Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương_514: Cửu gia từng muốn ôm bé trai về nhà nuôi

Ngoài cửa sổ dòng xe chạy đang di chuyển, nhiệt độ cũng thay đổi.

Từ đêm vòng bán kết sau khi thất bại, Bạc Cửu chưa từng lộ mặt. Điều này làm cho bạn học Phong Thượng rất lo lắng.

Thừa dịp Phong Dật không để ý, lén đi ra ngoài.

Mục đích chính là đến biệt thự Phó gia.

Bạn học Phong Thượng muốn tự hy sinh bản thân tới an ủi thần tượng nhà mình.

Không nghĩ tới thần tượng chẳng những không bực bội, mà đang ngồi ở trên sàn nhà chơi game.

Super Mario, chắc chắn mọi người đều từng chơi qua.

Thần tượng chơi rất nghiêm túc, trong ngực còn cho túi sưởi vào, trong tay thả một cục đường đỏ vào nước.

Bạn học Phong Thượng nhìn ly nước liếc mắt: “Đây là?”

“Biết cậu muốn đến, nấu cho cậu uống. Bên ngoài khí trời lạnh, uống ấm người.” Thiếu niên để note book xuống, khóe miệng cười rất bình tĩnh.

Bạn học Phong Thượng rất cảm động, hai cái tay bưng ly nước đường đỏ: “À, thần tượng, cậu, làm sao biết tôi thích nhất uống, uống nước đường.”

Bạc Cửu ngước mắt nhìn trần nhà, thầm nghĩ trước kia cô đánh giá quá cao chỉ số thông minh Phong bảo bảo nhà cô rồi: “Uống đi, phòng bếp vẫn còn”.

“Ừ!” Phong Thượng dùng sức gật đầu, ánh mắt kia vô cùng sáng.

Bạc Cửu hình như là nghĩ đến cái gì đó, nghiêng về phía trước, tay phải đỡ sau lưng Phong Thượng, gương mặt đẹp trai càng gần hơn.

Thoáng cái, bạn học Phong Thượng mặt liền đỏ: “Thần, thần tượng, cậu, cậu …”

“Cậu không phải là CONG chứ? Không thầm mến tôi chứ?” Bạc Cửu nhăn mày.

Đôi mắt Phong Thượng trợn tròn: “Sao, làm sao có thể! Tôi, tôi thích con, con gái!”

“A.” Không biết Bạc Cửu đang suy nghĩ gì, sau khi hỏi xong, thu tay về.

Kêu a cái gì!

Phong Thượng lắp ba lắp bắp ở đó giải thích: “Tôi, tôi yêu, yêu thích thần tượng không có, không sai. Nhưng là tôi, tôi là thẳng! Vô cùng thẳng!”

Bạc Cửu nhìn Phong bảo bảo thanh tú mặt đỏ ửng, lẩm bẩm một câu: “Thụ như vậy, đại thần cũng không coi trọng.” Tại sao lại coi trọng cô?

“Ân, thần tượng cậu đang nói, nói cái gì?” Phong Thượng muốn nghe rõ một chút.

Bạc Cửu sờ đầu Phong bảo bảo, lại nghiêng người qua, giọng nói liền phả vào tai Phong Thượng: “Nếu như tôi nói như vậy, cậu muốn hôn tôi sao?”

Phong Thượng nhìn khuôn mặt kia gần trong gang tấc, gương mặt tuấn tú, đẹp trai làm tim người ta đập chậm nửa nhịp.

Nhưng mà những thứ này đều không phải là trọng điểm.

Mấu chốt là cậu bị thần tượng nhà mình coi trọng, cậu cũng không phải là CONG.

Vấn đề này làm sao giải quyết, online hẵng nói a!

“Muốn không?” Bạc Cửu lại thấp một chút.

Phong Thượng thật sự không chịu nổi, một tay người đẩy ra, kêu lên một tiếng thất kinh: “Không, không muốn!”

Đẩy xong, Phong Thượng liền hối hận, cậu không làm thần tượng bị thương chứ?

Phong Thượng nhìn người ngồi trên mặt đất.

Thần tượng hình như lại đang lẩm bẩm.

Trong lúc mơ hồ có thể nghe thấy giọng không cao không thấp nói: “Phong bảo bảo người dễ bị bẻ CONG như vậy, đều không có phản ứng. Vậy thì không phải là vấn đề ở mình, có lẽ là ngay từ đầu đã là CONG…”

Ngay từ đầu đã là CONG?

Ai?

Bạn học Phong Thượng một bụng nghi ngờ.

Còn có cái gì là Phong bảo bảo rất dễ bị bẻ CONG!?

Cậu rất thẳng được không!

May mắn là, sau một lát, thần tượng cuối cùng cũng trở lại bình thường, cứ lười biếng như vậy ngồi ở trên bàn gỗ, cả người lộ ra quý khí.

Bạn học Phong Thượng thở dài một hơi, cuối cùng cậu cũng có thể yên tâm uống nước đường đỏ.

Nhưng mà, thần tượng hôm nay thật là, rốt cuộc là làm sao vậy?

Chẳng lẽ là thua một trận đấu liền bị kích động?

Bạn học Phong Thượng đoán không ra, tay lay lay thần tượng: “Công, công chúa đâu?”

“Nó? Ở nhà đại thần.” Bạc Cửu đổi trò chơi, chuẩn bị sắp xếp lại suy nghĩ. Nếu như đại thần ngay từ đầu đã là CONG, sau đó vừa ý một người nữ giả nam là cô, cô phải giải quyết chuyện này thế nào mới tốt.

Với mức độ bài xích phụ nữ của đại thần mà nói. Nếu như nói cho anh biết “người em trai” mà anh là tỏ tình thật ra lại là một cô gái…

Đôi mắt Bạc Cửu híp lại một chút, sẽ cảm thấy là bị lừa dối sao?

Phong Thượng nhìn sườn mặt trước mắt tuấn mĩ như ma cà rồng, có lẽ cảm thấy mình rất hiểu tâm trạng của thần tượng nhà mình, rất cảm động: “Khi tôi còn bé, cũng từng nuôi qua thú cưng. Đột, đột nhiên đi, đi mất, quả, quả thật là thấy không quen.”

Bạc Cửu ngước mắt.

Bạn học Phong Thượng thấy thần tượng nhà mình có phản ứng, lập tức ngồi thẳng người, hết sức chăm chú: “Này, việc này, tập, tập quen là được rồi. À, lúc còn nhỏ thần tượng có nuôi thú cưng khác không?”

Thú cưng?

Khi còn nhỏ?

Trong đầu Bạc Cửu đột nhiên xuất hiện hình ảnh một thằng bé khí chất cấm dục, nhìn cô với ánh mắt như nhìn vi khuẩn, cao ngạo thì không phải, nhưng mà lớn lên chính là quá đáng yêu.

Khiến cô rất muốn ôm về nhà nuôi.

Nhất là khi bị cô đẩy ngã.

Đứa bé kia hận không thể chém cô thành vạn mảnh, rất đáng yêu.

Nhưng thằng bé vẫn rất nghe lời, khi cô nghịch bàn phím, sờ hắn một cái, hắn cũng chỉ nhìn cô một cái để cô nghe lời.

Cô còn đút đồ ăn cho đứa bé, mặc dù cuối cùng hại người kia bị dị ứng, hắn cũng không nói gì, ngược lại mặc kệ để cô ôm ngủ.

Bạc Cửu nghĩ tới đây,n ra hai chữ: “Đã từng.”

“A, a? Vậy, đó là mèo, hay lại là chó?” Bạn học Phong Thượng vốn là muốn cùng thần tượng nhà mình nói chuyện về việc chăm sóc thú cưng.

Bạc Cửu đứng lên, cong môi cười một tiếng: “Người.”

Người…

Người!?

Bạn học Phong Thượng giật mình!

Đó sao, sao có thể tính là thú cưng!

Thần tượng hình như không có khái niệm về thú cưng thì phải!?!

Ban đêm.

Bên ngoài trời tối đi một chút.

Trên Internet luôn có lời nói mang tính công kích.

Một số cổ đông câu lạc bộ tìm Phong Dật, nói hình ảnh của đội viên, vấn đề này phải coi trọng.

Trận đấu này thua, rất nhiều người đều mất đi lòng tin đối với Đế Minh.

“Đài truyền hình có một chương trình kĩ năng tổng hợp, chính là nhằm vào tuyển thủ điện tử mà chọn. Người của Tương Nam cũng sẽ tham gia, hành trình nửa ngày. Không chỉ rất dễ lưu lại ấn tượng tốt trước mặt người xem, cũng không ảnh hưởng đến cuộc so tài sống lại vào năm ngày sau. Bây giờ, vấn đề chính là nên thuyết phục Tần tổng tham gia như thế nào. Đối phương là nhìn trúng khí chất của Tần tổng, nếu Đế Minh không thua, cũng sẽ không có trong danh sách khách mời này".

“Trước kia những hoạt động kiểu này, COCO có thể đi được. Lần này rõ ràng không được.”

“Là thể hiện độ ăn ý của đội viên trong chương trình kĩ năng tổng hợp. Muốn cả hai người đồng thời tham gia, chủ yếu vẫn là xem Tần tổng, tôi cảm thấy việc này khó mà nói…”

Toàn bộ Giang Thành đều biết, Tần thiếu không tham gia bất kỳ phóng vấn nào, chứ đừng nói gì là loại chương trình kĩ năng tổng hợp này.

Phong Dật lại không cho rằng như vậy, trái lại hắn hình như là nghĩ ra cái gì, khóe miệng cười như hồ ly: “Muốn hai người đồng thời tham gia, hành trình nửa ngày. Có phải bắt đầu ghi hình từ lúc hai người bắt đầu tỉnh dậy hay không?”

“Một chương trình kĩ năng tổng hợp thông thường chính là như vậy”

Trên tay Phong Dật gập văn bản kế hoạch lại: "Chuyện thuyết phục Tần Tổng cứ giao cho tôi".

Điều kiện ngủ chung này, rất có sức hút…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top