Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương_419:

Bị hơi thở gần lỗ tai làm trong đầu Phó Cửu nảy ra một ý nghĩ, đại thần quả nhiên khó đối phó. Cũng may nhìn bộ dạng đại thần bây giờ, tạm thời sẽ không nghĩ cô là một cô gái.

Tần Mạc ở trước ngăn cản Lâm Phong, lại liếc mắt nhìn Phó Cửu một cái, ánh mắt kia rõ ràng là cảnh cáo.

Lâm Phong dừng chân ở kia xem, hắn muốn nhìn xem một chút là ai có mị lực lớn như vậy, lại có thể làm đội trưởng thực sự hôn xuống.

Liền như vậy bị đội trưởng ngăn lại.

Lâm Phong nói chuyện đều nói lắp: "Đội, đội trưởng, vừa rồi cậu, cậu như thế nào……"

Tần Mạc thản nhiên mở miệng: "Công ty an bài".

Một câu công ty an bài, khẳng định là chủ ý của Phong Dật!

Cho nên mặc kệ là Lâm Phong hay Vân Hổ bọn họ đều hướng người đại diện Phong nhìn qua! Phong Dật há miệng thở dốc, thầm nghĩ công ty chỉ kêu cậu khiêu vũ cũng không có ép cậu hôn a…..

Cái này là quá phúc hắc đi.

Hắn không chịu, không chịu!

“Nhưng…” Lâm Phong lại không ngốc, mỗi một năm công ty an bài như thế nào đội trưởng cũng không đồng ý, năm nay sao lại đồng ý!?

Tần Mạc cũng biết hắn muốn nói gì, giơ tay nhìn đồng hồ trên cổ tay, một tay đút túi quần, biểu tình đạm bạc:
"0h30', tôi còn muốn trở về, có vấn đề gì. Các cậu trực tiếp hỏi Phong Dật, là người đại diện của Tần thị thì hắn là người rõ ràng nhất phải ứng phó với loại phát sinh này, sẽ đem những điều các cậu muốn biết nói hết ra thôi.”

Thời điểm đại thần nói những lời này, đều là nhìn Phong Dật. Đại diện Phong quả thực là có miệng cũng khó trả lời, bị đại thần nhìn mặt nhắc nhở như vậy, hắn mới ý thức được nơi này có rất nhiều fan.

Lại có nhiều fan dưới cái tình huống này…..

Giống như đại thần bây giờ, khẳng định sẽ có nhiều người không nghĩ được sự tình sẽ xảy ra như vậy.

Một chuyện đã xảy ra, nguyên bản rất đơn giản.

Nhưng các fan nhìn vào thì không còn là đơn giản nữa!

Ví dụ như nữ nhân kia là ai? Tần thần như thế nào hôn cô ta? Rất nhiều, rất nhiều……

Vì thế, ánh mắt Phong Dật vừa chuyển, lại lộ ra ôn nhã bất quá cười nhạt: "Xác thực là công ty an bài, làm cho fan có phúc lợi…"

Trên thực tế phúc lợi thì luôn có, chỉ có một ít đụng mấu chốt thì đại thần chưa bao giờ phối hợp.

Lúc này đây, rốt cuộc vì cái gì mà hắn lại đi hôn một người?

Nhìn cái bóng kia rời đi, không chỉ một mình Phong Dật tự hỏi.

Vu Chân cũng đồng dạng như vậy.

Đang xem đến khi màn kia xảy ra, cơ thể cơ hồ đều lay động. Có gì đó dưới đáy lòng gợn sóng. Cái cô mong nhiều năm như vậy, lại không có đến với cô…

Vừa rồi nữ nhân kia nếu có thể đem cơ hội nhường cho cô, người được hôn có phải hay không sẽ là cô?

Mặc dù sẽ không, ít nhất cũng không giống bây giờ. Vu Chân thật không rõ, vì cái gì mà cô lại đến tham gia cái vũ hội này.

Cô càng không rõ, cô làm đến cái sự tình này, tại sao người kia không đáp lại cô?

“ Chị Vu ….” Hàn Tố Tố lo lắng nhìn cô.

Vu Chân không có lên tiếng.

Hàn Tố Tố cảm thấy ánh mắt đối phương thật đáng sợ…….

Nhưng giây tiếp theo. Vu Chân liền nhẹ nhàng nở nụ cười: "Thì ra chơi game so với làm cảnh sát nhân dân của chúng tôi hi sinh còn lớn hơn, vì công ty suy xét, còn phải hy sinh chính mình đi hôn người khác.”

Hàn Tố Tố vừa nghe cô nói như vậy, lập tức nói: "Nếu không phải vì phát phúc lợi, Tần ca khẳng định chạm cũng không chạm đến mấy người đó".

Nói xong cô hướng tới bên này nhìn lướt qua: "Lần này Đế Minh cũng không biết sự tình gì. Một cái vũ hội hóa trang tốt như vậy không tính mời những tuấn nam hay mĩ nữ tới. Chị Vu, chị cũng không biết, tiêu chuẩn mời của bọn họ là cái gì, thế nhưng là lại phân thời gian dài ngắn à.”

“Kia xác thật là Phong Dật lần này làm không quá toàn diện. Nếu là câu lạc bộ, đương nhiên muốn xem tài lực của fan, mới có thể làm Đế Minh phát triển càng lớn hơn.” Vu Chân trong lòng nghĩ, có lẽ chính là nguyên nhân này, mới làm một ít người ngay cả giáo dưỡng cơ bản nhất đều không thể tiến vào.

Hàn Tố Tố cười lạnh một tiếng: “Không biết nghĩ như thế nào, còn nói không phải nói tiêu tiền không quan trọng, nhưng so với tiêu tiền, quan trọng nhất chính là một đường duy trì tới cùng.”

Thời điểm các cô đang nói những lời này.

Lâm Phong liền đứng bên cạnh hai người kia.

Đang nghe đến một câu cuối cùng này, con ngươi nâng lên, biểu tình đạm mạc: “Các cô xác thật lý giải không được, trên thế giới này, tổng phải có một ít đồ vật so tiền tài còn quan trọng hơn.”

“Ý của anh là nói anh không yêu tiền sao?” Hàn Tố Tố cùng Lâm Phong cũng không xa lạ, nhắc nhở nói: "Kia Lâm gia như thế nào còn từ bỏ buôn bán?"

Lâm Phong cười xán lạn: “Tôi làm ngành sản xuất cùng tín ngưỡng của tôi trước nay đều không xung đột. Biết vì cái gì cô không rõ cái loại cảm giác này không? Không có gì so với ở thời điểm cô khó khăn nhất, cho rằng chính mình đi không nổi, mà còn có người ở bên cạnh cô ; mới là người quan trọng nhất. Bởi vì tôi đã từng té ngã qua, cho nên so với ai khác đều tôi càng hiểu rõ. Ở thời điểm tất cả mọi người đang nói Đế Minh có lẽ đã không được, những người đó so với bọn tôi còn muốn lo lắng cho thành tích của Đế Minh hơn. Những người đó dùng lực lượng của chính bản thân mình tuy rằng nhỏ bé nhưng mạnh mà có lực chống đỡ cho chúng tôi. Những người đó mặc dù là ăn mì gói cũng muốn tới xem chúng tôi thi đấu ; những người đó hao phí tiền tiêu vặt cũng chỉ vì có thể mua một vé, để nói cho chúng tôi biết, cho dù là Đế Minh không bao giờ sẽ giống như trước nếu bọn tôi không địch nổi, bọn họ cũng sẽ không rời đi. Những người đó so với chúng tôi còn muốn kiên định hơn, Đế Minh khẳng định sẽ lấy được giải quán quân cả nước, chúng tôi chẳng lẽ không nên mời những người này?"

Lâm Phong nói, làm hiện trường lâm vào một mảnh an tĩnh.

Ân Vô Dược ngậm thuốc lá, chậm rãi cười.

Đúng vậy, chúng ta hẳn là nên mời những người này?

Hắn trước nay đều không có giờ khắc giống như vậy, hắn một lần nữa đã trở lại.

Trừ bỏ tiểu đội trưởng bên ngoài.

Mỗi người đều có điểm mấu chốt cùng nguyên tắc của chính mình.

Đây chính là Đế Minh.

Hàn Tố Tố bị làm cho có chút á khẩu không trả lời được.

Vu Chân ánh mắt cũng trầm thực.

Không phải bởi vì cái gì khác.

Mà là một ít người đã hướng tới chỗ các cô nhìn qua.

Tuy rằng người ta không có nói cái gì.

Nhưng là lập tức liền có người đem đoạn lời nói Lâm Phong kia, phát lên trên weibo.

Tiêu đề chỉ có ít ỏi mấy chữ.

"Chưa bao giờ hối hận, rung động quá".

Trên thực tế, Phong Dật đang xem cái weibo kia, lo lắng mơ hồ mới được giải trừ.

Bởi vì hắn không thể cam đoan có hay không có người ở hiện trường chụp được video Tần Mạc hôn người.

Nếu chụp được.

Thì trên mạng sẽ có một cuộc trận chấn động.

Cái này hiển nhiên là đối Đế Minh thực bất lợi.

Mặc dù là không có chụp được video, phàm là có người vừa nói như vậy.

Truyền thông liền sẽ bắt lấy đề tài, không ngừng mở rộng.

Hiện tại Lâm Phong nói ra câu như vậy những cái nguy cơ kia đều hóa giải.

Những lực lượng fan đích thực sẽ lớn hơn nữa.

Bọn họ luôn là yên lặng.

Ở thời điểm mình yêu cầu thì xuất hiện.

Cho nên đoạn lời nói của Lâm Phong kia, cùng ngày được chia sẻ rất nhiều lần.

Chỉ là…… Có một chút.

Tần thần lúc này đây là thật sự không thích hợp đi.

Phong Dật vừa tò mò vừa lo lắng.

Bất quá, vừa rồi cô gái được Tần thần hôn kia rốt cuộc là ai, vì cái gì hắn đều tra không được đó là fan nào?

Rõ ràng những thiệp mời đều là hắn tự mình phát.

Trừ phi người nọ là……

Thành viên chiến đội?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top