫn cho rằng bản thân thích một người phụ nữ mạnh mẽ.

Sự thực là, cô vợ nhỏ nhà anh ở trên phương diện nam nữ lại đơn thuần như tờ giấy trắng.

Anh tưởng ban nãy khi làm chuyện hai người thích làm, vợ anh chắc chắn sẽ đảo khách thành chủ. Dù sao bình thường bất kể làm việc hay là mắng người, cô thường rất mạnh mẽ.

Ai ngờ cả quá trình đều do anh làm chủ, anh đi hướng đông, cô sẽ không đi hướng tây, vô cùng nghe lời, vô cùng ngoan ngoãn, siêu cấp mềm mại, giống như một con cừu nhỏ vậy.

Hơn nữa anh còn phát hiện, khi làm chuyện cả hai thích, cô vô cùng thẹn thùng, hoặc có lẽ có chút không nhả ra, nói cách khác là e thẹn. Thậm chí còn e thẹn hơn phụ nữ bình thường.

Thậm chí ở bước cuối cùng, khi cô muốn hét lên, cô cũng chỉ cắn chặt môi, không để mình phát ra tiếng.

Lúc này rõ ràng cô đang xấu hổ, nhưng lại muốn ra vẻ số đàn ông mà cô từng gặp còn nhiều hơn số muối mà anh ăn.

Chiến Lê Xuyên buồn cười, nhưng đành phải cố nhịn.

Vợ anh sao đáng yêu như vậy chứ?

Cảnh Thiên dựa vào lồng ngực nóng rực của Chiến Lê Xuyên, nó khiến cô cảm thấy nóng ran, cảm giác khuôn mặt cũng giống cái cảm biến một dạng đi theo đốt lên, một mực đốt tới đầu óc.

Cảnh Thiên liếc Chiến Lê Xuyên, lúng túng hỏi: "Anh cười gì vậy?"

"Anh không cười. Anh chỉ đang vui thôi."

"Vậy anh vui cái gì?"

"Anh vui vì... cuối cùng Thiên Thiên cũng chấp nhận anh rồi. Anh đã chờ giây phút này lâu lắm rồi."

Tâm thái phụ nữ của Cảnh Thiên được thỏa mãn, cô nhướng mày: "Anh nói vậy tức là anh đã thích em từ rất lâu rồi à?"

"Ừm."

Chiến Lê Xuyên bước vào bồn tắm lớn, bế Cảnh Thiên ngồi xuống.

Nước trong bồn tràn ra ngoài, lan trên mặt đất, chiếc đèn trên đình đầu chiếu xuống, cả phòng tắm như tòa sáng.

Còn cô đang ngồi trên đùi người đàn ông như thần tiên, đẹp như trong mơ, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Vốn dĩ cô không có nghĩ tới Chiến Lê Xuyên cũng sẽ cùng tắm rửa cùng một chỗ với mình, cô còn tưởng anh sau khi đặt cô xuống sẽ rời đi.

Chiến Lê Xuyên trước là ngồi ôm cô, sau khi đặt cô vào trong bồn tắm lớn, liền biến thành trực tiếp hướng về phía cô.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 860:

Cảnh Thiên không biết nên nhìn chỗ nào, cô bị dáng người săn chắc quyến rũ của Chiến Lê Xuyên hấp dẫn.

"Anh bắt đầu thích em từ khi nào?"

Tuy trong lòng cô rất hoảng loạn nhưng bề ngoài lại hoàn toàn ngược lại, vô cùng bình tĩnh.

Chiến Lê Xuyên nhìn vợ mình bối rối không biết nên nhìn đi đâu, cười nói: "Anh cũng không biết. Có lẽ bắt đầu từ lúc anh nói là anh không đói, em vẫn đứng ở đầu giường anh nói rằng thần kinh cảm giác của cơ thể anh khác với thần kinh giao cảm, dù bị liệt vẫn sẽ có cảm giác đói."

"Kể từ khi biết mình không có khả năng chữa khỏi bệnh, anh cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa gì. Tuy anh có thể dựa vào những máy móc đó để sống như người bình thường, nhưng anh không muốn mình biến thành quái vật trong mắt người khác. Ánh mắt họ nhìn anh không phải thương hại thì cũng là xót xa, hoặc là mừng thầm trong sự đau buồn. Cơ thể anh chỉ có thể mang lại đau thương vô tận cho người yêu anh, mà chính anh cũng như người bỏ đi vậy, chỉ có thể nằm, nếu không sử dụng người máy thì còn chẳng đi vệ sinh nổi."

"Chỉ có em. Ngày đó em phản bác anh, anh nhìn thấy thứ khác trong mắt em."

"Là gì?" Cảnh Thiên hỏi.

"Sự hời hợt."

Chiến Lê Xuyên thoải mái dựa vào bồn tắm, ôm vợ yêu vào lòng, vừa nói chuyện vừa giúp vợ tắm. Anh cảm thấy cuộc đời mình trọn vẹn rồi.

Ừm...

Còn thiếu một chút.

Chỉ cần khi nào vợ sinh cho anh một cái bánh bao nhỏ thì cuộc đời anh sẽ trọn vẹn thật sự.

"Em hời hợt vậy sao anh lại thích em? Logic kiểu gì vậy?"

Nhìn vợ tỏ ra hoang mang, Chiến Lê Xuyên không nhịn được hôn lên mặt cô.

"Lúc ấy em nói chuyện với anh, tuy anh hơi tức giận nhưng lại có cảm giác em không hề coi anh là đồ bỏ đi. Trong mắt em, một người bại liệt bị phán tử hình như anh chỉ giống như bị cảm nặng thôi. Anh nằm trên giường không ăn không uống, em cảm thấy anh như một bệnh nhân đang giận dỗi. Tóm lại, khi đó tuy anh hơi giận, nhưng trong lòng anh lại rất thoải mái. Ít nhất có một người không đối xử với anh như đồ bỏ đi."

"Bởi vì em có thể cứu anh mà." Cảnh Thiên nói.

"Đúng vậy, em có thể cứu anh. Em quả thực làm anh sống lại. Mạng của anh là do em cứu, mạng của anh cũng là của em. Con người anh và mọi thứ của anh đều thuộc về em." Chiến Lê Xuyên tranh thủ nói lời đường mật. *************

Mặc dù đã từng nghe qua rất nhiều lời ngon tiếng ngọt của những người đàn ông khác, Tiết Tấn Nguyên cũng là một người như vậy. Nhưng bất kể là Tiết Tấn Nguyên hay người đàn ông khác, cô chán ghét khi tới gần họ. Tiết Tấn Nguyên là chú rể mà bố mẹ cô định thân cho từ nhỏ, cô không muốn ngỗ nghịch, cho nên cô đã tìm cho Tiết Tấn Nguyên một nơi chốn đi về hoàn hảo.

Quả nhiên, Tiết Tấn Nguyên rất là yêu thích nơi chốn trở về kia.

Cho nên đối với cô tới nói, đàn ông rất là ghê tởm, cô hoàn toàn không cho họ có khoảng cách tới gần.

Chiến Lê Xuyên là người duy nhất mà cô không cảm thấy chán ghét khi anh tới gần cô, ngược lại rất thích anh ở gần mình, thích sự đụng chạm của anh.

Cho nên nghe Chiến Lê Xuyên nói, Cảnh Thiên cảm thấy rất cao hứng.

"Anh nói đấy nhé, con người anh, mọi thứ của anh đều thuộc về em. Nếu có một ngày nào đó em phát hiện anh phản bội em... em....."

"Không cần em nói, anh sẽ tự kết liễu đời mình. Hơn nữa... không có ngày đó đâu. Dù có người muốn đặt bẫy hãm hại, ly gián vợ chồng chúng ta thì cũng sẽ không có ngày đó. Em yên tâm."

"Anh lấy đâu ra tự tin mà nói chắc nịch vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top