Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương_528:

Trong nháy mắt.

Trên xe bus âm thanh đều biến mất.

Mỗi người đều quay đầu nhìn Tiêu thần.

Tổ tiết mục người cũng đột nhiên nhớ tới là lúc trước, mọi người một mực nắm xào CP Tiêu Mạc.

Dù sao chuyện có thể làm Tiêu thần để ý, làm hắn nói nhiều thêm mấy chữ chỉ có Tần Mạc một người.

Triệu Tam Mập nặng nề ho một tiếng: "Đội trưởng chúng ta ý là..."

"Weibo vấn đề." Tiêu thần lại cho mấy chữ.

Triệu Tam Mập thở phào một cái, hắn thật sợ đội trưởng sẽ cùng Tiểu Hắc Đào cướp Tần Mạc tên kia.

"Hỏi đến ta, tựa hồ là muốn cho cậu và tôi ở cùng, tôi không có vấn đề, cậu có ý gì không?"

Nghe được Tiêu thần thoát cái nói nhiều từ như vậy, mọi người lại hoảng sợ.

Liền giọng điệu này, hai người... Không thể nào không có gì đi.

Tần Mạc không nói gì, đưa tay túm cổ áo thiếu niên, ý kia rất rõ ràng, là muốn cùng Bạc Cửu.

Triệu Tam Mập là rất lo lắng đội trưởng sẽ thương tâm, lập tức an ủi: "Không việc gì, đội trưởng, buổi tối tôi có thể cùng anh!"

"Không cần."

Hai chữ, hoàn toàn bất đồng thái độ, chuyện này...

"Buổi tối uống rượu."

Tiêu thần nghiêng mắt đi, lời kia rõ ràng hướng về phía Tần Mạc nói.

" Được."

Hai người kia qua lại với nhau.

Thật đúng là không coi ai ra gì.

Lâm Trầm Đào quả quyết nghiêng đầu sang chỗ khác, hạ thấp giọng: "Tiểu Hắc Đào, tình địch cậu xuất hiện, họ Tiêu rất khó đối phó, cậu có biện pháp ứng phó không?"

"Ném cậu ra có tính hay không?" Bạc Cửu buông mắt.

Mới vừa rồi bị đại thần chỉ định ngủ chung.

Bạc Cửu đã cảm thấy có cần phải cùng tổ tiết mục giao lưu một chút.

"Tách ra ngủ?" Phân kính Đạo Diễn thanh âm hơi lớn, ngay cả đang nhắm mắt Tần Mạc, đều hướng bên này nhìn.

Bạc Cửu lập tức cho phân kính Đạo Diễn một cái ánh mắt.

"Khụ" Thanh âm ép xuống thấp nhất, phân kính Đạo Diễn mới một lần nữa mở miệng: "Không thể, hai người một căn phòng, quay chụp mới có thú vị, cậu yên tâm, chúng tôi rất chuyên nghiệp, quay chụp tuyệt đối không thành vấn đề."

Bạc Cửu rất muốn nói nàng lo lắng căn bản không phải cái này, còn muốn tiếp tục, đã đến khách sạn.

Đại khái là bởi vì phát qua weibo.

Fan tại Lâm thành hiện tại cũng tổ chức tập thể xuất hiện ở khách sạn, mỗi người vẻ mặt đều rất phấn khởi.

Triệu Tam Mập thấy vậy, lập tức từ trong túi móc ra một cái cái gương nhỏ, nhìn mình trong gương một cái, nghiêng đầu sang chỗ khác hỏi Bạc Cửu: "Tôi bây giờ có phải là soái nổ?"

"Đặc biệt soái."

Bất quá cậu một người đàn ông, trên người đem theo gương nhỏ là cái gì quỷ gì.

Trên thực tế thực sự rất soái.

Đặc biệt là sau khi làm xong nhiệm vụ, mỗi người đều mặc chiến phục Chiến Đội, bên trong mang áo sơ mi trắng, thống nhất túi đeo màu đen, từ trên xe bus đi xuống, ngay lập tức sẽ trở thành tuyệt đẹp phong cảnh.

Hơn nữa loại này phong cảnh không phải là lúc nào đều có thể nhìn được.

Ba cái Chiến Đội đứng chung một chỗ, đâu chỉ là phong cách.

Xa xa có thể nghe được người ái mộ rít gào.

"Thật là không có cách nào đều tại tôi quá soái" Triệu Tam Mập vừa đi vừa nói.

Lâm Trầm Đào không chút khách khí đạp hắn một cước.

Coi như fan cũng rất thích xem thần tượng hoạt động cùng nhau, luôn cảm giác rất đáng yêu.

Hơn nữa, thấy người thật mới phát hiện ra.

Hắc Đào Z cùng Tần thần là thực sự rất soái.

Hơn nữa hai người kia cử chỉ... Thật là có thể làm nổ lòng người.

Liền nói một cái đơn giản nhất, thiếu niên đang đi phía trước một tay đút túi quần.

Tần thần đưa tay kéo thiếu niên túi đeo.

Thiếu niên liền dừng lại động tác, nghiêng mắt đi như muốn hỏi Tần thần nói cái gì.

Tần thần nhìn thiếu niên, khóe miệng cong lên, như hòa tan băng tuyết, làm cho fan đứng gần đó không khống chế được muốn chụp hình!

Tổ tiết mục ngay từ đầu cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều fan sẽ đến khách sạn nằm vùng như thế.

Cũng may tất cả phản ứng rất nhanh, lập tức điện thoại cho bảo an khách sạn để cho bọn họ hỗ trợ khống chế tình hình.

Đối đãi với fan quả thật có rất nhiều thứ cần thiết phải để ý.

Nếu như bị lên tiêu đề, liền sẽ không thể giải thích được.

Cho nên cho dù các là nhân viên an ninh cũng không dám cứng rắn đẩy, chỉ có thể dùng thân thể để che, quả thực không dám đẩy.

Tổng Đạo Diễn gào âm thanh đều đã khàn, thật vất vả đưa các khách mời vào khách sạn, cũng may là không có phát sinh cái gì ngoài ý muốn.

Bất quá có một chút.

Nếu như tình trạng này vẫn diễn ra.

Ngày mai thời gian quay có thể sẽ bị rút ngắn.

Nhân khí* cao có nhân khí cao chỗ tốt, ngược lại cũng có một chút việc không thể tránh khỏi.

*Nhân khí 人气: nổi tiếng, độ phổ biến, độ nổi tiếng đều là cái này.

"Tôi thao, đầu tôi bị gì!." Triệu Tam Mập chỉ mình đầu, vừa rồi bị ép chen lấn, hiện tại dựng lên, có chút buồn cười

Lâm Trầm Đào lại cười không nổi: "Đây là lần cuối cùng tôi tham gia Tống nghệ tiết mục."

Bạc Cửu nhăn mày.

Lâm Trầm Đào cười hiện ra răng: "Cậu tại sao không hỏi nguyên nhân!"

Bạc Cửu như cũ không nói chuyện, mở ra kẹo que.

Lâm Trầm Đào không nhịn được: "Tôi lúc trước cảm thấy fan không phải như vậy."

"Cậu cho rằng là cái gì?" Người hỏi câu này là Triệu Tam Mập.

Lâm Trầm Đào cũng không có cách nào đi hình dung loại cảm giác đó, chính là bọn họ nói với một số người đừng theo nữa, bọn họ vẫn cứ đuổi theo, thậm chí sẽ có lúc đụng vào tổ tiết mục trợ lý, luôn cảm thấy trong lòng có chút khó chịu.

Triệu Tam Mập cảm thấy lúc này cần phải an ủi: "Tiểu Lâm đáng thương, Ca nói cho cậu biết, này đều không tính cái gì, cậu xem Tiểu Hắc Đào bị fan hắt Pepsi, không phải là cũng không nói gì sao?"

Hắn những lời này vừa nói ra.

Trong nháy mắt, xung quanh nhiệt độ liền lạnh xuống mấy độ.

Bạc Cửu cũng không nghĩ tới Mập thần sẽ nhắc tới chuyện này, động tác thờ ơ ngậm kẹo que dừng lại, theo bản năng nhìn sang Tần Mạc bên cạnh.

"Khi nào?"

Lạnh băng trầm thấp giọng nói, có thể làm người phía sau đều đi bi dọa lạnh.

Tần Mạc cặp mắt kia không cười, cảm giác đem đến cho người một loại ác ma lạnh lẽo.

Triệu Tam Mập bị nhìn nuốt nước bọt một chút: "Cái gì khi nào?"

"Bị fan hắt Pepsi." Tần Mạc cả người khí tràng, có rõ ràng thay đổi.

Triệu Tam Mập chậm tiêu đi nữa cũng sáng tỏ đó là ý gì: "Cậu không biết chuyện này sao, khi đó ngay từ đầu trận đấu, bởi vì Tiểu Hắc Đào thành Đế Minh đội phó, cho nên..."

"Đây không phải là fan." Bạc Cửu mở miệng cắt đứt Triệu Tam Mập lời nói, ánh mắt lại là nhìn Tần Mạc, tiểu bằng hữu ranh giới cuối cùng, nàng biết rõ.

Tần Mạc ánh mắt rất sâu nhìn thiếu niên trước mặt, cảm giác rất áp bách.

Triệu Tam Mập cùng Lâm Trầm Đào đã muốn ôm nhau một chỗ, cùng nhau chống đỡ khí tràng lạnh lẽo này!

"Phía sau màn là ai ?" Tần Mạc giọng nói lại vang lên, lạnh đến không có độ ấm.

Bạc Cửu không lên tiếng, chủ yếu là nàng đã xử lý, nói ra sẽ tiết lộ quan hệ nàng và lão Bạch.

Để cho đại thần biết nàng mời người tới nhìn một số chuyện, lại suy đoán ra cái gì đến, thật sự không ổn.

Tần Mạc lại nhìn thiếu niên, tiếp đó đem cổ áo Bạc Cửu kéo qua, ung dung thong thả: "Không muốn nói? Anh đây chỉ hỏi câu một câu, có hay không gậy ông đập lưng ông*, ăn miếng trả miếng**?".

*Trường hợp mưu mô, thủ đoạn của mình làm hại người khác, lại gây hại cho bản thân.
**Đối phó lại bằng hành động, lời nói tương tự.

"Tất nhiên." Bạc Cửu cười.

Sau đó.

Mọi người liền nghe Tần Mạc nói một chữ "Được", ngón tay buông lỏng thiếu niên cổ áo.

Lâm Trầm Đào quay đầu đi hỏi: "Chuyện này trọng điểm không phải là trả thù sao?"

"Đối với Tần Mạc tên kia là, cậu không biết hắn có thù tất báo, những người kia thích là hoàn toàn bị khuôn mặt hắn mê hoặc, cậu suy nghĩ một chút lúc hắn và chúng ta chơi game, có phải hay không luôn đào bẫy hố cho chúng ta" Triệu Tam Mập không bỏ qua bất kỳ cơ hội có thể bôi đen Tần Mạc, duy trì đối thủ hình tượng, điều này rất trọng yếu!

Lâm Trầm Đào cầm tay hắn: "Tôi cảm thấy cậu nói đúng!"

"Thật tinh mắt! Vậy cậu bây giờ cảm thấy như thế nào?"

Hai người trước một giây vẫn còn đấu đá lẫn nhau, bây giờ giống như là tìm thấy tri kỷ của mình, phi thường quan tâm đối phương!

Lâm Trầm Đào rất thành thực: "So sánh Tiểu Hắc Đào, bỗng nhiên cảm thấy những fan của tôi đặc biệt đáng yêu."

Bạc Cửu nhìn hai người này, lại nhìn Mạc Ca rõ ràng còn mang theo khí lạnh cao ngất, cho bọn hắn một người một chân, lập tức ra tay đánh !

Triệu Tam Mập không nghĩ tới chính mình không đánh lại Tần Mạc, mà còn không đánh thắng Tiểu Hắc Đào.

Đây quả thực làm nhục mặt hắn!

"Cậu đừng tới đây, cậu tới nữa, tôi liền nói cho người khác biết nói cậu phi lễ tôi!" Triệu Tam Mập núp ở sau ghế sofa, ngón tay chỉ Bạc Cửu.

Lâm Trầm Đào cũng ở đó núp, nghe những lời này, cả người đều nổ: "Mập mạp, cậu có thấy mất mặt không, cái cớ như vậy, ai sẽ tin tưởng, không phải, đội trưởng, anh đừng đi, anh mau cứu em, hai người chúng ta đánh một cái quá thua thiệt! Có anh tham gia, Tiểu Hắc Đào nhất định thua!"

Nhiêu Dung cười một tiếng, trực tiếp nhấc chân đi, những lời này trong mắt hắn chính là không biết xấu hổ.

Chẳng qua là lại trở mắt nhìn đến động tác đẹp trai soái khí của thiếu niên tóc bạc.

Xem ra Tần Mạc là thực sự rất quan tâm Hắc Đào Z này.

Quan tâm một người như vậy, thật đúng là không giống phong cách của cách.

Dù sao người nam nhân kia.

Luôn luôn không có cảm tình gì...

Thời gian từng phút từng phút đi qua.

Bạc Cửu thu thập hai người kia xong, suy nghĩ một chút, phải đi tìm đại thần.

Người, chính là cái này dáng vẻ.

Tốt đẹp vĩnh viễn làm người ta không muốn phá hư.

Bạc Cửu cũng không ngoại lệ.

Kể từ khi biết đại thần là tiểu bằng hữu lúc nhỏ.

Bạc Cửu đã cảm thấy muốn dụ dỗ đối phương một chút.

Đừng xem đại thần bây giờ biến hóa nhiều như vậy.

Nội tâm khẳng định đang suy nghĩ một ý khác.

Bạc Cửu đều hiểu.

Lúc đẩy cửa ra, liền nghe được Tần Mạc đang gọi điện thoại, giọng nói rất nhạt: "Đi thăm dò."

Bạc Cửu dừng một chút, mới để cho chuyên viên quay phim cùng đi vào.

Tần Mạc vừa vặn tắt điện thoại di động, ngước mắt nhìn người vừa tới: "Đến."

Bạc Cửu cảm thấy đây là tiểu bằng hữu cho nàng bậc thang đi xuống, lập tức cười, có bao nhiêu tà khí liền có bấy nhiêu.

Nào ngờ, trong màn ảnh chính là rất ngoan ngoãn.

"Tôi đi xuống uống rượu, cậu ở trong phòng kiểm điểm mình một chút." Tần Mạc nhéo mặt thiếu niên, cảm xúc nhẵn nhụi làm ánh mắt nhu hòa rất nhiều: "Nghĩ kỹ một chút, sau đó phát wechat cho anh biết chưa?"

Bạc Cửu cảm thấy đáng tiếc, bây giờ không thể giống như khi còn bé, trực tiếp đụng ngã dỗ người, còn phải kiểm điểm...

Nàng chơi hai cái trò chơi liền gửi tin nhắn cho đại thần.

Tiêu đại người kia rất rõ ràng là đối với tiểu bằng hữu không có ý tốt.

Đại thần ở phương diện này sao lại trì độn như vậy.

Không phải là cong sao?

Thế nào đối với đàn ông đề phòng thấp như vậy..

~~~~~
Có chút lời muốn nói, thì ra từ trước giờ mình hiểu sai nghĩa hai từ này

Edit: Chuyển ngữ từ QT sang tiếng Việt.

Beta: Chỉnh sửa tiếng Việt.

Edit chính là công việc sắp xếp lại câu từ ngữ nghĩa từ bản convert hoặc từ bản QT (Qick Translator). Bởi vì bản thân bản convert hoàn toàn 'thô sơ'.
Editor không phải người nào cũng sắp xếp câu văn hoàn chỉnh đúng ngữ và nghĩa. Chính vì thế nên mới cần người Beta cho truyện.

Beta phải sửa lỗi chính tả, lỗi đánh máy. Editor vì đọc nhiều QT quá nên câu văn dễ nhiễm cấu trúc của QT. Beta phải chỉnh sửa câu cú cho giống tiếng Việt.

Thì ra là vậy, mình đã hiểu rất sai hiuhiu..

Nhưng một số yêu cầu chưa đáp ứng được, mà tui sẽ để là beta luôn để có tên mỗi chương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top