Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương_425: Hacker Z

Vu chân lắc đầu, cô chắc chắn sẽ không nói cho đối phương lí do cô tới khách sạn theo dõi.

Đồng nghiệp kia quan hệ tốt với cô, mặc dù đã nhận ra hôm nay Vu Chân có phần kỳ quái nhưng cũng không nói gì.

Khi bọn họ tới đây, thành tích của Vu Chân thường xuyên nổi bật, nghe nói gần đây còn được điều lên trên.

“Gần đây đúng là có chút không ổn.” Đồng nghiệp kia cười nói: “Cô lo lắng như vậy cũng rất bình thường. Lần trước, tôi nghe thấy người bên tổ tổng án nói. Hình như hacker internet biến mất nửa năm trước bây giờ lại xuất hiện. Hiện tại người bên trên đều đang rất cẩn thận, bởi vì trước kia người này chỉ hoạt động hoạt động ở bên Mĩ, nhưng thời gian này giống như là hoạt động bên này.”

Vu Chân vừa nghe nàng đồng nghiệp nói, đột nhiên mở to hai mắt: “Internet hacker cô vừa nói, có phải gọi là Z hay không?”

“Tôi cũng không biết cụ thể lắm.” Đồng nghiệp kia lắc đầu: “Đây là tin cơ mật, vẫn nên hỏi người bên trên thì hơn.”

Sau khi nghe được đáp án, Vu Chân trở lại cục cảnh sát. Chuyện đầu tiên chính là xin điều đến tổ trọng án.

Cục trưởng họ Hoàng, là cái ông già bụng phệ, giở giọng quan to nói: “Nhanh nhanh, cô Vu, mời ngồi. Đơn xin kia của cô tôi đã nhìn thấy, nhưng người của tổ trọng án bên này cô cũng biết đấy. Nếu cô sang đó thì chính là làm việc không biết ngày đêm. Điều tra vụ án nào, thì đến thời gian ngủ còn không có. Nếu cô chuyển sang đó, tôi lo lắng cô không thích nghi được với cường độ công tác ở đây.”

Vu Chân nhìn ông ta, có vẻ không vui: "Cục trưởng Hoàng, năm đó người kia cũng ở đây, thân phận của hắn tôn quý hơn so với tôi. Sao lúc đó ngài không lo lắng hắn không thích nghi được với cường độ công tác ở đây?".

Hoàng cục trưởng rất muốn nói. Cô có thể so sánh với hắn sao, đó là một nhân tài, cô…… Tôi còn muốn bồi dưỡng cô thêm một chút, với cả cô cũng không thích tổ này đúng không?

Vu Chân cũng thông minh, tiếng nói rất nhẹ: “Nếu ông chuyển tôi sang bên đó, tôi đưa người kia về đây.”

Cục trưởng Hoàng vừa nghe những lời này, ngón tay bưng trà dừng một chút, sau đó cười tủm tỉm nói: “Chuyện này không có khả năng, hắn không chạm vào án tử.”

"Điều này phụ thuộc vào người nói và nói như thế nào". Vu Chân đối với điểm này rất có tự tin.

Cục trưởng Hoàng không phải là người nói những lời chết chóc, đừng nhìn dáng người mập mạp, cặp mắt lại lộ ra tinh quang: “Nếu như vậy, Tiểu Vu, cô đi mời chuyên gia tâm lý phạm tội lợi hại nhất Trung Quốc trở về đi. Cậu ta có thể trở về, tổ trọng án chúng tôi sẽ tổ chức tiệc chào đón cô".

“Chào đón thì không cần, cục trưởng Hoàng không phải không biết tính cách của anh ấy.”

Vu Chân cười nói: “Chỉ cần một chút.”

Cục trưởng Hoàng nhướn mày: “Cô nói đi.”

“Tôi nghe được một tin tức, gần đây có vẻ như có một số nơi bị tấn công mạng. Có phải năm đó anh ấy rất muốn bắt cái người tên Z kia hay không?” Vu gia là thương nhân. Đương nhiên Vu Chân hiểu cách một đổi một.

Cục trưởng sau khi nghe đến vấn đề này, ý cười trên mặt biến mất: “Mấy tin tức này là ai nói cho cô?”

“Cục trưởng không cần quan tâm vì sao tôi lại biết được. Ngài chỉ cần nói có hoặc không?”

Ông ta buông chén trà, đôi tay khoanh trước ngực: “Không sai, dựa trên thủ pháp gây án, chúng tôi bước đầu hoài nghi là hắn.”

“Thủ pháp gây án?” Vu Chân hạ mày: “Ý tôi là, tại sao các người lại khẳng định đây chính là hắn?”

Cục trưởng không nói gì.

Vu Chân cười nói: “Hắn trở lại, chắc chắn anh ấy sẽ quan tâm đến vụ này.”

“Lần này sau khi tấn công mạng, hắn còn nhắn lại một câu.” Cục trưởng nghĩ ngợi, tay kéo ngăn kéo, lấy ra một tấm ảnh chụp từ bên trong ra, đưa cho Vu Chân.

Vu Chân cầm lấy tấm ảnh, chỉ thấy mặt trên viết một câu “Ta đã trở về”.

Người viết, Z.

Buổi trưa.

Mặt trời lên đến đỉnh đầu.

Trong trường học rất ồn ào.

Đối với Phó Cửu mà nói, cuộc sống trường học chính là một loạt kì thi liên tiếp.

Năm sau sẽ là kì thi tốt nghiệp.

Đây là nỗi đau của mỗi học sinh cao trung.

Nhưng đây cũng có thể xem là một cái cớ đi tìm đại thần.

Tiếp tục để đại thần giúp cô ôn tập.

Nhưng hiện tại Phó Cửu đã không giống với trước kia.

Khi cô đi đến trường học, một hành động nhỏ của cô chỉ sau một giây đều sẽ bị người khác đăng lên mạng.

“A a a a, Đại Hắc Đào của tôi quá đẹp trai!”

“Còn ở đó cắn đầu bút, lúc làm bài thật nghiêm túc a.”

“Có người nói Đại Hắc Đào của ta sẽ đạt hạng tốt, hơn nữa còn rất cao trên bảng thành tích.”

“Tôi nghĩ tất cả mọi người đều đến Nhất Trung nằm vùng, xem khi nào có bảng thành tích thì chụp!”

“Tôi không tham gia. Tôi là một đầu bếp, chuẩn bị nhận lời mời đến nhà ăn Nhất Trung nấu ăn. Đại Hắc Đào muốn ăn cái gì, tôi liền cho cậu ấy hai phần, tôi phải bồi bổ cho Hắc Đào!”

Đúng rồi.

Không biết là tại sao.

Lúc trước Phó Cửu che chở Hạ Hồng Hoa, đứng ở cổng trường Nhất Trung nói không ít, bị người tìm thấy.

Một số a di quyết định trở thành fan.

Đương nhiên trong những người đó, bao gồm cả…… An ảnh hậu.

“Con xem, con xem, thần tượng của mẹ lại bị chụp lén, góc độ này…… Quá đẹp!” An ảnh hậu cầm di động ngồi bên cạnh Tần Mạc: "Không giống bộ dạng mèo nhỏ lần trước, thật không nghĩ tới Cửu nhi ở trường học lại ngoan như vậy. Lúc cúi đầu viết cũng rất đẹp trai, thành tích học tập chắc chắn là tốt".

Tần Mạc buông đũa, rút ra một tờ giấy lau tay, mỉm cười một chút: "Ngoan? Thành tích học tập tốt?". Thành tích vật lí của cô đúng là thảm đến không nỡ nhìn, có lẽ mẹ anh không biết.

"Ân, đã ngoan lại còn đẹp trai" An ảnh hậu nhìn ảnh chụp, nhìn lại sườn mặt đẹp trai của con trai nhà mình: "Ta luôn mong sẽ có một đứa con trai như vậy, luôn muốn con giống như cậu ấy, ai biết…… Nhưng mà không sao, hiện tại con với Cửu nhi cũng giống nhau, quá trắng nõn".

Lương bí thư ở bên cạnh nghe xong câu này, tỏ ra tôi không liên quan, ngẩng đầu nhìn trời.

Tần Mạc vừa định nói chuyện, di động trong túi quần liền kêu.

Một tin nhắn trên WeChat hiện ra.

"Anh Mạc, tôi sắp tốt nghiệp, muốn đến nhà anh ôn tập, có tiện không?".

Tần Mạc nhìn màn hình, nhớ tới lời Giang Tả nói, lại cất điện thoại di động vào túi quần.

Từ lúc đó.

Lương bí thư liền thấy tổng tài nhà bọn họ có phần thất thần.

Vẫn thất thần đến sau cuộc họp tập đoàn một giờ.

Hắn đứng đằng sau Tần Mạc, nhìn thấy tổng tài nhà bọn họ cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống rồi lại cầm lên đến bảy lần.

Ngón tay thon dài trượt màn hình, trả lời hai chữ: “Thuận tiện.”

Khi nhận được tin nhắn Wechat của đại thần, Phó Cửu đang đứng ở trước căng tin trường học, ngậm một cây kẹo que, một tay đút túi quần. Tay còn lại vuốt mái tóc bạc, chỉ nhìn thấy sườn mặt bên kia.

“Các cậu nghe gì chưa?”

“Nghe gì?”

"Nghe nói vừa nãy, ban A người đó lại bị thầy Hách gọi lên văn phòng".

"Gần đây, thành tích của cậu ta giảm xuống rất nhiều. Thầy Hách gọi cậu ta cũng rất bình thường".

"Tôi tổng cảm thấy nơi nào quái quái……"

Phó Cửu nghe câu này, không biết nghĩ cái gì, đặt điện thoại di động xuống, quay người nhìn về phía đám con gái kia……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top