Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi cửa thang máy vừa mở ra, Soo Yeong đã thấy có một anh chàng điển trai cao ráo đứng bên cạnh phòng của cô. Trông dáng vẻ anh ấy vô cùng gấp gáp, cứ liên tục nhìn đồng hồ điện thoại. Thấy thế cô tiến lại gần hắng giọng.

"Wooje nhờ anh lắp giúp em bộ camera cảm biến nhiệt, em ấy bảo dạo này ở Hàn Quốc có mấy vụ cướp đột nhập rồi làm hại chủ nhà mà em đi du học lâu nên chưa xem tin tức. Anh là Kim Kwanghee hoặc cứ gọi Kwanghee là được." Anh nói.

Bấy giờ cô mới nhìn kỹ anh, là tuyển thủ lại mang dáng dấp như thần tượng thế kia. Đôi mắt cáo đặc biệt cùng chiếc kính tròn bất chợt khiến cô như chết chìm trong ánh nhìn ấy. Anh có nụ cười tỏa nắng, một nụ cười làm trái tim thiếu nữ của cô đánh rơi một nhịp. Hơn hết là thanh âm dịu dàng từ chàng trai được xem như "người già" đó càng khiến cô mê mẩn. Lẽ nào đây là yêu từ lần nghe đầu tiên hả?

"Trời ạ, em cũng có thể tự làm mà." Soo Yeong vừa ôm gấu bông vừa chống nạnh chẳng làm cô đáng sợ chút nào, ngược lại chỉ để thấy bạn cáo lớn thấp giọng cười đùa. Cô đỏ mặt nhanh chóng mở cửa vào nhà.

Nhân lúc cô không để ý, gương mặt Kwanghee trầm xuống cực điểm. Anh cảm thấy con gấu bông đó có vấn đề, mắt trái của nó dường như vừa lóe lên một tia sáng màu đỏ nếu anh không hoa mắt. Tạm thời anh chưa thể xác nhận được nên sẽ để mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên, tránh bứt dây động rừng.

[Kim Kwanghee: Wooje à, chị cậu có cầm theo cái gì khi rời khỏi trụ sở không? Gấu bông chẳng hạn?]

[Choi Wooje: Không anh, từ khi lên đại học đến giờ chị ấy không còn mua gấu bông rồi. Có chuyện gì bất thường hả anh?]

[Kim Kwanghee: Tạm thời thì chưa, trong mấy ngày này anh nghĩ nên để cô ấy ở nhà không ra ngoài.]

Căn phòng được cô bày trí khá đơn giản với hai gam màu trắng và xanh dương, sẽ rất dễ để quan sát nếu có điểm bất thường. Hiện tại anh chưa phát hiện thiết bị nào kỳ lạ trong phòng ngoại trừ ánh nhìn lóe đỏ của con gấu bông. Kwanghee đang cố hết sức để không nhìn chằm chằm vào nó, anh sợ vì một hành động nhỏ đó mà khiến cô gặp chuyện đáng kinh khủng hơn nữa.

Việc thiết lập camera diễn ra khá nhanh chóng, Kwanghee đã quan sát rất kỹ vị trí đặt gấu bông và lắp chúng chiếu thẳng vào nó. Thông thường các thiết bị điện tử sẽ phát ra nhiệt lượng khi chúng hoạt động tương tự như camera ẩn. Mặc dù có một số đồ vật tỏa nhiệt tự nhiên nhưng gấu bông và bình hoa? Đều đáng ngờ.

"Anh ở lại ăn trưa với em nhé, thành ý của em anh không được từ chối." Lời cô nói chỉ mang tính thông báo chứ không phải hỏi ý kiến, vì thế bạn cáo đây chỉ có thể đồng ý.

Hình như anh vừa bỏ quên điều gì đó thì phải.

Thôi kệ.



Jinseong ngồi trong xe đợi Kwanghee ở dưới tầng hầm đến giờ cũng đã được 30 phút, anh cũng chẳng quan tâm đội trưởng nhà mình đang làm cái quái gì mà lâu thế. Anh hoan hỉ lấy mấy túi đồ ăn nhanh mới mua từ cửa hàng tiện lợi, vừa ăn vừa xem phim.

...

"Lấy giúp tao lọ cyanoacrylate dạng xịt."

"..."

"Ừ đúng, dù sao lần này có xảy ra án mạng thật thì may ra họ mới chú ý tới tao. Được rồi mày không cần thuyết giảng triết lý cuộc sống cho tao đâu, đều cùng một loại biện minh làm gì."

"..."

"Nể tình nó là bạn cũ nên tao không động đến, nhưng chỉ cần cản trở việc tốt của tao thì cùng lắm bọn tao đồng quy vu tận. Ha ha, nhưng mà mày lo xa rồi thằng đấy nhát cáy à. Năm nhất tao mới nhốt con kia mà nó sợ trốn sang tận Nhật Bản chẳng dám báo cảnh sát."

"..."

"Làm gì có bằng chứng buộc tội tao? Nó nghĩ như vậy vì cũng sợ tao trả thù, mà giờ gặp lại nó vẫn chạy thôi, người của công chúng mà."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top