Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ban đêm tĩnh lặng. Ánh trăng sáng màu bạc lành lạnh khẽ soi qua cửa kính sát đất, soi chiếu lên hai thân hình đang bao lấy co nhau trên chiếc giường màu đen to lớn. Trong căn phòng nhiệt độ yếu ớt, vang lên tiếng rên rỉ kiều mị của phụ nữ làm cho thân hình ta xương cốt mềm nhũn, tiếng thở dốc thỏa mãn của thân hình đàn ông, & với music hai cỗ thân thể va đụng chạm dính ngấy.

Ánh trăng soi lên đôi nam nữ đang kích tình kịch liệt kia, hướng dẫn thấy thân hình con trai cao to vạm tan vỡ đang ra sức chạy nước lọc rút. Gậy thịt khổng lồ màu đỏ đậm không ngừng xỏ xuyên từ hoa huyệt chật hẹp, ra sức đâm từ sau đó lại đâm từ không gì sánh & mạnh mẽ. Mỗi lần thúc mạnh thật đều rước lấy tiếng rên yêu kiều mê thân hình của thân hình phụ

Âu Thiên Kình vẻ mặt tức tối từ với đau rát đớn, mất mát ngồi ngẩn người ở trên giường, ánh nhìn si mê không bình thương cuồng nhìn cùng trong phòng tắm rửa kia, cầm lại người phụ nữ khiến cho anh yêu tới ra đi sau đó đi sống lại. Anh đường đường là một tổng giám đốc của một doanh nghiệp lớn, ước ao cái gì liền cầm lại cái đó, thần sở dĩ khiến cho chủ nhân yếu phủ thành A đả phải nể mặt. Cho do vậy cầm lại mở phụ nữ nào mà anh chưa từng gặp, bất quá anh không cầm lại hứng thú với lũ ngu ngốc kinh tởm đó. Cho tới lúc vấp cô, anh bị vẻ bàng quan cường thế, mạnh mẽ đó thu hút. Anh tiếp cận cô, tự nguyện ở bên cạnh hỗ trợ cô, rồi sau đó thích nhau không giống thường ấy lớn dần lên, cuối từ với thành một danh sách thể thể loại yêu tới cố chấp cuồng như hiện tại.

Ba chiếc du thuyền nhỏ lướt sóng phi nhanh chóng ra trung hoa lớn đang chở hàng. Vừa tới nơi, đả thấy trên bầu trời trực thăng của Thiên Huyền đang lượn đi lượn lại, xung vòng quanh thuyền mẹ chở lô vũ khí làn phong bế bởi phần nhiều ca nô nhỏ. Lãnh Như Tuyết phát ra hơi thở lạnh lẽo ra đi chóc. Đôi mắt là một mảnh tà khí vô cảm khiến cho thân hình ta rét run, mẹ kiếp, lũ thân hình ngu ngốc kia lại dám ngang nhiên cướp hàng của cô! Thực sự là không hi vọng muốn sống tử tế nữa rồi.

Mấy thủ hạ dưới trướng trông thấy Lãnh Như Tuyết phát ra ngạo khí lãnh khốc như vậy càng thêm sùng bái, máu trong thân hình nó nó thật đều sôi sục, cầm lại cảm giác hi vọng muốn thành kính quỳ lạy dưới chân cô. Lão đại của nó nó thật quá tuyệt, nếu như không phải

Lãnh Như Tuyết nhìn tới ngoại hình vừa lên tiếng, mặt vẫn mặc nhiên thờ ơ không một tẹo xao động. Cô cất giọng nắm theo một tẹo mệt mỏi, "Ám Dạ Vương, anh tới sớm quá! Người đâu?"

Mặc Ngôn đả là Ám Dạ Vương đời thứ mười của tổ chức Ám Dạ, anh mỉm cười chói mắt, nụ cười ngạo mạn mà quyến rũ:.
"Chậc, hướng dẫn bối, em thẳng thắn quá! Không nhớ tôi một chút nào sao?"

"Thật xin phép lỗi, tôi không rảnh từ anh trao đổi đời tư!"
Lãnh Như Tuyết không lưu tình ói ra một câu làm thủ hạ hai bên nghẹn cười tới nội thương. Chà chà, chuyện thì ông hoàng tự kiêu nguy hiểm Ám Dạ Vương -- Mặc Ngôn làn cự tuyệt vô tình như thế này? Bọn họ là đang nằm mơ à? Còn chân tay dưới trướng của Mặc Ngôn.

Lãnh Như Tuyết ngủ suốt bốn tiếng, lúc cô tỉnh dậy, ngoài trời cũng nhọ mặt thân thể tối, mang lại nhẽ trong khoảng sáu thì thời điểm hơn. Cô bước xuống giường, trên cơ thể mặc duy nhất một chiếc đồng phục sơ mi của nam, hẳn Mặc Ngôn cũng mặc dành cho cô. Nhìn ra ngoài trời, lại nhận ra bụng mang lại chút đói, cô mở cửa phòng ra đi xuống lầu. Đây không phải lần mới tóm đầu cô ở đay, dĩ nhiên biết wax để rõ phòng nạp ánh nắng tọa lạc ở đâu. Chỉ là không thể ngờ tới đến, vừa xuống lầu cũng gặp cơ thể quen, thay đổi là vô bờ quen. Đó là Lạc Thần -- hình họa đế tăm tiếng nhất giới showbiz bây giờ, tiếng tăm còn nổi như cồn vang xa khắp 1 vài nước lọc trên lý bởi vì giới. Hắn không những dẫn mang lại bộ mở đẹp tỏa sáng trai tuấn mĩ hớp hồn cơ thể mà còn đa tài đa nghệ. Sự nghiệp

Lãnh Như Tuyết ngồi trong chưng tài truyện đọc văn kiện mà Lôi đưa tới. Ngón tay thon dài lật giở từng trang giấy phát ra tiếng 'loạt soạt'. Khuôn mặt xinh đẹp tỏa sáng mĩ lẹ đeo thêm một chiếc kính nhỏ gọn giảm thiểu cận gọng vàng, trông cô càng thêm vẻ thạo mà không tan ra đi vẻ quyến rũ. Không khí tĩnh mịch bỗng chốc túi phá vỡ lẽ do tiếng chuông điện thoại. Lãnh Như Tuyết nhàn nhạt liếc qua trận hình, tiếp tục mới miễn cưỡng nhấn nút nghe.

"Có lúc nào gì?"

"Bảo bối, em rụng ra đi mà không nói với anh một câu nha!" Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trách móc đầy tà mị của Mặc Ngôn.

"Giao dịch kết thúc. Hai bên thật đều vui vẻ." Lãnh Như Tuyết dửng dưng trả lời, trong khoảng mắt vẫn không rụng khỏi tài liệu về cuộc họp tổng thu tháng này của

Lãnh Như Tuyết liếc mắt tới cơ thể đấng mi râu đang bằng cửa bước lại phía mình, trong lòng không khỏi thở dài. Anh ta đả không cần dính cơ thể như vậy? Đuổi theo cô tới tận thành A xa xôi? Người này đúng là sợ sở dĩ giới không loạn đây mà!

"Trời ơi, đẹp rạng rỡ trai quá!"

"Oa, mĩ nam b mĩ nam, đích thực quá suất a!"

"....."

Đám viên chức nữ nhìn cơ thể đấng mi râu tuấn tú, sexy hơn cơ thể đang bước với đại sảnh công ty, trái tim nện rộn ràng, U đỏ hồng e thẹn, rõ rệt một bộ dang tư xuân. Ríu rít comment xì xào về độ hoàn mĩ của suất ca báu vật kia.

Người đấng mi râu đó một thân quần áo đắt đỏ cao cấp, mặt tuấn mĩ tuyệt đẹp, tuyệt hảo từng góc độ đường cong, cơ thể cao to, tuy không vạm

"Ưm... đi tiệt... a.. tạo nên nhanh chóng một chút... tôi còn mang lại việc... ừ.."
Lãnh Như Tuyết mang lại chút khó khăn tiếp thụ cự long to lớn đang không ổn định cuồng gan góc trong âm huyệt. Cô ấp ủ chặt lấy Hạo Minh Kì, hai chân bao trọn xung quanh eo của anh co gập lại run rẩy vì kích tình mãnh liệt.

Hạo Minh Kì hôn lên đôi môi đỏ mọng đang phát ra những tiếng rên rỉ mất hồn của cô, côn thịt sưng to phía dưới vẫn đâm cùng hoa kính kịch liệt như hi vọng xé rách mồm nhỏ ướt át. Trong không gian bảo phần còn lại tiếng vóc hình va đụng chạm
"phách... phách..", tiếng thở dốc hưng phấn với với rên rỉ sung sướng.

"Bảo bối... nhìn anh.. xem anh tạo nên em như thế nào... ừ.. chặt quá.. anh làm cho em sang giàu hơn mấy thân hình kia đúng không?" Hạo Minh Kì ấp ủ thím

Nếu nói trước đó Hạo Minh Kỳ khá là là hứng thú muốn xem ngoại hình mà Lãnh Như Tuyết đi rồi đón là ngoại hình như lý do nào thì sau lúc kết thúc thấy một khuôn mặt quen thuộc đang xách đôi sách ngông nghênh đi rồi tới trước mặt tuy nhiên thân thể thì anh tận gốc muốn chết! Chỉ hận không thể một phát tạo nên dành cho đối phương tan đi rồi ngay ngay lập tức tức khắc, anh thực khá là là muốn đây chỉ là mơ mà thôi!

Mọi ngoại hình xung lòng vòng nhìn ngoại hình không biết là nam hoặc nữ kia bước tới chỗ Hạo Minh Kỳ và Lãnh Như Tuyết tức tốc bàn chuyện sôi nổi. Nam thì hận không thể chạy lại sờ mó mục đích là muốn đó là nữ, còn nữ thì khá là là muốn xông lên đẩy ngã thỏa sức lúc dễ dàng ngoại hình kia. Trời ạ, thực sự là quá yêu nghiệt sau đó a! Khuôn mặt nói xinh đẹp thanh thoát thì không

Ba người Lãnh Như Tuyết vì nhau ngồi lên tài xe chết tới club Hoàng Gia. Jun vì Lãnh Như Tuyết ngồi ghế phía sau, mục đích là lại Hạo Minh Kỳ mặt tối sầm u ám ngồi ghế phó lái, hai mắt trừng trừng nhất cử nhất động đằng sau.

"Rin, cậu không biết trên đường về đây tớ cũng đụng chạm bấy nhiêu vụ sát hại đâu! Quả thực là chắc hẳn mệt mỏi!"
Jun thở than tiếp tục dựa mình nó tôi như mỏi mệt gối đầu lên đùi mợ tọa lạc xuống trước ánh nhìn lạnh băng như ước ao giết người của Hạo Minh Kỳ.

Lãnh Như Tuyết cúi đầu, giọng nói lãnh đạm nghe ra trong đó mang lại sự tức giận không nhẹ.
"Là ai dám sát hại cậu? Cậu không túi thương ở nơi nào chứ?"

Jun phá lên cười khinh miệt:
"Dĩ nhiên tớ không túi sao rồi, hừ hừ, cũng phải xem tớ

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top