Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5

Con bé ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào mặt Bình:

– Con búp bê Barbie đấy sợ anh không đủ tiền mua đâu, còn mua đồ nhái Trung Quốc thì trên chợ đêm bán đầy!

Chẳng hiểu sao con bé mới học lớp 5 này lại đoán trúng tim đen của Bình, hắn cũng định mua con búp bê Barbie hàng nhái của Trung Quốc cho nó để lấy lòng, ai ngờ lại bị nó bắt bài trước. Bình nghĩ thầm bọn trẻ con bây giờ khôn thật! Hắn chống chế cho đỡ ngượng:

– Cái này anh phải nhờ mấy thằng bạn bên nước ngoài đặt nó mua cho thì mới có hàng xịn! Sợ hơi lâu thôi, nhưng anh sẽ cố gắng mua tặng em.

Ngồi một lúc suy nghĩ, Bình mới chợt nhớ ra là con bé kim Nhi này rất hâm mộ diễn viên Hàn Quốc nổi tiếng Kim Tan trong bộ phim đang ăn khách Những người thừa kế. Kiếm chuyện làm quà và lấy lòng cô em gái, hắn vào luôn đề tài:

– Phim Những người thừa kế hay em nhỉ, cậu Kim Tan đẹp trai quá!

Đúng như hắn dự đoán, vừa nhắc đến Kim Tan là con bé quay lại ngay:

– Anh cũng thích Kim Tan à!?

Bình đắc chí, biết là đã kiếm được chủ đề để bắt chuyện làm thân, hắn đáp:

– Thích chứ, cậu ấy đẹp trai như thế cơ mà!

Con bé có vẻ ngạc nhiên, nó lại nhìn chằm chằm vào mặt Bình và cau mày thắc mắc:

– Lạ nhỉ, bọn con trai lớp em thì đều ghét Kim Tan, chỉ có bọn con gái mới thích thôi. Anh là con trai mà lại thích thì hơi lạ đấy. Hay là anh có vấn đề về giới tính không?

Bình xua tay lia lịa:

– Không! Không! Anh là chuẩn men đấy, thấy phim hay, diễn viên đẹp thì hâm mộ thôi!

Nói rồi hắn đứng dậy, chứng tỏ mình cũng hâm mộ Kim Tan giống nó:

– Em xem này! Cái áo này, kiểu tóc này là anh để theo phong cách của Kim Tan đấy, nhìn đẹp trai giống cậu ấy không!

Kim Nhi nghe thấy thần tượng của mình liền đứng dậy, nhìn Bình từ trên xuống dưới, nhìn đi nhìn lại xem có giống nhân vật mà cô hâm mộ hay không:

– Nhìn anh giống Kim Khâu chứ Kim Tan cái gì. Kim Tan đẹp hơn anh quá nhiều, trông chả liên quan gì cả!

Biết mình đã thua cuộc, hắn đứng dậy ra về, mắt vẫn nhìn lên phía phòng của Kim Anh đầy ấm ức!

– Chân chị đỡ chưa, có cần xoa dầu con voi không?

Cô em gái đặt hộp dầu của Bình mang đến để trên giường và cười khúc khích, Kim Anh cũng tủm tỉm cười:

– Người đâu mà vô duyên thế không biết! Đàn ông mà suốt ngày mở mồm ra là tiền, chắc gì đã có mà suốt ngày khoe, chị chúa ghét loại người như vậy!

Kim Nhi giúp chị dán miếng cao vào vết thương ở đầu gối, nghe chị nói cũng hùa theo:

– Em thấy ông này nổ lắm. Cho người ta cái gì thì cũng kèm theo câu là đắt tiền lắm đấy! Ức chế dã man. Em giúp chị đuổi về rồi đấy! Chả hiểu sao mẹ lại có vẻ quý mới chết chứ!

Kim Anh thở dài:

– Thì khéo nịnh chứ sao, đàn ông mà mồm miệng như tép nhảy!

Bất chợt nhìn thấy cái móc chìa khóa mà Trường đưa cho Kim Anh tại hàng sửa xe máy, Kim Nhi cầm lên ngó nghiêng rồi nói:

– Chị cho em cái này làm móc chìa khóa xe đạp nhé!

Kim Anh vội giật lại, tủm tỉm cười:

– Cái này của... của bạn chị tặng, chị cho em cái móc kia của chị nhé!

Nói rồi nàng tháo cái móc có con gấu bông màu trắng rất đẹp đưa cho em gái:

– Em thích cái này không, cho em đấy!

Khỏi phải nói, con bé xuýt xoa:

– Đẹp thế! Rõ ràng cái này đẹp hơn nhiều mà lại cho, cái kia có gì đâu mà chị lại thích!

Câu hỏi ngây thơ của đứa em gái làm nàng hơi đỏ mặt, chính nàng cũng không hiểu tại sao mình lại phản ứng như vậy. Có lẽ cuộc gặp gỡ bất ngờ sáng hôm nay đã làm cho nàng có một sự thay đổi nào đó tuy không rõ rệt nhưng lại khiến nàng vui hơn thường ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: