Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Drunk

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một giờ sáng, Chi Lợi nhăn mặt nhăn mày, lê tấm thân tàn ma dại, dùng hết sức lực mấy chục năm cuộc đời lôi Trí Mẫn về nhà. Người gì mà nặng khủng khiếp, là con hêu đội lốt gái đẹp mảnh mai sao. Chi Lợi bấm chuông, đứng ngoài cổng đợi mà sốt ruột không thôi. Trí Mẫn cứ không chịu đứng yên, dụi vào người Chi Lợi rồi lầm bầm liên tục.

May mà Chi Lợi thân thiết với Trí Mẫn nhiều năm đã học được tính kiên nhẫn. Không thì cô lôi ra giữa đường đánh cho vợ nó nhận không ra luôn.

Chi Lợi thấy cái bóng nho nhỏ từ trong nhà gấp gáp chạy ra liền thở phào nhẹ nhõm, suýt thì rơi nước mắt. Được sống rồi, mau mau đem con sâu rượu này vào nhà dùm đi. Quá mệt với tinh thần này rồi.

"Đây, trả người."

Mẫn Đình vừa mở cổng Chi Lợi liền buông tay, trả Trí Mẫn cho nàng, không thèm giữ lại lâu thêm một giây nào nữa.

"Cảm ơn chị. Chúc chị ngủ ngon"

Mẫn Đình chào Chi Lợi rồi cáo lui vào nhà. Nàng khóa cổng, kéo một tay Trí Mẫn choàng qua vai mình, vất vả đem cô vào nhà.

Chết tiệt

Mới đi chưa được mười bước đã muốn ngã quỵ rồi, nàng cảm thấy nể phục Chi Lợi. Lưu Trí Mẫn cứ ngả ra sau, nghiêng trái nghiêng phải, khua tay múa chân, miệng cứ ưm ư a ô. Ngôn ngữ ngoài hành tinh mà Mẫn Đình có dịp sẽ học thử coi sao.

Vượt qua khoảng sân rộng, tiến vào phòng khách và cửa ải cuối cùng chính là đây. Nàng phải tiếp tục đem cô về phòng nữa.

"Ưm...sao lại dừng hết rồi, tôi còn muốn uống thêm mò"

Trí Mẫn bĩu môi, mắt không hề mở mà miệng cứ linh ta linh tinh miết. Mẫn Đình cắn răng, sáng mai sẽ cho cô quỳ gối trên vỏ sầu riêng mới hả dạ.

"Em gái xinh đẹp này thơm quá đi"

Trí Mẫn ép Mẫn Đình, nàng lùi lại liên tục đến khi lưng va vào kệ tủ đằng sau. Trí Mẫn dụi vào cổ nàng, chả biết trong đó có tiền hay có thơm tho gì nhưng cô vẫn cứ ở đấy hít ngửi không ngừng.

Cơ mà Trí Mẫn vừa gọi nàng là em gái. Lẽ nào cô lén nàng đến mấy nơi không đàng hoàng.

Mẫn Đình dỗi, đẩy mạnh cô ra. Nhưng tất nhiên không nỡ để cô nằm ở ngoài, sợ cô trúng gió nên vẫn cắn răng đem cô đi về phòng.

"Khoan..." - Trí Mẫn dù say rượu vẫn cảm giác có gì đó không đúng. Cô nhắm chặt mắt rồi mở ra, lại lắc đầu mấy cái để nhìn cho rõ người đang dìu mình vào phòng.

Trí Mẫn cảm giác mùi sữa tắm kia rất giống với Mẫn Đình. Nếu thật là Mẫn Đình thì sáng mai sẽ là buổi sáng đầu tiên Trí Mẫn du hành đến địa ngục.

"Vợ...Mà phải vợ không ta?"

"Không, lộn nhà, lộn người rồi. Đi ra đường dùm đi"

Mẫn Đình nổi giận thật thì đừng hỏi tại sao nước biển lại mặn nhé.

Nàng buông tay để Trí Mẫn ngã ngay trước cửa thiên đường, chính là cửa phòng ngủ. Cô nằm dưới đất, than thở mấy câu rằng Mẫn Đình làm mình đau lưng, đau chân, nhức đầu, cô sẽ từ giã cõi đời nếu nàng không tiến đến trao cho cô một nụ hôn nồng cháy.

Và rồi Trí Mẫn nghe tiếng cửa đóng lại.

Bỏ cô thật ư?

Không thể như thế được.

Trí Mẫn bị ngã có lẽ đã tỉnh táo đôi chút, cô loạng choạng đứng dậy, mở cửa đi vào phòng. Căn phòng ngủ của đôi vợ vợ vốn dĩ gọn gàng và thơm mùi trái cây ngòn ngọt vì Mẫn Đình thích cái mùi ấy. Bây giờ thì có thơm mùi cồn từ cơ thể Trí Mẫn, xộc lên thật là khó chịu.

Cô ném giày dưới sàn, tháo tất cũng ném đi mà chẳng quan tâm đích đến của tụi nó. Trí Mẫn vén chăn, chui vào trong ôm cứng ngắc người đang quay lưng về phía mình. Cô dụi đầu vào gáy Mẫn Đình, thơm quá đi mất. Mẫn Đình lại mềm xèo như cục bông. Mới có thế đã làm Trí Mẫn nóng ruột.

"Ra ngoài. Mùi của chị thật là kinh khủng. Tạm thời đêm nay chị không phải là vợ của em"

Mẫn Đình dỗi, đẩy cô ra khỏi người mình, vẫn xoay lưng về phía cô mà ngủ. Trí Mẫn bình thường đã rất nhây rồi, bây giờ say liệu có thể nhây đến mức nào nữa.

"Ơ...vợ nói gì vậy. Chị về với vợ rồi mò"

Trí Mẫn lại nhào vào người Mẫn Đình. Dùng cả hai tay muốn lật người nàng lại. Ôi mẹ ơi, say mà khỏe khiếp hoặc do Mẫn Đình quá yếu đi. Cô chưa gì đã đem được nàng ngồi dậy ở trên đùi mình.

Trí Mẫn vùi đầu vào khe rãnh hấp dẫn lộ ra sau cổ áo. Vừa hít ngửi vừa rên ư ư mấy tiếng. Mẫn Đình ôm lấy vai cô rồi tặc lưỡi. Nàng kết hôn chưa gì đã có nguyên đứa con lớn tuổi hơn mình.

"Rồi rồi, em là vợ chị, được chưa. Bỏ em ra đi"

"Ứ ừ...Ti ti, cho ti ti đi"

Trí Mẫn nói rồi chẳng chờ Mẫn Đình đồng ý. Cô đem hai dây áo mỏng manh của nàng tuột xuống, kéo theo chiếc váy ngủ và bây giờ thì đang nằm ở bụng.

Cô không chờ thêm, vội vã ngậm vào một bên ngực nàng mút mạnh mấy cái rồi nhẹ dần. Đầu lưỡi cô vươn ra, đảo quanh vầng nhũ. Ba lần đảo lưỡi lại một lần mút mạnh. Đôi khi hàm răng ngứa ngáy lại nhay cắn mấy cái.

Trí Mẫn nhớ ra em bé cưng bên kia đang bỏ không, như thế là bất công. Cô thật là nhẫn tâm mà. Cô nhả núm vú bên này, dời sang phía vú bên kia với những cái bú mút giống hệt. Bên này cũng đều đặn nắn bóp chứ chẳng nỡ bỏ rơi.

Mẫn Đình rên rỉ ậm ừ trong cổ họng. Nàng đang mệt và cũng dỗi Trí Mẫn, không muốn làm chuyện này. Nhưng lạ thay, nàng bị cô mút mát đôi cái, trong bụng đã cồn cào. Giữa hai chân có lẽ đang chảy ra thứ nước trái cây ngọt ngào.

Trí Mẫn đổ người về trước, kéo theo Mẫn Đình cùng mình ngã xuống giường với cô đang đè lên trên nàng. Suốt quá trình, cô vẫn chưa từng rời môi khỏi đầu vú sưng cứng đã sẫm màu kia.

"Không được rồi, bây giờ chị không buồn ngủ nữa"

Trí Mẫn ngồi thẳng dậy, đem mấy lớp áo của mình cởi ra. Quần tây cũng rất nhanh lột bỏ. Quanh phòng tứ phía là quần áo ngổn ngang. Trí Mẫn lại đè lên người nàng, ấn môi hôn nàng. Trí Mẫn nhịn lâu đã không thể chờ thêm, cô rất muốn chạm vào nàng. Trí Mẫn mút lấy môi nàng, khi Mẫn Đình vừa hé miệng liền đem lưỡi đi vào. Cô cuốn lấy lưỡi nàng, ở trong khoang miệng chật hẹp ra sức tung hoành.

Khi say Trí Mẫn luôn bạo dạn gấp mấy lần lúc bình thường, cô thật là gấp gáp khi đẩy nụ hôn thật mãnh liệt ngay từ giây phút đầu tiên. Mẫn Đình cắn lên môi cô rồi mút lấy nó một lần nữa trước khi chủ động nhả ra để cô tùy ý rải những nụ hôn vụn vặt lên má mình.

Mẫn Đình được cô vỗ béo nhưng nàng chẳng béo lên tí nào mà dinh dưỡng cứ dồn hết vào hai cái má núng nính. Trí Mẫn liếm lên má nàng như cún ngoan. Lại thả dài cái liếm qua vành tai đỏ lựng.

Trí Mẫn đi vội xuống thửa ruộng hai bờ của Mẫn Đình. Cô đem hai chân mở rộng, ngón tay giữa móc vào đáy quần khẽ vén qua. Nụ cười của Trí Mẫn trở nên thiếu đạo đức khi cô trông thấy dâm thủy trong suốt đang tụ lại nơi khe suối và đáy quần vì không thể thấm hết. Trí Mẫn vươn lưỡi liếm dọc từ lỗ nhỏ lên đến hạt đậu nhỏ vẫn còn chưa lộ hết ra ngoài.

"Nhanh lên...ngứa quá đi"

Mẫn Đình vẹn vẹo người. Cô vì gì mà nhìn lâu như thế chứ, có phải là lần đầu tiên đâu. Nàng gấp gáp muốn được thoải mái, liền ấn đầu cô vào. Nhưng Lưu Trí Mẫn tuyệt nhiên không hé miệng, chỉ dùng đầu mũi cọ lên cọ xuống.

Trí Mẫn đem mũi cao cọ lên xuống chỗ mồng đốc đã sưng to một vòng. Mẫn Đình càng khó chịu, em đang nóng trong người và bị cảm giác ngứa ngáy bao trùm cơ thể.

"Yah..."

"Đừng giận, đừng giận mà"

Trí Mẫn xoa xoa gò mu cao vút khi thấy Mẫn Đình có dấu hiệu xù lông. Cô cởi hẳn quần lót của nàng, ngón cái tách hai mép thịt mũm sang, cô nhìn chòng chọc vào tiểu huyệt đỏ hồng, bóng lưỡng nước dâm. Trông như con sò huyết tươi roi rói. Trí Mẫn khô lưỡi, chép miệng rồi gác hai đùi Mẫn Đình lên vai, lưỡi thè ra bắt đầu dọn dẹp đống nước dâm, toàn bộ đều nuốt vào bụng.

Cô thầm nghĩ Mẫn Đình đúng là rất mẫn cảm. Cô mới dọn xong đã chảy thêm một đống nước. Trí Mẫn tức tối, kê miệng vào ngay lỗ nhỏ bú mạnh một cái.

"A...hah...đã quá...hưm...chị thật giỏi"

Trí Mẫn chọt ngón giữa vào sâu bên trong, ngoáy nhanh ba cái rồi rời ra. Cô ngoạm lấy lỗ nhỏ đỏ hỏn đang thoi thóp, lưỡi chọt sâu vào trong, đá lên chỗ gồ chà tới chà lui.

Chiếc lưỡi tinh quái ngọ nguậy đủ chỗ trong lỗ nhỏ rồi lại ra ngoài đá liên tục lên hột le sưng mồng. Thỉnh thoảng lại xoay tròn trước lỗ, kích thích Mẫn Đình ngứa đến điên người.

Ngón trỏ và ngón cái Trí Mẫn bóp hai mép thịt khép chặt lại, nhô lên phần da thịt hồng hồng. Tay phải dùng hai ngón đánh mạnh lên đó. Mỗi lần đánh là mỗi lần Mẫn Đình rên lớn, lỗ nhỏ bên dưới lại khép mở liên tục. Tại sao cô say xỉn mà nàng là người bị phạt chứ, thật bất công.

"Em bé lạnh quá này vợ ơi"

Mẫn Đình mở mắt đã thấy Trí Mẫn quỳ gối bên phải mình. Còn vật cương cứng kia đã kề sát bên má. Gì mà em bé chứ. Vô lý.

Trí Mẫn đưa đầu khấc đến bên má Mẫn Đình cọ tới cọ lui. Trong miệng ư ư nũng nịu như con nít chờ mẹ nấu cơm, còn cái này là chờ vợ chăm sóc em bé chứ hả.

Trí Mẫn đưa tay xoa xoa mồng đốc ướt đẫm của nàng, ấn chặt lại xoay xoay. Mẫn Đình cuối cùng cũng chịu há miệng ngậm vào đến phân nửa. Nàng nâng đầu lên xuống không ngừng bú mút vật trong miệng đang cứng như đá.

Miệng Mẫn Đình bị nhồi nhét dương vật to lớn, phải mở ra thật to mới ngậm vào nổi. Nàng hóp má bú chặt dương vật, từ tốn thưởng thức mùi xạ hương đặc trưng. Côn thịt được chăm sóc, rất nhanh đã phồng rất lớn. Gân xanh nổi chằng chịt như dây điện.

Hơi rời ra một chút, Mẫn Đình chu môi để nước bọt rơi lên đỉnh đầu, lăn dài trên thân dương vật. Nàng lấy tay sục thật nhanh. Và Trí Mẫn yêu chết đi được cái bàn tay ma thuật ấy, cách Mẫn Đình vuốt ve, đảo vòng trên thân dương vật luôn làm cô muốn bắn tung tóe. Mẫn Đình của cô lúc nào cũng giỏi.

Nàng ngậm hai túi tinh nóng rẫy bên dưới vào miệng, nút mạnh mấy cái. Lưỡi thè ra đẩy đẩy theo nhịp tay bên trên đang tuốt lên xuống.

Mẫn Đình mơ màng nhìn Trí Mẫn đang híp mắt tận hưởng mà nàng trao tặng, yết hầu cô chạy lên xuống trông thu hút quá đi mất. Nàng hé miệng mút mạnh đầu khấc, lại cọ răng cửa lên chỗ da nhạy cảm gấp mấy lần.

"Uhm..."

Trí Mẫn đột ngột đút hai ngón tay vào trong hai, nhanh nhẹn cắm đút. Một tay cô thôi chống tường mà bắt lấy bầu vú nảy tưng của nàng, mạnh bạo bóp nắn. Hai bên đều đã cứng, núm vú trồi ra ngoài, sưng hồng lên.

Hai ngón tay Trí Mẫn vừa đi vào liền bị tường thịt nóng ấm hút chặt. Cô cắm ngón tay thật nhanh, mạnh mẽ ra vào bên trong hang động ẩm ướt. Đầu ngón tay liên tục sượt qua điểm mẫn cảm, yếu ớt nằm trong thành âm đạo.

"Vợ, em ướt quá"

"Hức...đừng nói..ahh~"

Miệng Mẫn Đình bận rộn trong tiếng rên rỉ, không thể ngậm nổi nữa. Lâu thật lâu mới tuốt một cái. Trí Mẫn ngoáy ngoáy, móc ngón tay ngược lên trên, khều ấn điểm nhạy cảm. Ngón tay cô cong lại, chuyển sang ra vào chuẩn xác nhắm vào điểm chết người của nàng. Tay còn không thương tình đay nghiến đầu vú.

Mẫn Đình không thể nhìn lâu thêm, bị cô đâm thêm chục cái liền ưỡn người cao triều. Mật dịch tuôn ra xối xa, tưới ướt cả bàn tay Trí Mẫn.

Trí Mẫn đem bàn tay nhoe nhoét dịch tình xoa lên côn thịt rồi dùng đầu gối di chuyển xuống phía dưới. Trí Mẫn đeo vòng cổ là đôi chân của Mẫn Đình lên. Đầu khấc như quả trứng gà kê sát lỗ nhỏ, cọ xát mấy cái làm trơn rồi cắm phập vào trong.

"Ah..ư"

Dù đã có chuẩn bị tâm lý nhưng lúc bị đâm vào không khỏi khiến Mẫn Đình giật nảy người. Lửa nóng từ cây côn thịt thật là dọa người.

Trí Mẫn thở dài một hơi, đem côn thịt rời ra một đoạn rồi lại đâm sâu vào bên trong. Quy đầu chạm đến chỗ sâu nhất. Khoái cảm bị vách thịt vừa ướt vừa nóng, cắn cành cây của mình siêu chặt làm cô điêu đứng. Cả người như bị trúng thuốc, tê dại đến tận da đầu.

Cô luân động một cách mạnh mẽ ngay ở những nhịp đầu tiên. Thứ to dài ấy ra vào nhanh nhẹn trong vách thịt mẫn cảm. Đợt xâm nhập đầu tiên lẽ ra phải thật nhẹ nhàng chứ. Đúng là yêu tinh mà. Cô híp mắt, thỏa mãn rít từng tiếng dài. Có chút mê đắm nhìn nàng đang cắn răng dần mơ màng dưới thân mình.

"Vợ chặt quá đi"

Cô vỗ mông Mẫn Đình hai cái, vang lên 'chát chát'. Trong màn đêm yên tĩnh, hay gần gũi hơn là trong phòng của hai người vô cùng yên tĩnh. Âm thanh này vang lên vô cùng rõ ràng, còn dội lại làm Mẫn Đình tưởng như mình bị đét mông bốn hay sáu cái. Nàng đương nhiên hiểu ý Trí Mẫn nhưng lại liên tục co lại âm đạo, bóp nghẹt em bé của Trí Mẫn như sự trừng phạt nho nhỏ

Trí Mẫn đẩy hông thật nhanh về trước. Những cơ bắp quyến rũ trên mông siết lại. Cả người cô ánh lên tầng mồ hôi bóng bẩy và làn da trở nên hồng hào, xinh đẹp. Miệng cô hơi hé ra hớp hớp không khí.

Trái ngược với vẻ ủy mị đáng yêu trên gương mặt cô, bên dưới động rất nhanh như vũ bão. Hai túi tinh liên tục đập vào hai cánh hoa múp míp, vang lên 'bạch bạch'. Kích thích từ thính giác làm dâm thủy của Mẫn Đình chảy ra liên tục. Quy đầu ra vào cọ xát lên những điểm mẫn cảm là quá nhiều.

"A...ah...em...em đến mất...ưm"

Mẫn Đình cào lên tay cô, sau một lần co thắt mạnh mẽ, dịch tình theo đó phun ra ngoài, theo chuyển động mạnh mẽ bắn tóe lên rốn Trí Mẫn. Mẫn Đình nhạy cảm nhưng sao hôm nay nhanh như vậy đã cao triều rồi. Phải chăng nàng cũng rất trông chờ Trí Mẫn.

Khi Mẫn Đình lên đỉnh, Trí Mẫn không những không dừng lại. Ngược lại, động tác còn thêm mấy phần mạnh mẽ. Cô đặt bàn tay trên bụng nàng ấn chặt, động tác lại mạnh mẽ gấp bội. Cơ thể Mẫn Đình nảy lên liên tục, nàng sắp bị thúc bay ra ngoài rồi. Quy đầu ma sát đến tê dại. Mẫn Đình trong tê rát lại xuất hiện khoái cảm lạ thường. Vừa thoải mái vừa thống khổ thế này. Nàng không chịu nổi.

Trí Mẫn thả chân nàng xuống, đôi chân ấy lập tức quấn quanh hông cô. Mẫn Đình bấm mấy móng tay của mình lên vai Trí Mẫn. Hoa huyệt co rút một trận dữ dội, sâu trong hoa tâm trào ra thật nhiều dâm dịch, tưới lên thân dương vật. Mẫn Đình lại co giật liên tục. Trí Mẫn ôm lấy nàng, một cái thúc thật mạnh. Sau đó liền bắn hết tinh dịch vào tử cung Mẫn Đình. Lực bắn mạnh mẽ, tinh dịch nóng hổi nằm gọn sâu tuốt bên trong. Bụng dưới Mẫn Đình trướng to lên. Trí Mẫn nhấp nhẹ vài cái rồi rút ra.

Trước cửa mình hỗn loạn vô cùng. Lỗ nhỏ bị dày vò chưa khép lại được, hai cánh hoa sưng đỏ đáng thương, bên trong còn chảy ra tinh dịch, trông như cái bánh kem ngon lành. Mẫn Đình thở hồng hộc. Mệt mỏi, quá mệt mỏi.

Nhưng vẫn chưa xong đâu, Trí Mẫn đã sẵn sàng để dày vò nàng thêm rồi kìa.

Khi kết thúc thật sự thì Mẫn Đình đã muốn ngất xỉu tới nơi. Bao nhiêu con cháu của Trí Mẫn, bây giờ nằm trong người nàng hết rồi.
Mẫn Đình nhắm mắt ngủ, thầm mong trời mau sáng để nàng xử tội Lưu Trí Mẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top