Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5 - 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8: Thứ hai là rắn độc trí mạng

"Vì sao cô lại ở đây? Belle." Lưu Tinh thử hỏi.

"Ca ca bảo tôi ra ngoài giúp tìm Tội Giả, tôi liền đi ra, không ngờ một lần tìm được hai người lận! Ca ca nhất định sẽ khen ngợi tôi giỏi giang như thế!" Belle lại cười hì hì trả lời.

Đáng tiếc là, hai người này đều đã là Tội Giả của người khác! Lưu Tinh có chút dở khóc dở cười, chẳng qua Belle lại không có một chút dáng vẻ hoài nghi, chỉ là nỗ lực khuyên Bai Saya và Alan, muốn bọn họ cùng cô trở về đi gặp ca ca.

Bai Saya và Alan đương nhiên không thể đáp ứng, kết quả Belle cứ như thế ở ì trên thuyền không đi, mà chiếc thuyền kia của cô thì theo sát phía sau, nếu không phải Phượng Kim lấy lý do an toàn, cự tuyệt để cho nhiều người hơn lên thuyền, sợ rằng người ở ì trên thuyền không đi sẽ càng nhiều, ví dụ như là Agito tuyệt đối sẽ theo sát phía sau Bai Saya.

Mặc dù Belle giống như trước kia, luôn là quấn lấy Lưu Tinh muốn tắm chung, về sau nghe thấy cậu là nam, vẫn chết cũng không tin, cứ đòi lột quần áo cậu ra xem...

Chẳng qua đối phương dù sao cũng là Tội Giả đối địch, trong lòng Lưu Tinh luôn là tồn tại nghi ngờ, vốn còn muốn kêu Saimi bói toán một chút, nhưng khi Saisimili vừa nghe thấy cô gái kia là Tội Giả đối địch...

"Giải quyết cô ta!" Saisimili lại không chút do dự nói như thế, thậm chí không qua bói toán.

"Không được! Cô ta, cô ta là người quen biết mà! Hơn nữa cô ta cũng không có làm gì ta."

Lưu Tinh lớn tiếng phản bác, nhưng thấy Saisimili vẫn là dáng vẻ kiên trì, thậm chí ngay cả ý nguyện bói toán cũng không có, cậu thở hồng hộc xoay người rời khỏi.

"Nếu như ngươi không giải quyết cô ta, cô ta cuối cùng nhất định sẽ giải quyết ngươi!" Saisimili ở phía sau cao giọng hô.

"Mới sẽ không có!" Lưu Tinh đầu cũng không quay lại mà hét to: "Belle căn bản không có lý do phải giết ta! Saimi ngươi đừng nói bậy!"

Lưu Tinh sau khi thở hồng hộc chạy đi, Saisimili đứng nguyên tại chỗ rất lâu, biểu tình hết sức đau thương mà khẽ mở miệng: "Ngươi là Người Dẫn Đường Tận Thế, cái lý do này đã đủ khiến cho rất nhiều người muốn giết ngươi rồi."

"Saimi..."

Saisimili xoay người, mới phát hiện người gọi hắn thì ra là Alan, người sau đang như nghĩ tới cái gì mà nhìn hắn: "Cô gái kia có nguy hiểm đối với Lưu Tinh sao?"

"Chỉ cần là người của bên Người Dẫn Đường Khởi Đầu đối với cậu ta đều có nguy hiểm."

Alan trầm mặc một hồi, hỏi: "Vậy ta có thể làm cái gì?"

Saisimili không chút do dự nói: "Đi theo bên cạnh cậu ta, một bước cũng đừng rời khỏi, sau đó dùng lực lượng của ngươi công kích tất cả những ai dám công kích Lưu Tinh."

Nghe vậy, Alan gật đầu, lập tức xoay người muốn rời khỏi, làm theo như Saisimili nói, đi theo bên cạnh Lưu Tinh.

"Alan..." Saisimili gọi hắn lại, có chút do dự mở miệng nói: "Nếu như có thể, vẫn là giải quyết cô gái kia đi." Mặc dù nói, yêu cầu một Tinh Linh đi giết người dường như là chuyện không khả năng.

Alan lại không có một mực từ chối, chỉ là suy nghĩ một hồi, giống như phải mà không phải nói: "Nếu như cô ta muốn giết Lưu Tinh, ta sẽ cân nhắc."

Alan cũng không chịu giải quyết cô gái kia, mà lòng của Bai Saya mềm hơn thì càng không có khả năng, Saisimili vọng nhìn mặt biển, trong lòng luôn có loại cảm giác bất an, cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài: "Hi vọng Lưu Tinh sẽ không có chuyện."

◊◊◊◊

"Belle!"

Bởi vì Saisimili không chịu giúp cậu bói toán, Lưu Tinh giận dỗi dứt khoát đi tìm Belle.

Belle lúc này đang nói chuyện với Bai Saya, còn vừa đùa giỡn với Aya ngồi trên giường, vừa nhìn thấy Lưu Tinh xông vào phòng, cô lập tức nhảy đến bên cạnh Lưu Tinh, hai tay lập tức tàn phá khuôn mặt trứng của cậu, cười hì hì nói: "Lưu Tinh, Saya tỷ tỷ... A! Không đúng, là Saya ca ca rồi, ha ha, anh ấy nói cậu lúc biến thành Thú Nhân còn muốn đáng yêu hơn so với bây giờ đó!"

Lưu Tinh lườm Bai Saya bên cạnh một cái, người sau vội vàng bế Aya lên, giả vờ muốn dỗ Aya ngủ.

"Belle!" Lưu Tinh bĩu môi oán giận: "Tôi đã nói tôi là nam rồi, cô làm sao còn nhéo mặt tôi như thế."

"Có quan hệ gì? Chính bởi vì cậu là nam, không thể tắm với tôi, đành nhéo má của cậu thôi." Belle hình như vẫn cảm thấy hết sức bất mãn đối với việc không thể tắm rửa, trong lúc nói vừa lại dùng sức nhéo nhéo cái má tròn vo của Lưu Tinh, mới chịu buông mặt của cậu ra.

Lưu Tinh đau đớn xoa xoa má, tâm tình lại tốt hơn, Belle luôn là thích nhéo má của cậu làm sao có thể là kẻ địch? Saimi thật quá đáng, lại có thể muốn giải quyết Belle...

Vừa nghĩ đến đây, Lưu Tinh liền oán thầm Saisimili một hồi.

"Chúng tôi vừa mới nói đến Philo ca ca, hình như anh ấy đã đi qua đây rồi đấy."

"Cái gì?" Lưu Tinh giật mình, vội vàng nhìn Bai Saya, người sau cũng mang cười khổ gật đầu.

"Một" sẽ mang đến hoa quả ngon ngọt, "hai" lại là rắn độc trí mạng...

Thế thì để ta tặng đi rắn độc trí mạng cho túc địch của ta vậy, túc địch của ta ơi, ngươi đừng để ta thất vọng đấy.

Lưu Tinh hồi tưởng lại cái giấc mơ rất thật kia, một sẽ mang đến hoa quả ngon ngọt, hai lại là rắn độc trí mạng... Nếu như một và hai này là chỉ số lượng Tội Giả... Chẳng lẽ Philo sẽ mang đến kết quả trí mạng?

Lưu Tinh ra sức lắc lắc đầu. Sẽ không đâu! Đó chỉ là một giấc mơ mà thôi, Philo cũng là người tốt, hẳn là sẽ không làm gì cậu... Nhưng, hắn hình như vô cùng ghét Người Dẫn Đường Tận Thế...

"Lưu Tinh?" Belle kỳ quái nhìn cậu bé đang nói chuyện dở chừng lại tự dưng ngẩn ra.

Alan lúc này cũng vội vàng từ bên ngoài chạy về phòng, đôi mắt đẹp thon dài vừa liếc thấy Lưu Tinh vẫn còn êm đẹp mà ngồi trên giường, không biết đang ngẩn ngơ cái gì, hắn liền yên tâm, chậm rãi bước đến bên giường, đón lấy Aya từ trên tay Bai Saya.

"Alan!" Lưu Tinh lại đoạt lấy Aya, đặt trở lại tay của Bai Saya, nghiêm túc nói với Alan: "Tên Philo lần trước hình như qua đây rồi, chúng ta đi xem thử hắn đi! Ngươi hẳn là cảm ứng được hướng của hắn chứ? Lúc trở về, lại cảm ứng phương hướng của Bai Saya và Belle để quay về là được rồi đi?"

Alan suy nghĩ một chút, gật đầu.

"Tôi cũng muốn đi gặp Philo ca ca!" Belle hưng phấn nói.

"Không được!" Lưu Tinh một hơi bác bỏ: "Alan cùng lắm chỉ có thể mang một người bay mà thôi."

"Tôi cũng biết bay."

"Cô không bay được xa như thế."

Alan chủ động cắt đứt ý định muốn đi theo của Belle, hắn đại khái hiểu Lưu Tinh muốn đi qua trước thăm dò Philo, nếu như chỉ có một mình Philo, vậy hai người bọn họ có lẽ sẽ không có gì nguy hiểm, từ sau khi thử lực lượng của Kiêu Ngạo Bảo Thạch, Alan liền có lòng tin như thế.

Nhưng, nếu như lại cộng thêm Belle không rõ năng lực, vậy thì rất khó nói rồi.

Nghĩ đến đây, hắn lại bắt đầu lo lắng, bỏ Bai Saya và Aya ở đây, ở chung với Belle không rõ năng lực, có thể sẽ có nguy hiểm không đây? Alan có chút do dự nhìn hướng Bai Saya.

Bai Saya thì ôm lấy Aya, cười nói với hắn: "Đừng lo lắng, tôi sẽ bảo vệ Aya."

Alan nghĩ đến năng lực bảo hộ gần như khủng bố kia của Bai Saya, ngay cả cấm chú cũng có thể đi tới như thường, hẳn là không có gì có thể làm hại đến hắn mới đúng.

Belle bĩu miệng ra sức ngồi xuống, hình như hết sức không cao hứng.

Lưu Tinh cũng có chút không yên tâm nhìn Bai Saya, mặc dù năng lực vòng bảo hộ của gã này rất mạnh, chẳng qua "năng lực bị lừa" còn mạnh hơn, tốt hơn vẫn là quay lại dặn dò Phượng Kim ca một chút, đừng để cho gã này ngu ngơ bị người khác lừa đi là được.

"Vậy chúng tôi đi qua trước xem thử tình huống của Philo đại ca đây!" Lưu Tinh cố sức làm cho vẻ mặt vô cùng tự nhiên, chỉ là sau khi nghe thấy lời của Saimi, cậu luôn đối với Belle có lòng cảnh giới nói không nên lời.

◊◊◊◊

Alan sau khi bay lên trời mới phát hiện, đừng nói là mang thêm Belle, cho dù là mang thêm Bai Saya và Aya, cũng tuyệt đối không có vấn đề.

Lực lượng của Kiêu Ngạo Bảo Thạch thật là đáng sợ... Alan lại không bởi thế mà cao hứng, lực lượng cường đại từ xưa đã là căn nguyên của hỗn loạn.

"Nếu ta đã có thể mang theo mọi người phi hành, chúng ta liền có thể trực tiếp đến đại lục phương đông rồi?" Alan thử đề xuất kiến nghị.

"Không được! Trước hết đến đại lục phương bắc, ta, ta phải nói tình huống với đại ca ta trước, nếu không anh ấy sau này nhất định sẽ đánh bể mông ta." Lưu Tinh lại hết sức cố chấp.

Alan nghe xong, cũng không có nói cái gì. Chỉ là tiếp tục bay về hướng của Philo.

Bay không bao lâu, hai người liền ở trên mặt biển xanh thẳm nhìn thấy một con thuyền nền lam vân trắng, thân thuyền cỡ trung bình.

"Ở đó sao?" Lưu Tinh nhoài người trên lưng của Alan hỏi, dưới lòng có chút cảnh giới, không ngờ Philo đã đuổi tới nơi gần như thế rồi.

"Uh, Philo hẳn là ở trong con thuyền đó."

"Vậy chúng ta xuống đi, cẩn thận một chút." Lưu Tinh ôm chặt lưng của Alan.

Alan sau khi gật đầu một cái, thao túng ma pháp của gió một cách lưu loát, chầm chậm hạ xuống về phía thuyền, mà thủy thủ làm việc trên thuyền đều sững sờ, không biết nên làm sao phản ứng, ở trong biển cả rộng lớn này, vậy mà có người lại dùng phi hành thuật để vượt biển, đây nếu không phải muốn tự sát, thì chính là điên rồi.

Lúc này, một chàng trai tóc vàng vội vã xông ra khỏi khoang thuyền, hắn mang theo căng thẳng khẽ quát một tiếng: "Là ai?"

"Là chúng tôi." Lưu Tinh và Alan dừng lại ở bên hông thuyền, trước khi chưa làm rõ trạng huống của Philo, bọn họ không dám đáp xuống thuyền một cách bừa bãi.

"Bạch Lam, Lưu Tinh." Philo thả lỏng cả người: "Thì ra là các cậu, tôi còn tưởng là Tội Giả đối địch đến tập kích tôi đây, nói như thế Tội Giả tôi đuổi theo quả nhiên là các cậu rồi, nhưng tôi nhớ tôi cảm giác được hai Tội Giả..."

Hắn vẫn chưa biết chúng ta là của bên Tận Thế? Lưu Tinh và Alan trao đổi một cái ánh mắt, hai người chậm rãi đáp xuống thuyền.

Chân của Lưu Tinh vừa đạp lên sàn thuyền rắn chắc, lá gan liền theo đó to lên, "Người kia là Bai Saya tỷ tỷ đấy."

"Cái gì? Saya cô ấy cũng biến thành Tội Giả rồi?" Philo rất là kinh ngạc hỏi.

Lưu Tinh thì cẩn thận quan sát sắc mặt của Philo, thần sắc kinh ngạc của người sau thoạt nhìn không hề giống như giả vờ, nói như thế, Philo quả nhiên là không biết chuyện mình chính là Người Dẫn Đường Tận Thế rồi?

Philo mới đầu là kinh ngạc, tiếp đến hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, bên miệng lộ ra mỉm cười: "Nếu thế này, nếu như Bạch Lam và Saya cùng gia nhập với chúng tôi, vậy chúng ta gần như có nắm chắc phần thắng rồi."

"Đúng thế, nếu như Saya tỷ tỷ và Bạch Lam đều gia nhập, vậy thì có bốn Tội Giả rồi. Chẳng qua, bốn so với ba vẫn là rất khó nói..." Lưu Tinh cố ý nói như thế, mắt đương nhiên là nhìn chằm chằm vào thần sắc của Philo.

"Yên tâm đi, là năm người... Ặc!" Philo đột nhiên ngây ngẩn, mới phát hiện Lưu Tinh đã nói cái gì. Mình, Bai Saya cộng thêm Bạch Lam mới có ba người, cậu ta làm sao sẽ nói bốn người đây?

Năm người? Trừ đi Bai Saya và Alan, vậy chính là bên Khởi Đầu có ba Tội Giả rồi? Belle, Philo, còn có một nhân vật nguy hiểm không biết tên... Nguy rồi! Vẫn là mau chóng trở về bên Bai Saya đi, nếu cậu bị vây đánh, đó thế nhưng sẽ có nguy hiểm. Lưu Tinh ở dưới lòng âm thầm kêu khổ.

Lúc này, Lưu Tinh nhìn thấy ánh mắt Philo bắt đầu nổi lên cảnh giới, cậu không chút hoang mang nói: "Belle đang ở trên thuyền chúng tôi chơi đây, chúng tôi đã biết cô ấy cũng là Tội Giả rồi."

"Thì ra như thế, Filost điện hạ cũng đã phái ra công chúa Belle sao?" Philo vừa lại thả lỏng cảnh giới, đồng thời hết sức kinh ngạc, ngay cả Belle cũng phái ra rồi, vậy bên cạnh điện hạ há chẳng phải chỉ còn lại một Tội Giả và một Tinh Kiến? Bản thân Tinh Kiến vừa lại không có năng lực chiến đấu... đây quá nguy hiểm rồi!

"Philo đại ca, chiếc thuyền này là của anh à, thoạt nhìn là chiếc thuyền tốt đấy!" Lưu Tinh giả vờ tò mò nhìn quanh khắp nơi.

Philo mỉm cười, nhưng hắn còn chưa kịp trả lời, đã có người dùng giọng điệu bén nhọn nói: "Ai nói! Chiếc thuyền này là muốn đi tìm các người."

"Hả?" Lưu Tinh sửng sốt, tìm bọn họ làm gì?

Chỉ thấy Pease từ trong khoang thuyền chạy ra, đi theo phía sau còn có một người toàn thân dùng áo trùm quấn chặt, nhưng thân hình vẫn thoạt nhìn vô cùng kỳ quái và cao lớn.

Người được áo trùm bao lấy kích động xông lên, hoảng loạn nói: "Quả nhiên là các người, quốc..." Quái nhân áo trùm đột nhiên đè thấp âm lượng, ghé ở bên tai Lưu Tinh nói: "Quốc vương bệ hạ khỏe không?"

Quốc vương bệ hạ? Lưu Tinh ngây ngẩn, mới đột nhiên nhớ tới quốc vương bệ hạ hẳn là chỉ Saimi! Chẳng lẽ chiếc thuyền này chính là... thuyền mà bọn họ mới đầu đáng lẽ phải đi lên?

Lưu Tinh len lén liếc vào bên trong áo trùm, quả nhiên từ trong khe hở của áo trùm nhìn thấy lông vũ màu trắng đặc thù của Dực Nhân, thân hình của quái nhân áo trùm này sở dĩ kỳ quái như thế, chính là bởi vì hắn buộc cánh lại, cố nhét xuống dưới áo trùm mà tạo thành.

Nếu đã là người nhà mình, vậy có cần thông đồng với bọn họ, ném Philo xuống biển, tránh cho hắn và Belle liên hệ, khiến mình càng thêm đau đầu... Lưu Tinh bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ cái vấn đề này.

"Chúng tôi ở bến cảng gặp bọn họ đang tìm người khắp nơi, căn cứ vào miêu tả của bọn họ, trong đó hẳn là có các cậu mới phải, đúng lúc Bạch Lam và tôi đều là Tội Giả, tôi có thể cảm ứng được cậu ta, cho nên liền mang bọn họ đến tìm các cậu để làm chi phí lên chiếc thuyền này..."

Philo đơn giản miêu tả lại tình huống ở bến cảng lúc đó, càng nói, bản thân hắn cũng hết sức mừng rỡ, nếu không phải như thế, sợ rằng hắn và Pease với không xu dính túi thật sự chỉ có thể nán lại đại lục phương nam mấy tháng, chờ Filost điện hạ phát hiện không ổn, mà đến cứu viện.

"Nếu Belle cũng ở trên thuyền các cậu, vậy thật là quá tốt rồi, chúng ta có thể trực tiếp trở về đại lục phương tây, yết kiến Filost điện hạ." Philo hết sức cao hứng, mặc dù hắn không có hoàn thành nhiệm vụ của Filost điện hạ, chẳng qua có thể mang về hai Tội Giả, cũng tính là lấy công chuộc tội rồi đi!

Lưu Tinh quái dị mà nhìn Philo một cái, gã này chẳng lẽ ngay cả tin tức mục tiêu của hắn, Tinh Kiến quốc vương Saisimili, ở ngay trong đoàn người bọn họ cũng không biết? Xem ra những Dực Nhân cái gì cũng không có nói cho gã này, quả thật là chủng tộc trường kỳ bị bắt, khiến cho lòng phòng "người" vô cùng nặng nề.

Vậy bây giờ rốt cuộc nên làm sao mới có thể khiến cho Philo không đi hội họp với Belle? Lưu Tinh là đã quyết định không để cho hai người này hội họp, hai thế nhưng là rắn độc trí mệnh à... Cho nên, tuyệt đối không để cho bọn họ hội họp!

"Lưu Tinh?" Alan gọi mấy tiếng, cậu bé đang nhíu mày suy nghĩ mới chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn hắn, hung quang trong mắt lộ ra hết, rất có ý định muốn hắn một phát chớp đánh chết cái gã khiến người phiền não muốn chết này.

Alan nhíu mày, bảo hắn đánh chết một người chưa từng làm hại mình, đó là chuyện Tinh Linh tuyệt đối làm không được.

Lưu Tinh vừa nhìn thấy biểu tình nhíu mày của Tinh Linh, liền biết đường này không xong, đành dùng phương pháp phiền phức hơn vậy, cậu kéo lấy Philo nói: "Philo đại ca, Bạch Lam thực sự không thể mang hai người bay đâu, anh cứ ngồi con thuyền này đến tìm chúng tôi đi, dù sao cũng không quá xa."

Philo không nghi ngờ gì mà gật đầu.

"A... Bạch Lam!" Hú, hú hồn! Suýt nữa gọi sai tên. Lưu Tinh chớp mắt với Tinh Linh: "Anh trò chuyện với Philo ca ca về thứ mà Saya tỷ tỷ thích đi, he he! Tôi đi dạo chơi trên thuyền đây."

Pease cũng cười he he theo, khoác vai Lưu Tinh: "Tiểu tử, quả nhiên thức thời, ta đánh giá cao ngươi!"

F*ck! Ai cần ngươi đánh giá! Lưu Tinh sau khi âm thầm đảo mắt khinh khỉnh, cười nói: "Tôi trước hết đi vệ sinh đây! Này! Anh mang tôi đi đi." Nói xong, kéo lấy Dực Nhân mặc áo trùm, liền muốn xông đến nhà vệ sinh.

Thật sự kéo Dực Nhân này một mạch đến bên cạnh nhà vệ sinh, Lưu Tinh nhìn quanh trái phải, tốt lắm, không có người!

Cậu lập tức khôi phục bản tính, nghênh ngang nói với người áo trùm: "Này! Quốc vương nhà ngươi ăn tốt mặc tốt cộng thêm ngủ tốt, tóm lại rất tốt."

Dực Nhân nghe vậy, cuối cùng cũng thở phào, mới đầu không đón được quốc vương, hắn chừng như là căng thẳng đến muốn ngất luôn rồi.

"Bây giờ ta nói cho ngươi nhé! Các ngươi có thể lái thuyền chậm bao nhiêu thì cứ lái chậm bấy nhiêu, tóm lại tuyệt đối đừng đuổi theo nữa là được."

"Vì sao?" Dực Nhân trăm chiều khó hiểu, bọn họ vất vả lắm mới đuổi tới, lại được chỉ thị không được đuổi tới.

"Ta không muốn để cho cái gã tóc vàng kia đuổi tới!" Lưu Tinh nỗ lực tăng độ nguy hiểm: "Hắn sẽ gây bất lợi với quốc vương các ngươi đấy."

Đây trái lại cũng là nói thật, nhiệm vụ của Philo vốn chính là muốn gây bất lợi với Saisimili.

"Hắn dám mạo phạm quốc vương bệ hạ!" Dực Nhân lập tức nổi lên giận dữ.

Mắt của Lưu Tinh lóe qua một tia gian trá, xem ra có người sẽ giúp cậu giải quyết Philo rồi, dựa vào nguyên tắc phải để cho công suất hại người nâng cao, cậu vẫn là nhắc nhở đối phương: "Nhớ đừng động đao động thương với hắn, hắn rất mạnh, các ngươi đánh không lại hắn đâu."

Dực Nhân sau khi cười lạnh một tiếng, gật đầu nói: "Ta hiểu rồi, xin yên tâm, ta sẽ làm một cách rất đẹp."

Rốt cuộc là ai nói Dực Nhân rất ôn hòa... Lưu Tinh chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh."

◊◊◊◊

"Ổn rồi, lần này cuối cùng cũng giải quyết xong, mặc kệ cái gì mà hai là rắn độc trí mạng, không có hai, ta xem cái tên Thủy Nhân kia còn có thể làm sao!" Lưu Tinh nhoài người trên lưng của Alan, tâm tình hết sức khoái trá, thậm chí còn ngâm nga bài con ma lem đã lâu không hát.

Alan vừa bay, vừa liếc xéo cái người chế tạo tạp âm phía sau, chẳng qua, hắn cũng không ngăn cản Lưu Tinh chế tạo tạp âm, Lưu Tinh vô duyên vô cớ bị cuốn vào cuộc đấu tranh của Khởi Đầu và Tận Thế, còn suýt nữa chết trong cấm chú, về sau thậm chí phải hốt hoảng chạy trốn, Haiz! Để nó thỉnh thoảng thả lỏng một chút cũng tốt...

Hồi tưởng lại dáng vẻ Lưu Tinh òa khóc trong cấm chú, trong lòng Tinh Linh cũng mềm lại, cứ để cho lỗ tai của mình bị ngược đãi một lát cũng không sao.

"Ủa?"

Mắt của Alan đột nhiên nhìn phía trước, ở đó có cái điểm nho nhỏ, nếu không nhìn kỹ, vẫn thật không thể nhìn được, nhưng lấy nhãn lực của Tinh Linh, vẫn là nhìn rõ cái vật thể đó.

"Đó là cái gì?" Lưu Tinh cảnh giới hỏi.

"Là cô gái tên là Belle kia." Alan không tiếp tục tiến lên nữa, mà là dừng ở không trung.

Belle lại không ngừng bay tới, trong miệng còn la lớn: "Lưu Tinh! %#*! ~..." Chỉ là cự ly quá xa, ngoại trừ miễn cưỡng nghe ra hai chữ đầu tiên, thực sự không thể nghe rõ lời phía sau.

Alan quay đầu nhìn Lưu Tinh, muốn nhận được một chút chỉ thị, nhưng người sau cũng là đầy mặt ngỡ ngàng, không biết làm sao.

Ở lúc hai người không biết làm sao, Belle đã bay gần hơn không ít, lời trong miệng cũng càng rõ rệt, cô hô: "Lưu Tinh, cẩn thận!"

Sau khi hai người nghe rõ cái từ này, Alan cũng đột nhiên cảm giác thấy một cái tồn tại kỳ dị, vội vàng quay đầu đối diện với phía sau,

"Hey! Lại gặp nhau rồi, không ngờ ngươi cũng biến thành Tội Giả!"

Mặt biển chậm rãi nhô lên một cái nửa vòng tròn, nhìn kỹ mới phát hiện, thì ra đó vậy mà là một cái bọt khí lớn, đủ để cho một người ở bên trong, mà trong đó cũng thật sự có người.

"Là ngươi!" Đáy mắt của Alan nổi lên nộ khí, chính là cái người này suýt nữa đã giết Aya còn chưa ra đời.

"Đầu bím tóc!" Lưu Tinh càng lớn tiếng la lên.

"Cái tên đầu bím tóc này không tệ đấy, Haiz! Đáng tiếc ta sớm đã có tên rồi." Đầu bím tóc nhoẻn ra nụ cười khó coi: "Ta tên là Antaixi, tên này đẹp chứ?"

Đẹp cái đầu ngươi!

Lưu Tinh trợn trừng mắt, la lớn: "Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"

"Không muốn làm gì, chỉ là muốn tìm người đánh nhau, báo thù lần trước, thuận tiện ăn gì đó."

Antaixi liếm liếm khóe miệng, đây khiến Alan đột nhiên nhớ tới phương pháp lấy được năng lực của người này, ăn... Hắn nhất định cũng đã "ăn" không ít nước biển rồi đi? Cho nên mới có thể khống chế nước biển như thế.

Nhưng, ta bây giờ tuyệt đối không phải ta lần trước. Alan giơ lên ma pháp trượng có nạm Kiêu Ngạo Bảo Thạch, lần này, tuyệt đối không để cho hắn làm hại bất cứ thứ gì nữa!

Antaixi cười nhếch mép, một sợi roi đầy gai nhọn lập tức xuất hiện trên tay hắn.

Alan nhìn chằm chằm vào Antaixi, mình dù sao cũng là ma pháp sư, phản ứng đối với công kích vật lý cũng không nhanh như Bai Saya, cho nên một khi Antaixi đến gần, vậy hắn lập tức phải kéo giãn khoảng cách.

"Alan, phía dưới có cá mập!" Lưu Tinh hét lên.

Cái gì! Alan vội vàng quay đầu nhìn, phía dưới quả nhiên là mười mấy con cá mập đang bơi trong mặt biển, hắn lập tức bay cao hơn, cho rằng thế này sẽ không có vấn đề nữa.

Antaixi đối diện lại lộ ra một nụ cười, mặt biển yên tĩnh đột lập tức nổi lên sóng cả, đột ngột phóng ra mười mấy cột nước, mỗi cột đều chứa một con cá mập, từng cái miệng mọc đầy răng nhọn lao về phía Alan và Lưu Tinh, bức đến Alan sau khi phát ra mấy tia chớp, lại vẫn không bức lui hết những con cá mập kia.

"A!"

Alan cảm giác thấy trên lưng nhẹ hẫng, Lưu Tinh vậy mà đã bị roi quấn đi rồi, mặt hắn biến sắc, may mà, người sau cũng không phải cừu non thiện lương gì, Lưu Tinh từ bên hông rút ra một sợi roi dài màu máu, lập tức gọt đứt roi mây của Antaixi, mất đi chống giữ của roi mây, Lưu Tinh cứ như thế rơi thẳng xuống.

Alan vốn định xông qua ôm lấy Lưu Tinh, nhưng Belle lại đã vượt lên ôm lấy Lưu Tinh trước, sau đó bạt mạng bay khỏi chiến trường, Alan vừa nhìn, cũng liền yên tâm phát ra tia chớp đỡ công kích của Antaixi.

"Cảm ơn nhé, Belle." Lưu Tinh thở phào.

Belle lại cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Lưu Tinh, xin lỗi..."

"Cái gì?" Lưu Tinh không nghe rõ, lúc đang muốn hỏi Belle đã nói cái gì, lại đột nhiên phát hiện mình bị một luồng sương mù màu lục bao vây, hơn nữa thân thể còn động đậy không được, cậu lập tức hét lên: "Alan!"

Alan nghe thấy tiếng la, lập tức quay đầu, vừa nhìn thấy sương lục quỷ dị kia, muốn bay đi cứu viện, lại bị Antaixi dùng cột nước chặn lại, chỉ có trơ mắt nhìn thân ảnh của Lưu Tinh bị sương lục bao vây, sau đó biến mất khỏi tầm nhìn của hắn.

"Lưu Tinh!"

◊◊◊◊

Belle và Lưu Tinh đụng thành một đống, sau đó rơi xuống đất, hai người vừa là ôm mông, vừa xoa đùi, đau đến kêu oai oái...

Lưu Tinh đặc biệt thê thảm, cậu gần như bị Belle dùng làm đệm, một cái mông suýt nữa không té thành hai mảnh, đau đến nước mắt cậu cũng sắp rớt ra, chờ một chút! Bọn họ không phải ở trên biển sao? Làm sao có khả năng đụng phải "mặt đất" hả?

Lưu Tinh nhìn quanh trái phải, lại phát hiện mình thật sự rớt trên mặt đất, hơn nữa còn là một nơi xa lạ.

"Xin chào, ta là Filost."

Một âm thanh hết sức dịu dàng vang lên, lại khiến Lưu Tinh ngay cả da đầu cũng tê dại, ánh mắt của của cậu chuyển ra sau, vừa nhìn thấy chủ nhân của âm thanh, đồng tử của cậu lập tức kinh ngạc đến thu nhỏ. Mặc dù cậu chưa từng nhìn thấy chàng trai nho nhã tóc bạc mắt lục này, nhưng, cậu bằng một cách tự nhiên đã biết, người này là đối địch với cậu là...

Người Dẫn Đường Khởi Đầu!

"Người Dẫn Đường Tận Thế, túc địch của ta, ta muốn gặp ngươi từ lâu lắm rồi."

Filost dương lên mỉm cười khiến người như tắm trong gió xuân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top