Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

o1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

vũ ngọc chương. 

đéo nói nhiều, vua của các loài chim.

beta, chơi hết.

omega, xơi hết.

còn bùi xuân trường thì sao?

ngọc chương 'mơi' chết.

hoàng tử long biên, vĩ đại, đẹp trai, giàu có và cung khủ. không gì có thể cản bước lại khuất phục trước anh trai bản chất bé tí như cái kẹo đang lúi húi với cái máy pha cà phê. 

đã thế anh nhân viên quán nhỏ tên xuân trường lại còn là beta. một người bình thường của bình thường. 

"anh điên mẹ rồi chương ạ." 

mai việt ném cái nhìn khinh bỉ vào mặt ông anh già đang bày ra bộ mặt như mắc ỉa 300 năm bên cạnh. thật sự là ông này nghiêm túc đấy à?

"mike ạ. chắc chắn là anh điên thật đéo đùa đâu."

"chắc anh trường là beta chưa?"

"chắc mà. người anh trường đéo có cái mùi mẹ gì ngoài mùi nước xả comfort hương ban mai đậm đặc với công thức chăm sóc chuyên sâu ultra care mới, mang lại hiệu quả ngăn bạc màu-ngừa sờn vải rõ rệt bằng cách thẩm thấu sâu vào bên trong sợi vải mua 2 tặng 1 ngoài siêu thị hết."

"vãi cả thuộc cả quảng cáo luôn."

"ừ đấy, tao điên mẹ rồi. cái mùi đấy nồng điên mà tao vẫn mặc được và vác xác tới đây chỉ để nghe lời khuyên hữu ích của mày thôi đấy mike ạ." 

mặt ông anh 97 nghiêm túc đến mức hai mày chau chặt lại có thể bóp chết một con ruồi.

"muốn xin số anh trường thật luôn?"

"thật."

"nghiêm túc?"

"ừ. nhanh mẹ mày lên."

sốt sình sịch như này là simp nghiêm túc thật, không đùa rồi. mai việt gãi gãi đầu. 

"thì anh thử đưa danh thiếp muốn làm quen?"

"tao đéo phải tiếp thị đa cấp."

"hay là viết note dán vào cái bảng order."

"tao là khách quen ở đấy."

"vờ lờ, khách quen rồi thì xin số luôn đi, lấy lí do tiện ship hàng chẳng hạn."

"ừ nhờ, mày thông minh đột suất ngu bất thình lình à? mãi mới rặn ra câu ưng ý đấy."

một nụ cười đã hé trên môi của ngọc chương. idea của mai việt đúng là được đấy trứu. vỗ đen đét vào vai thằng em 'hữu dụng', ngọc chương cười ha hả đứng dậy thực hiện luôn kế hoạch của mình. 

"ui, sao anh vỗ em đau thế? biết thế chả nói cho anh nữa."

"check tài khoản đi."

"... à ý em là biết thế chả nói cho anh luôn để em gửi email liền cho lịch sự ạ."

.

xuân trường mới làm quen với vị trí nhân viên quán cà phê nhỏ được 1 tuần nên các thao tác còn có chút chưa thạo. có lần lớ mớ pha nhầm nước cho một ông khách. anh trai to lớn như xã hội đen, bù lại mặt mũi sáng sủa và cả người nồng một mùi hương rượu vang đỏ nam tính order một cà phê đen mà xuân trường đầu óc để trên mây lỡ pha thêm sữa vào. tưởng rằng anh ta sẽ làm ầm rùm beng lên hay sẽ khiếu nại bằng một cách đáng sợ như kiểu trong phim hàn thì ông anh nhìn chằm chằm vào mặt xuân trường.

"cậu pha thêm sữa vào cốc cà phê của tôi à?"

"dạ... dạ... em xin lỗi quý khách ạ, để em đổi một cốc khác ạ. em sẽ trả lại tiền cho anh ạ-"

"không cần đâu, tôi thấy vị ok đấy."

"dạ?"

"dạ tên gì? sinh năm bao nhiêu?"

"..."

ông anh trước mặt bày ra một bộ mặt mà chính xuân trường cũng chẳng biết miêu tả nó như thế nào. chỉ biết là nó cũng hút hút và xuân trường thì ngay lập tức cuốn vào đọc vanh vách profile ngóc ngách tường tận bản thân như lúc xin việc. trường sẽ không nói là trường sợ bị lấy mạng và khe khẽ thở phào khi không có bất cứ người đàn ông áo đen nào xách trường ra một cái xe ô tô bí ẩn nào đấy hay một con dao trong một tích tắc đã kề vào cổ đâu.

"ông anh xã hội đen" trước mặt xuân trường tên là chương, sinh năm 97 tức là nhỏ hơn trường một tuổi. nó bắt đầu xưng em ngọt sớt và hứa hẹn sẽ trở thành khách ruột và đóng họ cho quán mỗi ngày một cốc cà phê sữa do anh trường pha.

kỳ lạ nhưng tên đó nói là làm thật. ngày nào cũng đến quán vào lúc 9 giờ sáng, chẳng bao giờ sai một giây và tuyệt nhiên không order cà phê đen mà thay vào đó là món nước xuân trường lỡ tay pha "hỏng" hôm trước. đặc biệt, ngọc chương chỉ uống cà phê của xuân trường pha, hôm nào xuân trường không đi làm nhất định chương cũng sẽ sủi mất xác trước hàng ngàn dấu hỏi chấm gắn trên mặt chủ quán công hiếu. 

cha nội này định làm gì trường con nhà mình vậy?

câu trả lời sẽ có trong chương tới.












úp mở làm đéo gì, câu trả lời là ngọc chương thích xuân trường bỏ mẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top