Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương_418: Hôn

Cứ như vậy, không coi ai ra gì cậu liền hôn lên người trước mắt.

Không thể tưởng tượng nổi được thời điểm hơi thở lạnh như tuyết vươn ở trên môi Phó Cửu.

Đầu óc cô chỉ còn lại một mảnh trống rỗng.

Mùi thuốc lá nhợt nhạt thoang thoảng.

Không cho người ta một chút cơ hội chống cự.

Phải nói rằng, không thể nghĩ đến Tần Mạc sẽ cúi thân xuống.

Nếu dựa vào thói quen nhiều năm nay, hẳn là anh nên trở về mới đúng.

Chẳng qua trong nháy mắt kia.

Mọi người đều dừng lại.

Mỗi một cảm xúc đều khó hình dung.

Phó Cửu muốn lấy tay ra chống cự.

Nhưng nam nhân ấy lại nhanh hơn cô một bước, đè lại cổ tay, mặc khác dùng một bàn tay giữ nhẹ cái ót nhỏ nhắn của cô.

Thân hình nghiêng sang hôn môi cuồng nhiệt.

Thậm chí ngay cả Tần Mạc cũng không rõ ràng lắm, bất quá chỉ là đơn thuần muốn giáo muốn người nào đó.

Lại lúc nhìn đến bờ môi trong suốt của cô, nhịn tới mức chịu không được thật sự cúi xuống hôn môi.

Hương vị như vậy!

Có chút làm hắn mê muội.

Ngọt ngào, mềm mại, tản hương thơm kẹo ngọt nhàn nhạt.

Cơ hồ khiến người khác trầm say càng muốn nhiều hơn.

Phó Cửu muốn phản kháng, chỉ là cả người lại bị Đại Thần để ở một bên bàn cơm, mạnh mẽ dùng đầu lưỡi xâm nhập. Hệt như cơn lốc thổi quét mang theo gì đó rất điềm mỹ.(*)

Tần Mạc trời sinh tính hướng tấn công chủ đạo, huống chi mới vừa uống rượu.

Ở phương diện này, Phó Cửu căn bản chính là ma mới non nớt.

Lần đầu bị cưỡng hôn!

Trái tim vốn thất thường nhiễu loạn, không có đập theo quy tắc gì.

Càng không cần phải nói, da thịt kề da thịt ma sát nhau tới cảm giác thật tê dại,còn hơn là bị tia chớp đánh trúng

Trời đất u ám.

Phó Cửu cái gì cũng nghe không được.

Lại như sở hữu năng lực phóng đại âm thanh.

Đặc biệt là rõ ràng ở bốn phía đầy những tiếng thét chói tai.

Tựa hồ đinh tai nhức óc.

Nhưng cô lại nghe rất rõ tiếng tim đập của đối phương.

Trầm mà mạnh mẽ.

Phảng phất có thể tránh xa hết thảy ồn ào và náo động.

Bản thân cô cũng không biết bao giờ mới kết thúc nụ hôn này.

Chỉ là tự nhiên muốn cắn người đối diện.

Đại thần đã buông nàng ra, đôi con ngươi kia đã không còn chút ánh sáng, tối tăm không nói lên điều gì.

Bất quá cảm giác như vậy chỉ có trong nháy mắt.

Giây tiếp theo, anh lại biến thành Tần Thần khó tiếp cận, hơi thở lạnh lùng, công tử như ngọc.

Phó Cửu nhìn qua cũng không chật vật lắm, ngược lại được mặt nạ che hết ngoại trừ môi mỏng, bị hôn xong càng thêm yêu nghiệt.

Tần Mạc cứ thế nhìn cô.

Hai người đối lập, hình ảnh vô cùng duy mĩ.

Trong khoảng thời gian ngắn, từ tiếng thét chói tai biến thành an tĩnh trước nay chưa từng có.

Lâm Phong kinh ngạc miệng há to đến không thể khép lại.

Đội trưởng… đội trưởng cư nhiên chủ động hôn một nữ nhân!?

Đồng thời ở một bên, Hàn Tố Tố đôi mắt trợn tròn.

Các nàng không ai dám đi xem mặt Vu Chân.

Bởi vì mặc dù đứng tận đây nhưng các cô đều cảm nhận được cỗ khí không cam lòng Vu Chân phát ra.

Không cam lòng, rất không cam lòng. Sắc mặt Vu Chân trắng bệnh, che miệng nhìn một màn này, ngón tay co lại rồi nắm chặt.

Duy nhất Tiết Dao Dao, tâm tình mang theo kích động bưng kín.

Tần Thần… Tần Thần hắn hôn Cửu điện hạ a?

Phó Cửu híp mắt, dùng mu bàn tay lau môi, tính toán lập tức rời đi.

Ai ngờ, Đại thần đôi mắt sắc lạnh ở phía sau, cúi đầu, tiếng nói truyền vào màng nhĩ của cô: "Em vừa rồi tưởng nói em là ai".

Nói xong, anh liền lẳng lặng nhìn cô.

Như là nếu cô không nói ra được gì, thì còn lâu mới được đi.

Phó Cửu tức khắc có chút rất buồn bực.

Cố tình tay còn bị người ta nắm.

Mà ở đây đông người, cô một thân váy lụa thuần đen đi tới, cũng là hơi bất tiện.

“Em có phải hay không gọi tôi là anh Mạc?” Nói đến chỗ này, Tần Thần bỗng nhiên im lặng, nâng tay lên, liền muốn bắt tóc giả của cô.

Phó Cửu biết Tần Mạc đây là nổi lên nghi ngờ, duỗi tay cầm chắc, biểu tình buồn bực, vì sợ trước mặt mọi người bị vạch trần, dứt khoát đánh đòn phủ đầu: “Phải, không sai, em là Phó Cửu. Này là tóc giả.”

Tần Mạc nhìn người đó xù lông, môi mỏng lộ ngoài mặt nạ hơi mở, thanh âm cố ra vẻ ngạc nhiên: “Như thế nào em không nói sớm.”

Cô lại dùng mu bàn tay xoa xoa: “Em nghĩ nói, ai biết động tác anh nhanh như vậy, làm nụ hôn đầu tiên liền mất rồi.”

“Nụ hôn đầu tiên?” Tần Mạc nhướng mày: “Cửu gia bảo kinh nghiêm phong phú, bất quá vẫn là nụ hôn đầu tiên?!”

Phó Cửu… Đại thần lúc này nói toạc ra, thích hợp sao? Hơn nữa cái gì mà Cửu gia, buồn bực.

Tần Mạc nhìn đối phương càng chà môi càng hồng.

Ngón tay khẽ động, ngăn lại người nọ.

Ánh mắt có chút trầm, tiếng nói thực đạm: “Không phải mới hôn một cái, rất bẩn sao?”

Phó Cửu không nghĩ bẩn, chỉ là cảm thấy tàn dư lưu lại mùi thuốc lá rất nhẹ, đều do tồn tại của đại thần quá cường.

“Làm quá thế, về nhà lúc sau lại lau. Lâm Phong bọn họ ở đây tìm em thật lâu, em nên cùng bọn họ ra chào hỏi?Được chứ?”

Phó Cửu hiểu rõ ai kia, hắn căn bản là muốn cùng cô nhắc điều kiện!

“Mạc ca, giúp em, lần sau anh đau dạ dày em còn giúp anh nấu cháo.” Phó Cửu xác thật không thích Lâm Phong nhìn đến bộ dạng này của mình, nếu Lâm Phong mà biết, tất cả mọi người sẽ biết.

Chủ yếu là cô cùng đại thần vừa hôn môi qua tất thảy sẽ bị vây công.

Làm thế nào đại thần vẫn dường như không có việc gì vậy.

Quả nhiên cô với đại thần không thể so sánh trình độ da mặt rồi.

“Tôi không thiếu người nấu cháo.” Tần Mạc ngón tay cuốn tóc đen đối phương, suy nghĩ một lát, nhắc nhở: “Vẫn là điều kiện trước kia.”

Phó Cửu nhìn Lâm Phong cách bọn họ ngày càng gần: “Điều kiện? Trước kia có điều kiện gì?”

Tổng thể gia hỏa này không đem lời nói của hắn để trong lòng?

Tần Mạc hai tròng mắt nguy hiểm nhíu lại, lạnh lùng cười: “Không được yêu sớm, cách xa những nữ nhân nam nhân gì đó một chút, không cần quá đào hoa.”

“Em lúc nào có nam có nữ?” Phó Cửu phản bác.

Tần Mạc chất giọng nhàn nhạt: “Tiết Dao Dao, các người quá thân cận, chiến đội không cho phép đội viên trộm yêu đương, ảnh hưởng thi đấu.”

Nguyên lai là cái này a.

Phó Cửu vừa định nói chuyện, đã thấy Lâm Phong hồ nghi nhìn đến.

Nghiêng người, khóe miệng cười khẽ: “Anh Mạc, loại việc nhỏ này về sau tiếp tục nói, em phải đi trước, anh giúp em yểm hộ.”

Trong con ngươi sâu kín xẹt qua tia sáng, Tần Mạc đáp ứng, bất quá vẫn là có thêm điều kiện: “Cửa sau khách sạn biết không, đến nơi đó chờ anh.”

Phó Cửu:… Bảo nàng ăn mặc vầy đứng đấy chờ?

Đáp ứng trước, rồi kiến nghị sau.

Đáng tiếc, Tần Mạc cúi đầu, hơi cong eo, ở bên tai nàng nặng nề nói: “Không được cùng ai lưu lại, nếu chốc nữa không tìm được em, em hẳn là biết sẽ có hậu quả gì.”

Người khác cũng không biết cuộc trò chuyện có nội dùng thế nào.

Chỉ là nhìn Tần Thần tư thế hôn môi phi thường soái khí tuấn mỹ, liền cảm thấy trái tim sắp xong rồi…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top