Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 996- 997- 998

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍅 Chương 996:

"Cô đây là ai thế? Bọn tôi quen cô à? Cả nhà tôi cùng chị dâu tôi đến tham gia cuộc thi, tự dưng cô chạy ra bắt chuyện đã là mất lịch sự lắm rồi, bây giờ còn chất vấn anh tôi ngay trước mặt chị dâu tôi. Cô mặt dày mày dạn đến mức chày cán bột cũng không cán cho bằng được, thế mà nói hết cái lý này đến cái lý kia. Chẳng lẽ cô không biết mình toàn nói lý điều cùn à?"

Cậu bé con thích cô nhất, bởi vì không những cô giải phẫu thuật mà chửi người cũng rất giỏi.

Lần đầu tiên gặp cô, cô cũng đã chửi rồi đuổi bà cô y tá kia đi.

Cậu bé gật đầu lia lịa: "Đúng vậy đúng vậy! Cô là ai chứ? Cô tưởng cô là thần tiên à? Cô thích bố cháu thì bố cháu nên thích lại cô à? Cô đúng là đồ lẳng lơ đê tiện!"

Cậu bé con học được một từ là sẽ nghĩ cách để nói từ đó liên tục, mọi người cũng không còn thấy lạ nữa, chỉ có Giáo sư Lư là giật môi, sau đó là Vương Tử Ninh tỏ ra không thể tin được.

"Lăng Tư Kỳ, cô dạy con trai của anh Vân Hi như thế sao? Một đứa trẻ còn nhỏ thế này mà lại nói ra từ như lẳng lơ đê tiện, không nghĩ cũng biết cô là người thô lậu như thế nào!"

"Tôi dạy đấy!"

"Bố và cô cháu dạy đấy!"

Đế Vân Hi, Đế Cảnh Thiên và Lăng Thiên Thần đồng thanh, giải oan cho Lăng Tư Kỳ.

"Được rồi, vào trong đi, không cần phải đứng cả đám ngoài này lằng nhằng với kiểu người như thế đâu." Đế Vân Tiêu lên tiếng.

Đế Vân Hi liếc nhìn Vương Tử Ninh rồi ôm Lăng Tư Kỳ định đi vào trong.

Lúc này Vương Tử Ninh đã sắp khóc rồi, làm sao cô ta có thể cho phép người phụ nữ như Lăng Tư Kỳ ở bên Đế Vân Hi chứ?

Quan trọng là Đế Vân Hi còn chuẩn bị không cho cô ta bước vào giới hào môn vì Lăng Tư Kỳ. Thế thì sau này cô ta phải làm sao?

Thế nên cô ta xông đến định túm lấy tay áo của Đế Vân Hi, nhưng lại bị vệ sĩ giữ lại.

"Đế Vân Hi, anh mù rồi à? Lăng Tư Kỳ là một con đê tiện, nó là một con đê tiện gặp đàn ông có tiền đều muốn ve vãn tán tỉnh! Anh tưởng thằng con hoang này là do nó vô tình có được à? Hoàn toàn không! Là nó tự bỏ thuốc cho chính nó rồi bám lấy anh dựa vào ngoại hình bạch liên hoa trời sinh của nó! Anh tưởng anh vô tình gặp nó à? Là nó tạo ảo giác cho anh để bám lấy anh đấy! Nó cố tình khiến cuộc sống của nó trở nên khốn khổ rồi để anh tìm thấy, như vậy không những anh có thể tha thứ cho chuyện tình một đêm giữa hai người, anh còn nghĩ nó và con nó rất đáng thương. Sau đó anh sẽ muốn gánh vác trách nhiệm của một người bố. Nó là đồ bạch liên hoa! Là một con khốn nạn!"

"Cô mới là đồ bạch liên hoa! Cô mới là đồ khốn nạn! Cô là đồ khốn nạn khốn nạn nhất thế giới! Bố tôi còn không quen cô, tên cô là gì còn chẳng biết, cô lại cứ phải liếm đến tận mặt khiến bọn tôi buồn nôn. Cô mới là đồ khốn, cô khốn nạn nhất!" Cậu bé hoàn toàn không thể chấp nhận được việc người khác mắng mẹ mình, cậu bé gầm lên với Vương Tử Ninh.

Đế Vân Hi đứng lại, ánh mắt nhìn Vương Tử Ninh sắc lạnh như dao. Nhưng anh lại nhìn sang Giáo sư Lư: "Tư Kỳ từng nói với tôi, thầy là ân sự của cô ấy, lại thêm việc thầy là giáo sư dẫn đội lần này của Đại học Thanh Hoa nên tôi sẽ nể mặt thầy, không so đo với cô ta, thậm chí vệ sĩ cũng không và nát cái miệng thối của cô ta. Nhưng thầy cũng thấy rồi đấy, không phải tôi không so đo thì cô ta sẽ biết điều. Giống như những gì em gái tôi đã nói, cô ta mặt dày mày dạn đến mức chày cán bột cũng không cán bằng được, thế nên, xin lỗi."

Đế Vân Hi mỉm cười nói với Giáo sư Lư một cách rất lịch sự,nhưng ánh mắt anh lại tràn ngập vụn băng.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍅 Chương 997:

Giáo sư Lư cũng thấy Vương Tử Ninh quá đáng, nhưng ông không hề biết chuyện của Lăng Tư Kỳ năm xưa là do cô ta bày trò nên còn định nói đỡ cho Vương Tử Ninh vài câu, đồng thời mong cô ta biết điều, đừng chọc giận cậu Đế nữa. Ai ngờ Đế Vân Hi đã gọi điện ngay từ khi đang nói, anh nói với Giáo sư Lư xong, bên kia đã có người bắt máy.

"Xin hỏi là chủ tịch Vương Minh của Tập đoàn Blue River phải không?"

Vương Tử Ninh chìm đắm trong sự ấm ức của mình không thể thoát ra được, cô ta khóc vô cùng đau lòng, nhưng sau khi nghe thấy tên Tập đoàn Blue River và hai chữ Vương Minh, cô ta giật mình rồi nhìn Đế Vân Hi đầy sợ hãi, cô talắc đầu: "Đừng, đừng! Anh Vân Hi, anh không thể làm vậy! Anh không thể làm vậy với em!"

Nếu không phải vì Lăng Tư Kỳ thì cô ta chỉ là không khí với Đế Vân Hi mà thôi. Lúc này, thấy vợ và con trai đều không vui vì cô ta, vậy thì anh không thể để cô ta yên thêm một giây nào nữa.

Còn lúc này, Chủ tịch Vương Minh của Tập đoàn Blue River đang tham gia đại hội cổ đông. Điện thoại của ông ta được chiếu lên màn hình, ông ta đang chuẩn bị cho các cổ đông xem những nguyên vật liệu hoàn toàn mới mà ông ta có được.

Lúc này có điện thoại gọi đến, giọng điệu còn rất không khách sáo, giọng Vương Minh cũng lạnh đi, ông ta nhả ra mấy chữ: "Xin hỏi cậu à?"

"Tập đoàn Thanh Nghiên, Đế Vân Hi."

Đế Vân Hi báo danh xong, đầu bên kia im lặng.

Nửa giây sau, tất cả cổ đông trở nên sôi sục.

Trước khi cuộc gọi này gọi đến, Vương Minh đã hứa với mọi người rằng chỉ cần mọi người có thể đồng tâm hiệp lực đầu tư vào dự án này, tài sản của Tập đoàn Blue River chắc chắn có thể tăng gấp đôi.

Bởi vì tàu thuyền cỡ lớn của nước Z, thậm chí là tàu quân dụng, tàu chiến đều có sự tham gia lắp ráp của Tập đoàn Thanh Nghiên và Tập đoàn AUPU Group, ông ta nói cháu gái Vương Tử Ninh của ông ta là người được bà Đế yêu quý, rất có khả năng sẽ trở thành mợ chủ tương lai của nhà họ Đế. Nhà họ Vương có được quan hệ với nhà họ Đế rồi, chỉ cần nghiên cứu nguyên vật liệu thành công thì chắc chắn nhà họ Đế sẽ hợp tác với họ, đây là chuyện chắc chắn.

Ban đầu mọi người còn đang do dự, nhưng lúc này nghe thấy giọng của Đế Vân Hi, mọi người đều quyết tâm như uống thuốc kích thích, mặt đỏ bừng bừng nhìn về phía chủ tịch.

Đây là lần đầu tiên Vương Minh nhận được điện thoại từ Đế Vân Hi, ông ta kinh ngạc đứng dậy khỏi ghế rồi xúc động nói: "Hóa ra là cậu Đế, chào cậu chào cậu, tôi là ông nội của Tử Ninh, cậu gọi điện đến là vì có việc gì với Tử Ninh nhà tôi sao?"

Đế Vân Hi mở loa ngoài, tất cả người nhà họ Đế đều nghe rất rõ lời của đối phương.

Đế Vân Hi liếc nhìn Lăng Tư Kỳ, bắt gặp ánh mắt vợ đang nhìn mình. Cảm giác đó khiến Đế Vân Hi thấy như mình bị bắt gian.

Cậu cả nhà họ Đế cảm thấy ấm ức, nhưng anh không nói ra.

Thế là anh chỉ có thể trút cơn tức giận của mình lên đầu người nhà họ Vương.

"Xem ra trong đầu người nhà họ Vương, tôi đã ngồi vững vị trí cháu rể của nhà họ Vương rồi nhỉ."

Câu nói của Đế Vân Hi không rõ ý tốt xấu, nhưng vì bà Vương và Vương Tử Ninh hay lấy Đế Vân Hi ra nói chuyện trong mỗi buổi tiệc cả gia tộc để tạo cảm giác tồn tại, thế nên nói thật, ông cụ Vương thực sự đã coi Đế Vân Hi là bạn trai của Vương Tử Ninh rồi.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍅 Chương 998:

Trước khi gọi điện, có lẽ ông ta còn cảm thấy nghi ngờ, nhưng hôm nay Đế Vân Hi gọi điện cho ông ta, ông ta không còn nghi ngờ gì nữa, thậm chí còn không hề nghe ra rằng Đế Vân Hi đang cà khịa ông ta. Ông cụ Vương cười ha hả, vẻ mặt rất đắc ý: "Đâu có đâu có, Tử Ninh nhà tôi vẫn chưa đủ tốt, tôi vẫn hay nói với Tử Ninh là nhà mình chỉ là hạng hai, nếu nó muốn bước vào cửa nhà đại gia bậc chí tôn như nhà họ Đế thì nó vẫn phải trui rèn bản thân hơn nữa. Nó đi tham gia giải hóa học thế giới cấp đại học đấy, cậu Đế đã biết chưa?"

"Biết, không chỉ biết mà giờ cô ta còn đang ở trước mặt tôi."

Ông cụ Vương nghe vậy thì lại cười to: "Hóa ra cậu Đế đi cùng với Tử Ninh à. Tiếc rằng con bé này đi tham gia thi đấu nên không có thời gian mấy. Nhưng chờ giải đấu kết thúc, hai người có thể đi chơi quanh nước M thêm một thời gian nữa rồi về."

Đế Vân Hi cười nhạt, anh liếc nhìn Vương Tử Ninh đã bị bịt miệng bằng vải và dán bằng băng keo, không cho nói chuyện: "Xem ra ông Vương thực sự coi mình là bậc cha chú của tôi rồi. Tôi rất tò mò, rốt cuộc Vương Tử Ninh đã truyền đạt thông tin sai như thế nào với mọi người mà khiến cả nhà ông đều nghĩ tôi có quan hệ gì đó với cô ta như thế?"

Cuối cùng, ông cụ Vương đã nghe ra sự bực bội và lạnh lùng nồng đậm trong giọng điệu của Đế Vân Hi, nụ cười trên môi tắt ngấm.

"Cậu... cậu Đế..."

"Không thân vậy đâu, ông có thể gọi tôi là giám đốc Đế."

Ông cụ Vương lau mồ hôi vô thức chảy trên mặt, ông có cảm giác như đất trời đang xoay chuyển.

"Giám... Giám đốc Đế." Ông cụ Vương gọi một tiếng nhưng vẫn không từ bỏ, hỏi: "Cậu và Tử Ninh xảy ra chuyện gì à?"

"Ừ." Đế Vân Hi đáp một tiếng.

Ông cụ Vương khuyên giải: "Người trẻ tuổi dễ cáu giận, khiến cậu không vui là lỗi của Tử Ninh. Ngày mai con bé phải tham gia cuộc thi rồi, chắc chắn là rất áp lực, cậu đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt con bé. Chờ nó về rồi, chắc chắn tôi sẽ dạy bảo nó."

"E rằng tôi không chờ được đến khi cô ta quay về đâu."

Ông cụ Vương: "Ý... ý cậu là muốn chia tay?"

Đế Vân Hi cười: "Tôi còn nghĩ sao Vương Tử Ninh lại bị dở hơi nặng thế, hóa ra chứng hoang tưởng của cô ta là do di truyền."

Ông cụ Vương: "...!!!"

"Vương Minh, cháu gái Vương Tử Ninh của ông, trước hôm nay, tôi hoàn toàn không quen biết cô ta."

"Sao cơ?" Ông cụ Vương kinh ngạc kêu lên một tiếng một cách không thể tin nổi.

Bởi vì chuyện cháu gái ông ta và Đế Vân Hi, ông ta đã nghe được gần một năm rồi. Hơn nữa Vương Tử Ninh còn từng từ chối hai cậu ấm nhà giàu.

"Có quen hay không thì ông có thể lên weibo xem thử. Tôi không bao giờ thích tạo couple với người khác, những lời nói hành vi của cháu gái ông lại đẩy tôi lên đầu sóng ngọn gió. Đây đều không phải lý do chính để tôi đến tìm ông. Tôi tìm ông là vì cháu gái ông đã bỏ thuốc cho vợ tôi trong một bữa tiệc từ 5 năm trước, còn mua chuộc 5 người đàn ông hòng cưỡng bức vợ tôi."

"Sao cơ? Cậu Đế, chuyện này không thể nói lung tung được đâu!" Ông cụ Vương hốt hoảng.

"Ông không nghe nhầm đâu, tôi cũng không nói lung tung, bởi vì trong tay tôi đã có chứng cứ xác thực rồi. Thực ra hôm nay cháu gái ông không tán tỉnh tôi, không chửi vợ tôi là đồ khốn nạn, chửi con trai tôi là đồ con hoang như một con chó dại, tôi cũng không gọi điện cho ông đâu."

"Sao cơ? Cậu ... cậu có vợ con rồi ư?"

"Làm sao? Tôi có vợ con cần phải báo cáo với ông à?"

"Không không không, tôi không có ý đó." Ông cụ Vương vội nói: "Thế,....thế chắc chắn là Tử Ninh nhà tôi... nó không biết cậu đã có vợ con nên mới gây phiền phức cho cậu. Tôi xin lỗi cậu và mợ chủ thay nó. Tôi ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top