Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương_421: Nụ hôn đầu

Lòng bàn tay tinh tế mềm mại, mặc dù là cách một tầng vải dệt, vẫn có xúc cảm mang theo u hương nhàn nhạt ôn nhuận.

Tần Mạc cả người chất động, hầu kết khẽ động, ánh mắt liếc về phía một bên.

Lại như thế nào không khống chế được, bởi vì cái này rất là mềm mại, toàn thân bốc cháy khô nóng đều mạnh mẽ ở một chỗ.

Kia, cảm giác thực muốn điên!

Cố tình cái tên gia hỏa nào đó khóe miệng cười cười, tà nịnh soái khí: “Sờ xem nha, có phải hay không cảm thấy thật không tồi? Trình độ mô phỏng liền có thể đi lừa một ít trạch nam.”

Nếu Tần Mạc từng có bạn gái, hẳn khẳng định mình sẽ không bị động như vậy.

Nhưng Phó Cửu đánh cược rằng đại thần đã lâu không gần nữ sắc.

Hắn là sờ không ra thật giả có gì khác nhau.

Là đàn ông đều rõ ràng.

Một khắc kia Tần Mạc có cảm giác gì.

Hắn đem xe dừng lại ở ven đường, dùng ánh mắt khóa trụ vây chặt, vừa vặn thấy người nọ cười nhạt hướng tới hắn nhướng mày đẹp.

Môi mỏng ửng đỏ, tròng mắt trong suốt mang theo nước, quả thực lẫn với bóng đêm không khác gì yêu tinh.

Tần Mạc không suy nghĩ liền nắm cằm Phó Cửu, sườn mặt hạ thấp, ánh mắt thâm trầm: “Nếu em không nghĩ hiện tại bị anh ấn ở dưới thân, hãy ngoãn ngoãn một chút cho anh.”

Phó Cửu một mực dùng ngón tay ngăn trở động tác của Tần Thần.

Chỉ là thủ đoạn của ai đó vô cùng cứng rắn mà có lực, cô nắm chặt đi lên phảng phất nắm tới thiết khối nỏng bỏng, mạnh mẽ bang bang.

Tâm trí cô đột nhiên nhảy dựng..

Tần Mạc nhìn biểu tình đối phương, đem tay thu trở về, tiếng nói đạm mạc như nước: "Lại làm chuyện lưu manh như vậy, thì xuống xe cho anh".

Đây là không phát hiện đi?

Phó Cửu câu môi, tâm tình vô cùng vui vẻ.

Chỉ là lúc này hy sinh có chút lớn đi.

Không chỉ mất đi nụ hôn đầu tiên, còn muốn chủ động trêu chọc làm đại thần ****.

Cô ở trong ấn tượng của đại thần phỏng chừng là người không có tam quan đi.

Cho nên nói, có quá nhiều lịch sử đen tối cũng không tốt đẹp gì.

Ví dụ như cô lại khiêu khích đại thần.

Đại thần chắc chắn sẽ đem cái người ô nhiễm như cô ném văng ra ngoài cửa sổ.

Cô đã nghĩ tới.

Đại thần hiện tại đã nhẫn nhịn cô tới độ nhất định nảy sinh nông nổi.

Sau cùng, đều là bởi cái hành động 0 giờ tắt đèn ngốc nghếch.

Đã xảy ra sự việc hôn môi không nên phát sinh.

Về sau đại thần thấy cô, không nên nhớ tới hắn hôn “Nam hài tử” rồi muốn tìm cô tính sổ đi.

Cô thân là em trai một chút ưu thế đều không thấy.

Lại nói tiếp, đại thần sẽ để ý cái hôn kia sao?

Chẳng lẽ…

Phó Cửu ngước mắt: “Anh Mạc, anh không cần nói cho em, đó cũng là nụ hôn đầu tiên của anh đi?”

Tính toán không gần nữ sắc, thời điểm tuổi dậy thì cũng hôn một em gái đi.

Bởi đại thần lớn lên có bộ dáng đào hoa không ngừng.

Vừa đứng nơi nào, khẳng định có nữ sinh muốn hôn hắn.

Ví như lễ Giáng Sinh đêm đó hoặc lễ Tình Nhân.

Nhưng sự thật chứng minh.

Nam nhân đảo qua ánh mắt lạnh băng, xác định ý tưởng trong đầu Phó Cửu.

” Vậy thời điểm anh Mạc đi học làm cái gì a?”

Chẳng nhẽ học giỏi liền chú định cùng học kém bọn họ khác nhau lắm sao, chỉ đọc sách không nói chuyện yêu đương?

Đại thần nhìn cũng không có giống đứa con ngoan nha?

Hơn nữa, lần trước xem đại thần cùng đám người nhị trung chơi game, khí chất lão đại rất cao a.

Với lại, Phó Cửu lúc trước đi dạo ở trường học Nhất Trung, mặt trên còn tàn lưu khí pháp chiến tích Tần Mạc là Nam Thần Nhất Trung.

Còn nghe nói khi đó bọn lão đại Nhị Trung thấy hắn đều phải đi đường vòng.

Người như vậy thật sự vẫn có nụ hôn đầu tiên?

Tần Mạc đem tay lái xoay chuyển, ý cười lạnh hơn: “Anh đương nhiên không thể cùng Cửu gia đánh đồng, ở vườn trường thông báo là một tay đầy thiện nghệ.”

Phó Cửu:…

Cô muốn biết, đại thần khi nào có thể cho qua vụ hôn sai “nam hài” này a, không cần nói về lịch sử đen tối của cô.

Nhưng mà Phó Cửu cũng không rõ ràng lúc này Tần Mạc đang suy nghĩ cái gì.

Ngoài xe sương mù vẫn dày đặc.

Tần Mạc chuyển động tay lái, phảng phất trong lòng còn lưu lại xúc cảm mềm ấm như ngọc kia.

Ân, việc này làm hắn căn bản khó có thể tập trung lực chú ý.

Tưởng tượng đem tên ngốc kia đè ở dưới thân, thậm chí muốn hung hăng hung hăng…

Tần Thần ngón tay căng thẳng khiến tốc độ xe cũng bị ảnh hưởng.

Có thể thống khoái như vậy làm hắn *** người, không có khả năng là phụ nữ.

Chỉ là, hắn từ trước đến nay đều không có nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày đối với con trai sinh ra loại ý tưởng này.

Hắn bỗng nhiên phát hiện hắn rất thích bàn tay non mịn vừa rồi.

Ấm áp, mềm mại.

Xuyên qua vật liệu vải dệt truyền tới tay, như là đang dụ hoặc.

Tần Mạc hầu kết không thể không nhúc nhích.

Đem xe màu đen thuần ngừng ở ven đường, hướng phía trước chính là biệt thự Phó gia.

“Đem quần áo đổi trở về.”

Ngắn ngủi sáu chữ, lại làm Phó Cửu ngốc lăng: “Tại đây?”

“Trên xe chỉ có anh và em, bên ngoài nhìn không tới.” Tần Mạc vừa nói, một bên cúi đầu ngậm điếu thuốc, rồi nghiêng đầu bật lửa. Liền cứ thế chống tay ở bánh lái, mày rũ xuống.

Phó Cửu bình tĩnh cười khẽ: “Em không mang quần áo, anh Mạc cởi cho em?”

“Phía sau em có một bộ thường phục anh mang.” Tiếng nói Đại Thần rất đạm.

Phó Cửu ngón tay cứng đờ: “Không cần phiền toái như vậy, đến rồi a.”

“Đổi trở về.” Tần Thần hít một hơi ngắn, khuôn mắt tuấn mỹ bị ánh đèn chiếu qua như ẩn như hiện, cười nhẹ: “Mới vừa rồi bộ dáng rất lưu manh, sợ cái gì?”

Phó Cửu bất động, dứt khoát lười biếng nói: “Không nghĩ đổi.”

“Chờ em khi nào muốn thay đổi, thì mới xuống xe.” Tần Mạc ngón tay mang theo thuốc lá, liền dập tắt lửa, hơn nữa đem cửa xe đều khóa lại, không chút để ý hút thuốc, một thân tự phụ cấm dục.

Phó Cửu biết từ trước tới giờ đại thần nói được làm được.

Cô xác thật cũng không thể ăn mặc một thân như vậy ở cùng đại thần.

Còn là thời gian buổi tối.

Nếu đổi lại là ban ngày.

Liền tính vừa rồi cô chơi trò lưu manh, đại thần cũng sẽ không giải trừ đi bản tính nghi ngờ.

Cho nên không thể lại tiếp tục ngốc nghếch.

Phỏng chừng nãy đại thần bởi vì nhận biết cô là “con trai” nên vừa mới thấy một thân quần áo này của cô liền muốn đổi.

Chỉ là tính ở trong xe thay, cũng không thể ở phía trước có đại thần.

Thừa dịp hiện tại không có xe đi qua, trong xe cái gì đều không thấy, cô nhảy đến phía trước, trước tiên mặc quần dài, lại đem áo lông mặc, chỉ cần tốc độ vô cùng nhanh, hẳn là không có gì.

Phó Cửu vừa mới nhấc mắt.

Tần Mạc đã mất kiên nhẫn mở miệng, nhàn nhạt nói: “Muốn em thay quần áo, cần suy xét lâu như vậy sao?”

Thì ra cũng không hoàn toàn bỏ đi hoài nghi với cô sao?

Phó Cửu cụp mắt, đem đai an toàn tháo ra, tay trái chống xuống, quay người khom lưng, dùng sức một chút, trực tiếp nhảy tới phía sau, hảo soái.

Trong xe vốn toàn bộ rộng mở cho nên thời điểm Phó Cửu làm động tác này chẳng có tí áp lực, ngược lại lại đẹp hoàn mỹ.

Cô lấy túi xách đựng trang phục, đầu tiên rút ra một cái quần dài, rồi tới áo lông lớn.

Tất cả đều đen tuyền, chất vải thoải mái, có vẻ đặc biệt rộng.

Phó Cửu mặc quần áo so tốc độ người bình thường nhanh hơn đến ba, bốn lần.

Cũng bởi cô am hiểu ngụy trang.

Tần Mạc ngồi phía trước, lắng nghe những tiếng động rất nhỏ vang lên, ánh mắt phát thâm trầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top