Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 16: Kết

Mối hận mỗi lúc một lớn, tối hôm đó Bình rủ thêm thằng bạn đến Cửa hàng của Trường để trả thù. Vừa thấy Trường đi xe máy về, hắn chạy ra và gây sự:

– Thằng thất học kia! Mày định cướp người yêu của tao hả?

Trường ngạc nhiên nhưng cũng cố bình tĩnh:

– Anh ăn nói cho cẩn thận nhé!

Bình nhổ bãi nước bọt xuống đất rồi chỉ tay vào mặt Trường:

– Tao nói cho mày biết, mày chả là cái chó gì mà đòi làm người yêu Kim Anh, mày không biết nhục à, xem lại mình đi, đũa mốc mà chòi mâm son. Tao mới xứng đáng là người yêu của nó mày hiểu chưa? Mày chỉ là thằng đầu đường xó chợ mà thôi...

Chưa bao giờ bị xúc phạm như vậy, Trường giận dữ túm cổ áo của Bình nhấc bổng hắn lên rồi quát:

– Tao cấm mày nói những lời như vậy, dù tao có là ai thì mày cũng không có quyền xúc phạm tao. Cút ngay về, đừng để tao mất bình tĩnh!

Bình vùng vẫy đấm đá liên tục vào người Trường, hắn gọi thằng bạn chạy sang ứng cứu nhưng không ai dám làm gì vì không ngờ rằng Trường lại có sức mạnh hơn mình nhiều đến thế. Hắn luống cuống lên xe đứng cách xa chàng một đoạn, Trường đứng nhìn theo, chàng định quay vào cửa hàng thì Bình bất ngờ cầm viên gạch ném mạnh vào mặt khiến Trường không kịp tránh, chàng lúi húi ôm mặt vì đau đớn thì Bình đã phóng xe chạy mất...

Kim Anh về đến nhà gọi điện cho Trường nhưng không thấy chàng nghe máy, tự nhiên linh cảm có chuyện chẳng lành, nàng vội chạy xuống nhà...

– Con định đi đâu, mưa to thế này ở nhà đi...

Bà Kim nhìn theo con gái đang cuống quýt vì lo lắng việc gì đó.

– Con phải đi có việc...

Nói rồi nàng chạy vội ra ngoài vẫy Taxi đến cửa hàng của Trường. Thấy Trường đang băng vết thương trên trán, khuôn mặt vẫn loang lổ những vết máu, nàng hoảng hốt vừa giúp Trường băng vết thương vừa hỏi:

– Sao lại thế này, anh đánh nhau với ai à...

Thấy Trường im lặng không nói gì, Kim Anh cũng đoán được kẻ gây ra không thể là ai khác ngoài Bình

Nàng vội lấy điện thoại ra gọi:

– Có phải anh đánh anh Trường không?

Bình cười nhạt:

– Thì làm sao, nó cướp người anh yêu, nó là cái gì chứ, em không thấy xấu hổ khi yêu một thằng như thế à?

Kim Anh giận run người, nàng nói:

– Anh là loại khốn nạn, tôi quá xấu hổ vì anh, từ giờ trở đi tôi cấm anh đến nhà tôi...

Bình cũng trở mặt luôn:

– Vậy hả, vậy thì trả lại những thứ mà tôi đã tặng em đi, toàn thứ đắt tiền cả đấy... trả hết đi rồi đến với thằng sửa xe...

Kim Anh cười nhạt:

– Được, tôi vẫn để nguyên si những thứ mà anh tặng, ngay ngày mai tôi mang trả luôn, tôi chưa bao giờ thèm những thứ bẩn thỉu đó của anh, thằng hèn!

Sợ Kim Anh quên, Bình vội dặn thêm:

– Này! Nhớ trả luôn cả hộp dầu Con Voi nữa đấy...

Nàng ngắt máy rồi quay lại với Trường, Trường cười buồn rồi nói:

– Bình nói cũng đúng đấy, anh không xứng đáng với em... Em hãy tìm cho mình một người khác sẽ làm em hạnh phúc hơn và tự hào hơn là anh... Giữa chúng ta vẫn có một khoảng cách... em không nhận ra điều đó sao?

Kim Anh bật khóc:

– Thứ mà em cần là tình yêu của anh, ngoài ra em không cần gì cả! Em không cần biết khoảng cách nào hết... em chỉ cần anh thôi! Anh hiểu không???

Trường đứng dậy và nói lớn:

– Nhưng em xứng đáng có được người hơn anh gấp trăm ngàn lần, sẽ không ai nói gì được em như khi mình bên nhau. Anh... anh chỉ sợ làm em khổ thôi...

Nàng vừa nói vừa lùi lại về phía sau:

– Em không cần gì hết, em chỉ cần anh ở bên cạnh em thôi, em chỉ cần anh thôi, tại sao đến bây giờ anh vẫn không chịu hiểu điều đó... Trường! Em ghét anh... em ghét anh!

Nàng đặt tay lên miệng che tiếng khóc nghẹn ngào đang bật ra khỏi miệng và chạy ra ngoài giữa cơn mưa đêm lạnh buốt...

Trường bàng hoàng như chợt tỉnh ra, chàng vội chạy đuổi theo và gọi tên người yêu. Kim Anh dừng lại người nàng đã ướt sũng vì mưa, tay vẫn ôm miệng khóc nức nở. Trường từ từ tiến đến, chàng vòng tay ôm chặt lấy người yêu từ đằng sau rồi hôn nhẹ lên mái tóc của nàng:

– Anh hiểu rồi... anh sẽ không bao giờ anh để mất em đâu! Kim Anh... Ra giêng anh cưới em nhé!!!

                                                                                                                    The end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: