Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 861- 862- 863

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 861:

Chiến Lê Xuyên mỉm cười, áp tay Cảnh Thiên lên ngực mình: "Anh có tim, cũng có trí thông minh. Có hai thứ đó hỗ trợ, phải lợi hại đến mức nào mới có thể tính kế anh được chứ?"

Nhìn ánh mắt kiên định của Chiến Lê Xuyên, cô lại nhớ đến bố mẹ mình.

Thực ra bố mẹ cô không qua đời vì tai nạn giao thông, bố mẹ cô đã tự sát.

Năm đó mẹ đưa cô đi tìm bố, hai người xách cơm hộp tình yêu mà cô và mẹ làm cho bố, đó là lần đầu tiên trong đời cô học nấu ăn.

Nhưng khi đẩy cửa ra, cô lại trông thấy một người phụ nữ có mông rất to đang nằm trên người bố.

Bố cô cao lớn, đẹp trai, giỏi võ, đối xử tốt với vợ, luôn là người anh hùng trong lòng cô, nhưng khoảnh khắc ấy, hình tượng anh hùng của bố đã vỡ vụn.

Khoảnh khắc ấy, cô ghê tởm đến mức muốn nôn.

Mẹ đã để vệ sĩ đưa cô ra ngoài ngay lập tức.

Khi đó cô đã hoàn toàn ngơ ngẩn, cô không biết nên làm thế nào, cũng không biết sau này có nên chấp nhận người bố đã phản bội mẹ hay không.

Sau đó có nghĩ, nếu mẹ có thể tha thứ cho bố, vậy thì cô cũng sẽ tha thứ.

Nhưng kết quả mà cô chờ được lại là mẹ tức giận bỏ đi, bố vội vàng đuổi theo. Mẹ lao xe trên con đường núi, thấy sắp đâm vào chiếc xe tải không kịp phanh, bố đã lao thẳng vào đầu xe tải.

Tốc độ ông lái xe rất nhanh, xe khi ấy hoàn toàn không được an toàn như xe hơi bây giờ, chiếc xe thể thao va chạm với xe tải đã bẹp rúm, còn mẹ cô cũng không may mắn, bị chiếc xe tải quật đuôi làm xe bay ra ngoài.

Bố chết vì muốn cứu mẹ, mẹ lại không thể may mắn sống sót.

Tuy sau đó cô đã tìm được kẻ đứng sau nhét đàn bà cho bố, lôi kẻ đó và người thứ ba đã bị giam rất nhiều năm đến trước mộ hai người rồi trút giận, nói là lóc xương lóc thịt cũng không khoa trương.

Nhưng mỗi khi cô nghĩ đến hình ảnh bố và kẻ thứ ba đó quấn lấy nhau, cô lại thấy buồn nôn.

Cảnh Thiên nhìn Chiến Lê Xuyên, thật lâu sau mới lên tiếng: "Em không cần kết liễu bản thân. Nhưng nếu em biết anh phản bội tôi, cho dù vì nguyên nhân gì, em cũng sẽ rời xa anh."

Vừa nghe cô câu sẽ rời xa, Chiến Lê Xuyên thấy tim mình đau nhói.

"Không có chuyện đó đâu, anh sẽ không cho em cơ hội rời xa anh. Mãi mãi không."

Tuy không biết Cảnh Thiên đã gặp phải chuyện gì mới khiến một người hoàn hảo như cô không tin tưởng đàn ông đến thế, nhưng anh có thể chứng minh lời hứa của mình bằng cả cuộc đời.

Cảnh Thiên nhìn Chiến Lê Xuyên rồi chầm chậm, chầm chậm chủ động lại gần anh, sau đó tựa cằm mình lên vai anh.

Hai người cứ như vậy ôm lấy nhau, Cảnh Thiên giao cả trái tim mình cho Chiến Lê Xuyên từ khoảnh khắc trao thân thể mình cho anh.

Nửa tiếng sau, Chiến Lê Xuyên bế Cảnh Thiên từ trong phòng tắm ra. Cảnh Thiên cầm điện thoại lên, vốn dĩ đã có chút buồn ngủ, khi cô nhìn thấy bức thư email vừa gởi đến trên điện thoại di động, tất cả cơn buồn ngủ biến mất sạch sẽ.

Chiến Lê Xuyên ôm lấy cô, báo: "Mở đi, đừng lo, có lẽ kết quả sẽ như những gì em nghĩ."

Cũng không biết Chiến Lê Xuyên lấy tự tin từ đâu tới, Cảnh Thiên lúc này vẫn còn có chút lo lắng.

Bởi vì tình cảm của cô đối với Tân Dương là một loại cảm xúc khác, cô hy vọng Tân Dương chính là người có họ hàng chung huyết thống với chính mình.

Cô mở email ra, thư do Hồng Lục gửi đến.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 862:

[Mức độ tương tự trong DNA của hai người lên đến 99,9999%, kết quả xét nghiệm là sinh đôi.]

Đối với mức độ tương xứng như này chỉ xuất hiện ở quan hệ cha mẹ con với nhau, ở quan hệ anh chị em, cho dù cô có xét nghiệm cùng anh cả, anh hai hay anh ba cũng sẽ không xuất hiện dạng tương cận huyết mạch này.

Đây chính là nguyên nhân vì sao cô luôn có cảm xúc khác với Tân Dương.

Lần trước chọc ngoáy Dương Duyệt cũng vì không chịu được khi thấy Tân Dương phải chịu ấm ức.

Cảnh Thiên rất cao hứng, kiếp trước cô chỉ có một thân một mình, không có người thân, không có người yêu, mặc dù có bạn bè, thế nhưng nhóm bạn bè đều ở  quá xa cô. Cô mắc phải chứng bệnh trầm cảm, cần phải có người làm bạn, thế nhưng ngoại trừ cầm tù cùng cô đơn, cô không có gì cả.

Thế nhưng, bây giờ khác lúc trước rồi, ở kiếp này cô có bố mẹ mới, có người yêu, có sáu người anh em trai. Bốn người trong đó là ruột thịt với cô, hơn nữa vẫn là có một người cùng cô lớn lên ở trong bụng mẹ.... Em trai.

Ân, Cảnh Thiên tự động đem Tân Dương gom vào dưới cánh chim của mình.

Này càng làm tăng mức độ bảo hộ của chị gái giành cho em trai.

Ai dám động vào em trai cô, cô sẽ khiến kẻ đó phải hối hận.

Chiến Lê Xuyên cũng vui lây, thế là hai người nép vào nhau nói chuyện suốt cả một buổi tối.

Vốn dĩ Cảnh Thiên trước đó còn ngại ngùng sau đêm nay, đối với chuyện Chiến Lê Xuyên không mặc quần áo cũng sẽ không như vậy không được tự nhiên.

Đôi khi cảm giác như có một trở ngại không thể vượt qua, thực ra, giây phút nút thắt trong lòng được tháo ra, bạn sẽ cảm thấy điều đó không phải là không thể

Tuy Cảnh Thiên muốn báo tin tốt này cho bố mẹ biết ngay, nhưng nghĩ đến sức khỏe của bố, cô lại kìm lại.

***

Sáng hôm sau.

Cảnh Thiên ra khỏi nhà chính, sang căn biệt thự nhỏ mà bố mẹ đang ở.

Khu biệt viện này do Chiến lão gia sắp xếp cho bố mẹ cô. Ngược lại nhà họ Chiến quá lớn mà phòng ở quá nhiều, về sau bố mẹ cô hay người thân tới, liền đều ở bên này.

Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên vừa mới dậy, Đế Vân Hi, Đế Vân Tiêu và Đế Vân Mặc vẫn chưa xuống dưới.

Trông thấy con gái xuất hiện ở phòng khách vào lúc sáng sớm, Tạ Thanh Nghiên lập tức nở nụ cười tươi rói.

"Bé con, sao con dậy sớm thể? Không phải người trẻ tuổi đều thích ngủ nướng à? Ba ông anh lười chảy thây của con vẫn đang ngủ kia kìa!"

Đế Tịnh Hiên cũng cười rất hiền từ "Thiên Thiên là cô bé tốt nhất thế giới, làm sao có thể đem ra so sánh với ba thằng anh của nó được?"

Tạ Thanh Nghiên gật đầu: "Cũng đúng."

Cảnh Thiên: ...

Từ khi về nhà họ Đế, miệng bố mẹ cô như bôi mật, ngọt đến mức không biết được hình dạng thật nữa.

"Quỷ con, con dậy sớm làm gì thế? Để ăn sáng với bố mẹ à?"

Lúc này Cảnh Thiên mới nói: "Không phải đâu, con muốn nói với bố mẹ một chuyện rất quan trọng."

"Chuyện gì a?"

Cảnh Thiên đưa tài liệu mới in ra cho Tạ Thanh Nghiên rồi cười tít mắt: "Mẹ, năm xưa mẹ không chỉ sinh ra con mà còn cả em trai sinh đôi Tân Dương của con nữa."

Tạ Thanh Nghiên đột ngột há hốc miệng, bà cảm thấy hình như bà nghe thấy tiếng hàm dưới của mình nứt ra.

Cảnh Thiên đưa tay ra sờ: "Mę... hình như mẹ trật khớp rồi."

Đế Tịnh Hiên nghe xong lời con gái nói mới lấy lại tinh thần, còn chưa mở miệng hỏi rõ, đã thấy Tạ Thanh Nghiên một tay đặt ở đầu, một tay đặt ở cằm, hơi hơi dùng sức.

Chỉ nghe "rắc—-!" một cái, xương hàm đã về đúng vị trí.

"Bé ngoan, con nói sao cơ?Ýcon là năm xưa mẹ đã sinh thai long phượng?"

"Vâng."

Mặc dù Tạ Thanh Nghiên giọng nói vẫn rất ôn nhu nhẹ nhàng, nhưng đây là lần đầu tiên Cảnh Thiên nhìn thấy một người có thể tự làm trật khớp hàm chính mình.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 863:

Cảnh Thiên biết bố mẹ đang sốt ruột nên nói tiếp: "Năm xưa mẹ không chỉ sinh ra con mà còn sinh cả em trai Tân Dương của con nữa. Bây giờ con đã tìm được thằng bé rồi. Mẹ xem này, báo cáo đây?"

Đế Tịnh Hiên lập tức đón lấy bản báo cáo kết quả, Tạ Thanh Nghiên cũng vội vàng sán lại xem.

Khi thấy độ tương tự 99.9999%, được kết luận là song sinh, Tạ Thanh Nghiên không kìm được mà bịt miệng lại, nước mắt trào ra.

"Xin lỗi... mẹ xin lỗi, là mẹ không xứng với thiên chức làm mẹ, không bảo vệ được hai đứa, khiến hai anh em con lưu lạc bên ngoài. Là mẹ không tốt."

"Mẹ..." Cảnh Thiên kêu một tiếng, ngay tại Tạ Thanh Nghiên cho là Cảnh Thiên muốn an ủi bà, lại nghe cô nói, "Là chị em. Mẹ đừng nhầm nhé. Chị em! Nó là em, con là chị."

"Con... làm sao con biết?"

Đế Tịnh Hiên đang suy nghĩ nên làm thế nào để xoa dịu vợ mình, lại thấy vợ mình ngay giây tiếp theo đã thành công bị con gái mình dẫn đi lạc, hai người đã bắt đầu xoắn xuýt xem Tân Dương nên là em trai hay anh trai.

"Con nghĩ thế đấy. Mẹ không hiểu đâu, có lẽ đây chính là sự nhạy cảm đặc biệt mà chỉ song sinh mới có, người khác không cảm nhận được đâu."

"Thật... thật à?"

"Vâng, thật đấy" Cảnh Thiên gật đầu: "Con đã có suy nghĩ muốn bảo vệ Tân Dương ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi, con không thể chịu được khi thấy cậu ấy bị ức hiếp. Hôm qua con biết có một người phụ nữ muốn dùng quy tắc ngầm với cậu ấy, hoãn thời gian phẫu thuật của mẹ cậu ấy, còn bắt công ty quản lý cấm vận, con không nhịn được cơn tức nên phải ra mặt giúp cậu ấy."

"Con nói gì cơ?" Tạ Thanh Nghiên ngơ ngác: "Có người muốn dùng quy tắc ngầm với em trai con? Là ai? Con khốn nào vô liêm sỉ như thế!"

"Mẹ yên tâm, cô ta đã bị A Xuyên xử lý rồi, bởi vì cô ta tình cờ lại là nghệ sĩ trong công ty của A Xuyên."

"Gì cơ? Một đào kép mà dám dùng quy tắc ngầm với con trai mẹ?" Tạ Thanh Nghiên thấy tam quan của mình sắp vỡ vụn vì chấn động, vẻ mặt không thể tin được.

"Bố cô ta là quản lý cấp cao của Trung Bác, thế nên cô ta bảo bố nói với bên công ty quản lý của Tân Dương, công ty quản lý bèn chèn ép Tân Dương. Người phụ nữ đó quá đáng ở chỗ mẹ của Tân Dương bị u não giai đoạn cuối, phải nằm viện, cô ta bèn gài kể chèn ép Tân Dương, để Tân Dương không có thu nhập, cùng đường cùng lối rồi phải cầu xin cô ta. Tân Dương không xin xỏ gì cô ta mà nhân lúc rảnh rỗi vào buổi tối, cậu ấy đến quán bar hát. Nhưng người phụ nữ đó lại mua chuộc chủ quán bar, khiến Tân Dương không lấy được tiền, hoặc là lấy được tiền thì hôm sau sẽ bị đuổi việc. Cũng may là Tân Dương đến quán bar của bạn A Xuyên, lúc ấy con mới biết được tình hình."

Thấy bố mẹ đang run lên vì tức, Cảnh Thiên vẫn chế việc chưa đủ lớn, nói tiếp: "Hơn nữa, hôm qua A Xuyên bảo quản lý của quán bar đưa trước cho Tân Dương 1 triệu tiền công hát, vậy mà nửa đường lại bị cướp. Con khốn đó dám tìm người cướp tiền của Tân Dương, còn đến bệnh viện tìm bác sĩ phụ trách, không có sự cho phép của cô ta thì bác sĩ đó không thể làm phẫu thuật cho mẹ Tân Dương."

"Con khốn đó tên là gì?" Tạ Thanh Nghiên đã sầm hẳn mặt xuống.

"Mai Nhược Đan."

"Mẹ biết con khốn đó. Dám bắt nạt con trai của bà đây, bà đây không tha cho nó đâu!"

"Mẹ,A Xuyên đang xử lý cô ta rồi, mẹ không cần lo đâu. Cứ chờ cô ta ngừng hợp đồng với công ty A Xuyên đã rồi tính."

"Ngừng hợp đồng? Đã bồi thường hợp đồng chưa?" Đế Tịnh Hiên hỏi ngay.

"Có chứ ạ" Chiến Lê Xuyên vội trả lời: "Nhất định phải bồi thường cho đến khi cô ta khuynh gia bại sản, nợ nần chồng chất. Đến lúc đó chắc chắn cô ta sẽ đi tìm công ty khác, hơn nữa còn rất có khả năng là sẽ cố gắng ký với Hoàn Thụy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top