Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

NT - 8

Chương 8: Hội đấu giá

Đấu giá bất ngờ sôi nổi chưa từng có, ngay cả đại thần tài vụ biết rõ tràng diện sẽ rất to lớn cũng không ngờ đến… đại sảnh hoàng cung Long Hoàng vậy mà cũng không đủ dùng, đành chuyển đến sân thi đấu của những kỵ sĩ đi cử hành.

Hiện trường khoảng chừng đã tới ba ngàn người.

Cằm của Keisy suýt nữa cũng rớt đến bục đấu giá đặc biệt chuẩn bị hôm nay, sau khi thu hồi cằm của mình, cậu lẩm bẩm: “Mình rõ ràng chỉ có phát ra một trăm tấm thẻ mời à…”

Đầu tiên bị bán, đương nhiên chính là Coffee không thể chờ đợi được mà chạy lên bục đấu giá rồi, ngay cả Leola cũng không kịp ngăn cản hắn, mà mới đầu Keisy là định để cho Leola lên trước để hâm nóng sân.

“Đấu giá, mau đấu giá ta!”

Coffee nỗ lực hối thúc Keisy đang đứng ở trên bục đấu giá, người sau bất đắc dĩ mà bắt đầu hoạt động đấu giá từ thiện của hôm nay.

Bởi vì mới bắt đầu, bắt đầu vừa lại quá đột ngột, cho nên giá đấu tăng lên cũng không nhanh, mười phút trải qua, lại vẫn là ở khoảng năm ngàn tiền vàng.

Thấy vậy, tâm tình hưng phấn của Coffee sút giảm, hơi hơi cúi đầu, biểu tình rất ủy khuất, cũng sắp muốn rơi lệ rồi.

Dáng vẻ thanh tú ủy khuất này khiến một số nữ sĩ thích thiếu niên trở nên sục sôi, cũng khiến đông đúc những kỵ sĩ phục vụ Long Hoàng sục sôi, mạo hiểm sau khi về hưu có thể sẽ chết đói, bọn họ cũng không thể để cho giá cả của Long Hoàng (tiền nhiệm) quá khó coi.

Thế là, giá cả bắt đầu tăng lên vùn vụt, mười ngàn, hai mươi ngàn, năm mươi ngàn… cho đến lúc xấp xỉ sáu trăm ngàn, mới có chút đình trệ.

Keisy nghe thấy giá tiền này, đã vui vẻ đến không ngậm được mồm, trời ơi! Lại có thể có tên ngu chịu trả sáu trăm ngàn để hẹn hò một ngày với Coffee… người có tiền trên thế giới này quả nhiên đều có tiền không có chỗ tiêu à!

Nhưng mà Coffee vẫn là không hài lòng, bởi vì giá khởi điểm ở sàn đấu giá lúc trước của hắn thế nhưng là một triệu tiền vàng đây! Hắn thất vọng đến khóe mắt cũng rớt ra lệ rồi… nhưng hắn lại không nghĩ đến, lúc trước giá tiền kia thế nhưng là mua đứt cuộc sống sau này của hắn, mà không phải vẻn vẹn một ngày hẹn hò mà thôi.

Nước mắt của Coffee khiến giá cả lần nữa tăng điên cuồng, bảy trăm ngàn, tám trăm ngàn…

Sau đó, giá tiền lần nữa đình trệ, lấy một ngày hẹn hò mà nói, giá tiền này thực sự là cao đến khiến người líu lưỡi rồi.

Nhưng, Coffee vẫn là không hài lòng, một triệu đấy! Giá khởi điểm lúc trước của hắn là một triệu tiền vàng!

Coffee buông đầu xuống, miệng méo xẹo, nước mắt cũng lớn viên rớt xuống.

Coffee bệ hạ, chúng tôi đã bất lực rồi… những kỵ sĩ đều sắp khóc rồi, cho dù ngay cả tiền về hưu cũng đập ra, bọn họ cũng lấy không ra một triệu tiền vàng.

“Ba triệu tiền vàng!”

Coffee sửng sốt, lập tức cao hứng nhìn xuống dưới, rốt cuộc là ai ra giá cao như thế, khi thật sự nhìn thấy người ra giá đó, biểu tình lại nhất thời cứng đờ…

Mirrodin hóa thành hình người đang ung dung ngồi ở trên ghế VIP, hình như đối với giá tiền này đã tính trước.

“Bốn triệu tiền vàng.”

Mọi người vừa lại nhìn về phía người ra bốn triệu tiền vàng kia, lúc này mới phát hiện, vậy mà là Quang Minh kỵ sĩ Lancelot, người sau đang nhíu mày nhìn Hắc Long Vương, suy nghĩ người sau ra giá tiền cao như thế, phải chăng là muốn gây bất lợi đối với Coffee bệ hạ… Dù sao, Coffee giết chết vợ của Hắc Long Vương, tuy nói là bị thao túng, nhưng ai biết Hắc Long Vương phải chăng sẽ bằng lòng lý do này đây?

Mirrodin nhàn nhạt cười một cái, Bảo Lợi Long bên cạnh hắn lập tức ra sức lắc lắc hắn, người trước chỉ có bất đắc dĩ ra giá: “Năm triệu tiền vàng.”

Thấy vậy, Lancelot có chút do dự, đang muốn tiếp tục ra giá rồi nói, Huyết Lang lại đẩy đẩy hắn: “Cái tên ngốc này, xen vô cái gì chứ? Cậu nhìn Leola xem.”

Lancelot đột nhiên cả kinh, không sai! Leola là con trai của Coffee, hắn quyết không thể mặc cho Hắc Long Vương làm hại Coffee, hắn nhìn hướng Leola, người sau lắc lắc đầu với hắn.

“Ngu ngốc!” Huyết Lang nhỏ tiếng nói: “Không nhìn thấy dáng vẻ Bảo Lợi Long bạt mạng cầu xin bố nó? Khẳng định không phải Hắc Long Vương tự mình muốn đấu giá, tám phần là Leola kêu Bảo Lợi Long đi cầu xin bố nó, muốn hắn đấu giá Coffee.”

Lancelot sửng sốt, rốt cuộc không ra giá cạnh tranh với Mirrodin nữa.

Keisy dùng lực gõ búa đấu giá trên tay, hét lớn: “Năm triệu lần ba! Thành giao rồi! Chúc mừng ông, Hắc Long Vương Mirrodin nhận được quyền một ngày hẹn hò với Coffee! Xin đi lên mang coffee của ông đi đi!”

Nghe vậy, khóe miệng của Mirrodin co giựt hai cái, nói: “Bảo Lợi Long, đi mang cái gã kia xuống.”

Bảo Lợi Long lớn tiếng hét “Được”, sau đó chạy chạy nhảy nhảy đi dắt Coffee xuống, một mạch dắt về bên cạnh mình và Mirrodin.

Coffee lại không có ngồi xuống, chỉ là nhìn Mirrodin, rất lâu, mới mở miệng nói: “Xin lỗi, Bạch Nhụy cô ấy… xin lỗi!”

Mirrodin sâu sắc nhìn hắn, chậm rãi nói: “Trước giờ ta hận không phải ngươi.”

“Chúng ta vẫn là bạn tốt sao?” Coffee có chút thấp thỏm bất an hỏi.

“Coffee đương nhiên là bạn lâu năm của ta rồi.”

Nghe vậy, Coffee chuyển sang mỉm cười, vội vàng vừa lại hỏi: “Sau này, ta có thể đi tìm ngươi trò chuyện không? Về Bạch Nhụy, về Isanna, về thật nhiều thật nhiều chuyện trước kia.”

Mirrodin cười cười nói: “Được.”

Coffee khẽ nhíu mày, có chút phiền não hỏi: “Ngươi nói, chúng ta ngày mai đi đâu hẹn hò nhỉ?”

“… Đâu cũng không đi!”

“Nhưng ngươi đã đấu giá ta mà!”

Mirrodin có chút nổi nóng rống: “Ta là đấu giá thay Bảo Lợi Long!”

Coffee “oh” một tiếng, quay đầu hỏi: “Vậy Bảo Lợi Long, ngày mai chúng ta đi hẹn hò nhé?”

“Được!” Bảo Lợi Long hét lớn.

Hai người này chỉ cần không phải đang tranh Leola, trên lý luận đều là bạn tốt mười phần, nhất là lúc cùng nhau chơi đùa gây họa.

Tiếp đến, chính là hoạt động đấu giá của Bảo Lợi Long rồi, bởi vì có phụ thân Mirrodin ở đây, hắn đương nhiên không thể trơ mắt nhìn mấy gã lố lăng gì đó đấu giá được Bảo Lợi Long, hắn chỉ là đợi đến khi Bảo Lợi Long ở trên bục đấu giá chơi đủ rồi, giá tiền cũng xấp xỉ không tăng lên nữa, Hắc Long Vương lập tức một hơi ném ra năm triệu tiền vàng, sau đó lãnh con trai của mình về, để cho nó ngày mai đi hẹn hò với Coffee.

Mặc dù nơi hẹn hò phần lớn là hoàng cung, thung lũng rồng, nếu không nữa thì là hang động của Hắc Long Vương, sau đó nội dung hẹn hò đại khái là chơi đùa, gây họa, còn có tranh biện Leola thích ai hơn.

Bảo Lợi Long đấu giá xong rồi, tự nhiên liền đến lượt Bạch Thiên.

Bạch Thiên đi lên bục đấu giá, tươi cười đầy thân thiết tuy khiến cho không ít nữ sĩ yêu thích, nhưng còn xa mới có thể khiến người hở một tí là lấy ra mấy trăm ngàn để cạnh tranh quyền một ngày hẹn hò với hắn, vả lại, hắn mặc dù ở trong hoàng cung Long Hoàng coi như là nhân vật nổi tiếng, nhưng ít khi lộ diện, người bên ngoài quen biết hắn lại ít, cho nên giá cả đấu giá trái lại tăng lên không nhiều lắm, đại khái dừng lại ở khoảng chừng năm mươi ngàn tiền vàng, gần như có xu thế sắp muốn kết thúc.

Chẳng qua, giá tiền này trái lại khiến Bạch Thiên hết sức kinh ngạc, năm mươi ngàn tiền vàng thế nhưng là tiền lương cả một năm của hắn rồi, lại có thể có người sẽ lấy để đấu giá quyền một ngày hẹn hò với hắn, hơn nữa ngoại trừ nữ sĩ cạnh tranh, vậy mà phần lớn là thuộc hạ kỵ sĩ của mình…

Mặc dù sớm đã nghe nói những thuộc hạ định hùn vốn để đấu giá mình, chẳng qua, không ngờ đến vẫn thật sự hùn được nhiều tiền như thế!

Vậy thì, một ngày đó phải lấy để làm gì đây? Bạch Thiên suy tư, có lẽ lấy để làm đặc huấn dã ngoại ở bình nguyên Á Long là lựa chọn không tệ? Vậy cũng không cần giới hạn ở một ngày, đi đặc huấn một tháng sẽ có hiệu quả tốt hơn, uh uh! Cứ làm như thế đi!

Những kỵ sĩ đang đấu giá vui vẻ phía dưới đột nhiên nổi lên một cơn rùng mình.

Keisy đối với giá tiền này thực sự không hài lòng lắm, đặc biệt thả chậm tốc độ, nói: “Năm mươi chín ngàn tiền vàng lần hai, thật sự không ai muốn đấu giá nữa? Thanh niên tốt đẹp như thế mặc cho bạn chà đạp…”

Bạch Thiên trừng cậu một cái.

Keisy chậm rì rì sửa miệng nói: “Mặc cho bạn dù muốn đạp muốn giẫm đều được đó!”

Xoay chuyển quá miễn cưỡng rồi!Mọi người lộ ra cười khổ.

“Thật sự không có người muốn đấu nữa?” Keisy vô cùng bất mãn giá tiền này.

Cho dù thật sự có người còn muốn đấu giá, bị ngươi nói như thế, cũng không dám đấu nữa rồi! Lát nữa thật sự bị người tưởng rằng đấu giá hắn, là vì muốn chà đạp…

“Được tôi! Haiz, Bạch Thiên anh thật là không đáng giá à!” Keisy không thiết sống mà nói: “Năm mươi chín ngàn tiền vàng lần ba…”

Lời này không tổn thương đến Bạch Thiên, trái lại đả thương đến những kỵ sĩ hùn vốn kia, bọn họ thực sự rất ủy khuất! Vì năm mươi chín ngàn tiền vàng kia, không biết bao nhiêu người cả một năm này đều phải giành chút thịt từ trên miệng vật cưỡi của mình, mới không đến nỗi chết đói!

“Một triệu tiền vàng!”

Cúi đầu vừa nhìn, Keisy cười he he: “Oh! Cô rốt cuộc cũng ra tay rồi à! Chờ cô lâu lắm rồi đó!”

Nghe thấy lời này, Thanh Thanh suýt nữa tự đào lỗ chôn mình, không sai! Một triệu tiền vàng đó chính là cô hô ra.

“Thanh Thanh…” Phỉ Nhĩ run rẩy gọi.

Thanh Thanh vội vàng nói: “Ca ca, em, em chỉ là muốn, muốn… muốn quyên tiền làm từ thiện, không có một chút liên quan với kỵ sĩ Bạch Thiên, thật sự!”

“Lý do là cái gì cũng không quan hệ, cho dù em muốn chà đạp Bạch Thiên cũng được.”

Phỉ Nhĩ run rẩy môi nói: “Nhưng em, em chỉ cần ra năm mươi chín ngàn tiền vàng cộng thêm một đồng “tiền đồng”, khẳng định đều không có người dám tranh với em, em vì sao phải ra một triệu tiền vàng hả! Một triệu đó!”

Phỉ Nhĩ cũng sắp khóc rồi.

Những kỵ sĩ hùn vốn kia cũng toàn bộ gật đầu, mọi người đều biết quan hệ ái muội không lạnh không nóng không rõ không ràng kia giữa Thanh Thanh và Bạch Thiên, vì nghĩ cho đường tình yêu của thượng cấp mình, bọn họ là không khả năng tranh với Thanh Thanh, cho dù bỏ thêm một đồng tiền đồng là có thể đấu giá về cũng không được.

“Em quá căng thẳng thôi mà.” Thanh Thanh cúi thấp đầu, cô thế nhưng không dám nói cho anh trai, cô là cố ý, người trong lòng của cô nào có thể chỉ trị giá năm mươi chín ngàn đồng tiền vàng, dù là mười triệu cũng quá ít rồi đây!

“Một triệu lần thứ ba!” Keisy cười hì hì gõ búa đấu giá, thuận tiện hưởng thụ một chút biểu tình hệt như tận thế kia của Phỉ Nhĩ.

Tiếp đến, chính là Ngân Nguyệt Hoàng rồi.

Thân giá của Leola quả thật rất kinh người, vừa bắt đầu, giá cả liền một mạch dâng lên, hơn nữa mãi không đình trệ.

Lúc này, phía dưới có người liền rất ủy khuất sốt ruột, Lansecy sau khi lên tiếng năm trăm ngàn tiền vàng, liền cũng không thể lên tiếng cạnh tranh nữa, giá tiền đó thực sự quá đáng sợ rồi. Cô có chút vô lực nhìn hướng người bạn bên cạnh: “Jasmine, tôi…”

Jasmine cười phụt một tiếng, cười như không cười nói: “Sớm đã nói với cậu không cần đấu giá rồi, cậu cứ không tin!”

Lansecy có chút ủy khuất, cô thế nhưng là vì Jasmine mới đấu giá.

“Chúng ta ngày ngày đều có thể nhìn thấy Leola, muốn tìm cậu ta uống trà ra ngoài chơi còn khó sao?” Jasmine giễu cợt nói: “Cậu thật là ngốc, cầm năm trăm ngàn đi đấu giá Leola, không bằng trực tiếp lấy đi cho Keisy, để cậu ta thả Leola mười ngày nghỉ, chuyên môn đi chơi cùng chúng ta.”

Nghe vậy, Lansecy cũng cười cười, đây trái lại là thật, nhưng cô suy nghĩ một chút, vừa lại lo lắng nói: “Nhưng, nếu là cô gái nào đấu giá được Leola, Leola liền phải cùng cô gái đó đi hẹn hò rồi…”

“Tôi thế nhưng thật đồng tình cô gái kia, phải bị tảng băng đông lạnh cả một ngày đây! Hi vọng cô ấy sẽ nhớ mang lò sưởi.” Jasmine thở dài, thần sắc rất là đồng tình… sau đó cùng Lansecy cười thành một đống.

Mặc dù đã tìm người đến đấu giá phụ thân, nhưng Leola lại không nghĩ đến mình, cho nên ngay cả hắn cũng không biết mình cuối cùng sẽ bị ai đấu giá được, mỗi khi có người ra giá, hắn liền nhìn thử đối phương, đối phương liền sẽ mừng rỡ như điên, như thể mình đã đấu giá được Ngân Nguyệt Hoàng không bằng.

Bởi thế, càng ngày càng nhiều người ra giá, cho dù đấu không được, để cho Ngân Nguyệt Hoàng nhìn mình một cái, lưu lại chút ấn tượng, nói không chừng đều rất có trợ giúp đối với sau này, dù sao, Ngân Nguyệt Hoàng thế nhưng mệnh danh là một trong ba thế lực lớn nhất, hơn nữa thấp thoáng có khuynh hướng trở thành đầu rồng của tam đại thế lực.

Giá cả này rất nhanh đã phá vỡ giá cao nhất của hôm nay, năm triệu tiền vàng của Coffee và Bảo Lợi Long, sau đó còn không ngừng leo lên trên, chỉ là tốc độ hơi chậm lại một chút mà thôi, dù sao, giá tiền này có thể nói là giá trời rồi, rất nhiều người đã bắt đầu do dự.

Leola vẫn như cũ mặt không đổi sắc ngồi ở trên vương tọa, có chút tò mò người cuối cùng đấu được mình sẽ là ai…

“Tám triệu tiền vàng!” Coffee cười hì hì hô giá.

Coffee vừa hô lên, nhất thời khiến người hô giá ở hiện trường đều dừng lại, mặc dù nói giá cả này vẫn còn ở trong phạm vi có thể tiếp nhận của những người nào đó, nhưng lại không có người dám hô giá, vấn đề ở ngay trên người Coffee, hắn thế nhưng là Long Hoàng tiền nhiệm, hắn đấu giá con trai mình… nói không chừng kỳ thực căn bản không phải hắn muốn đấu, mà là Ngân Nguyệt Hoàng vì không muốn hẹn hò với người cho nên tự mình đấu giá mình.

Nhưng, Leola lại tự mình mở miệng hỏi: “Phụ thân, người đấu giá con làm cái gì?”

Coffee như chuyện đương nhiên nói: “Ngày mai cùng đi hẹn hò ấy mà!”

“Ông có tiền không?” Keisy mặt vô biểu tình nói.

Coffee nghiêng nghiêng đầu, quay đầu nói: “Mirrodin, nếu chúng ta đã hòa hợp rồi, vậy ngươi có thể cho ta mượn tiền đi!”

Câu cuối cùng tuyệt đối là câu khẳng định, mà không phải câu nghi vấn.

Mirrodin lườm hắn một cái, bực mình nói: “Tùy ngươi.”

Keisy lập tức cười tít mắt nói: “Vậy không vấn đề, tám triệu lần một, lần hai… lần ba, thành giao!”

Coffee cười tít mắt chạy tới chỗ ngồi của Leola, sau đó kéo hắn đến bên cạnh Bảo Lợi Long và Mirrodin ngồi xuống.

“Kế tiếp, chính là vật đấu giá cuối cùng rồi!”

Keisy gào thét: “Đây là cơ hội siêu cấp hiếm có, đi qua tạt qua bay qua đều chớ nên bỏ qua, siêu cấp đại nhân vật bình thường đều đang làm truyền thuyết, ngoại trừ thế giới sắp tận thế, đều sẽ không xuất hiện! Đây chính là… Quang Minh kỵ sĩ Lancelot!”

Mặc dù Quang Minh kỵ sĩ sớm đã ngồi ở trên chỗ VIP, nhưng khi hắn đứng lên, bước theo bước chân vĩnh viễn kiên định, đi lên bục đấu giá, mọi người vẫn là hít mạnh mấy hơi.

Đấu giá vừa bắt đầu, tốc độ tăng vọt gần như tương đương với đấu giá Ngân Nguyệt Hoàng, chỉ là về sau có cái gã đang quấy rối, hơi chút kéo chậm tốc độ đấu giá.

“Ba triệu tiền vàng.”

Huyết Lang hô to: “Ba triệu ba trăm hai mươi lăm ngàn bảy trăm hai mươi chín đồng tiền vàng.”

“Ba triệu năm trăm ngàn.”

Huyết Lang vừa lại hô: “Ba triệu chín trăm hai mươi bảy ngàn tám trăm…”

Khi giá cả tới năm triệu tiền vàng, Huyết Lang sau khi hô xong lần cuối cùng “năm triệu tiền vàng cộng thêm một đồng tiền đồng”, xòe hai tay với Lancelot trên bục, biểu thị đây chính là toàn bộ tiền trong tay của bọn họ rồi, nếu có người ra giá tiếp, hắn thế nhưng hết cách.

Nhưng, nhìn nhiệt độ này, khẳng định còn có người sẽ ra tiếp, cho nên Huyết Lang vừa xòe tay xong, lập tức đang tò mò muốn xem xem người ra giá tiếp theo là ai…

“Năm triệu năm trăm ngàn tiền vàng.”

“Jones, ông nhảy vô làm gì?”

Huyết Lang khó có thể tin hỏi: “Ông mua Lance làm cái gì?”

Jones liếc hắn một cái, thong thả nói: “Đành phải vậy, mấy ngày trước, Quang Minh kỵ sĩ đặc biệt đến tìm tôi, muốn tôi mua hắn xuống, nếu như tôi mua hắn, hắn liền đáp ứng giúp tôi ba việc dưới điều kiện không vi phản nguyên tắc chính nghĩa, không phản bội Leola.”

Huyết Lang cứng họng không nói lên lời, nhìn nhìn bạn tốt trên bục, cái gã này thì ra sớm đã đoán được tiền của hai người có lẽ không đủ mua hắn, còn đặc biệt đi tìm Jones giúp đỡ, ba việc của Quang Minh kỵ sĩ… đối với Jones thân là thủ tướng quả nhiên là rất có lực hấp dẫn, chẳng trách hắn chịu ra nhiều tiền như thế.

Lancelot hết sức ung dung đứng ở trên bục, nhìn thấy bạn tốt đang nhìn hắn, biểu tình trợn mắt há hốc mồm, thực sự buồn cười, hắn không nhịn được lộ ra mỉm cười.

Kết quả, khiến cho nữ nhân la hét một hồi, giá đấu lập tức tăng thêm một trăm ngàn tiền vàng.

Sắc mặt của Jones đen hết một nửa, hung dữ trừng Quang Minh kỵ sĩ một cái, cười cái gì mà cười hả! Cười một cái hại ta tổn thất trăm ngàn, tức chết ta rồi!

“Chà chà! Quay đầu cười một cái đẻ ra trăm ngàn tiền vàng, không hổ là Lance à!”

Huyết Lang hô to: “Lance cười thêm một chút, trẻ em mồ côi toàn thế giới là dựa vào nụ cười của cậu đấy! Cậu cười một cái, bọn chúng liền có thể nhiều thêm một trăm ngàn tiền vàng, để cho bọn chúng có tiền ăn cơm có tiền đi học đi! Dựa hết vào cậu đấy!”

Lancelot nghe thấy lời của Huyết Lang, cũng cảm thấy có lý, thế là lộ ra mỉm cười với nữ sĩ phía dưới, nhất là mấy nữ sĩ đã ra giá.

Jones hung dữ trừng Huyết Lang.

Dưới mê hoặc nụ cười của Quang Minh kỵ sĩ, giá đưa ra tăng lên điên cuồng, sáu triệu tiền vàng, bảy triệu, chín triệu…

Keisy cười đến khóe miệng cũng nứt tới tai rồi, cuối cùng, Jones nghiến răng nghiến lợi, vạn phần đau lòng rống lên: “Chín triệu năm trăm ngàn tiền vàng!”

Keisy ha ha cười sằng sặc, vừa cười vừa gõ búa: “Chín triệu năm trăm ngàn lần một, chín triệu năm trăm ngàn lần hai…”

“Mười triệu tiền vàng!” Người nào đó hét lớn.

Keisy vui vẻ đến cũng sắp cười chết mình rồi, vừa hô “mười triệu lần một”, vừa nhìn hướng Jones.

Jones lại không có tiếp tục hô giá, khi Keisy vô cùng chậm rãi hô ra mười triệu lần hai, Lancelot có chút hoảng loạn nhìn hướng Jones, người sau mặt vô biểu tình nói: “Quang Minh kỵ sĩ quá đắt rồi, thủ tướng cũng mua không nổi.”

Nghe vậy, Huyết Lang ôm bụng cười điên cuồng, Lancelot phía trên trợn lớn mắt, hiển nhiên có hơi hoảng, có chút ảo não mình không nên cười nhiều lần như thế.

Lancelot vội vàng hô to: “Jones, năm cái yêu cầu!”

Năm cái? Jones cấp tốc tính toán, dưới tình huống Keisy cố ý thả chậm, lề mề không hô ra mười triệu lần ba, hắn vừa run rẩy khóe miệng, vừa đau lòng hô lên: “Mười một triệu!”

“Mười hai triệu.” Một âm thanh biếng nhác hô lên, hơn nữa hiển nhiên là cùng một âm thanh với tiếng hô mười triệu kia.

Jones nổi khùng, nếu như là nữ sĩ, hắn vẫn không thể cùng người ta tranh biện cái gì, nhưng âm thanh ra giá này rõ ràng là giọng nam, hắn nhảy lên hét lớn: “Rốt cuộc là ai?”

“Ngươi vẫn là kích động như thế! Jones.”

Jones sửng sốt, “vẫn là”? Hắn luôn luôn nổi tiếng là thủ tướng lãnh tĩnh trầm ổn, trước giờ chưa từng có người nói hắn kích động, trừ phi là đồng bạn từng có giao tình ngày trước…

Leola đứng lên, nhìn phương hướng nào đó, nơi đó vốn trống không, nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một cái lỗ đen, trong lỗ đang hiển hiện ra một thân ảnh quen thuộc…

“Tiểu tử thối, còn không mau hô?” Gre như mọi khi nằm ở trên ghế, liếc hướng Keisy, biếng nhác nói: “Ta thế nhưng ra giá rồi đấy!”

Keisy ngây ngốc hô: “Mười hai triệu lần một… không đúng à! Ông nội, ông rời khỏi thế giới này cũng lâu như thế rồi! Đâu ra tiền chứ!”

Gre liếc một cái, thằng nhóc này lại có thể dám ở cái thế giới kia thừa nhận mình đại ma vương này là ông nội nó rồi… không đúng! Kỳ thực là ông ngoại, chẳng qua, đó không trọng yếu, hắn đường đường là đại ma vương xuất hiện rồi, mọi người không la hét chạy trốn thì thôi, cháu trai mình vậy mà còn dám nghi vấn hắn có trả ra được tiền không, đời sau này của hắn thế nhưng thật muốn tiền không muốn sống.

“Ngươi cho rằng ta là ai, từng làm những chuyện gì?”

Gre hừ một tiếng: “Ngươi cho rằng không có tiền có thể chinh phục thế giới à? Ta nói cho ngươi, Gre ta nếu mệnh danh là giàu có thứ hai thế giới, dù là Jones cũng không dám nói hắn là thứ nhất!”

“Đó trái lại là thật.” Keisy gật đầu, như con chó lông xù nói: “Vậy ông tiếp tục đấu đi! Ông nội, dù sao tiền của thế giới này đối với ông cũng vô dụng mà! Lấy để đổi một ngày hẹn hò với Quang Minh kỵ sĩ vui hơn nhiều! Cháu đây liền chúc ông thuận lợi đấu giá được Quang Minh kỵ sĩ, cùng hắn làm một ngày hẹn hò ngọt ngào nhé!”

“…” Mọi người đều dùng một loại ánh mắt buồn nôn hoài nghi trừng ma vương trong truyền thuyết.

Trái lại Lancelot mỉm cười một cái đối với lời nói không sợ trời không sợ đất của người thiếu niên, cũng không có ý tức giận.

Gre hết sức cáu giận nói: “Ta mới không có hứng thú hẹn hò gì với cái gã kia!”

“Vậy ông đấu giá hắn làm cái gì?” Keisy trợn lớn mắt.

“Tìm hắn để chơi trò chơi ấy mà!” Gre như chuyện đương nhiên nói.

“Chơi trò chơi?” Mọi người sửng sốt.

“Ta tìm được một đứa trẻ thú vị, đang chơi trò chơi nuôi dưỡng, xem xem nó rốt cuộc sẽ biến thành anh hùng hay là đại ma vương, là sẽ biến thế giới này thành thiên đường hay là địa ngục… nhưng, tự mình chơi thực sự quá nhàm chán! Không có đối thủ cạnh tranh, ta vẫn là chẳng phải thích đùa bỡn đứa trẻ kia làm sao thì đùa bỡn như thế? Thật là không thú vị!”

Gre rất là nhàm chán, bây giờ hắn hoài niệm nhất trái lại là lúc mình bị coi thành ma vương thảo phạt, lúc đó là bị tức đến nổi giận đùng đùng không sai, nhưng trái lại không chán chút nào.

“Ngươi vừa lại đang gây sóng gió?” Quang Minh kỵ sĩ nhíu chặt mày, xem ra ma vương này đến thế giới khác rồi vẫn là sửa không được tính nết kia.

Nghe vậy, Gre cười ầm lên: “Ta là ai! Ta thế nhưng là ma vương, ma vương Gre đấy! Ha ha ha!”

Sự thực chứng minh, ma vương đến thế giới khác vẫn là ma vương, làm sao cũng sẽ không biến thành thiên sứ… Keisy lẩm bẩm.

Nghe vậy, mặt của Lancelot trầm xuống, chỉ là nhàn nhạt nói câu: “Tiếp tục đấu giá đi, người chủ trì.”

Keisy cũng chưa kịp nói chuyện, Jones trái lại lập tức hô to: “Mười ba triệu!”

Vừa nghe thấy có người muốn đấu giá với hắn, Gre nguy hiểm nheo lại mắt, vậy mà có người dám giành đồ với hắn ma vương này?

Nhưng vừa nghiêng mắt, nhìn thấy vậy mà là người quen, đây vừa lại khiến hắn vừa bực mình vừa buồn cười, Jones này phần lớn là đang xả tức của nhiều năm trước đi! Hắn cũng không tức giận, cười một chút, sau đó hô giá với hắn: “Hai mươi triệu.”

“Ba mươi triệu!” Jones ung dung hô, khác xa dáng vẻ chín triệu đã đau lòng như cắt vừa rồi.

“Bốn mươi triệu.” Gre không để ý lắm hô.

“Năm mươi triệu.” Jones nhàn nhạt cười, giống như là đang hô năm nghìn mà không phải năm mươi triệu.

Huyết Lang trợn trừng mắt: “Wow! Ta cũng không biết Lancelot trị giá nhiều tiền như thế, ta há chẳng phải là mỗi ngày đều chạy với một núi vàng?”

“Đáng lẽ nên nghĩ ra chiêu đấu giá này sớm hơn một chút…” Keisy ngây ngẩn lắng nghe giá cả đơn giản là khó có thể tin này, suýt nữa muốn gõ gõ đầu người bên cạnh, xem xem có phải đang nằm mơ hay không.

Gre liếc nhìn tươi cười cũng sắp nứt miệng ra kia của Keisy, làm sao cũng không muốn thằng cháu mình được như ý nguyện… hắn ra vẻ đáng tiếc nói: “Thật đáng tiếc, vốn còn nghĩ ít nhất có đứa cháu ở lại thế giới này, cho nên muốn để lại toàn bộ tài sản ở thế giới đó cho nó… Haiz! Chẳng qua vì đấu giá Quang Minh kỵ sĩ tiếng tăm lừng lẫy, xem ra phải tiêu sạch hết rồi.”

Tươi cười của Keisy cứng đờ, la hét: “Cái gì! Ông lấy tiền của tôi đi đấu giá một thứ vô dụng!”

Lancelot liếc cậu một cái, lại nhìn thấy Ngân Nguyệt Hoàng mà mình hiệu trung cho hắn một cái ánh mắt tràn ngập áy náy, hắn vốn đã không định so đo với hậu bối, sau khi nhận được áy náy của người hiệu trung linh hồn, càng ngay cả ý trừng Keisy một cái cũng không có, Keisy ngay cả thượng cấp Leola của hắn cũng lấy để bán rồi, còn có thể muốn nó tôn kính ai?

Gre cười cực kỳ vui vẻ, càng táo tợn nói: “Một trăm triệu!”

Cằm của Keisy trực tiếp rớt xuống đất rồi.

“Ngươi thật có nhiều tiền như thế?” Jones nhướn nhướn mày, không chút khách khí phá đám.

Gre biếng nhác nói: “Ta vốn đã có tiền, hơn nữa ngươi vừa lại không phải không biết, ta có sở thích thu thập thứ cổ quái, thứ cổ quái của mấy trăm năm trước cho dù lúc đó không đáng giá tiền, bây giờ cũng biến thành đồ cổ rồi, toàn bộ gia sản nói ít cũng có bốn, năm trăm triệu chạy không thoát đi.”

Keisy đột nhiên hồi thần, vuốt ngực, còn may còn may, còn có bốn trăm triệu tiền vàng, nếu như đem vật phẩm tư nhân của ông nội cũng dán mác vật phẩm thiếp thân của đại ma vương đi đấu giá, nói không chừng có thể kiếm về càng nhiều…

“Vậy hai trăm triệu tiền vàng!” Jones hô to.

Keisy lập tức dùng âm thanh với tốc độ ánh sáng hét lớn: “Hai trăm triệu tiền vàng lần một hai ba thành giao!”

… Thật là nhanh! Mọi người lặng lẽ nghĩ thầm.

Jones sững sờ, hai trăm triệu tiền vàng? Cho dù yêu cầu của Lancelot gia tăng đến mười cái cũng không được! Bởi vì hắn căn bản không có hai trăm triệu để trả.

Nụ cười của Gre biến mất, lạnh lùng nói: “Keisy, ngươi chán sống rồi sao?”

“Đương nhiên không phải à! Ông nội, ông nghe cháu nói.”

Keisy cả mặt cười tít mắt lại khiến người cảm giác hận không thể đấm cho cậu mấy cái, nói: “Ông hà tất gì tự mình đấu giá Quang Minh kỵ sĩ, còn để cho thủ tướng Jones nâng giá nhiều như thế, ông không biết à! Kỳ thực, Leola thế nhưng là kẻ hiệu trung linh hồn của Quang Minh kỵ sĩ, Leola vừa lại là đồ đệ ông, ông chỉ cần mệnh lệnh Leola, để anh ta kêu Quang Minh kỵ sĩ cùng chơi trò chơi với ông không phải được rồi sao? Ha ha ha, còn có thể khiến Jones ói ra tới hai trăm triệu tiền vàng, sảng khoái cỡ nào hả!”

Nghe vậy, Gre kinh ngạc một chút, quay đầu nhìn, Quang Minh kỵ sĩ khóe miệng co rút, Leola mặt vô biểu tình, sắc mặt Jones phát đen…

“Ha ha ha!” Gre ra sức vỗ vào chân, lần đầu tiên trong cuộc đời khen ngợi Keisy: “Không hổ là cháu trai ta!”

Keisy thế nhưng cũng rất mừng rỡ, tài sản bốn trăm triệu đấy!

Lúc này, Leola mặt vô biểu tình nói: “Keisy, tôi sẽ không hạ mệnh lệnh với Quang Minh kỵ sĩ, cho dù là chủ thượng cũng không thể khiến tôi hạ lệnh.”

Gre vừa nghe, hừ lạnh một tiếng, lại cũng không nói cái gì, thực lực bây giờ của Leola đích xác có tư cách nói lời này, không nói cái gì, Coffee và Mirrodin nếu như liên thủ, đó chính là đối thủ rất phiền toái rồi, càng đừng nói tới còn có Quang Minh kỵ sĩ và Hắc Ám kỵ sĩ, nếu thật muốn đánh, Jones cũng chưa chắc sẽ giúp mình.

Chẳng qua, đó là bởi vì Le ở cái thế giới đó, nếu như Le trở về thế giới bên này của mình, còn chẳng phải mặc cho chính hắn vo nặn? Gre vừa nghĩ như thế, quả nhiên cân bằng rất nhiều.

Lancelot lại đột nhiên nửa quỳ xuống, cất giọng: “Ngân Nguyệt Hoàng bệ hạ, xin cho phép tôi đến thế giới khác.”

Mọi người hiện trường lập tức lâm vào một vùng hỗn loạn.

Ngay cả Gre cũng nhìn thẳng mắt, đường đường là Quang Minh kỵ sĩ từ lúc nào lại có thể sẽ uốn gối? Xem ra hắn thật là trầm mê ở trong trò chơi của Trần Nguyệt quá lâu rồi, đối với chuyện bên này hoàn toàn không hiểu rõ.

Mặc dù hiện trường rất hỗn loạn, nhưng Ngân Nguyệt Hoàng lại vẫn là mặt không đổi sắc, chậm rãi phun ra một câu: “Vì sao?”

Mọi người lập tức bội phục vạn phần đối với Ngân Nguyệt Hoàng, đại nhân vật chính là như thế, mặc kệ là chuyện to bằng trời cũng có thể xử biến bất kinh.

Xử biến bất kinh cái gì… anh ta chỉ là phản ứng chậm chạp, thiếu hụt năng lực suy nghĩ mà thôi! Keisy lẩm bẩm.

Quang Minh kỵ sĩ thẳng thắn, chính nghĩa lẫm liệt nói: “Vừa rồi nghe thấy Gre lại có thể lấy đứa trẻ vô tội để chơi trò chơi, đây thật đúng là cực kỳ tà ác! Khó đảm bảo tương lai hắn sẽ không lấy thế giới bên kia để chơi, đây sẽ khiến cho người dân của thế giới đó lâm vào trong nước sôi lửa bỏng; dưới tương đối, thế giới bên này có thống trị của Ngân Nguyệt Hoàng ngài, hòa bình và phồn thịnh tươi sáng, đã không có chỗ cho tôi có thể giúp quá nhiều việc, cho nên, tôi hi vọng có thể đến thế giới chỗ Gre, ngăn cản hắn đem thế giới kia làm thành trò chơi, tùy ý làm bậy.”

Hắn đã tùy ý làm bậy rồi… những người đã đi qua thế giới đó lặng lẽ nghĩ thầm, đồng thời cũng bội phục sự hiểu rõ đối với Gre của Quang Minh kỵ sĩ này.

Leola nhìn Quang Minh kỵ sĩ, ánh mắt của người sau kiên định bất di, hắn gật đầu: “Nếu ngươi muốn đi, thì đi đi.”

“Tạ Ngân Nguyệt Hoàng tác thành.”

Quang Minh kỵ sĩ Lancelot quả thật không dài dòng dây dưa, hắn nhảy một cái, liền nhảy vào trong lỗ đen, ngay cả Gre cũng không ngờ đến, nhất thời lỗ đen kia nổi lên phản ứng quái dị, trở nên vặn vẹo…

Huyết Lang kinh hãi, vừa chạy về hướng lỗ đen vừa nói: “Lance, chờ đã! Cậu đần như thế, không có tôi đi theo, khẳng định để cho Gre xơi tái, tôi cùng đi với cậu!”

Nói xong, hắn cũng nhảy vào trong lỗ đen vặn vẹo kia.

Lỗ đen nhất thời sản sinh bạo tạc, may là Jones, Mai Nam đều ở đây, tức thì dùng vòng bảo hộ bảo vệ mọi người.

Cũng không biết có phải là bởi vì ảnh hưởng của vụ nổ này, không còn có một dân cư thế giới khác qua thế giới bên này nữa.

Quang Minh kỵ sĩ và Hắc Ám kỵ sĩ cũng không còn xuất hiện trên đời nữa, nhưng không cần lo, truyền thuyết của thời đại mới cũng chậm rãi sản sinh rồi.

Bây giờ kỵ sĩ trẻ tuổi chỉ ở trong sách lịch sử nghe nói qua Quang Minh kỵ sĩ và Hắc Ám kỵ sĩ, bọn họ đã không còn hướng về hai vị kỵ sĩ này nữa, thay vào đó, là Dương Quang kỵ sĩ Bạch Thiên, Ám Dạ kỵ sĩ Y Trụ, đương nhiên còn có Ngân Nguyệt kỵ sĩ Leola thân là Ngân Nguyệt Hoàng…

Truyền thuyết sát thủ không giết người từ đây hạ màn.

Về phần sự tình sau khi Lancelot và Huyết Lang qua thế giới khác… đó chính là truyền thuyết khác rồi.

“Chờ một chút cho ta! Không được giải tán!”

Keisy hét lớn: “Jones, hai trăm triệu của tôi đâu?! Ói ra cho tôi!”

Jones nhìn trái nhìn phải, sau đó nghi hoặc hỏi: “Nhưng Quang Minh kỵ sĩ ở đâu? Trước khi chưa cùng hắn tiến hành một ngày hẹn hò ngọt ngào, ta thế nhưng sẽ không trả tiền.”

“… A! Tức chết ta rồi! Ông ơi, bốn trăm triệu của cháu rốt cuộc để ở đâu hả!”

“Bốn trăm triệu đấy…”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top