Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Không đề]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi người nói bên tôi,
Tôi chỉ cười nhẹ như vừa nghe một câu đùa giỡn bất chợt.
Rồi người khẳng định lại,
Tôi ngừng cười như một đứa trẻ.
Người hôn tôi
Đôi mắt trước mặt nhắm chặt.
Rồi ấm áp, rồi ngọt ngào nơi đầu lưỡi
Tôi đều nếm trọn
Tim tôi bỗng hẫng vài nhịp.
Tôi lại cười, nụ cười của niềm hạnh phúc.
Và ngày ấy, tôi tuyệt đối tin người.

Người nói yêu tôi
Người nói thương tôi
Người còn đứng trước Thiên Chúa mà thề rằng sẽ bên tôi mãi mãi
Cho đến khi chết đi, tay vẫn nắm chặt tay tôi
Và tôi lại càng tin người hơn.

Tôi gửi tình yêu đến người
Tôi trao cả trái tim cùng chìa khóa vô hình cho người nắm giữ
Và ước mơ, niềm tin, rồi cả hạnh phúc
Tôi đều chân thành gửi trọn nơi trái tim người.
Tôi hoàn toàn tin người.

Nhưng cuộc đời ai đoán trước chữ "ngờ"
Người lừa dối tôi
Người phản bội tôi
Người buông bỏ tôi
Người giết chết trái tim vẫn đang cháy bỏng tình yêu gửi trọn nơi người
Tôi biết phải làm gì?

Tôi lạc vào hoang mạc vắng vẻ
Tôi khát, cái thứ tình cảm bản thân vốn tự hào
Tôi đau, nỗi đau của một con người bị chính người mình yêu phản bội
Tôi mệt, và tôi gục ngã...

Liệu người có biết, rằng tôi yêu người hơn cả bản thân này?
Liệu người có hiểu cảm giác khi tuyệt đối tin tưởng một người?
Liệu người có đau, giống như tôi?

Người từng nói yêu tôi
Rồi còn nói thương tôi
Người từng nói cho đến khi chết người vẫn sẽ thuộc về quyền sở hữu của tôi
Câu nói ấy, liệu còn hiệu lực?

Người xin tôi tin người
Rồi lại cầu xin sự thứ tha
Nhưng
Tin kiểu gì?
Yêu kiểu gì?
Khi người đã gây ra thương tổn trong trái tim tôi?
Lừa gạt, đó là tất cả những gì người đã cho tôi?

Tôi quay cuồng
Tôi hoang mang
Tôi sợ hãi
Người lại đến bên tôi, an ủi
Tôi cự tuyệt
Nhưng bản thân vẫn yếu mềm ngã vào vòng tay ấm áp của người
Tôi yêu người
Tôi thương người
Và tôi hận người.

Trái tim tôi đã rỉ máu
Tâm hồn tôi đã bị chính người chà đạp dối lừa
Nhưng
Người à,
Ánh mắt người đẹp quá
Tiếc thay,
Giờ đây nó lại dùng để nhìn người khác chứ chẳng phải nhìn tôi
Liệu  người có thể để lại nó cho tôi?
Như những gì người muốn bù đắp cho lỗi lầm của người?
Đi rồi chớ mang ánh hào quang đó trao cho người khác chẳng phải tôi
Xin người...

Tôi tin người
Tôi thương người
Tôi nhớ người
Tôi yêu người
Nhưng
Xin đừng bắt tôi chấp nhận người ấy
Vì tôi vẫn còn muốn sở hữu người
Cho đến cuối đời này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top