Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Oneshot


Rainbow after the rain:Cầu vòng sau mưa

"Hắn,anh,gã,tên :Sae Itoshi 

Em,cậu:Rin Itoshi "

"Hả mày nói gì, một đứa yếu đuối như mày mà cũng muốn đứng ngang hàng với tao à.Đừng làm tao buồn nôn"

Câu nói của gã văng vẳng mãi trong đầu em mọi lúc khiến em chả dứt được cái suy nghĩ chết tiệt đã ám ảnh em trong suốt thời gian qua.Em chẳng hiểu rằng tại sao em lại đi yêu tên chó chết này dù biết nó là thứ tình cảm tối kị,dẫu bị ngăn cấm nhưng chỉ có khi là gã em mới cảm thấy hạnh phúc.Cái gã hề hước ấy nắng mưa thất thường, em cũng chẳng hiểu gã yêu em vì điều gì.Vì gã thương hại cho đứa em khổ sở trót phải lưới tình của anh trai mình ư,hay vì gã chỉ muốn thỏa mãn cơn dục vọng,hay cũng chỉ là vì đó là bổn phận của một người anh trai.Thật nhiều điều em cũng chẳng thể nào hiểu nỗi được suy nghĩ của tên quái đãn ấy.Gọi là tên quái đãn ư vì sở thích của hắn cũng khiến em rùng mình.Hắn bảo rằng hắn thích cảm giác em liếm chân của hắn.Ồ vâng! Gã thích em luồn lưỡi của mình qua lại vào kẻ chân mình.Gã thích em rên rỉ dưới thân gã.Gã biến thái tới mức sờ đùi của em nơi công viên đông người. Mọi thứ gã làm cho em đều dính dán đến tình dục.Nhiều lúc em cũng thấy ghê tởm trước những hành động ấy nhưng em nào dám bật lại cơ chứ, em chẳng bao giờ muốn nghĩ đến việc mình chỉ có thể nằm bẹp dí trên giường suốt ba ngày liền vì thủ tục mỗi đêm. Con người của gã ấy chả dịu dàng thế nào, nhiều lúc em ước rằng em và gã giống như Isagi và Bachira ấy, không có mối quan hệ huyết thống để có thể đến với nhau bình thường như bao cặp đôi.

Nhớ lại khi bé, gã nhẹ nhàng biết bao nhiêu,dễ thương biết bao nhiêu,chỗ dựa của em khi ấy gã ta.Em luôn cho rằng Sae là điểm tựa vựng chắc nhưng lớn lên gã đã bỏ em đi ra nước ngoài để theo đuổi cái ước mơ làm tiền đạo số một thế giới của gã.Em đã chấp nhận rời xa người ấy và hi vọng một ngày nào đó anh sẽ mang vinh quang và trở về bên em,cũng là khi ấy chúng ta sẽ cùng sánh bước bên nhau nã tung lưới đội bạn.Vậy tại sao con người nhiệt huyết ấy lúc trở về lại dập tắt đi ước mơ của hai anh em.Cái gì mà: "Có quá nhiều kẻ mạnh tranh giành cái danh hiệu tiền đạo số 1 thế giới ấy nên anh sẽ trở thành tiền vệ số một thế giới". Điều ấy là sao vậy? Không phải là cũng đồng nghĩa với việc anh sẽ từ bỏ ước mơ ấy chứ.Em đã luôn mong ngóng anh trở về để có thể sánh bước cùng anh thực hiện ước mơ.Vậy tại sao thứ em hằng mong ước,cố gắng giờ đây lại vì một câu nói của anh mà từ bỏ một cách dễ dàng như vậy. Hắn bảo rằng một đứa như em chẳng bao giờ có thể trở thành tiền đạo số một thế giới đâu.Cũng chính giây phút đó em lại cảm thấy con người kia chẳng khác gì một gã hề đáng khinh bỉ.Em ghét hắn cay nghiệt, và em quyết tâm đè bẹp hắn trước trận U20 để có thể nhận được sự chấp nhận từ con người ấy. Tại nơi ấy em lại thấy ánh hào quang của người anh trai em ngưỡng mộ và yêu thương.Ánh hào quang ấy lại rực sáng như trước đây hai anh em từng chơi bóng cùng nhau nhưng mà giờ đây con người ấy đã không còn nữa rồi,thứ em muốn chỉ là ghiền nát được hắn ta để chứng minh rằng không cần anh thì em vẫn có thể trở thành tiền đạo số một.Thứ em thật sự mong muốn rằng hắn có thể công nhận em đã mạnh mẽ hơn rất nhiều và giờ đây chẳng cần hắn thì em vẫn có thể tự mình bước tiếp. Và tất nhiên em đã làm được điều đó khi chính hắn cũng đã công nhận rằng em bây giờ còn tỏa sáng hơn cả hắn trước kia nữa. Câu nói ấy đã khiến cho trái tim của em có chút xao động.Em cũng chẳng hiểu nỗi cái cảm giác ấy là như thế nào nữa.Nó cứ chập chờn rồi nhiều lúc lại dâng lên xong rồi chìm nghĩm đi.Một thứ cảm giác mới lạ mà trước đây em chưa từng trãi qua. Khoảng thời gian sau đấy em chẳng thế hiểu nỗi hình ảnh của hắn ta có hiện hình mãi trong đầu của em.Rồi từng cử chỉ của hắn ta cứ làm cho em chẳng thể rời mắt.Hắn đẹp tới thế ư,thế mà trước đây em không hề nhận ra.Chính bản thân em cũng chẳng thế hiểu nỗi con người mình bị sao, em cảm thấy ngại khi hắn dựa vào người em hay xoa đầu hoặc cũng là những cử chỉ nhẹ vô tình cũng khiến tim em cảm thấy rối bời. Sau đó và sau đó nữa là những khoảng thời gian tuyệt vời khi hắn đã quyết định ở lại Nhật... Và rồi ... sau đó ... cũng đã hơn 4 tháng sau khi em đã quyết định nói hết những gì trong lòng, đó cũng là lần đầu tiên em thấy mặt hắn đỏ bừng tới thế.Nhưng rồi em cũng đã thành công chiếm lấy trái tim hắn.Hai anh em họ trãi qua cuộc sống hạnh phúc cùng nhau.Nhiều lúc em cảm thấy người kia thật đáng sợ trước cách mà hắn đè em lên giường,hay ghê tởm khi hắn liếm láp hết cơ thể của em. Nhưng đã thế thì sao nào, quan trọng rằng hắn đã là của em rồi.Em yêu anh ấy nhiều lắm,nhiều hơn bất cứ ai trên thế giới này.Dù cho đó là tình yêu bị ngăn cấm nhưng em chẳng thể ngừng yêu hắn ,ngừng nghĩ về hắn.Em thích ở bên con người tàn bạo ấy ,chỉ cần là anh ấy thì dù có thế nào em cũng chịu được. Tại sao em lại điên cuồng vì hắn như thế?Không biết nữa,yêu một người cũng cần lí do ư có lẽ là vì cách hắn cười,cách hắn khóc, cách hắn quan tâm và dỗ dành em,mọi thứ của con người ấy em đều yêu bởi vì ... đó là anh ấy. Người đàn ông em yêu đôi khi cũng có những phút giây yếu đuối không ngờ,khi thấy em khóc vì chính hắn,hắn lại trở nên dịu dàng hẳn hay hắn sợ em bỏ hắn đi mất giống như cái cách hắn đã từng bỏ em ra đi. Giờ đây hắn cũng hiểu rằng vì hắn mà em đã chịu tổn thương như nào, vì hắn mà em đã rơi lệ bao nhiêu cũng vì hắn mà em khổ sở bao nhiêu khi ngày nào cũng bị hắn đè lên giường. Nhưng rồi sau cơn mưa trời lại sáng,sau giấc ngủ đêm qua lại bắt đầu một ngày mới tuyệt vời.Điều gì mang đến cho mọi người niềm vui mỗi ngày thế? Còn với em thì là anh ấy đó.Anh cười em cũng cười,anh buồn làm em rất đau. Anh là món quà lớn nhất mà thượng đế đã ban tặng cho em.Em ghét Isagi,tại sao anh lại khen nó trước mặt em trong khi trận đấu đó em đã cố gắng hết sức.Cuộc sống thật nhiều màu sắc nhưng với em anh là màu sắc sặc sở nhất.Anh không làm tiền đạo nữa cũng được, em sẽ tiếp bước ước mơ ấy thay anh.Bởi vì em yêu anh ta rất nhiều.Thế mà hắn lại cứ suốt ngày lãi nhãi về thiên thần cơ đấy,về việc hắn thích thiên thần như thế nào,rồi thiên thần xinh đẹp ,quyền năng ra sao,nhưng thiên thần làm gì có thật nếu có thì đó là hắn đấy.Đối với em, hắn là cả vũ trụ ,tại sao em lại phải mê thiên thần trong khi nụ cười của anh còn đẹp hơn cả thiên thần nữa.Mỗi khi bình minh lên em lại yêu nhiều thêm một chút.Khi hoàng hôn xuống thì cũng là khi trái tim em mở cửa chào đón anh.Em yêu giọng nói trầm nhưng ấm của anh, em yêu anh từ cử chỉ đến tính cách,em yêu những món ăn anh nấu,nó còn ngon hơn mĩ vị nhân gian, em cũng yêu con người hung bạo của anh, cách anh hôn em, cách anh ép sát em vào tường, em cũng yêu cách anh ghen tị với một con mèo khi em ôm nó nữa.Em chưa bao giờ ngừng yêu anh cả.Gía như thời gian quay ngược lại để em có thể được yêu anh nhiều hơn nữa. Vào ngày 9/9 ngày một tia nắng nhỏ bé mà hắn coi là tất cả chào đời,cũng chỉ mình hắn nhớ ngày này của em.Cũng chính hắn là người duy nhất đến bên em và nói: "Rin !Sinh nhật vui vẻ".

Em tự gọi hắn là rainbow bởi vì cầu vòng là thứ xuất hiện đầu tiên cũng là thứ đẹp nhất sau mỗi cơn mưa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top