Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương_424: Tinh Dã

Tiệc vũ hội tối hôm nay có nhiều sự thay đổi.

Nhưng mà, cũng không có ai để ý tới điểm này.

Thậm chí cũng không rõ ràng lắm có cái gì đó sai sai.

Tựa như thời điểm Tần Mạc rời đi, Giang Tả còn đang nói: “Cậu tốt nhất suy nghĩ kỹ lại, có lẽ hai ngày tách ra không liên lạc, liền trở về bình thường. Các cậu ở mãi trong vòng luẩn quẩn hẳn là không thích hợp. Nếu cậu chỉ đơn thuần là người thừa kế Tần thị, có thể sẽ không để bụng, cũng lười chú ý tới ai. Nhưng mà, không phải các cậu muốn thi đấu sao?”

Tần Mạc đứng lên, dập tắt thuốc: “Chuẩn bị một gian phòng, tôi tối nay ngủ ở đây.”

Giang Tả kinh ngạc, hắn là tự phá vỡ thói quen nhiều năm qua, ở bên ngoài cơ?

“Có cần tôi đưa tới một tiểu nữ nhân… Hoặc nam nhân cho cậu?” Giang Tả đề nghị, có lẽ dời đi một chút, tâm tình sẽ tốt hơn nhiều.

Tần Mạc chỉ nói một chữ: “Dơ.”

Xem ra Tần đại thiếu gia vẫn tồn tại thói ở sạch.

Như vậy hắn có thể an tâm rồi.

Hơn nữa hiển nhiên Tần Mạc đối với con trai cũng không có ý tưởng đặc biệt gì.

Nói cách khác hắn-không-cong.

Hết thảy đều là bởi tiếp xúc quá thân mật đi…

Hiện giờ Giang Tả chỉ còn cách tự an ủi mình thế, hy vọng sự tình đó còn có thể thay đổi.

Một đêm này xác định là phải có người mất ngủ.

Trừ bỏ Giang Tả ở ngoài biết bí mật, còn có Phong Dật.

Tần Mạc ly khai.

Lúc sau Phong Dật từ tốn nhắc nhở đại gia, hôm nay mọi việc đều là công ty hồi quỹ cấp phúc lợi đám bọn họ, hy vọng không cần phát sinh gì nữa, chỉ cần giữ bí mật.

Nhưng trên thực tế, để lộ tin tức loại sự tình này là không thể tránh khỏi.

Cũng may có người ở trên mạng nói việc “Tần Thần hôn môi ma nữ thần bí.”

Cũng không tuyên bố ảnh chụp rõ ràng.

Cho nên cũng không khiến điều gì bị ảnh hưởng nhiều.

Nhưng thân là người đại diện, xuất hiện loại việc này cần phải coi trọng.

Với lại, sau khi biết được người bị hôn là Phó Cửu, càng gồng mình ngăn chặn tin tức này.

Ở internet, hắn biết rõ, nước chở được thuyền thì lật được thuyền.

Đám người này chỉ nghĩ làm sao bôi nhọ làm to chuyện.

Không thể có một ít nhân tố gì đó đến ngăn trở bọn họ.

Mặc dù gọi là ‘nhân tố’, cũng bao gồm từ trước điên cuồng yêu thích, đến sau không hiểu vì sao từ fan thành anti.

Có lẽ là thời điểm thành lập fan club của Hắc Đào Z.

Chờ trời sáng, vẫn nên đi hỏi ý kiến tiểu hắc đào.

Có một số việc, hắn trong lòng rõ ràng là được, không nhất thiết phải nói ra.

Hắn thật sự hy vọng chuyện này hoàn toàn qua đi.

Bởi vì một khi có người đi bàn chuyện này, hậu quả không dám tưởng tượng…

Bên ngoài bóng đêm đen như mực.

Lúc sau Phó Cửu tắm rửa xong, lột rớt tóc giả, lại hồi phục bộ dáng lười biếng hắc ám mỹ thiếu niên.

Cô một tay đút túi quần, một tay xoa xoa đầu tóc bạc của chính mình, nghiêng mắt nhìn thoáng qua chiếc áo lông cùng quân dài trên ghế.

Ngày mai trả cho đại thần.

Cần thiết giải trừ hiểu lầm vụ hôn môi.

Mong muốn cùng đại thần có thể lại cùng nhau đánh ‘Anh Hùng’, không khí vui vẻ sinh động.

Phó Cửu nghĩ đến đây, nâng lên tầm mắt, nhìn mình trong gương, môi mỏng hồng hào, đặc biệt là trên mặt nhất thời có điểm gian xảo.

Hôm nay xác thật rất nguy hiểm.

Nếu không phải vì hôn môi.

Chỉ sợ đại thần đã phát hiện ra bí mật của cô.

Trên thực tế, tất cả đều là đồ thật… có cái gì mà keo nguyên thủy cầu chứ.

Phó Cửu duỗi tay, chạm vào nơi mềm mại của mình, ánh mắt thâm thúy hệt đại thần.

Hẳn là nên bước chân nhanh hơn, ngốc ở địa phương này càng lâu, càng nguy hiểm…

Phó Cửu suy tư, mở notebook, làm việc mỗi ngày đều phải làm, chính là trọng tố kho IP.

Chỉ là, hôm nay… như thế nào hòm thư của cô xuất hiện một bưu kiện.

“Là cậu phải không, Z?”

Ngón tay Phó Cửu dừng lại.

Bình thường Hacker có rất nhiều hòm thư.

Mà hòm thư này của cô lại là của một người nặc danh gửi đến

Trừ bỏ… Tinh Dã.

Phó Cửu hiện tại đã có thể xác định ảnh người kia ở khu vực thi đấu không chỉ là quen mắt mà còn rất có khả năng là hắn.

Đổi một cái IP, lại tiếp tục có biến hóa, là một phong bưu kiện.

Ánh mắt cô lay động, trực tiếp dùng IP tự động đăng nhập.

Lúc này mới phát hiện, một phần ba hòm thư có gần một ngàn phong bưu.

Một ngàn phong… Phó Cửu ngồi trước máy tính, nhắm mắt một chút, lại mở ra.

Bây giờ không phải thời điểm tốt nên hành động, cần thiết phải đợi thi đấu cả nước kết thúc.

Cô ngước mắt nhìn lịch bàn treo ở trên vách tường, còn nửa tháng.

Chỉ còn thế, tất thảy mới có thể kết thúc.

Chỉ là, chắc chắn sẽ không gió êm sóng lặng.

Bóng đêm nhập nhằng đen tối.

~~~

Vu Chân nằm trên giường, lăn qua lộn lại căn bản không ngủ nổi.

Chỉ cần chợp mắt, trong đầu liền hiện ra hình ảnh Tần Mạc hôn môi người khác.

Nữ nhân kia, rốt cuộc là ai?

Người khác không hiểu biết Tần Mạc, thì cô cũng thế.

Cô thích hắn nhiều năm như vậy.

Cơ hồ nhìn ngắm nhất cử nhất động của Tần đại thiếu mà sống.

Người kia khi nào để ý quá quy củ công ty.

Càng nghĩ, Vu Chân càng cảm thấy thật không thích hợp, hơn nữa một loại cảm giác kì lạ khiến cảm xúc cô náo loạn, trực tiếp đem nguyên nhân đổ hết lên người lạ mặt.

Có lẽ cô phải điều tra lai lịch đối phương.

Hai tròng mắt Vu Chân híp lại, ngồi dậy gọi điện thoại.

“Uy, phía Nam khu ngoại ô đằng kia khách sạn là người quản lí. Không, chẳng có gì, hôm nay tôi tham gia tiệc đêm, cảm thấy an toàn không tốt lắm, muốn đi xem lại camera theo dõi. Tốt, có thể, ngày mai chúng ta đi.”

Vu Chân là một cảnh sát nhân dân, làm ngành này, xác thật đôi khi đầy đủ thuận tiện.

Ngày hôm sau, cô thay đổi quần áo, ăn mặc một thân cảnh phục, cùng người quản lí đi tới hội trường vũ hội hóa trang ngày qua.

Cuối năm, cảnh sát nhân dân đi tra mấy thứ này không thành vấn đề cho nên vô luận là khách sạn hay đồng sự đều cảm thấy Vu Chân hành động đúng đắn.

Càng nói khách sạn bên này phi thường phối hợp, giám đốc nghe đồn tồn tại tai họa ngầm về vấn đề an toàn, trực tiếp đem người tới phòng điều khiển.

Chỉ là bảo an phụ trách phương diện này cảm thấy kỳ quái, người muốn xem camera theo dõi hôm qua sao nhiều như vậy?

Bất quá người trời sinh tính có một xu hướng theo bản năng, cứ thấy cảnh sát là im bặt.

Cho nên bọn họ không chủ động nói Tần Thần xem qua máy theo dõi, Vu Chân cũng không biết.

Nhưng có một việc đặc biệt khác lạ, thời điểm bọn họ quay trở lại, tất cả hình ảnh đều mất sạch.

Hai bảo an nhìn thoáng qua nhau, cẩn thận trả lời: “Máy này hình như hỏng rồi.”

“Hỏng rồi?” Vu Chân nhíu chặt mày liễu: “Máy tốt như vậy làm cách nào bị hư?”

“Cái này chúng ta không rõ ràng lắm…” Bảo an suy đoán: “Hẳn là hệ thống có vấn đề.”

Vu Chân không đạt được mục đích, trên mặt phiếm lãnh: “Các ngươi làm ăn thế hả? Việc này cũng không biết?”

Bảo an im lặng…

Nhưng thật ra đồng sự bên cạnh thấy sự tình vầy, đè thấp thanh âm nói: “Theo lệ kiểm tra thôi, lại không xảy ra chuyện gì, bất quá máy theo dõi hỏng, bảo bọn họ chú ý chút là được, cô vẫn còn muốn tra gì?”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top